Chương 1 - Thiên Y
Chương 2 - Thiên Mệnh
Chương 3 - Ôm Chặt Em
Chương 4 - Tôi Muốn Cưới Cô Ta, Tối Nay Sẽ Động Phòng
Chương 5 - Dám Hủy Bỏ Hôn Ước Với Thiên Y
Chương 6 - Quả Nhi Lợi Hại Quá!
Chương 7 - Cô Đang Ghen Sao?
Chương 8 - Tớ Ghen Tị Với Cậu Thật Đấy
Chương 9 - Tại Sao Các Người Lại Ở Đây
Chương 10 - Đùa Gì Vậy?
Chương 11 - Lại Là Dùng Châm
Chương 12 - Biến Lớn Rồi
Chương 13 - Dám Chọc Đến Cô Sao
Chương 14 - Tiểu Thư Tha Mạng!
Chương 15 - Món Quà Này Cũng Quá Kích Thích Rồi
Chương 16 - Có Muốn Em Không
Chương 17 - Hai Người Có Phải Là Con Người Không
Chương 18 - Con Gái Của Vương Tộc Đến Rồi!
Chương 19 - Cô Suy Nghĩ Nhiều Rồi
Chương 20 - Đã Thấy Đưowjc Hi Vọng Ở Đây
Chương 21 - Một Đêm Yên Lặng
Chương 22 - Cô Không Thế Từ Chối Người Này
Chương 23 - Tôi Không Thể
Chương 24 - Anh Đang Chạm Vào Cô Phải Không?
Chương 25 - Chúng Ta Phải Chuyển Đến Đây
Chương 26 - Khách Quý Của Thượng Quan Gia!
Chương 27 - Sẽ Có Cản Trở Sao
Chương 28 - Cô Sẽ Đồng Ý Chứ?
Chương 29 - Tại Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 30 - Chuyện Gì Xảy Ra?
Chương 31 - Chúng Tôi Nhất Định Sẽ Đến!
Chương 32 - Bốn Chuyện Nào?
Chương 33 - Tôi Có Việc Tìm Em
Chương 34 - Sống Thì Tìm Thượng Quan, Còn Sinh Tồn Thì Dựa Vào Âu Dương
Chương 35 - Đương Nhiên Rồi!
Chương 36 - Gia Tộc Hạng Hai
Chương 37 - Cầu Xin!
Chương 38 - Bối Rối
Chương 39 - Cảm Ơn Anh Vì Món Quà
Chương 40 - Hy Vọng Sống
Chương 41 - Biến Sắc!
Chương 42 - Tiếc Nuối
Chương 43 - Ngạo Mạn Và Khắt Khe
Chương 44 - Hồ Đồ
Chương 45 - Phàn Nàn
Chương 46 - Hy Sinh Bản Thân Vì Gia Tộc
Chương 47 - Trống Rỗng
Chương 48 - Anh Là Ai?
Chương 49 - Xong Thật Rồi
Chương 50 - Đồ Bất Hiếu!
Chương 51 - Anh Thật Sự Muốn Em Ở Riêng Sao?
Chương 52 - Anh Bị Trêu Ghẹo?!
Chương 53 - Cô Ta Cố Gắng Bình Tĩnh Lại
Chương 54 - Lý Cảnh Thiên Nheo Mắt Lại
Chương 55 - Có Ai Nói Như Anh Không?
Chương 56 - Không Phải Là Tò Mò
Chương 57 - Vậy Thì Xong Rồi
Chương 58 - Có Lẽ Trong Mắt Các Người
Chương 59 - Nhưng Bây Giờ
Chương 60 - Thật Thoải Mái!
Chương 61 - Nói Là Làm!
Chương 62 - Đúng Là Phế Vật!
Chương 63 - Anh Ta Lắc Đầu
Chương 64 - Tại Sao Lại Kỳ Lạ?
Chương 65 - Chuyện Tôi Muốn Nói
Chương 66 - Khu Biệt Thự Trung Tâm
Chương 67 - Em Sẵn Sàng Hy Sinh
Chương 68 - Chụt Một Tiếng!
Chương 69 - Sư Huynh
Chương 70 - Một Tiếng Sau
Chương 71 - Trong Lòng Lý Cảnh Thiên
Chương 72 - Phải Nói Rằng
Chương 73 - Phiền Thật!
Chương 74 - Thế Này Thì Xong Rồi!
Chương 75 - Thiên Y Đại Nhân Tha Mạng!
Chương 76 - Anh Nhắm Mắt Lại Ngay!
Chương 77 - Hạ Hầu Thanh Sốc!
Chương 78 - Có Chuyện?
Chương 79 - Hai Trăm Năm Mươi Triệu?
Chương 80 - Vị Khách VIP
Chương 81 - Cả Sảnh Lại Kinh Hãi!
Chương 82 - Nhất Định Là Ảo Giác Của Ông Ta!
Chương 83 - Thật Là Không Kiến Thức!
Chương 84 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 85 - Thật Sao?
Chương 86 - Hóa Ra Là Vì Người Này!
Chương 87 - Tại Sao Lại Như Vậy?!
Chương 88 - Anh Hơi Nhíu Mày Lại
Chương 89 - Ánh Mắt Lý Cảnh Thiê
Chương 90 - Nước Doanh Thủy?
Chương 91 - Mấy Ngày Nay Có Người Tới Tìm Anh Không?
Chương 92 - Món Đồ Mấy Trăm Triệu
Chương 93 - Vậy Ai Mới Đẹp?
Chương 94 - Không Sai!
Chương 95 - Chữa Khỏi?
Chương 96 - Đã Đến Lúc Trả Lại Những Gì Đã Nợ Tôi
Chương 97 - Giải Quyết Xong
Chương 98 - Không Sai
Chương 99 - Anh Đến Nói Xin Lỗi Thay
Chương 100 - Tình Huống Gì Thế Này?
Chương 101 - Anh Bạn Trẻ,
Chương 102 - Hóa Ra Là Bảo Anh Đi Làm Vịt!
Chương 103 - Xong Rồi!
Chương 104 - Thân Thể Không Bị Thương
Chương 105 - Cá Cược Gì?
Chương 106 - Hạ Hầu Thanh Tức Giận
Chương 107 - Hắn Tới Đỡ Người Ta Dậy
Chương 108 - Sư Huynh
Chương 109 - Ba Ngày Sau
Chương 110 - Anh Là Ai Vậy?
Chương 111 - Quá Kiêu Ngạo!
Chương 112 - Không Ngờ
Chương 113 - Ai Có Thể Ngờ Rằng Chưa Đến Ba Ngày
Chương 114 - Ông Ta Nghĩ Mình Là Ai Chứ?
Chương 115 - Đồng Ý Ông Nội Nhà Mày!
Chương 116 - Bước Tiếp Theo Là Gì?
Chương 117 - Cô Cam Tâm Tình Nguyện!
Chương 118 - Lý Cảnh Thiên Lập Tức Cảnh Giác!
Chương 119 - Gian Lận!
Chương 120 - Anh Không Khoẻ Sao?
Chương 121 - Anh Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 122 - Mình Chết Rồi Sao?
Chương 123 - Con Vẫn Còn Muốn Hỏi!
Chương 124 - Khoá Cửa Hỏng?
Chương 125 - Sư Phụ Biết Kết Cấu Này Sao?
Chương 126 - Điều Này Thật Kỳ Lạ!
Chương 127 - Mặt Âu Dương Thiến Biến Sắc!
Chương 128 - Âu Dương Thiến Hít Sâu Một Hơi
Chương 129 - Trước Lúc Xuất Phát
Chương 130 - Ba Ly Này Tôi Xin Tự Phạt
Chương 131 - Chuyện Này
Chương 132 - Đại Sư Mai Nhướng Mày!
Chương 133 - Thôi Tổng!
Chương 134 - Thăng Chức Tăng Lương?
Chương 135 - Cô Coi Trọng Bản Thân Quá Rồi Đó!
Chương 136 - Hạ Quân Có Chút Bối Rối
Chương 137 - Tôi Muốn Về Nhà!
Chương 138 - Không Ổn!
Chương 139 - Quên Đi
Chương 140 - Cả Ngày Ông Ta
Chương 141 - Cái Con Bé Này Thật Sự Học Hư Rồi!
Chương 142 - Kêu Bậy Bạ Cái Gì Đó?
Chương 143 - Cái Đầu Này Thực Sự Quá Đẹp!
Chương 144 - Trước Khi Cô Chết Làm Cái Gì?
Chương 145 - Quả Nhi Cảm Thấy Hơi Lo Lắng
Chương 146 - Thượng Quan Gia
Chương 147 - Không Được!
Chương 148 - Ngậm Miệng!
Chương 149 - Sao Anh Lại Đi?
Chương 150 - Anh Không Hiểu
Chương 151 - Đừng Mặc
Chương 152 - Người Này
Chương 153 - Mặc Dù Không Biết
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Có Lẽ Như Yên
Chương 156 - Mặc Dù Giá Cả Hơi Cao
Chương 157 - Đột Nhiên!
Chương 158 - Chẳng Lế Họ Đang Cố Chuốc Say Cô Sao?
Chương 159 - Anh Không Phải Là Kẻ Ngốc Sao?
Chương 160 - Quả Nhi Đỏ Mặt!
Chương 161 - Anh Ta Đang Buồn Lòng
Chương 162 - Quỷ Sai Cao Cao Chau Mày
Chương 163 - Một Tên Chạy Về Báo Tin!
Chương 164 - Không Làm Được Sao?
Chương 165 - Bạch Vô Thường Ngẩn Ra
Chương 166 - Hắc Vô Thường Cũng Kịp Nhận Ra!
Chương 167 - Cứ Như Vậy
Chương 168 - Cái Gì?
Chương 169 - Là Lý Cảnh Thiên!
Chương 170 - Cho Nên
Chương 171 - Ngày Hôm Qua
Chương 172 - Nói Xong
Chương 173 - Liêu Phi Lãng Bị Người Này Tát Ngơ Ra!
Chương 174 - Anh Cảnh Thiên
Chương 175 - Phải Không?
Chương 176 - Đối Với Một Người
Chương 177 - Sợ Là Hư Nhược Không Thể Bổ
Chương 178 - Cảnh Thiên Huynh Đệ
Chương 179 - Đây Chính Là Kết Cục!
Chương 180 - Mẹ Kiếp!
Chương 181 - Chào Buổi Sáng!
Chương 182 - Thế Nào Rồi?
Chương 183 - Cô Ấy Đẩy Lý Cảnh Thiên Ra!
Chương 184 - Tuy Nhiên Gần Đây
Chương 185 - Âu Dương Hoằng Thái Hơi Do Dự
Chương 186 - Cái Gì?
Chương 187 - Kỳ Quái!
Chương 188 - Danh Y?
Chương 189 - Đây Là Mỹ Nhân Sao?
Chương 190 - Ánh Mắt Hắn Ta
Chương 191 - Tả Hào Thỏa Mãn Cười Cười
Chương 192 - Tả Hào Có Chút Do Dự
Chương 193 - Nhưng Hiển Nhiên Hắn Ta Cược Thua
Chương 194 - Ngay Lập Tức Nói Ra Điều Cấm Kỵ?
Chương 195 - Đùa Gì Vậy?
Chương 196 - Sao Anh Lại Ở Chỗ Này?
Chương 197 - Thằng Súc Sinh Này!
Chương 198 - Người Đàn Ông Cầm Đầu
Chương 199 - Xin Lấy Thiệp Mời Của Ngài Ra
Chương 200 - Xấu Muốn Chết!
Chương 201 - Lý Cảnh Thiên Lại Trực Tiếp Xua Tay
Chương 202 - Nên Xưng Hô Anh Như Thế Nào?
Chương 203 - Không Ngờ Thằng Ranh Mày
Chương 204 - Mọi Người Lại Ồ Lên!
Chương 205 - Cũng May!
Chương 206 - Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách
Chương 207 - Cậu Hết Chiêu Chưa?
Chương 208 - Cách Không Trảm!
Chương 209 - Nghỉ Ngơi Được Chưa Vậy?
Chương 210 - Lão Gia!
Chương 211 - Hạ Hầu Thanh Tim Đập Thình Thịch!
Chương 212 - Cậu Đang Nói Cái Gì Vậy?
Chương 213 - Tiên Sinh
Chương 214 - Tôi Định Nhận Hết
Chương 215 - Có Người Kháng Được Loại Thuốc Này?
Chương 216 - Chính Là Lúc Này!
Chương 217 - Mã Gia
Chương 218 - Cổ Phần Tập Đoàn?
Chương 219 - Nói Xong
Chương 220 - Con Hàng Này Là Ai?
Chương 221 - Máu Tươi Phun Ran Gay!
Chương 222 - Chỉ Cần Tung Một Chiêu
Chương 223 - Mọi Người Kinh Ngạc!
Chương 224 - Sao Lại Thế Được?
Chương 225 - Huống Chỉ
Chương 226 - Đạn Đâu?
Chương 227 - Quả Nhiên Là Người Đàn Ông Tớ Nhìn Trúng
Chương 228 - Nhưng Bây Giờ
Chương 229 - Có Gì Từ Từ Nói
Chương 230 - Sao Mà Hắn Ta Chấp Nhận Được Điều Này?
Chương 231 - Bên Anh Có Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 232 - Giờ Cô Nghe Thấy Rất Rõ Ràng!
Chương 233 - Không Ngờ Đấy!
Chương 234 - Hắc Vô Thường Thở Dài
Chương 235 - Sao Lại Như Vậy?
Chương 236 - Rất Rõ Ràng
Chương 237 - Cô Tới Nơi Này Làm Gì?
Chương 238 - Hạ Hầu Thanh Giận Tím Mặt!
Chương 239 - Đừng Nhìn Em
Chương 240 - Anh Thấy Thế Nào?
Chương 241 - Cô Có Bị Bệnh Không?
Chương 242 - Cô Gái Sửng Sốt
Chương 243 - Cái Gì?
Chương 244 - Anh Là Một Thiên Y
Chương 245 - Khỏi Hẳn!
Chương 246 - Tôi Phải Cảm Ơn Anh Thế Nào Đây?
Chương 247 - Chẳng Lẽ Là Người Đó?
Chương 248 - Người Đưa Phương Thuốc Này
Chương 249 - Đó Là Lý Cảnh Thiên!
Chương 250 - Hạ Hầu Thanh Hơi Cau Mày!
Chương 251 - Hắn Ta Tát Một Cái Lên Đầu Tên Gầy!
Chương 252 - Đây Là Thiên Kim Tiểu Thư Hàng Thật Đấy!
Chương 253 - Không Ngờ Lại Là Mã Tuấn Sinh!
Chương 254 - Người Đàn Ông Này!
Chương 255 - Tên Mập Xong Chuyện Rồi!
Chương 256 - Con Gái Nhà Mình Bị Bắt Cóc Rồi
Chương 257 - Xong Hẳn Rồi!
Chương 258 - Thượng Quan Gia?
Chương 259 - Thôi Được Rồi!
Chương 260 - Lý Cảnh Thiên Chưa Đi Ra Ngoài?
Chương 261 - Hai Người Đều Cùng Ngã Xuống Đất!
Chương 262 - Tôn Chủ Này Có Năng Lực Lớn Như Vậy Sao?
Chương 263 - Có Rất Nhiều Chuyện Cần Phải Xử Lý
Chương 264 - Thống Đốc
Chương 265 - Câu Này Sao Lại Nghe Quen Quen Thế Chứ?
Chương 266 - Không Tệ
Chương 267 - Quả Nhiên Là Con Quỷ Nghèo!
Chương 268 - Quả Nhi Tức Muốn Bật Cười!
Chương 269 - Nhập Số Tiền Vào
Chương 270 - Thời Nay
Chương 271 - Chuyện Đơn Giản
Chương 272 - Chúng Ta Ở Địa Vị Thấp
Chương 273 - Đầu Do Cô Ấy Cả
Chương 274 - Tôi Không Có Thiệp Mời
Chương 275 - Quả Nhiên Là Một Kẻ Ngốc Không Biết Cái Gì!
Chương 276 - Thị Trưởng Ư?
Chương 277 - Tôi Muốn Cô Ấy!
Chương 278 - Đó Chính Là Chuyên Cơ Riêng!
Chương 279 - Không Được!
Chương 280 - Vì Sao?
Chương 281 - Cô Ấy Quản Được À?
Chương 282 - Anh Là Ai?
Chương 283 - Sắc Mặt Châu Bình Thay Đổi!
Chương 284 - Là Hai Vị Nào Muốn So Tài Đàn Cổ Tranh Vậy?
Chương 285 - Cô Ấy Muốn Chủ Động Xông Tới!
Chương 286 - Hay Cho Một Lý Cảnh Thiên!
Chương 287 - Còn May Quá
Chương 288 - Mơ Đi!
Chương 289 - Là Ai Có Năng Lực Đó!
Chương 290 - Lý Cảnh Thiên Cũng Không Giải Thích
Chương 291 - Tục Ngữ Nói
Chương 1 - Thiên Y
Chương 2 - Thiên Mệnh
Chương 3 - Ôm Chặt Em
Chương 4 - Tôi Muốn Cưới Cô Ta, Tối Nay Sẽ Động Phòng
Chương 5 - Dám Hủy Bỏ Hôn Ước Với Thiên Y
Chương 6 - Quả Nhi Lợi Hại Quá!
Chương 7 - Cô Đang Ghen Sao?
Chương 8 - Tớ Ghen Tị Với Cậu Thật Đấy
Chương 9 - Tại Sao Các Người Lại Ở Đây
Chương 10 - Đùa Gì Vậy?
Chương 11 - Lại Là Dùng Châm
Chương 12 - Biến Lớn Rồi
Chương 13 - Dám Chọc Đến Cô Sao
Chương 14 - Tiểu Thư Tha Mạng!
Chương 15 - Món Quà Này Cũng Quá Kích Thích Rồi
Chương 16 - Có Muốn Em Không
Chương 17 - Hai Người Có Phải Là Con Người Không
Chương 18 - Con Gái Của Vương Tộc Đến Rồi!
Chương 19 - Cô Suy Nghĩ Nhiều Rồi
Chương 20 - Đã Thấy Đưowjc Hi Vọng Ở Đây
Chương 21 - Một Đêm Yên Lặng
Chương 22 - Cô Không Thế Từ Chối Người Này
Chương 23 - Tôi Không Thể
Chương 24 - Anh Đang Chạm Vào Cô Phải Không?
Chương 25 - Chúng Ta Phải Chuyển Đến Đây
Chương 26 - Khách Quý Của Thượng Quan Gia!
Chương 27 - Sẽ Có Cản Trở Sao
Chương 28 - Cô Sẽ Đồng Ý Chứ?
Chương 29 - Tại Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 30 - Chuyện Gì Xảy Ra?
Chương 31 - Chúng Tôi Nhất Định Sẽ Đến!
Chương 32 - Bốn Chuyện Nào?
Chương 33 - Tôi Có Việc Tìm Em
Chương 34 - Sống Thì Tìm Thượng Quan, Còn Sinh Tồn Thì Dựa Vào Âu Dương
Chương 35 - Đương Nhiên Rồi!
Chương 36 - Gia Tộc Hạng Hai
Chương 37 - Cầu Xin!
Chương 38 - Bối Rối
Chương 39 - Cảm Ơn Anh Vì Món Quà
Chương 40 - Hy Vọng Sống
Chương 41 - Biến Sắc!
Chương 42 - Tiếc Nuối
Chương 43 - Ngạo Mạn Và Khắt Khe
Chương 44 - Hồ Đồ
Chương 45 - Phàn Nàn
Chương 46 - Hy Sinh Bản Thân Vì Gia Tộc
Chương 47 - Trống Rỗng
Chương 48 - Anh Là Ai?
Chương 49 - Xong Thật Rồi
Chương 50 - Đồ Bất Hiếu!
Chương 51 - Anh Thật Sự Muốn Em Ở Riêng Sao?
Chương 52 - Anh Bị Trêu Ghẹo?!
Chương 53 - Cô Ta Cố Gắng Bình Tĩnh Lại
Chương 54 - Lý Cảnh Thiên Nheo Mắt Lại
Chương 55 - Có Ai Nói Như Anh Không?
Chương 56 - Không Phải Là Tò Mò
Chương 57 - Vậy Thì Xong Rồi
Chương 58 - Có Lẽ Trong Mắt Các Người
Chương 59 - Nhưng Bây Giờ
Chương 60 - Thật Thoải Mái!
Chương 61 - Nói Là Làm!
Chương 62 - Đúng Là Phế Vật!
Chương 63 - Anh Ta Lắc Đầu
Chương 64 - Tại Sao Lại Kỳ Lạ?
Chương 65 - Chuyện Tôi Muốn Nói
Chương 66 - Khu Biệt Thự Trung Tâm
Chương 67 - Em Sẵn Sàng Hy Sinh
Chương 68 - Chụt Một Tiếng!
Chương 69 - Sư Huynh
Chương 70 - Một Tiếng Sau
Chương 71 - Trong Lòng Lý Cảnh Thiên
Chương 72 - Phải Nói Rằng
Chương 73 - Phiền Thật!
Chương 74 - Thế Này Thì Xong Rồi!
Chương 75 - Thiên Y Đại Nhân Tha Mạng!
Chương 76 - Anh Nhắm Mắt Lại Ngay!
Chương 77 - Hạ Hầu Thanh Sốc!
Chương 78 - Có Chuyện?
Chương 79 - Hai Trăm Năm Mươi Triệu?
Chương 80 - Vị Khách VIP
Chương 81 - Cả Sảnh Lại Kinh Hãi!
Chương 82 - Nhất Định Là Ảo Giác Của Ông Ta!
Chương 83 - Thật Là Không Kiến Thức!
Chương 84 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 85 - Thật Sao?
Chương 86 - Hóa Ra Là Vì Người Này!
Chương 87 - Tại Sao Lại Như Vậy?!
Chương 88 - Anh Hơi Nhíu Mày Lại
Chương 89 - Ánh Mắt Lý Cảnh Thiê
Chương 90 - Nước Doanh Thủy?
Chương 91 - Mấy Ngày Nay Có Người Tới Tìm Anh Không?
Chương 92 - Món Đồ Mấy Trăm Triệu
Chương 93 - Vậy Ai Mới Đẹp?
Chương 94 - Không Sai!
Chương 95 - Chữa Khỏi?
Chương 96 - Đã Đến Lúc Trả Lại Những Gì Đã Nợ Tôi
Chương 97 - Giải Quyết Xong
Chương 98 - Không Sai
Chương 99 - Anh Đến Nói Xin Lỗi Thay
Chương 100 - Tình Huống Gì Thế Này?
Chương 101 - Anh Bạn Trẻ,
Chương 102 - Hóa Ra Là Bảo Anh Đi Làm Vịt!
Chương 103 - Xong Rồi!
Chương 104 - Thân Thể Không Bị Thương
Chương 105 - Cá Cược Gì?
Chương 106 - Hạ Hầu Thanh Tức Giận
Chương 107 - Hắn Tới Đỡ Người Ta Dậy
Chương 108 - Sư Huynh
Chương 109 - Ba Ngày Sau
Chương 110 - Anh Là Ai Vậy?
Chương 111 - Quá Kiêu Ngạo!
Chương 112 - Không Ngờ
Chương 113 - Ai Có Thể Ngờ Rằng Chưa Đến Ba Ngày
Chương 114 - Ông Ta Nghĩ Mình Là Ai Chứ?
Chương 115 - Đồng Ý Ông Nội Nhà Mày!
Chương 116 - Bước Tiếp Theo Là Gì?
Chương 117 - Cô Cam Tâm Tình Nguyện!
Chương 118 - Lý Cảnh Thiên Lập Tức Cảnh Giác!
Chương 119 - Gian Lận!
Chương 120 - Anh Không Khoẻ Sao?
Chương 121 - Anh Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 122 - Mình Chết Rồi Sao?
Chương 123 - Con Vẫn Còn Muốn Hỏi!
Chương 124 - Khoá Cửa Hỏng?
Chương 125 - Sư Phụ Biết Kết Cấu Này Sao?
Chương 126 - Điều Này Thật Kỳ Lạ!
Chương 127 - Mặt Âu Dương Thiến Biến Sắc!
Chương 128 - Âu Dương Thiến Hít Sâu Một Hơi
Chương 129 - Trước Lúc Xuất Phát
Chương 130 - Ba Ly Này Tôi Xin Tự Phạt
Chương 131 - Chuyện Này
Chương 132 - Đại Sư Mai Nhướng Mày!
Chương 133 - Thôi Tổng!
Chương 134 - Thăng Chức Tăng Lương?
Chương 135 - Cô Coi Trọng Bản Thân Quá Rồi Đó!
Chương 136 - Hạ Quân Có Chút Bối Rối
Chương 137 - Tôi Muốn Về Nhà!
Chương 138 - Không Ổn!
Chương 139 - Quên Đi
Chương 140 - Cả Ngày Ông Ta
Chương 141 - Cái Con Bé Này Thật Sự Học Hư Rồi!
Chương 142 - Kêu Bậy Bạ Cái Gì Đó?
Chương 143 - Cái Đầu Này Thực Sự Quá Đẹp!
Chương 144 - Trước Khi Cô Chết Làm Cái Gì?
Chương 145 - Quả Nhi Cảm Thấy Hơi Lo Lắng
Chương 146 - Thượng Quan Gia
Chương 147 - Không Được!
Chương 148 - Ngậm Miệng!
Chương 149 - Sao Anh Lại Đi?
Chương 150 - Anh Không Hiểu
Chương 151 - Đừng Mặc
Chương 152 - Người Này
Chương 153 - Mặc Dù Không Biết
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Có Lẽ Như Yên
Chương 156 - Mặc Dù Giá Cả Hơi Cao
Chương 157 - Đột Nhiên!
Chương 158 - Chẳng Lế Họ Đang Cố Chuốc Say Cô Sao?
Chương 159 - Anh Không Phải Là Kẻ Ngốc Sao?
Chương 160 - Quả Nhi Đỏ Mặt!
Chương 161 - Anh Ta Đang Buồn Lòng
Chương 162 - Quỷ Sai Cao Cao Chau Mày
Chương 163 - Một Tên Chạy Về Báo Tin!
Chương 164 - Không Làm Được Sao?
Chương 165 - Bạch Vô Thường Ngẩn Ra
Chương 166 - Hắc Vô Thường Cũng Kịp Nhận Ra!
Chương 167 - Cứ Như Vậy
Chương 168 - Cái Gì?
Chương 169 - Là Lý Cảnh Thiên!
Chương 170 - Cho Nên
Chương 171 - Ngày Hôm Qua
Chương 172 - Nói Xong
Chương 173 - Liêu Phi Lãng Bị Người Này Tát Ngơ Ra!
Chương 174 - Anh Cảnh Thiên
Chương 175 - Phải Không?
Chương 176 - Đối Với Một Người
Chương 177 - Sợ Là Hư Nhược Không Thể Bổ
Chương 178 - Cảnh Thiên Huynh Đệ
Chương 179 - Đây Chính Là Kết Cục!
Chương 180 - Mẹ Kiếp!
Chương 181 - Chào Buổi Sáng!
Chương 182 - Thế Nào Rồi?
Chương 183 - Cô Ấy Đẩy Lý Cảnh Thiên Ra!
Chương 184 - Tuy Nhiên Gần Đây
Chương 185 - Âu Dương Hoằng Thái Hơi Do Dự
Chương 186 - Cái Gì?
Chương 187 - Kỳ Quái!
Chương 188 - Danh Y?
Chương 189 - Đây Là Mỹ Nhân Sao?
Chương 190 - Ánh Mắt Hắn Ta
Chương 191 - Tả Hào Thỏa Mãn Cười Cười
Chương 192 - Tả Hào Có Chút Do Dự
Chương 193 - Nhưng Hiển Nhiên Hắn Ta Cược Thua
Chương 194 - Ngay Lập Tức Nói Ra Điều Cấm Kỵ?
Chương 195 - Đùa Gì Vậy?
Chương 196 - Sao Anh Lại Ở Chỗ Này?
Chương 197 - Thằng Súc Sinh Này!
Chương 198 - Người Đàn Ông Cầm Đầu
Chương 199 - Xin Lấy Thiệp Mời Của Ngài Ra
Chương 200 - Xấu Muốn Chết!
Chương 201 - Lý Cảnh Thiên Lại Trực Tiếp Xua Tay
Chương 202 - Nên Xưng Hô Anh Như Thế Nào?
Chương 203 - Không Ngờ Thằng Ranh Mày
Chương 204 - Mọi Người Lại Ồ Lên!
Chương 205 - Cũng May!
Chương 206 - Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách
Chương 207 - Cậu Hết Chiêu Chưa?
Chương 208 - Cách Không Trảm!
Chương 209 - Nghỉ Ngơi Được Chưa Vậy?
Chương 210 - Lão Gia!
Chương 211 - Hạ Hầu Thanh Tim Đập Thình Thịch!
Chương 212 - Cậu Đang Nói Cái Gì Vậy?
Chương 213 - Tiên Sinh
Chương 214 - Tôi Định Nhận Hết
Chương 215 - Có Người Kháng Được Loại Thuốc Này?
Chương 216 - Chính Là Lúc Này!
Chương 217 - Mã Gia
Chương 218 - Cổ Phần Tập Đoàn?
Chương 219 - Nói Xong
Chương 220 - Con Hàng Này Là Ai?
Chương 221 - Máu Tươi Phun Ran Gay!
Chương 222 - Chỉ Cần Tung Một Chiêu
Chương 223 - Mọi Người Kinh Ngạc!
Chương 224 - Sao Lại Thế Được?
Chương 225 - Huống Chỉ
Chương 226 - Đạn Đâu?
Chương 227 - Quả Nhiên Là Người Đàn Ông Tớ Nhìn Trúng
Chương 228 - Nhưng Bây Giờ
Chương 229 - Có Gì Từ Từ Nói
Chương 230 - Sao Mà Hắn Ta Chấp Nhận Được Điều Này?
Chương 231 - Bên Anh Có Âm Thanh Gì Vậy?
Chương 232 - Giờ Cô Nghe Thấy Rất Rõ Ràng!
Chương 233 - Không Ngờ Đấy!
Chương 234 - Hắc Vô Thường Thở Dài
Chương 235 - Sao Lại Như Vậy?
Chương 236 - Rất Rõ Ràng
Chương 237 - Cô Tới Nơi Này Làm Gì?
Chương 238 - Hạ Hầu Thanh Giận Tím Mặt!
Chương 239 - Đừng Nhìn Em
Chương 240 - Anh Thấy Thế Nào?
Chương 241 - Cô Có Bị Bệnh Không?
Chương 242 - Cô Gái Sửng Sốt
Chương 243 - Cái Gì?
Chương 244 - Anh Là Một Thiên Y
Chương 245 - Khỏi Hẳn!
Chương 246 - Tôi Phải Cảm Ơn Anh Thế Nào Đây?
Chương 247 - Chẳng Lẽ Là Người Đó?
Chương 248 - Người Đưa Phương Thuốc Này
Chương 249 - Đó Là Lý Cảnh Thiên!
Chương 250 - Hạ Hầu Thanh Hơi Cau Mày!
Chương 251 - Hắn Ta Tát Một Cái Lên Đầu Tên Gầy!
Chương 252 - Đây Là Thiên Kim Tiểu Thư Hàng Thật Đấy!
Chương 253 - Không Ngờ Lại Là Mã Tuấn Sinh!
Chương 254 - Người Đàn Ông Này!
Chương 255 - Tên Mập Xong Chuyện Rồi!
Chương 256 - Con Gái Nhà Mình Bị Bắt Cóc Rồi
Chương 257 - Xong Hẳn Rồi!
Chương 258 - Thượng Quan Gia?
Chương 259 - Thôi Được Rồi!
Chương 260 - Lý Cảnh Thiên Chưa Đi Ra Ngoài?
Chương 261 - Hai Người Đều Cùng Ngã Xuống Đất!
Chương 262 - Tôn Chủ Này Có Năng Lực Lớn Như Vậy Sao?
Chương 263 - Có Rất Nhiều Chuyện Cần Phải Xử Lý
Chương 264 - Thống Đốc
Chương 265 - Câu Này Sao Lại Nghe Quen Quen Thế Chứ?
Chương 266 - Không Tệ
Chương 267 - Quả Nhiên Là Con Quỷ Nghèo!
Chương 268 - Quả Nhi Tức Muốn Bật Cười!
Chương 269 - Nhập Số Tiền Vào
Chương 270 - Thời Nay
Chương 271 - Chuyện Đơn Giản
Chương 272 - Chúng Ta Ở Địa Vị Thấp
Chương 273 - Đầu Do Cô Ấy Cả
Chương 274 - Tôi Không Có Thiệp Mời
Chương 275 - Quả Nhiên Là Một Kẻ Ngốc Không Biết Cái Gì!
Chương 276 - Thị Trưởng Ư?
Chương 277 - Tôi Muốn Cô Ấy!
Chương 278 - Đó Chính Là Chuyên Cơ Riêng!
Chương 279 - Không Được!
Chương 280 - Vì Sao?
Chương 281 - Cô Ấy Quản Được À?
Chương 282 - Anh Là Ai?
Chương 283 - Sắc Mặt Châu Bình Thay Đổi!
Chương 284 - Là Hai Vị Nào Muốn So Tài Đàn Cổ Tranh Vậy?
Chương 285 - Cô Ấy Muốn Chủ Động Xông Tới!
Chương 286 - Hay Cho Một Lý Cảnh Thiên!
Chương 287 - Còn May Quá
Chương 288 - Mơ Đi!
Chương 289 - Là Ai Có Năng Lực Đó!
Chương 290 - Lý Cảnh Thiên Cũng Không Giải Thích
Chương 291 - Tục Ngữ Nói
Đó là một chiếc váy ngủ màu trằng trơn được làm. từ lụa, cầm trên tay hơi trơn trơn, cảm giác vô cùng tuyệt vời.
Lý Cảnh Thiên phát hiện chiếc váy này có phong cách khá giống với phong cách mà Thượng Quan Nhược Hoa mặc ngày hôm nay!
Anh cầm chiếc váy ngủ trong tay, lúc mở bung ra lại phát hiện——
Chất liệu của chiếc váy thực sự rất trong suốt!
“Quả Nhị, đây là cái gì...
.
"
Lúc này hai má của Quá Nhi đã đỏ bừng, cô rất ngượng ngùng nhưng vẫn cố lấy hết dũng khí cúi đầu đi đến trước mặt Lý Cảnh Thiên.
"Em thấy anh thích bộ váy của Thượng Quan Nhược Hoa cho nên mới nhìn cô ấy mãi. Sư huynh. giờ em cũng mặc thử, anh giúp em xem xem có đẹp. không.
.
.
"
Nói xong không đợi Lý Cảnh Thiên trả lời, cô đã tim lấy chiếc váy, quay đầu bỏ chạy,
Đứng trước cả bàn đầy đồ ăn ngon, Lý Cảnh Thiên hoàn toàn không còn hứng thú nữa.
||||| Truyện đề cử: Người Vợ Mất Trí Nhớ |||||
Bây giờ anh thực sự đang đói
Nhưng cái 'đói' này không chỉ đơn giản là đói bụng.
Thời gian chờ đợi mỗi giây dài như cả năm, lúc. này trong đầu Lý Cảnh Thiên đã tràn ngập mấy cảnh tượng cấm trẻ em, lúc đầu là hình ảnh của Thượng Quan Nhược Hoa, lát sau lại nhẹ nhàng chuyến thành thân hình kiều diễm của Quả Nhi.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Quả Nhỉ cũng bước ra, đứng phía sau nhẹ giọng gọi anh:
"Sư huynh, em xong rồi.
.
.
"
Lý Cảnh Thiên mang tâm trạng kích động chậm rãi quay người lại, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, anh lập tức hít sâu một hơi!
Mặc chiếc váy ngủ màu trắng trong suốt đó, Quả Nhi trông hệt như một nàng tiên xinh đẹp vừa mới hạ phàm!
Dưới ánh đèn mờ ảo, những đường cong duyên dáng thấp thoáng hiện ra. Kiểu dáng của váy ngủ được. cất may ôm sát theo cơ thể người mặc, hoàn hảo tôn lên các đường cong trên cơ thể của Quả Nhi
Trước sau lồi lõm, đường cong duyên dáng. Cảnh xuân dưới làn váy lờ mờ hiện ra như thể biến thành một yêu tinh không ngừng vẫy tay gọi anh.
Chiếc khăn áo choàng khoác ngoài trượt từ đầu vai xuống chỗ khủy tay, đi đăn xuống dưới là cặp chân thon dài thẳng tắp đang mời gọi hẳn tiếp xúc "không khoảng cách”.
Mà cái càng làm người ta máu huyết sôi trào chính là Quả Nhi đang mặc đồ lót màu đen.
Đồ lót ren màu đen!
Hai màu đen trắng tương phản rõ rệt làm đầu Lý. "Thiên Cảnh chợt nổ ra một đống pháo hoa rực rỡ
“Sư huynh.
.
. sinh nhật vui vẻ!
" Quả Nhi cúi đầu, cô hơi ngượng ngùng nhưng cũng có chút vui mừng khi thấy anh nhìn chằm chằm mình như vậy.
"Em tự gói mình tặng cho anh, anh.
.
. có muốn em không?”
Lý Cảnh Thiên mừng rỡ ôm lấy Quả Nhi mà không kịp suy nghĩ gì thêm!
Nếu mà lúc này anh nói không thï anh thật sự không còn là đàn ông nữa rồi!
Quả Nhi vừa bị anh ôm vào lòng lập tức kiễng chân lên, ngẩng mặt, áp môi mình vào môi Lý Cảnh Thiên.
Cô chủ động như vậy khiến Lý Cảnh Thiên không thể kiềm chế bản thân được nữa.
Má! Sau khi ngũ đại gia tộc đồng loạt từ hôn, anh. phải làm theo lời lão đầu nói. Không những phải tiếp tục giả điền, hành động ngu ngốc, mà còn phải giữ gìn nguyên dương, bất kể là ai cũng không được động vào!
Nhưng mà.
.
. có ai chịu đựng trước sự cám dỗ này. được chứ!
Dưới ánh sáng mơ hồ, hai người ôm nhau thật chặt, môi lưỡi dính chặt không rời. Lúc này đôi mất của Quả Nhi đã lâm vào mê ly, chiếc váy ngủ màu trắng. rong suốt trên người cô cũng đã bị bàn tay to lớn của Lý Cảnh Thiên xoa không ra hình thù.
“Sư huynh.
.
.
em muốn.
.
.
"
Thân thể thoải mái tột độ làm Quả Nhi không nhịn được kêu lên thật khẽ.
Bất ngời Phía cửa sổ chợt vang lên một âm thanh thật lớn, một cơn gió thật mạnh đã thổi tung cửa sổ!
Quả Nhi vừa cởi một bên váy ngủ đã được Lý. Cảnh Thiên che chở trong ngực. Trong lòng anh còn thầm mắng to!
"Lại tới nữa! Lại tới nữa rồi! Không thấy ngũ đại gia tộc vừa mới hủy hôn sao?! Tôi kiềm chế biết bao năm rồi, mới vừa định ăn mặn một chút cũng không. yên sao?! Diêm Vương lợi hại lầm sao! Có giỏi thì đến bắt tôi này!
"
"A! Sư huynh!
” Quả Nhi hét lên, Lý Cảnh Thiên quay đầu lại đã thấy cô bị người ta bắt! Cơ thể cả hai vẫn là hình người bình thường, chỉ có điều đầu của họ quá kì lạ, một người thì đầu bò người kia thì mặt ngựa.
Quả Nhi bị hai người giữ lấy, áo choàng rơi xuống nâm tán loạn trên đất, chiếc váy mỏng manh như thể. chỉ cần dùng một lực cực nhỏ cũng có thể xé rách.
"Lý Cảnh Thiên! Ngươi thân là con rể của Diêm Vương làm sao có thể tằng tịu với phụ nữ ở dương. gian như vậy?! Hai mươi lãm năm trước, sư phụ của ngươi phá hỏng chuyện của Diêm Vương! Hiện tại hai bọn ta sẽ mang ngươi trở về địa phủ!
"
Giọng nói vừa vang lên vô cùng lạnh lùng, không chút cảm xúc!
Đôi mày của Lý Cảnh Thiên lập tức nhíu thành chữ "Xuyên"
Đây rõ ràng là cận thần của Diêm Vương - Ngưu Đầu, Mã Diện!