Chương 1 - Hắn Không Tin Cô
Chương 2 - Cô Không Nhận Sai , Thì Không Được Đứng Lên
Chương 3 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 4 - Tôi Phải Ly Hôn
Chương 5 - Ký Thoả Thuận Ly Hôn
Chương 6 - Hết Thảy , Đều Là Tại Bạc Mộ Niên
Chương 7 - Bạc Mộ Niên Còn Không Bằng Một Con Chó Trung Thành
Chương 8 - Một Người Phụ Nữ Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 9 - Thẩm Sơ, Cô Nghĩ Cô Là Ai?
Chương 10 - Thẩm Sơ Cô Điên Rồi
Chương 11 - Sau Khi Ly Hôn Cô Trôi Qua Rất Ổn
Chương 12 - Bạc Mộ Thanh, Cô Không Đủ Tư Cách
Chương 13 - Ah, Cô Còn Có Tin Vui
Chương 14 - Đêm Nay Các Cậu Thật Có Phúc
Chương 15 - Thẩm Sơ Cô Chính Là Nữ Thần Mới
Chương 16 - Đừng Nói Là Bạc Mộ Niên Cũng Ở Đây
Chương 17 - Không Còn Cách Nào Trao Đổi
Chương 18 - Hắn Đối Với Cô Mọi Thứ Đều Không Quan Tâm
Chương 19 - Thật Sự Rất Đẹp
Chương 20 - Thẩm Sơ Sao Cô Ta Lại Ở Đây?
Chương 21 - Lời Này Thẩm Sơ Sẽ Không Vừa Ý
Chương 22 - Tôi Bồi Thường Được
Chương 23 - Còn Chưa Đủ Mất Mặt Hay Sao
Chương 24 - Được Đấy, Sẽ Tôi Đợi
Chương 25 - Bạc Mộ Thanh Chỉ Có Chút Tiền Đồ Này Thôi Hay Sao?
Chương 26 - Người Này Có Lòng Tốt Như Vậy?
Chương 27 - Anh Dọa Sợ Bạn Tôi Rồi
Chương 28 - Tôi Khuyên Các Anh Đừng Nên Động Vào Tôi
Chương 29 - Đến Mà Không Trả Không Lễ Phép
Chương 30 - Vậy Đến Phiên Bạc Mộ Thanh
Chương 31 - Tôi Thích Đòi Lại Gấp Bội Hơn
Chương 32 - Bạc Tiểu Thư Muốn Quỳ Xuống Sao
Chương 33 - Trước Kia Không Dám, Bây Giờ Thì Chưa Chắc
Chương 34 - Anh Thì Có Thể Như Thế Nào
Chương 35 - Xe Đắt Tiền Mới Xứng Với Bọn Cô
Chương 36 - Lại Đánh Chủ Ý Gì Đấy
Chương 37 - Vợ Cũ Của Anh Xuất Đạo Rồi
Chương 38 - Thẩm Sơ Cô Từ Trong Bể Khổ Quay Về?
Chương 39 - Không Cần, Tôi Xem Hắn Chết Rồi
Chương 40 - Sao Hả Cậu Cũng Muốn Theo Đuổi Thẩm Sơ?
Chương 41 - Cô Đối Với Phó Ngôn Một Chút Hứng Thú Cũng Không Có
Chương 42 - Không Phải Là Nói Không Biết Khiêu Vũ À?
Chương 43 - Cô Gọi Hắn Là Chó
Chương 44 - Cùng Tôi Có Quan Hệ Gì?
Chương 45 - Cô Hiện Tại Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Chương 46 - Không Nên Bị Khuôn Mặt Đó Lừa
Chương 47 - Cảm Ơn Cô Đã Khen Tôi
Chương 48 - Bạn Bè Của Cặn Bã Đều Là Cặn Bã
Chương 49 - Thẩm Sơ, Đánh Cược Một Chút Được Không?
Chương 50 - Bạc Gia Là Nơi Tốt Hả
Chương 1 - Hắn Không Tin Cô
Chương 2 - Cô Không Nhận Sai , Thì Không Được Đứng Lên
Chương 3 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 4 - Tôi Phải Ly Hôn
Chương 5 - Ký Thoả Thuận Ly Hôn
Chương 6 - Hết Thảy , Đều Là Tại Bạc Mộ Niên
Chương 7 - Bạc Mộ Niên Còn Không Bằng Một Con Chó Trung Thành
Chương 8 - Một Người Phụ Nữ Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 9 - Thẩm Sơ, Cô Nghĩ Cô Là Ai?
Chương 10 - Thẩm Sơ Cô Điên Rồi
Chương 11 - Sau Khi Ly Hôn Cô Trôi Qua Rất Ổn
Chương 12 - Bạc Mộ Thanh, Cô Không Đủ Tư Cách
Chương 13 - Ah, Cô Còn Có Tin Vui
Chương 14 - Đêm Nay Các Cậu Thật Có Phúc
Chương 15 - Thẩm Sơ Cô Chính Là Nữ Thần Mới
Chương 16 - Đừng Nói Là Bạc Mộ Niên Cũng Ở Đây
Chương 17 - Không Còn Cách Nào Trao Đổi
Chương 18 - Hắn Đối Với Cô Mọi Thứ Đều Không Quan Tâm
Chương 19 - Thật Sự Rất Đẹp
Chương 20 - Thẩm Sơ Sao Cô Ta Lại Ở Đây?
Chương 21 - Lời Này Thẩm Sơ Sẽ Không Vừa Ý
Chương 22 - Tôi Bồi Thường Được
Chương 23 - Còn Chưa Đủ Mất Mặt Hay Sao
Chương 24 - Được Đấy, Sẽ Tôi Đợi
Chương 25 - Bạc Mộ Thanh Chỉ Có Chút Tiền Đồ Này Thôi Hay Sao?
Chương 26 - Người Này Có Lòng Tốt Như Vậy?
Chương 27 - Anh Dọa Sợ Bạn Tôi Rồi
Chương 28 - Tôi Khuyên Các Anh Đừng Nên Động Vào Tôi
Chương 29 - Đến Mà Không Trả Không Lễ Phép
Chương 30 - Vậy Đến Phiên Bạc Mộ Thanh
Chương 31 - Tôi Thích Đòi Lại Gấp Bội Hơn
Chương 32 - Bạc Tiểu Thư Muốn Quỳ Xuống Sao
Chương 33 - Trước Kia Không Dám, Bây Giờ Thì Chưa Chắc
Chương 34 - Anh Thì Có Thể Như Thế Nào
Chương 35 - Xe Đắt Tiền Mới Xứng Với Bọn Cô
Chương 36 - Lại Đánh Chủ Ý Gì Đấy
Chương 37 - Vợ Cũ Của Anh Xuất Đạo Rồi
Chương 38 - Thẩm Sơ Cô Từ Trong Bể Khổ Quay Về?
Chương 39 - Không Cần, Tôi Xem Hắn Chết Rồi
Chương 40 - Sao Hả Cậu Cũng Muốn Theo Đuổi Thẩm Sơ?
Chương 41 - Cô Đối Với Phó Ngôn Một Chút Hứng Thú Cũng Không Có
Chương 42 - Không Phải Là Nói Không Biết Khiêu Vũ À?
Chương 43 - Cô Gọi Hắn Là Chó
Chương 44 - Cùng Tôi Có Quan Hệ Gì?
Chương 45 - Cô Hiện Tại Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Chương 46 - Không Nên Bị Khuôn Mặt Đó Lừa
Chương 47 - Cảm Ơn Cô Đã Khen Tôi
Chương 48 - Bạn Bè Của Cặn Bã Đều Là Cặn Bã
Chương 49 - Thẩm Sơ, Đánh Cược Một Chút Được Không?
Chương 50 - Bạc Gia Là Nơi Tốt Hả
chương 29: đến mà không trả không lễ phép
Thẩm Sơ giật giật khóe miệng, dùng móng tay bấu vào lòng bàn tay, nhặt cái gạt tàn trên bàn lên, trực tiếp đập vào một người trong số đó một cái.
Cô di chuyển quá nhanh, lại dùng hết sức, người đàn ông bị đập trúng kêu lên, lúc này, cánh cửa phòng đột ngột bị đá bật ra.
Trần Tiêu và Lâm Tiện vội vàng chạy tới, “Tiểu Ngũ?”
"Trần Tiêu "
Thẩm Sơ chỉ còn vài phần ý thức, Trần Tiêu nhìn cô như vậy, tức đến toàn thân phát run " là tôi, cậu khó chịu ở đâu?"
" Tiêu Tiêu mình bị hạ thuốc rồi.
”
Trần Tiêu chạm vào Thẩm Sơ phát hiện toàn thân cô nóng bừng bừng.
Thấy vậy, cô vội vàng quay người gọi Lâm Tiện : “Lâm Tiện, nhanh lên, đưa Tiểu ngũ đi bệnh viện!
”
Lâm Tiện đi qua bế Thẩm Sơ lên, Thẩm Sơ lúc này cả người không có ý thức, lại vô lực, nhìn Lâm Tiện ôm mình, cả người như muốn nổ ra.
Phó Văn Bội giật mình khi thấy Thẩm Sơ được bế ra ngoài, cô vội vàng bước tới: “Thẩm tiểu thư, cô bị sao vậy, Thẩm tiểu thư?”
“Bị hạ thuốc, chúng tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện, cô—”
" để tôi gọi người tới, Trần tiểu thư cô trước tiên đem Thẩm tiểu thư đến bệnh viện đi"
chuyện đêm nay, cô phải cho người điều tra rõ ràng.
Trần Tiêu gật đầu: “Cô chú ý an toàn đó.
”
Tình huống của Thẩm Sơ không được tốt cho lắm, quần áo của Lâm Tiện sắp bị cô xé nát hết cả rồi.
Trần Tiêu nói xong, vội vàng lên xe, dẫm ga chạy tới bệnh viện gần nhất.
Thẩm Sơ được chuyền một lọ glucoza, mới dần dần tỉnh táo lại.
sau khi thuốc hết tác dụng, cả người vô lực nhìn Trần Tiêu ở trước mặt, nhíu mày " mấy giờ rồi"
" hơn hai giờ, sao vậy, còn khó chịu chỗ nào sao"
Thẩm Sơ lắc đầu, đứng dậy uống một ngụm nước mà Trần Tiêu đưa cho.
Trần Tiêu thấy bộ dạng này của cô rất đau lòng " tiểu ngũ, ngủ đi, bây giờ đang ở bệnh viện không sao đâu"
Thẩm Sơ thực sự rất mệt mỏi, nhìn Lâm Tiện một cái, sau đó nằm xuống, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh lại lần nữa, đã hơn tám giờ sáng ngày hôm sau, Trần Tiêu đang nằm bên cạnh ngủ.
Thẩm Sơ ngồi dậy, đưa tay xoa xoa huyệt thái dương.
Lâm Tiện mang theo cháo cũng Phó Văn Bội bước vào, thì Trần Tiêu cũng tỉnh lại.
Phó Văn Bội liếc nhìn Thẩm Sơ đang ở trên giường, “Thẩm tiểu thư, cô vẫn cảm thấy khó chịu sao?”
đêm qua chỉ cần các cô đến muộn thêm một chút, thì không biết hậu quả sẽ ra sao.
Thẩm Sơ lắc đầu: “Tốt hơn nhiều rồi.
”
“Là Bạc tiểu thư.
”
"Bạc Mộ Thanh?"
Trần Tiêu ở bên cạnh nhảy dựng lên, Lâm Tiện cũng cau mày.
Thẩm Sơ không mấy ngạc nhiên, tối hôm qua cô cũng đoán được một chút rồi, chỉ là cô không ngờ Bạc Mộ Thanh lại tàn nhẫn tới mức như vậy.
“Tiểu ngũ, lần này cậu sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy có đúng không?”
Trần Tiêu cố nén tức giận, sắc mặt không tốt.
Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, sắc mặt Thẩm Sơ lạnh đi, cô ngẩng đầu nhìn Trần Tiêu nhướng mày: “bỏ qua?”
Cô cười lạnh nói " trông tôi giống người không lễ phép thế sao, đến mà không trả lễ?"
Bạc Mộ Thanh chuẩn bị món quà lớn như vậy cho cô, cô đương nhiên là muốn đáp trả !
Nghe được lời nói của cô, Trần Tiêu sững sờ: “Vậy thì cậu định làm như thế nào?”
Thần Chu cười nói: “ăn miếng trả miếng ".
Trần Tiêu nhìn thấy nụ cười trên mặt Thẩm Sơ, không khỏi cho cô một like
Bạc Mộ Thanh chọc tức ai chứ, Thẩm Sơ?
Vị tiểu thư này từ nhỏ đã không ăn thua thiệt, lần này Bạc Mộ Thanh đá trúng thiết bản rồi .