[Ma Đạo Tổ Sư]: Ngoại Truyện Nhân Vật

[Ma Đạo Tổ Sư]: Ngoại Truyện Nhân Vật

Cập nhật: 11/04/2024
Tác giả: Diệp Nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 11,536
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Đô thị
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Dị Giới
Xuyên Không
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Đam Mỹ
Cổ Đại
Truyện Khác
Truyện Sắc
     
     

"Lam tông chủ, Hàm Quang Quân, ta mời nhị vị các ngươi một chén!

"

Kẻ này cao to ngăm đen, ban nãy đã đi mời rượu khắp sảnh, chính là anh họ của Kim Tử Hiên tên Kim Tử Huân, hôm nọ đã cùng Nguỵ Vô Tiện náo một trận tại trường săn núi Bách Phượng, ta vẫn còn nhớ hắn.

Đến mời rượu Lam Vong Cơ còn không bị hắn rút Tị Trần ra chào hỏi đã là may mắn rồi, lại còn muốn hắn uống rượu quả thật là một tên ngu xuẩn không thôi, quả là chó cậy gần chuồng mà.

"Kim gia Lam gia chúng ta gần gũi như một nhà, đều là người mình cả. Nếu hai vị Lam huynh đệ không uống, đó chính là khinh thường ta!

"

Những tên gia chủ của gia tộc phụ thuộc ngồi gần đó cũng lên tiếng vỗ tay không ngừng khen tên ngu ngốc đó hào sảng. Hừ, quả thật là một đám người ngu ngốc, người như hắn giám nhận là người một nhà với Lam Gia, hừ ngu ngốc thật, bắt ép người ta uống rượu chẳng phải là không có gia giáo sao?

Nhưng mà dù sao ta cũng chỉ là người ngoài ngồi một bên xem trò vui, Lam Hi Thần đã đứng lên từ chối khéo rượu, Lam Vong Cơ vẫn ngồi im nơi đó không động đậy, gương mặt lạnh như băng không chút cảm xúc nhìn chằm chằm ly rượu trước mặt mình, ta còn đang đoán xem Lam Vong Cơ sẽ rút Tị Trần ra hay là tiếp lấy ly rượu đó thì bỗng nhiên có một bàn tay nhận lấy chén rượu nọ.

"Nguỵ Vô Tiện...

.

"Ta gằn nhẹ tên hắn, lại là tên chết bẵm đấy chuẩn bị gây ra hoạ cho Giang Gia rồi.

Nguỵ Vô Tiện ngửa đầu uống sạch ly rượu, phô ta cho Kim Tử Huân thấy ly rượu đã rỗng tuếch, mỉm cười mà nói:"Ta uống thế y, ngươi hài lòng chưa"

Lam Hi Thần:" Nguỵ Công Tử"

Lam Vong Cơ nhỏ giọng nói bên tai Nguỵ Vô Tiện:"Đến đây lúc nào"

Nguỵ Vô Tiện đặt chén rượu xuống, chỉnh lại cổ áo:" Mới vừa nãy"

Hừ, ngươi là ai của hắn mà đòi uống thế hắn cơ chứ? Ngươi cùng hắn đang yêu nhau sao, thật là chọc mù mắt ta mà. Ta liền không cách nào tiếp tục nhìn nổi, rời khỏi nơi đây, mặc hắn làm gì thì làm, chỉ là đoạn phía sau hắn làm ta liền có chút ngoài ý muốn không tính tới.

Sau này ta đã từng tự hỏi bản thân mình nếu như lúc ấy ta không rời đi, liệu có thể cản hắn vào con đường vạn kiếp bất phục hay không?