Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Cập nhật: 09/04/2024
Tác giả: Thanh Tử
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 37,545,493
Đánh giá:                        
Đô thị
Dị Giới
Truyện ma
Linh Dị
     
     

Diệp Thiếu Dương nói ra: "Sư huynh, cám ơn người . . . Nhưng là nếu có lần sau,

huy đừng chống cự cứ khai đệ ra đi, không sao đâu, nếu đệ không đánh lại được cũng không trách cứ gì huynh . Nhưng huynh mà có làm sao thì đệ ân hận cả đời, lại còn phải nuôi vợ con huynh nữa chứ. . . hichic "

Lão Quách cười nhạt một tiếngkhông nói được lời nào . Lúc này Tứ Bảo chợt nhớ ra chuyện gì giật mình hỏi : "Quách đại ca, hồn phách của huynh lúc bị dùng hình có phải là rất không thoải mái "

"Nói nhảm" lão Quách trợn mắt trừng giận dữ mắng, "Thoải mái cái đầu ngươi, ngươi đi mà thử, vô cùng thống khổ, nói đến ta lại run đây này, có khi sinh con còn không bằng " Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, nghĩ thầm cái lão này ăn nói hàm hồ rồi, tự nhiên ví với sinh con, lão có sinh đâu mà biết đau như thế nào . Tứ bảo cảm động nói: "Thật sự là làm khó lão ca rồi, tuổi đã không còn lớn nữa mà vẫn còn có cảm giác một lần sinh con "

"Định mệnh " lão Quách gào thét. Diệp Thiếu Dương hỏi: "Sư huynh làm sao mà bọn họ tìm đến tận đây, hay là vừa đến cái đã đánh nhau rồi "

Lão Quách nghe thế vấn đề, lập tức nước mắt tuôn đầy mặt.

"Hai thằng súc sinh,

tạp chủng, bại hoại gia phong . . ta ở trong nhà đang ngồi ăn uống xem phim đang ngon lành cành đào tự nhiên hai thằng xông tới nói vài câu rồi đánh ta, thật đáng thương cho lão già như ta" .

Diệp Thiếu Dương cùng tứ bảo liếc nhau một cái, đối với lão Quách tạo biểu hiện đồng tình . Diệp Thiếu Dương chẳng biết nói sao có thể an ủi hắn, vỗ bả vai hắn nói "Sư huynh coi như là vì ta bị liên lụy rồi, khi trở về đệ sẽ nói Trang Thái bồi thường cho huynh vài vạn coi như là tiền bồi thường " " Lão Quách lần nữa khoát tay áo, "Tối thiểu là 5 vạn nhé.

" ( Tên này có tiền rồi mạng cũng không cần)

Diệp Thiếu Dương im lặng, còn tưởng rằng hắn sẽ ra vẻ cao thượng không màng danh lợi tất cả vì đại cục chứ, tính toán sai hết rồi "Qua Qua không thể ở lại nơi này được nữa,

hai tên gia hỏa đã tìm được chúng nhưng lại không đánh lại đệ " Diệp Thiếu Dương nói, "Nhưng huynh bây giờ nên về nhà ở, nơi đây có lưu khí tức của Qua Qua, cho nên huynh không nên ở lại đây nữa.

"

"Ta đây đi bệnh viện a, kiểm tra xem cái cổ hình như cần điều trị một chút .

" Lão Quách đưa thay sờ sờ cổ, vốn dựa vào xúc giác tưởng rằng Diệp Thiếu Dương dùng băng gạc băng bó kỹ cho mình rồi, kết quả vừa sờ, không đúng, nhẹ nhàng kéo xuống đến một khối, xem xét lại là giấy vàng, liền ngơ ngẩn tại chỗ . Diệp Thiếu Dương xấu hổ gãi gãi đầu, nói: "Không tìm được băng gạc "

"Vậy cũng không thể dùng giấy vàng này chứ, đây là cho người chết dùng đấy, ôi ta chết mất thôi, ngủ trong quan tài, lại dùng giấy vàng đắp lên thân thể, tối kỵ tối kỵ.

"

Diệp Thiếu Dương hơi bực mình, nghĩ thầm hắn một mình mở của hang bán quan tài, ngày ngày trong coi ngủ nghỉ cùng với người giấy và đống quan tài có sao đâu bây giờ còn bày đặt tối kỵ . . hazz

. Chẳng muốn nói nữa, dìu hắn đi ra cửa sau đó dùng khóa khóa chặt cửa lại, bên ngoài dựng tấm biển có chữ "CLOSE"

Mấy người lên xe taxi đưa lão Quách đến bệnh viện, sau khi đã sắp xếp xong, rút điện thoại báo cho vợ một câu đến chăm sóc, sau đó bảo hai người bọn họ đi về. .

Trước khi rời khỏi phong bệnh lão Quách thay đổi điệu bộ từ vui vẻ sang trịnh trọng nói với Diệp Thiếu Dương: "Tiểu sư đệ, ta biết rõ ngươi muốn báo thù cho ta, nhưng hai tên gia hỏa kia không đơn giản đâu, có thể không động vào bọn chúng mà không động thủ với bọn chúng có lẽ tốt hơn .

" Diệp Thiếu Dương trong lòng dâng cả xúc mãnh liệt,

vô cùng cảm động hắn bị đánh thành như vậy,

rõ ràng là vì mình mới vậy mà còn lo lắng cho mình, Diệp Thiếu Dương nhìn lão Quách cảm động nói : "Chuyện này, đệ không thể nhẫn nhịn được, huynh yên tâm, đệ sẽ thay huynh xả cơn tức này .

" Nói xong, quay người rời đi. Tứ Bảo đuổi theo, cùng hắn đi vào thang máy, nhìn hắn một cái, cười nói: "Người nếu như bị cừu hận làm mờ mắt chính là do tâm đạo bất ổn .

"

Diệp Thiếu Dương nói: "Con người nếu cừu hận còn không có thì không xứng đáng làm người nói gì đến tâm đạo " T

ứ bảo nói: "Các ngươi Đạo gia có câu nói gọi phu duy không tranh giành, thiên hạ chớ có thể cùng chi tranh.

"

Diệp Thiếu Dương nói: "Cùng tranh dành cũng được, không tranh giành cũng được, chọc ta ta có thể nhẫn nhịn bỏ qua nhưng cứ động vào người thân cảu ta xem, ta sẽ trả cho gấp 10 lần, đừng nói là người của Thái m Sơn đến ngay cả Địa Tạng Bồ Tát đến ta cũng đánh cho mẹ hắn không nhận ra "

"A Di Đà Phật, những lời này, khinh nhờn thần Phật rồi.

" Tứ bảo tuyên một tiếng Phật hiệu, đột nhiên cười ha hả, "Thật là vui vẻ sảng khoái quá "

Từ bệnh viện đi ra, hai người kéo nhau ra một chỗ tối mới thì thào to nhỏ : "Còn có một việc, trước ngươi nói, ngươi xem qua Hồ uy vì Bạch y nhân bố trí trận pháp, có thể dẫn ta đi xem qua một chút không "

"Tại trận pháp hạch tâm, Hồ Uy có thiết kế Bát Quái Nhị Tương Sinh, chỉ có hắn biết rõ mắt trận ở đâu, ngoại lực rất khó phá giải, cho dù ngươi có thể phá giải, mọi việc kiểu gì cũng sẽ bị lỗ, bất quá có một cái biện pháp.

" Tứ bảo hạ thấp giọng, ghé vào tai hắn nói ra, "Trận pháp kia đối với lũ Quỷ Yêu Tà Linh đều có tác dụng để khắc chế, nhưng với Nguyên Thần thì không ảnh hưởng gì, chúng ta có thể xuất Nguyên Thần đi xem .

" Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, suy nghĩ một chút nói: "Nguyên Thần xuất ra khỏi cơ thể kiểu gì cũng nhiễm một chút lực hồn, nhưng ta có cách khắc chế, thế còn ngươi " "Ta cũng có biện pháp.

" Tứ bảo cười hắc hắc,

"Đêm nay Hồ uy ở đấy rồi, vậy đêm mai ta đi với ngươi .

"

Diệp Thiếu Dương đồng ý rồi cáo từ, Diệp Thiếu Dương vốn định trở lại biệt thự nhưng lại sợ hai tên sát thủ kia tới kiếm chuyện gây nguy hiểm cho cha con Vũ Vũ, vì lúc trước hai tên đó đã nghe lén cuộc nói chuyện cảu hắn và Tứ Bảo, không biết có xảy ra chuyện gì không nhưng cứ đề phòng là chắc nhất . vì vậy gọi điện dặn cah con bọn họ phải cẩn thận, nếu có xảy ra chuyện gì phải gọi cho hắn ngay. Về phần hắn sau khi dặn dò mọi việc xong xuôi rồi bỏ tiền ra đi thuê một phòng trọ gần căn biệt thự của Vũ Vũ, Tự mình mở của đi vào, treo chuông Kinh Hồn ở của sổ . Nằm trên giường vắt tay lên trán suy nghĩ và hoàn thiện kế hoạch của hắn và Tứ Bảo. Sau một hồi nghĩ vẫn còn một điểm chưa thể thong suốt được . Đột nhiên, hắn nghĩ tới Mã Thừa, coi như thêm hắn một bước trong kế hoạch của hắn. Ok xong kế hoạch đã hoàn chỉnh

Diệp Thiếu Dương lập tức hưng phấn lấy ra m Dương Kính tự soi vào mặt nhe răng cười nói một mình: "Ngươi là một thiên tài, thật túc chí đa mưu. Ta tôn sung ngươi, hâm mộ ngươi quá. .

"

" "Ọe" trong ba lô vang nên tiếng Qua Qua nôn mửa "Rõ ràng ngươi đang atsm, tự yêu chính mình rồi "

Diệp Thiếu Dương đột nhiên tỉnh ngộ, định mệnh trong phòng còn có tên này, mặt bỗng từ đỏ sang tím cả giận muốn một tay bóp lát chết Qua Qua

Tứ bảo chỗ ở, tại một phòng có đầy đủ tiện nghi dắt tiền trong một tiểu khu. Đây là phòng của Hồ Uy, hắn chỉ ở tạm nơi này một thời gian Nếu nói việc nuôi tiểu quỷ là một việc làm, thì Hồ Uy là một tên làm việc điên cuồng.