Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Dung Ly lúc này hoảng sợ, liền nắm chặt lấy tay áo của Đông Cung, nàng nói:
- Ngươi...
. ngươi nhìn xem. Ghê quá đi mất. Chúng ta mau quay lại thôi!
Dung Ly liền quay người định trở lại, nhưng con đường giờ đây không còn thấy nữa. Những đám khí màu đen cứ như sương mù bao phủ hết cả lối đi. Nàng hoảng sợ:
- Thôi xong rồi.
.
. lối đi đã bị che mất. Làm sao bây giờ?!
Đông Cung lúc này bình tĩnh, cố trấn an Dung Ly:
- Cô đừng sợ, sẽ không sao đâu.
Nói rồi Đông Cung dùng pháp lực, tạo ra một luồn khí kim quang xung quanh để bảo vệ cả hai khỏi những khối không khí đen kỳ lạ ấy. Nhưng điều kỳ lạ là ánh sáng từ kiếm Tử Thanh của Đông Cung đã dần dần mờ đi, dường như công lực của pháp bảo này không tương thích được với môi trường xung quanh. Nhưng Thanh Xà kiếm của Dung Ly lại phát sáng một cách kỳ diệu, còn sáng hơn cả lúc trước. Luồng ánh sáng xanh phát ra dần dần giúp hai người bọn họ có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh hơn, nhưng cũng là nguồn sáng thu hút những khí đen đó vây quanh bọn họ càng lúc càng nhiều. Đông Cung thấy thế bèn lên tiếng:
- Cô có cách nào làm cho ánh sáng từ pháp bảo của cô tắt đi không? Dường như khí đen đó vây chúng ta ngày càng nhiều đấy!
Dung Ly chợt bối rối, nàng không biết làm sao cả, vì vũ khí này cũng không phải là của nàng, ngay lúc này đây, nàng ước chi có Tuyết Chinh sư ca ở cạnh bên, như vậy là huynh ấy có thể tìm ra được cách giải quyết.
- Ta cũng không biết làm sao nữa! Ta nghĩ cách tốt nhất là hãy nhanh chóng tìm cách thoát ra khỏi chỗ quái quỷ này càng sớm càng tốt!
Nói rồi Dung Ly định kéo theo Đông Cung chạy đi, nhưng lại bị chàng cản lại:
- Không được, xung quanh chúng ta giờ đây chẳng thấy rõ thứ gì, di chuyển không đúng lại càng thêm nguy hiểm!
Đột nhiên lúc này, các khí đen ấy bay đến vây xung quanh bọn họ, phá vỡ khí kim quang bảo vệ, bay che hết cả tầm mắt. Do chuyện này xảy ra quá đột ngột nên chẳng ai kịp phản ứng. Chỉ nghe tiếng của Dung Ly la thất thanh:
- Á.
.
.
.
.
.
Một lúc sau.
.
.
Dung Ly mở mắt ra, cảnh tượng xung quanh giờ đây đã thay đổi. Phía trước mặt nàng chính là thạch động ở Hàn Sơn, còn xung quanh thì bao phủ bởi tuyết trắng lạnh giá của mùa đông. Sau lưng nàng là hồ băng trong suốt. Nàng tự hỏi: "Ta đang ở đâu đây, sao.
.
. lại kỳ lạ thế này? Chẳng nhẽ ta đã quay về Hàn Sơn rồi sao? Nguy rồi.
.
.
!
"
Dung Ly chợt nhìn xung quanh, thoáng qua thì chẳng thấy bóng dáng của ai cả, nhưng nhìn kỹ thì thấy cạnh hồ băng có một người, người đó dáng người cao cao, nhưng xa quá, nàng không nhìn rõ.
Nàng do dự rồi nhẹ nhàng bước đến gần để xem rõ hơn, bóng hình ấy từ từ hiện ra, một hình bóng quen thuộc.
.
. Dung Ly chợt phát giác: "Ôi, đây chẳng phải ca ca sao?! Huynh ấy đã về rồi ư?" Thoạt đầu, nàng định chạy vội về phía huynh ấy, hỏi han nhiều thứ, nhưng rồi chợt suy nghĩ lại, liệu như người đó không phải là huynh ấy thì sao?
Người ấy khi này đột nhiên quay lại, nhìn về phía Dung Ly, rồi dang hai tay ra như đón chào, gọi:
- Dung Nhi! Muội còn định đứng đấy đến tận bao giờ? Mau đến đây với huynh! Lâu rồi không gặp, muội có khỏe không?
Dung Ly nghe vậy chợt sửng sờ, rồi trong lòng đột nhiên lại mừng vui khôn xiết, thật sự chính là Tuyết Chinh, chính là ca ca yêu quý của nàng, là giọng nói thân thuộc ấy. Nàng liền chạy một mạch đến, sà vào vòng tay ấm áp của ca ca, trong nước mắt vui mừng, nàng nói:
- Ca ca, muội nhớ huynh lắm.
.
.
Nhưng kỳ lạ thay, tay của huynh ấy.
.
. sao lạnh quá. Sao lại không còn ấm áp như trước kia.
.
.
Dung Ly định đẩy người ra, nhưng "phập" một tiếng. Nàng cuối đầu nhìn xuống, thì ra là tiếng thanh kiếm đâm vào bụng nàng, chợt ngẩng đầu nhìn lên, người đấy không còn là Tuyết Chinh ca nữa, mà chính là Giao Linh. Dung Ly quá ngỡ ngàng, không kịp nói gì, chỉ thốt ra hai tiếng:
- Tại.
.
. sao.
.
.
Giao Linh không nói gì, chỉ mỉm cười đầy vẻ đắc ý nhìn Dung Ly, rồi lạnh lùng nhanh tay rút kiếm ra, vết thương bắt đầu rỉ máu, nhưng giờ đây, nàng không vì vết thương ngoài da ấy mà thấy đau nhói, mà là vì cảm giác sự phản bội đã gặm nhấm trái tim nàng làm cho tâm hồn vụn vỡ.
Giao Linh sau khi rút kiếm ra, đẩy Dung Ly xuống hồ băng. Mặt hồ nứt dần rồi băng bắt đầu vỡ. Nhưng kỳ lạ thay, khung cảnh xung quang cũng vỡ theo. Cứ như là một chiếc gương, nàng rơi xuống đến đâu, thì những mảnh kiếng vỡ cũng rơi theo đó, mang theo nàng rơi vào mộng cảnh khác.
.
.