Ma Đạo Truyền Thuyết

Ma Đạo Truyền Thuyết

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Văn Càn Khôn
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 45,059
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Đại Mạc xa xôi mà huyền bí , vạn năm nay vẫn bị Quan Nội liệt vào hàng tà ma vì những thứ võ công và tập tục sống muôn phần bí dị .

Còn đối với thần dân Đại mạc , họ chỉ tôn thờ thánh Na Khan vỹ đại , không quan tâm tới bọn người tự xưng là chính khí lẫm liệt kia đánh giá về mình thế nào .

Trên thông đạo Đông Sơn , nơi giáp danh giữa Đại Mạc và Quan Nội , mấy trăm giáo đồ Ma Giáo vận áo choàng đen thăm thẳm như vũ trụ bao la không ánh dương , đang bước đi chầm chậm .

Cách đây không lâu , Minh chủ mới nhận chức Hạ Lương , cùng thuộc hạ dưới trướng Tây Lãnh Hà của Quan Nội đã bắt đi Phi Thiền Tâm , hôn thê của Giáo Chủ Ma Giáo Nhất Thiên Uy và Phi Thiền Hoa , hôn thê của Tây Thiên Đường Chủ Lam Đại Thiếu .

Hai thiếu nữ này đều là những tuyệt đại mỹ nhân có một không hai trên thế gian . Hơn nữa Phi Thiền Hoa là thánh nữ đời thứ ba mươi lăm của Ma Giáo , được giáo chúng nhất mực tôn sùng .

Mất đi họ không những là sự xúc phạm lớn lao đến tín ngưỡng của Ma Giáo , mà còn đụng chạm đến lòng tự ái cực lớn của Nhất Thiên Huy và Lam Đại Thiếu !

Hôm nay toàn bộ giáo chúng Ma Giáo gồm gần ba trăm người dưới sự chỉ huy của Nhất Thiên Huy đã tiếp nhập Quan Nội , tấn công thẳng đến Hàn Sơn phái !

Nhất Thiên Huy tuổi ngoài tam tuần , khí độ bất phàm , mày kiếm đăm chiêu . Hắn cùng chúng giáo đồ đưa mắt nhìn lại Đại mạc xa xôi , nơi có những cồn cát dài tít tắp và Vô Vọng Hải vạn đời huyền diệu , rồi quất ngựa thẳng tiến .

Hắn là người bác đại tinh thâm , một nhân tài ngàn năm có một của Ma Giáo . Nhưng nhìn dáng dấp phong trần đầy uy nghi ấy , người ta không khỏi liên tưởng đến cảnh anh hùng mạt lộ ...

. Trước mặt , núi non trùng điệp , địa thế hiểm trở ! Đây đó , gió chiều heo hút lộng đến , bay bay tà áo trĩu nặng ưu tư !

Nhất Thiên Uy dơ tay ra hiệu cho giáo chúng dừng lại , hắn buông lơi ánh mắt chói ngời thần quang quan sát một hồi , ý định muốn dừng lại . Tuy nhiên hình ảnh hôn thê chập chờn trong tâm khảm khiến máu hắn cơ hồ chảy nhanh hơn , hắn phất tay xuống ra hiệu đi tiếp !

Hoàng hôn nhàn nhạt , gió mây một màu u ám , Nhất Thiên Huy thấy tâm tình dao động . Hắn ngước mắt nhìn những rặng núi mờ nhạt sương chiều , lòng không khỏi lo lắng . Giữa quãng đường này mà bất ngờ bị đánh úp thì thật không tài nào lường được hậu quả !

Lo lắng của hắn không sai , khi trời vừa tối xuống thì trên phía các đỉnh núi u uất đá lăn xuống như mưa . Tiếp đấy tiếng reo hò dậy đất ! Nhất Thiên Uy bấn loạn , hắn ghì cương ngựa , vận lực hét lớn :

-Hãy chuẩn bị nghênh tiếp địch nhân , không được tối loạn đội hình !

Lời của hắn rất có uy , chúng nhân trấn tĩnh đôi phần , nhưng đá dội xuống ngày càng nhiều , vô số kẻ tử thương . Nhất Thiên Uy cùng Lam Đại Thiếu lo lắng , cả hai nhìn nhau rồi cùng những cao thủ bay ngược lên không xuất thanh quang chói lòa về phía các ngọn núi !

Không gian một màu xanh quỷ dị bao trùm , bầu trời như sáng lên bởi những khối cầu khổng lồ phát nổ điên cuồng .

Bọn mai phục lập tức ra khỏi chỗ núp , một vài tiếng kêu la thảm thiết bật lên . Những kẻ mai phục nhất tề xông xuống khe núi mà chém giết , máu tanh ô uế màn đêm .

.

.

Trên trời cao những đạo huyết quang , bạch quang , hoàng quang .

.

. chói lọi xuất hiện . Chính là các đại cao thủ Quan Nội !

Nhất Thiên Uy , Lam Đại Thiếu cùng những cao thủ Ma Giáo lăng mình đáp lên một ngọn núi gần đấy .

Mấy kẻ bên chính đạo cũng nhàn nhạt sắc sáng rồi đậu xuống ngọn núi đối diện . Phía dưới cuộc chém giết vẫn diễn ra thảm khốc , tiếng chưởng phong , tiếng binh khí , tiếng la hét , tiếng hô hào vang lên dậy đất .

Màn đêm u uất cơ hồ bị xé nát .

Nhất Thiên Uy nghe lòng nhói lên , hắn vận lực cười hoang dại quát :

-Hạ Lương ! Không ngờ một bọn đường đường tự xưng là chính nghĩa như các ngươi lại làm ra mấy trò bỉ ổi thế này ! Thật đê hèn thay !

Hạ Lương không nói gì , lão lẳng lặng quan sát cục trường , nét mặt vô hồn , cơ hồ thế gian là vô sự !

Nhất Thiên Uy vẫy tay ra hiệu rồi lấp tức xuất thủ băng đến Hạ Lương .

Các thuộc hạ khác cũng theo Lam Đại Thiếu tấn công Tam Kiệt , Tây Lãnh Hà cùng mấy lão chưởng môn còn lại của Quan Nội .

Không gian như điên đảo trong những mớ chưởng phong hỗn loạn !

Hạ Lương vận huyết quang sặc sỡ đón chiêu , thân hình lão chìm trong màu máu đỏ ối .

Dãy núi như đắm mình trong những màu sắc dị hoặc !

Nhất Thiên Uy chưởng phong quỷ dị , tính tình lại đang bội phần tức giận nên dồn hết chân lực mà xuất thủ . Sau cú va chạm đâu tiên , tuy rằng Hạ Lương không đến nỗi thụ thương nhưng thần sắc đã không còn giữ được nét an nhàn vốn có .

Lão lùi lại mấy bộ , mày kiếm xích lại . Nhất Thiên Uy như con cọp điên lại lao đến , chưởng phong vần vũ mù mịt :

-Lãnh Nguyệt Táng Hoa Hồn !

Hạ Lương thất kinh hồn phách , chỉ thấy bóng đêm như méo mó dị dạng đi dưới đà chưởng phong tột cùng khủng bố . Những vầng sáng như ánh nguyệt lạnh vần vũ tựa bão tố đêm giông , phút ấy Hạ Lương như lạnh đi nửa người . Lão vận toàn bộ chân nguyên lên song thủ , hai bàn tay đỏ rực tựa que cời lò .

.

.

Bùm ! Bùm ! Bùm !

.

.

.

Âm thanh chấn dộng màng nhĩ , chúng nhân thất kinh hồn phách nhìn lên . Chỉ thấy ngọn núi nơi hai đại cao thủ giao đấu đã sụp xuống một phần , cát bụi theo luồng cuồng phong bão vũ lành lạnh mà bay đi tan tác . Hạ Lương như chiếc lá phong giữa cơn gió heo may lành lạnh .

Trôi dạt vô định !

Lão thổ huyết liên tục , sắc mặt tái nhờn nhợt . Còn chưa kịp định thân đã thấy Nhất Thiên Uy ánh mắt chìm trong màu trắng ngụy dị lao đến , toàn thân hắn như một vết sao băng lạnh lẽo .

.

.

Hạ Lương ngửi thấy mùi tử khí , nhắm mắt xuôi tay , lão đã hoàn toàn bất lực !

Nhưng lại không chết !

Phút cuối , một hình bóng chập chờn án trước mặt hắn , ghánh toàn bộ chưởng phong hủy thiên diệt địa ấy !

Hạ Lương sững sờ

Nhưng Nhất Thiên Uy thần sắc còn thảm hơn !

Hai mắt hắn như muốn tuột khỏi bờ mi . Kẻ ghánh lấy chưởng phong không phải ai khác mà chính là Phi Thiền Tâm .

.

.

Tại sao có thể như thế được ? Hắn như điên cuồng , như hoang dại , như không muốn tin vào mắt mình .

.

. hắn lao theo với lấy cái thân hình mềm mại , nhuốm đầy máu đang cuốn theo chiều gió ấy !

Ôm ấp , lay gọi !

Thời gian lúc này với hắn như ngừng lại . Cả vũ trụ rộng lớn đang đè xuống hắn .

.

.

Hắn thấy hồn mình chết lặng , hai khóe mắt máu bật ra , tim đau thắt như muốn vỡ vụn . Nhưng còn một thứ đáng sợ hơn giáng xuống đầu hắn .

.

.

Trên trời bốn đạo chưởng phong nhân cái phút giây lơi là của Thiên Uy liền dội xuống người hắn .

.

.

Hắn không gào thét , cũng chẳng rên la , chỉ có đôi mắt ấy .

.

.

Như muốn nuốt trọn nhân thế hững hờ .

.

.

Ngoài trời mưa vẫn lành lạnh rớt rơi . Thái Hòa ngưng kể , nước mắt hắn chảy dài theo từng câu nói .

.

.

Lâm Trấn Thiên cười gượng :

-Phải chăng Phi Thiền Hoa chính là mẫu thân của Lộng Ngọc , còn Tây Lãnh Hà chính thị tây viên ngoại ?

Thái Hòa gật đầu :

-Đúng vậy ! Nhưng có điều nhiều người còn chưa biết , Ly Van thánh nữ là con ruột của Lam Đại Thiếu đường chủ chứ không phải Tây Lãnh Hà !

Trấn Thiên giật mình , thảo nào hắc y nhân lại nói rằng sẽ gả Lộng Ngọc cho hắn . Hắn nhìn mưa rơi cười thảm :

-Lạ thật ! Đã có con với người ta rồi mà còn bỏ đi theo mấy kẻ ngụy quân tử ấy ! Lòng người thật khó đoán vậy !

Thái Hòa cúi đầu nói :

-Thiền Hoa thánh nữ là người rất mực đoan chính , nhất định trong này có sự việc khó nói !

-Hẳn Phi Thiền Tâm tiền bối sau lần ấy đã chết ?

Thái Hòa nheo mày , ánh mắt có mấy bề ngạc nhiên đáp :

-Đã chết rồi , tuy nhiên lão Hạ Lương vẫn ướp cái xác đó trong hòm pha lê , không hiểu để làm gì !

-Xem ra lão ta cũng chưa phải là kẻ mất hết nhân tính !

-Tuy vậy , nhưng bọn chúng hợp công đánh lén Nhất giáo chủ khiến người thảm tử thì coi như đã là kẻ đại thù của Ma Giáo rồi !

Trấn Thiên không phản đối , hắn hỏi :

-Tình hình Ma Giáo sau cuộc chiến đó thế nào ?

-Đã tan đàn sẻ nghé , bây giờ có ba thế lực lớn , đấy là Tây Thiên Đường đóng ở thành Bát Đa , Nam Phương Đường ở Tử Hải và Đông Phương Đường ngòai Khải Hoàn Đảo ở Vô Vọng Hải !

Lâm Trấn Thiên gật đầu , hắn đội mưa buớc ra ngoài nói vọng vào :

-Chúng ta đến Tây gia trang xem thế nào !

Mấy đại hán lập tức bước theo . Thái Hòa mỉm cười :

-Lam Đường Chủ quả nhiên là người nghĩa khí bất phàm , đêm hôm mưa gió mà không quản ngại !

Lâm Trấn Thiên xua tay nói :

-Không phải như các vị nghĩ đâu , chẳng qua ta chỉ muốn nhanh chóng kết thúc việc này để bình yên về đây sống cuộc đời của mình đấy thôi !

Tây Gia trang hoang tàn , không chút sinh khí !

Dưới từng làn chớp lắt lay , khung cảnh hiện ra thật u uất ! Trấn Thiên cùng Thái Hòa lục tìm khắp nơi nhưng tuyệt nhiên vẫn chẳng hề thấy dấu tích của bất kỳ người nào . Họ đi qua mấy xuyên đường ra hậu viên .

Giữa khu vườn hoanh lạnh nước mưa , có rất nhiều ngôi mộ được dựng lên , trong đấy có cả mộ phần của Tây Lãnh Hà , Phi Thiền Hoa .

Bọn hắc y nhân chỉ quỳ gục dưới mộ thánh nữ của họ , những ngôi mộ khác chẳng khiến chúng động tâm . Trấn Thiên tìm qua một hồi vẫn không thấy ngôi mộ nào khắc tên Lộng Ngọc thì cũng lấy làm an tâm .

Hắn biết có ở đây cũng chẳng được tích sự gì nên dẫn mọi người về lại căn hàn xá của mình nói :

-Chúng ta nghỉ ngơi , ngày mai sẽ đi dò hỏi tung tích nàng ta !

Trấn Thiên vừa rời khỏi thì Lộng Ngọc cùng Hàn Vũ cũng về tới Tây gia trang .

Nàng lững thững bước đi theo Hàn Vũ đến hậu viên . Trông dáng dấp bơ phờ , tóc rối , khăn lệch , nét mày u ám thật muôn phần thảm thương . Dù có là kẻ lòng sắt dạ đá cũng khó cầm lòng !

Nhưng lúc này nàng không khóc , trời đất trút nước thay cho những dòng nước mắt đắm chìm vào tim .

Nàng thẫn thờ quỳ bên mộ bia rất lâu , bây giờ nàng không còn thấy lạnh hay đau đớn gì nữa , mọi giác quan cơ hồ tê liệt hết .

.

.

Đột nhiên bên ngoài có tiếng quát tháo . Hàn Vũ giật mình , hắn đã nhận ra có rất nhiều cao thủ đang bửa vây Tây gia trang . Hắn không còn câu nệ tiểu tiết mà vội ôm lấy Tây Lộng Ngọc bay vút vào đêm đen .

.

.