Phòng ăn của Sở gia chưa bao giờ náo nhiệ như bây giờ . Từ chủ nhân đến người làm đều tụ tập đầy đủ tại phòng ăn . Trên bàn bầy đầy các món sơn hào hải vị , Sở lão phu nhân ngồi ở vị trí chủ vị có rất nhiều chuyện muốn hỏi .
- " Hàn Dực ! Ta nghe hai đứa kia nói cháu và em trai cháu rất thông minh ! "
- " Vâng ! Chỉ số IQ của bọn cháu là 180 ! Còn của Hàn Vũ thì Cao hơn tụi cháu nhiều . " Nghĩ lại chỉ số IQ của Hàn Vũ , Hàn Dực lại bất giác phát run.
Cái chỉ số IQ quá kinh khủng đi ! 300 là 300 đó nhìn cái đầu của chị cả nhỏ như vậy mà lại có chỉ số IQ khủng bố tới mức biến thái .
- " Hàn Dực cháu không sao chứ ! " Sở lão phu nhân quan tâm hỏi .
- " A ! Cháu không sao . "
- " vậy thì tốt rồi ! Lúc nãy cháu nói Hàn Vũ , là ai vậy ? " Sở Lão phu nhân nhẹ nhàng hỏi , ánh mắt lóe lên một tia sắc bén .
- " Hàn Vũ ...
. Hàn Vũ là chị cả của bọn cháu ! " Hàn Dực quay sang cười trả lời Sở Lão phu nhân , thì thấy quanh cổ Sở lão phu nhân có một chiếc dây quấn màu đỏ . Nụ cười trên mặt Hàn Dực giảm dần đi .
- " Chị gái của các cháu ? Mẹ cháu sinh ba sao ? " Sở lão phu nhân ngạc nhiên hỏi .
- " Vâng ! "
- " Vậy giờ chị gái cháu đâu ? "
- " Hàn vũ ở đâu .
.
. " Hàn Dực đang tính trả lời thì người ngoài cửa đã trả lời trước
- " Là bí mật ! Trừ khi Hàn Vũ muốn nói không thì tụi cháu sẽ không nói ra ! "
- " Mẹ , anh hai ! " Hàn Dực cười cười chạy ra chỗ Hàn Thiên
- " Anh không sao chứ ! "
- " Anh không sao ! " nhưng tí nữa em sẽ có sao đó ! Hàn Thiên nở nụ cười cực gian nhìn Hàn Dực .
Làm cho Hàn Dực phát run một nghĩ
" Mình tiêu oy ! "
************
Tại nước Ý xinh đẹp sau buổi diễn đầy thành công của mình . Hàn Vũ chở về khách sạn đập đồ
- " YAAAAAAAAAAA _____ "
Rầm .
.
.
. Choang .
.
.
Một tiếng sau khi căn phòng xinh đẹp xa hoa bị đập tan nát xong Hàn Vũ mới ngồi lại xuống giường nhấc điện thoại lên gọi điện
- " Tôi muốn một vé máy bay về nước ngay hôm nay ! "
- " Không cần biết hạng sang hay hạng thường chỉ cần vé bay về trong hôm nay là được ! "
Tức giận cúp máy .
Hàn Vũ buồn bực đập nốt chiếc điện thoại trong tay .
- " Hai lão già kia chờ đó ! Tôi không dễ dàng tha thứ cho hai người như vậy đâu !