Tát người thì cô quen thuộc rồi, dù sao cũng là nghề cũ của cô khi đóng vai ác nữ.
Nhưng vừa khi lời cô thốt ra, không khí trở nên quái dị, các nữ sinh xung quanh đều có gương mặt muốn nói lại thôi.
Cô gái tóc vàng cũng nhìn cô không thể tin được, ánh mắt như muốn phun lửa.
“Các người, những kẻ giàu có, cứ thích bắt nạt người khác sao?”
“Các người còn biết thế nào là đúng sai không?”
“...
.
”
Cô gái tóc vàng liên tục chất vấn, làm Tô Li ngơ ngác.
Công chúa (che mặt): Túc chủ, cô đã đánh nhầm người rồi, đây là nữ chính.
Tô Li (khuôn mặt người da đen với dấu chấm hỏi): Nữ chính không phải tướng mạo thanh tú sao?
Công chúa: Đúng vậy, cô nhìn kỹ xem, cô ấy có đẹp không?
Tô Li nhìn kĩ, quả thật dung mạo rất giống nữ chính.
Tô Li: Nữ chính không phải có gia cảnh bần hàn sao?
Công chúa: Đúng rồi, cô nhìn bọc sách của cô đi.
Tô Li nhìn kỹ, thấy cô mặc đồng phục Thánh Lạc Phỉ mới tinh nhưng túi sách lại đã tẩy đến trắng bệch.
Tô Li: Không phải, sao cô lại có mái tóc vàng?
Công chúa: Thánh Lạc Phỉ mở một học kỳ nhỏ cho những học sinh ưu tú, cô làm DJ ở quán ăn đêm.
Tô Li: Ha ha (*^w^*)
“Cô nghe tôi giải thích, tôi không phải cố ý, ta.
.
.
”
Tô Li chưa nói xong đã bị cắt ngang. “Đừng nói nữa, đây là trò chơi nhàm chán gì?”
Bạch Tiểu Kỷ kích động, Tô Li lặng lẽ lùi lại để tránh bị nước bọt của cô phun tới.
Trong mắt Bạch Tiểu Kỷ, hành động này của Tô Li giống như chột dạ, càng khiến cô thêm phấn khích. Hơn nữa, trước mắt cô là một nữ sinh quá đẹp, đẹp đến mức làm cô ghen ghét.
Dựa vào cái gì mà có những người sinh ra đã ngậm thìa vàng, trời phú cho dung mạo nghiêng nước nghiêng thành?
Còn nàng, Bạch Tiểu Kỷ, hôm nay phải dạy cho những kẻ quý tộc ỷ mạnh hiếp yếu này một bài học!
Hiên Dật vốn chỉ tình cờ đi ngang qua, cảm thấy tim nhảy một cái. Quét mắt nhìn quanh, hắn thấy bảo bối của mình đang bị một cô gái tóc vàng chỉ vào mũi mắng, thậm chí còn định ra tay đánh.
Bảo bối của hắn nhỏ nhắn, trông thật bất lực và đáng thương. Hiên Dật lập tức tiến lên, bảo vệ Tô Li trong vòng tay.
“Đại nhân!
” Những cô gái trong đội duy trì trật tự lần lượt chào hỏi Hiên Dật, không thể tin được những gì mình thấy.
Hội trưởng đại nhân không màng đến thế tục, sao lại chủ động chạm vào một cô gái? Ngay cả Tô công chúa cũng không xứng với hắn. Không ai xứng với hội trưởng đại nhân!
Bạch Tiểu Kỷ ghen tị đến sôi máu. Người đàn ông lạnh lùng này lại bảo vệ cô gái tầm thường kia trong lòng mình. Nàng thực sự muốn kéo Tô Li ra, thay mình vào chỗ đó.
“Li Li, bọn họ ăn hiếp em?” Hiên Dật chỉ nhìn thấy Tô Li trong mắt.
Tô Li còn chưa kịp mở miệng, Bạch Tiểu Kỷ đã chen lời, “Đám nữ nhân này bắt nạt kẻ yếu, tôi dạy dỗ các nàng. Còn cô gái trong ngực cô cũng là cùng một bọn, cũng là người xấu! Cô còn không phân tốt xấu tát tôi một cái.
”
Ý của Bạch Tiểu Kỷ là muốn tố cáo Tô Li thô lỗ, không phân biệt đúng sai, để nam chính nhận ra bộ mặt thật của nàng.
Ai ngờ Hiên Dật lại cười. Thật là ngốc, rõ ràng là đi bắt nạt người khác, lại tự tỏ ra đáng thương.
“Tay em có đau không?” Hiên Dật kéo tay nhỏ mềm mại của Tô Li lên, nhẹ nhàng chạm môi vào, dịu dàng bảo vệ.
Tô Li cảm thấy mặt mình nóng ran, nói chuyện có chút cà lăm, nhưng vẫn mạnh mẽ nói với Hiên Dật, “Không, không đau, cô, cô đừng chạm vào tôi!
”
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn muốn rút khỏi vòng tay của hắn.
Bạch Tiểu Kỷ tức giận, nữ nhân này thực sự không biết tốt xấu. Trong lòng càng thêm ghen ghét Tô Li và cũng xác định mình có tình cảm với Hiên Dật.
Nếu như người đàn ông lạnh lùng cấm dục này chỉ tốt với nàng.
.
.
**Nhà hát nhỏ**
Tô Li : Ai~ Nam chính quá yêu tôi thì phải làm sao?
Bạch Tiểu Kỷ & các cô gái đội duy trì trật tự: Cút!