Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Chương 1 - [Phần Mở Đầu]
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Bất Bình Nhưng Cố Nhịn
Chương 42 - Dạo Phố Cùng Nhau
Chương 43 - Lại Thêm Điều Kỳ Lạ Xảy Ra
Chương 44 - Khống Chế Kiếm Linh
Chương 45 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Chương 46 - Có Biến!
Chương 47 - Bị Tâm Ma Xâm Nhập
Chương 48 - Âm Mưu Của Kẻ Giấu Mặt
Chương 49 - Rời Thôn, Quay Về Thành
Chương 50 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần I)
Chương 51 - [Ngoại Truyện 1] Câu Chuyện Của Hồ Dung Ly. (Phần II)
Chương 52 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần I)
Chương 53 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần II)
Chương 54 - [Ngoại Truyện 2] Câu Chuyện Của Mạc Đông Cung. (Phần III)
Chương 55 - [Chương VII] Hoàng Nguyệt Thành
Chương 56 - [7.2] Khang Thường Hy Tiểu Thư.
Chương 57 - Vô Cớ Lại Gây Sự
Chương 58 - Tết Trung Thu
Chương 59 - Bị Hại
Chương 60 - Khơi Lại Mộng Cảnh
Chương 61 - Thánh Chỉ Đến!
Chương 62 - U Minh Hỏa Phụng
Chương 63 - Đến Vùng Ranh Giới
Chương 64 - Truy Bắt
Chương 65 - Là Băng Phong Tuyết Chinh?!
Chương 66 - Hiểu Lầm...
Chương 67 - Tự Kiểm Điểm
Chương 68 - Trận Cuối
Chương 69 - Tuyệt Tình
Chương 70 - Sự Thật
Chương 71 - Kế Hoạch Phục Thù
Chương 72 - Là Ai Đã Sai?
Chương 73 - Tịnh Nguyệt Quận Chúa
Chương 74 - Tình Đơn Phương
Chương 75 - Nửa Đêm Canh 3, Lẻn Ra Khỏi Phủ
Chương 76 - Lời Không Thể Nói
Chương 77 - Ẩn Điêu Tiếu Linh Sư
Chương 78 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 79 - Hỏa Phụng Ấn
Chương 80 - Roi Phi Hồn
Chương 81 - Nhớ Cố Nhân
Chương 82 - Bị Khống Chế?
Chương 83 - Nhân Bản
Chương 84 - Thiên Lưu Tử Chính Là Ta!
Chương 85 - [Ngoại Truyện 3] : Phần I: Hữu Duyên Ắt Hội Ngộ
Chương 86 - [Ngoại Truyện 3] : Phần Cuối: Thật Ra Hắn Là Một Kẻ Đáng Thương
Chương 87 - Hợp Tan Vô Thường
Chương 88 - Cuối Cùng Cũng Gặp Lại Nàng!
Chương 89 - Lặng Nhìn Người Từ Xa
Chương 90 - Say
Chương 91 - Nụ Hôn Đầu
Chương 92 - Nguyện Vì Người Từ Bỏ Tất Cả
Chương 93 - Chuyển Thế
Chương 94 - Thức Tỉnh
Chương 95 - Niềm Tin Bị Lung Lay
Chương 96 - Tâm Tư Này Ai Hiểu?
Chương 97 - Dã Tâm
Chương 98 - Vu Oan Giá Họa
Chương 99 - Cứ Ngỡ Đã Kết Thúc, Nhưng Vô Tình Mở Ra Một Trang Sách Mới
Chương 100 - Quyền Lựa Chọn Số Phận, Vốn Dĩ Không Tồn Tại
Chương 101 - Hỏa Phượng Tái Sinh
Chương 102 - Mai Phục Bất Ngờ
Chương 103 - Truyền Nhân Hỏa Phượng
Chương 104 - Linh Lung Bảo Tháp
Chương 105 - Quyển Bí Phổ
Chương 106 - Giao Chiến
Chương 107 - Hé Lộ Thiên Cơ
Chương 108 - Phút Chia Ly
Chương 109 - Hồi Sinh
Chương 110 - Kẻ Đứng Sau Hóa Ra Lại Là...
Chương 111 - Huyền Ngọc Minh Cảnh
Chương 112 - Nguyện Cùng Người Đi Khắp Thế Gian
Sau khi đã đến gần, nàng chợt nhận ra, phượng hoàng khi nảy thực ra là một thiếu nữ rất xinh đẹp, nhưng cặp mắt thì bị một dải băng dài màu trắng bịt ngang. Còn người đối diện là một nam nhân, nhìn tướng mạo khá oai phong. Dung Ly lúc này cố tiến đến gần hơn để nghe bọn họ đang nói gì, nàng nghĩ thầm: "Kỳ lạ, cho dù ta tiến gần cách mấy cũng chẳng nghe được gì là sao thế?"
Đột nhiên lúc này thiếu nữ ấy dang hai tay ra, nói lớn điều gì đó, rồi nam nhân ấy rút kiếm ra, thanh kiếm này có vẻ là báu vật thượng cổ, nên thần khí rất mạnh, sau đó hắn nhắm mắt đầu quay qua hướng khác, tiến thẳng đến đâm vào ngay tim của cô ấy. Dung Ly khi này quá bất ngờ, liền đưa tay ra định ngăn cản, hét to:
- KHÔNG!
...
.
ĐỪNG MÀ!
!
!
.
.
.
.
.
.
_______________
[Bên phía của Đông Cung]
Sau khi đám khí đen kỳ lạ ấy bao phủ, Đông Cung cũng rơi vào mộng cảnh giống như Dung Ly, nhưng lại là một nơi hoàn toàn khác.
.
.
Trước mặt chàng lúc này hiện ra khung cảnh của Bạch Liên Điện - nơi mà lúc nhỏ chàng và mẹ cùng sinh sống.
Đông Cung cũng ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chợt nhận thấy Dung Ly bên cạnh mình đã biến mất, liền vội vàng chạy xung quanh kêu to:
- Dung Nhi! Dung Nhi! Cô đâu rồi?!
Sau một hồi tìm kiếm, không thấy Dung Ly đâu, Đông Cung liền từ từ dừng lại, nghĩ cách khác. Nhìn xung quanh, khi này chàng đã đến gần bên cạnh hồ Sen Trắng gần đấy.
Hồ Sen Trắng là nơi mà lúc nhỏ Đông Cung và mẹ thường hay đến thăm khi còn nhỏ. Lúc đó cả hai bọn họ bị đám người con của các thứ phi khác của thành chủ ức hiếp, bọn họ cậy quyền thế xem mẫu thân Đông Cung chẳng ra gì, còn tạo ra nhiều mưu kế thâm độc để đẩy mẹ con chàng đến nơi phong cảnh tiêu điều hiu hắt này.
Từ xa xa trong mái đình bên cạnh hồ, chàng nhìn thấy bóng dáng một người đang ngồi đánh đàn, tiếng đàn ấy vang lên, nghe sao thân thuộc đến lạ thường, gợi lại cho Đông Cung những kỷ niệm thời thơ ấu. Chàng nghĩ thầm: "Chẳng phải đây là khúc 'Vân Hạc' mà lúc nhỏ mẹ ta ngày nào cũng đàn sao?"
Đông Cung từ từ bước lại gần, xem xem người ấy là ai. Khi đến gần đến chỗ ấy, người đó đột nhiên dừng khúc nhạc rồi đứng lên, vẻ mặt có vẻ sững sờ, vội vã chạy về phía chàng, nói to:
- Đông Cung! Con trai của mẹ! Con đã đi đâu, mẹ nhớ con nhiều lắm!
Thì ra người ấy chính là mẹ chàng, nhưng lúc này đây, Đông Cung cảm thấy có điều gì đó không ổn, rõ ràng là khi nảy đang ở trong khu rừng kỳ lạ ấy, lần này lại quay về Bạch Liên điện, rồi còn có cả mẹ chàng ở đây nữa. Tốt nhất là nên đề phòng trước thì hơn.
Mẹ chàng từ xa chạy lại, ôm lấy Đông Cung, khóc rất nhiều, hỏi han đủ thứ. Trong phút chốc, trong tay bà đột nhiên từ đâu xuất hiện một thanh dao sắc nhọn, nhằm lúc Đông Cung không để ý nhất, định đâm chàng từ sau lưng. Nhưng không ngờ Đông Cung đã nghe được, liền đẩy bà ta ra và nắm lấy tay đang cầm dao, nói:
- Bà không phải là mẫu thân của ta!
Câu nói nghe lạnh lùng, kết hợp với động tác nhanh thoăn thoắt, chàng dùng thanh kiếm bà ta đang cầm đâm vào ngay bụng của bà ta. Nhưng kỳ lạ thay, hình ảnh ấy đột nhiên tan biến thành mây khói, bà ấy trong phút chốc đã hòa thành khói sương.
Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đột nhiên tứ phía xung quanh chàng, có cả đám người từ đâu xông lại, nhằm thẳng vào Đông Cung mà tấn công. Trong giây lát, đám người bọn họ đều đã tiến đến gần. Do quá nhiều người nên Đông Cung không kịp tấn công, chẳng mấy chốc đã bị đám người đó vây kín, đang rơi vào tình huống thập tử nhất sinh.
Ngay lúc này đây, đột nhiên ánh sáng từ Tử Thanh kiếm lóe lên, tiếng của Đông Cung la to cộng thêm luồng sáng vàng bức phá, hào quang từ người chàng phát ra, với kiếm trong tay, chàng vun một vòng xung quanh. Tiếng kiếm lao đi vun vút, đi tới đâu thì người chết đến đó. Sau một hồi, cảnh vật xung quanh tràn ngập xác chết của đám người ấy, hoang tàn tiêu điều. Những đóa sen trắng cũng bị vấy máu làm biến thành màu đỏ tươi.
Đông Cung lúc này trở lại bình thường, thở hổn hển. Nhưng chưa đợi chàng định thần lại thì khung cảnh xung quanh đột nhiên chấn động rồi tan vỡ, Đông Cung bắt đầu rơi, rơi mãi.