Mộc Lan Đi Theo Kỹ

Mộc Lan Đi Theo Kỹ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Lam Cầm
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 38,102
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

edit : Mai Như Ảnh Hoa Mộc Lan trợn tròn hai hốc mắt đẫm nước lên , thấy đám người trước mắt vây quanh nàng ngã trên mặt đất đau đớn lăn lộn . Sở Đại càng thảm hại hơn , mảnh vải băng bó người hắn bị tuột , để lộ miệng vết thương , lại thêm vết thương mới , thoạt nhìn hắn không giống người , chỉ giống quỷ , nhưng không được ghê gớm như quỷ thôi . Kết cục nhưng người trên mặt đất rất bi thảm , nàng từ từ ngẩng mặt lên , muốn thấy rõ ai đã cứu nàng . Vừa nhấc mắt lên , nàng lập tức rớt con mắt đen và tinh tường rơi ở bên trong . Nàng kinh ngạc sửng sốt , hình như ngay cả hồn phách đều bị hút đi . Namtử này , có đôi mắt tà mị hút hồn , ánh sáng trong mắt kia , dường như có thể làm cho trời trăng lâm vào ảm đạm . Hoa Mộc Lan nín thở tập trung suy nghĩ , bất giác lấy tầm mắt đảo qua khuôn mặt của hắn . Ngoài cặp mắt hút hồn kia , hắn còn có mũi thẳng , môi mỏng nhếch mép mỉm cười , tập trung tất cả các bộ phận trên người , diện mạo của hắn cực kỳ ấn tượng . “ Ngài ….

” Do ngạc nhiên cực độ , nàng chỉ có thể lấy ngón trỏ chỉ vào hắn , nói không nên lời . Yến Độ Phi nhìn sắc mặt nàng ửng hồng , bộ dáng ấp úng , hơi hơi nở nụ cười nói :” Nàng muốn những người này tiếp tục ở lại trong phòng với nàng sao?” “ Những người này?” Mải nhìn dung mạo tuấn mỹ của hắn , Hoa Mộc Lan nhất thời quên đống người trên mặt đất đang rên rỉ : “ Đương nhiên không muốn.

” Nàng quả quyết nói : “ Ngài có cách đem những người này biến mất sao?” Nàng mới nói một câu , liền thấy hắn tóm lấy một người sau đó một người tiếp ném ra ngoài cửa sổ , giống như vứt đi bao rác. “ Phập.

” Tiếng động vật nặng rơi xuống đấy , quái lạ , rơi xuống đất mà một tiếng gào thét cũng không có. Nàng cứ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn động tác của hắn , nghe thấy tiếng động người va chạm vào mặt đất . Cho đến khi đám người bị ném ngoài cửa sổ hết , âm thanh cũng thuộc về yên tĩnh . Trong phòng to như vậy chỉ còn hai người bọn họ . Yến Độ Phi nhẹ nhàng vỗ tay , con ngươi đen hỏi giống như xem xét nhìn nàng : “ Như vậy nàng vừa lòng rồi chứ?” “ Vừa lòng , vừa lòng.

” Hoa Mộc Lan thật vất vả mới kéo hồn trở laị , thiếu chút nữa vì hắn mà vỗ tay theo : “ Cực kỳ vừa lòng.

” “ Vậy là tốt rồi.

” Yến Độ Phi cười : “ Nàng làm gì mà để Sở Đại tức giận như vậy? ” Hắn luôn suy nghĩ điều đó , chẳng qua là ở ngoài Sở gia đang do dự , nàng cũng đã thành công chạy thoát ra ngoài , nhưng rốt cuộc nàng đã làm gì ? Đôi đồng tử của Hoa Mộc Lan sáng lên , cười duyên nói : “ Tôi cũng không làm cái gì , chẳng qua thời điểm hắn muốn tắm uyên ương với tôi , tôi không nghe theo liền cương quyết tự mình vì hắn là đun nước nóng . Sau đó đun đun , liền cháy một góc bếp , rồi thời điểm Sở Đại đến hỏi thăm tình hình , tôi không cẩn thận đem trận nước nóng tạt nên người hắn …” Trần thuật lại quá trình xảy ra , nàng bất đắc dĩ lại vô tội bổ sung nói : “ Tôi thật sự không có ý , chỉ là nhất thời không cẩn thận , hơn nữa hắn cũng tự mình làm .

” “ Không sao là tốt rồi.

” Yến Độ Phi không khỏi mỉm cười. Hình như suốt con đường đi nàng đã xảy ra rất nhiều sự cố không cẩn thận ngoài ý muốn. “ Thật sự cảm ơn ngài đã cứu tôi !

” Giữa con ngươi mắt Hoa Mộc Lan lộ vẻ mặt cảm kích : “ Được anh hùng cứu giúp , tôi muốn báo đáp ngài …” Nàng cúi đầu trong chốc lát , bắt đầu lẩm bẩm . “ Nhưng , phải báo đáp như thế nào?” Nàng thầm trách trong phòng này chẳng có thứ gì quý báu , thu hồi ánh mắt dừng ở trên người hắn , môi đỏ thẫm giương lên càng lộ vẻ xinh đẹp . “ Thế này đi ! Lần tới tôi trở về nhà , nhất định tôi sẽ gửi cho ngài tất cả bảo vật mà cha mẹ không cho tôi chạm vào . Cha mẹ tôi thường tức giận , luôn nói vài thứ kia một khi qua tay của tôi , nhất định sẽ bị tôi làm phá hỏng …” Phát hiện chính mình nói nhiều quá , lại không hỏi ý kiến của hắn , nàng vội hỏi :” Ngài thấy được không?” “ Không.

” Yến Độ Phi lắc đầu . “ Làm sao bây giờ?” Hoa Mộc Lan nhức đầu nghĩ : “ Trừ thứ đó ra , tôi không có gì báo đáp ngài . Vậy ngài nói đi , ngài muốn thứ gì?” Yến Độ Phi chăm chú nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng , môi mỏng phun ra một chữ mị hoặc . “ Nàng.

” “ Hả ?” Hoa Mộc Lan nghe được đáp án của hắn mà giật mình sửng sốt , trừng mắt nhìn , nàng muốn nghe một lần nữa cho chắc ăn : “ Ngài nói lại lần nữa xem , nói rõ ràng chút !

” Nàng có nghe nhầm không ? Rốt cuộc hắn đang nói cái gì? “ Nàng , ta muốn nàng.

” Yến Độ Phi cười yếu ớt : “ Nàng chưa từng nghe qua câu lấy thân báo đáp sao?” Hoa Mộc Lan nghe hắn nói , phe phẩy đầu : “ Không …” Chuyện vớ vẩn này làm sao lại xảy ra trên ngườ nàng? Nhất định là hắn không biết nên mới có thể đưa ra loại yêu cầu này ! “ Không?” Yến Độ Phi cười dụ hoặc như trước :” Chỉ sợ nàng không có quyền lợi phản đối .

” Là do hắn cứu nàng , không phải sao? “ Đợi chút .

” Hoa Mộc Lan bối rối khua chân khua tay : “Không phải là tôi muốn nói không …. Khoan đã , không đúng hay không ~! Ý tôi là nói không đúng !

” Hừm , việc này xảy ra quá bất ngờ , hại nàng bị hoảng sợ trở nên nói lắp . “ Rốt cuộc nàng muốn nói gì?” Yến Độ Phi một mực chờ nàng mở miệng nói cho rõ ràng , làm tiêu hao bao nhiêu thời gian của hắn . “ Tôi muốn nói là , tôi không thể lấy thân báo đáp !

” Hoa Mộc Lan hết sức giải thích . “ Tôi là kẻ gây họa , chỉ cần qua tay tôi là chết không toàn thây . Cho nên tôi không thể hại ngài !

” Nàng thật tâm muốn báo ân . Hắn nhíu đôi mi lại : “ Chết không toàn thay ?” câu dùng từ của nàng thật đặc biệt ! “ Đúng vậy !

” Hoa Mộc Lan liệt nhiệt gật đầu : “ Ngài phải tin tưởng tôi , chết không toàn thây tuyệt đối không nói quá . Từ nhỏ đến lớn , nhà chúng tôi bị tôi làm hỏng vô số kể , hơn nữa đều là do tôi không cẩn thận , vài thứ kia sẽ qua tay tôi tự động tiêu huỷ … Cho nên tôi không thể hại ngài ? Ngài là ân nhân cứu mạng của tôi , làm sao tôi có thể lấy thân báo đáo ? Đó là hại ngài đấy !

” Nàng sao có thể lấy oán báo ơn ! Yến Độ Phi nhìn nàng , khẽ lắc đầu , nhìn nàng cười rồi nói : “ Ta không quan tâm .

” Hoa Mộc Lan kinh ngạc nhìn vẻ mặt của hắn , nghĩ đến hắn còn chưa hiểu rõ sự việc nghiêm trọng của mọi việc , lại mở miệng nhấn mạnh : “ Không thể không quan tâm ! Ngay từ đầu cha mẹ tôi cũng rất là … không tin ta không cẩn thận lại có lực phá cao cường như vậy , sau này mới hiểu ra , liền hận ta hận đến ngứa răng lợi , không muốn thừa nhận ta là con gái , cuối cùng đuổi ta ra khỏi nhà.

” Nàng kẻ tóm tắt qua nhưng lại không đề cập chuyện thay cha tòng quân , không muốn cho hắn biết sau này nàng đi về phía nào , để tránh sau này hắn đi theo nàng . “ Bọn họ không cần , ta cần .

” Yến Độ Phi nghe nàng thao thao bất tuyệt , môi mỏng phun ra một câu . “ Ợ …” Hoa Mộc Lan thấy hắn cố chấp như vậy , nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt . “ Tôi biết ngài là người tốt , đã cứu tôi một mạng , nhưng làm được người tốt không cần phải làm lúc này , ngài cũng đừng cố chấp như vậy !

” Vì muốn cho hắn biết chuyện nghiêm trọng của sự việc , nàng nhấn mạnh câu : “ Tôi là cái loại người đem giặt quần áo thì toàn bộ quần áo bị hỏng , nấu cơm lại bị cháy cả phòng bếp , tưới cây cho tươi tốt lại bị chết , ngay cả dệt vải cũng làm hỏng phưởng tuyến . Tuy rằng tôi quyết tâm cái gì cũng học được , làm cho cha mẹ không xem thường tôi , nhưng …. Dù sao ngài cũng là ân nhân cứu mạng tôi , tôi không muốn hại ngài . Tuy thanh sắt mài thành kim may , thực ra trong lòng tôi không biết khi nào mới có thể mài thành kim !

” Yến Độ Phi bỗng dưng cười ra tiếng , bởi vì nàng tuôn ra tràng dài :” Nhà của ta , ta không sợ .

” Đây là đáp án của hắn , một khi ý đã quyết thì không sửa đổi . “ Ngài …” Hoa Mộc Lan thấy hắn hết thuốc chữa . Nàng đã nói như vậy mà hắn vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Yến Độ Phi nhìn bộ dáng của nàng , mỉm cười nói : “ Không cần nói gì cả , ta muốn nàng .

” “ Ngài đừng hại tôi làm kẻ tiểu nhân ! Hoa Mộc Lan sốt ruột la hét : “ Tôi … “ Nàng muốn nói gì đó , đột nhiên Yến Độ Phi duỗi thẳng cánh tay ra , vòng qua vòng eo nhỏ và dài của nàng , cúi đầu đem môi khẽ mở lên môi của mình. “ A …” Hoa Mộc Lan bị hai cánh môi áp lên cảm giác sợ hãi , vội vàng lùi về phía sau , hắn nhanh chóng vươn cánh tay giữ lại không chịu buông. Nàng buộc lòng phải sử dụng sức mạnh , đầu nặng nề mà ngã ngửa ra sau , mới thuận lợi thoát khỏi môi hắn . “ Vì sao ngài lại muốn ăn miệng của tôi?” Hoa Mộc Lan thở phì phò , không biết vì sao hắn đột nhiên lại làm hành động kỳ quái này. “ Ăn miệng ngươi?” Yến Độ Phi suy nghĩ ngôn từ của nàng ấy , nhất thờ mỉm cười. “ Đúng vậy , lần trước tôi cảm thấy rất lạ , tại sao phụ thân thường lén lút ăn miệng của mẹ , lúc tôi cố tình hỏi hai người bọn họ , bọn họ không thèm để ý đến tôi , còn nói vì làm nhiều lần như vậy nên mới có kẻ gây tai họa là tôi .

” Hoa Mộc Lan nói tới đây , khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc trắng bạch , nước mắt sợ hãi rơi nhìn Yến Độ Phi : “ Vừa rồi ngài ăn miệng của tôi , liệu sau này tôi có sinh ra một nữ nhi giống như tôi không ?” Gay to rồi , nàng cũng không phải ! Định nói làm cho hắn tâm phục khẩu phục , bảo hắn đừng cố chấp nữa , mau rời xa nàng , để cho hắn hạnh phúc với người khác , nếu thật sự có con cái , chỉ sợ chia lìa cũng khó khăn ! “ Nàng lo lắng à?” Yến Độ Phi lười giải thích cho nàng , càng muốn lừa nàng tiếp. “ Trong bụng của nàng đã có con của ta , cho nên nàng phải đi theo ta .

” Thật sự là không biết làm sao nàng có thể giải thích đem một cái hôn thành ăn miệng đối phương ? Hơn nữa hắn hôn chưa sâu ! Nếu thật sự hôn sâu , nàng lại nghĩ như thế nào? Cực chẳng đã muốn biết phản ứng của nàng , cũng muốn nhấm nháp cánh môi đỏ bừng mê người kia , Yến Độ Phi thừa dịp nàng lo lắng , một lần nữa săn bắt môi của nàng . Môi của nàng thật mềm mại và thơm mát , giống như suy nghĩ của hắn . Nước bọt có hương vị thật ngọt ngào , làm cho người ta điên cuồng mà hút lấu , cái lưỡi bất lực kia ở trong miệng nàng lẩn trốn , khiến cho hắn càng khát vọng muốn chiếm lấy môi nàng. “ A ….

” Hoa Mộc Lan xụi lơ dưới nụ hôn của hắn , không giống như lần trước mà thoát đi , chỉ cảm thấy cả người nóng lên , đầu oang oang thành một mảng trống . Môi lưỡi của hắn đột nhiên quấn lấy môi lưỡi của nàng , nàng vụng về nhận lấy sự dịu dàng của hắn mà lại hơi khí phách tấn công , tuỳ ý để hắn chiếm lĩnh môi nàng. Rốt cuộc , hắn thoả mãn rời khỏi môi của nàng , cánh tay vẫn thô bạo ôm lấy nàng không buông . “ Ngài …” Hoa Mộc Lan vừa có dịp để nói ra , liền thở gấp hỏi : “ Lần đầu tiên là ăn miệng tôi , sau đó lại cắn miệng tôi ?” “ Ta cắn miệng nàng ?” Yến Độ Phi cảm thấy buồn cười để giải thích của nàng . Trời ạ , một cái hôn sau lại bị nàng ấy nói là cắn , lần đầu tiên hắn gặp phải cách nói đặc biệt như vậy ! “ Đúng vậy !

” Hoa Mộc Lan uất ức vô cùng nói : “ Tuy rằng ngài là ân nhân cứu mạng tôi , có quyền lợi .

Muốn đền ơn ngài nhưng vì sao ngài lại muốn cắn miệng ta ? Cắn làm cho ta bất tỉnh , giờ chưa lấy lại sức !

” Yến Độ Phi nhìn dung nhan của nàng , cười hỏi : “ Nàng thích ta cắn nàng sao?” Nghe nàng ấy nói câu dài như vậy , lần đầu tiên hắn thấy . “ Vớ vẩn !

” Hoa Mộc Lan xí một tiếng :” Tôi cũng không phải bị ngược điên cuồng , làm sao có thể thích bị người khác cắn miệng được ?” Nàng nói chắc như đinh đóng cột nhưng một đoạn sau lại suy ngẫm , đột nhiên bắt đầu ấp a ấp úng : “ Nhưng …” “ Nhưng mà cái gì ?” Yến Độ Phi gắt gao nhìn chăm chú hai gò má đã hồng của nàng . Hoa Mộc Lan giãy dụa trong chốc lát , quyết định nói cho ân công cảm giác của mình : “ Nhưng mà cảm giác … hình như ….

cũng không tệ … huhu …... làm sao bây giờ , hay là ta thích ngược điên cuồng? Hoá ra ta không những là kẻ tai hoạ mà còn là thích ngược .

” Yến Độ Phi nhìn phản ứng của nàng không biết nên khóc hay cười nữa . Cô gái này thật sự rất là đáng yêu lại rất đặc biệt ! “ Huhu , thế này thì làm sao Hoa Mộc Lan ta hoàn thành nhiệm vụ thay cha tòng quân vĩ đại được ?” Hoa Mộc Lan quá mức kích động , bất giác đã đem chuyện không nên kể nói cho hắn biết . Đợi khi nàng đột nhiên nhớ tới , muốn che miệng lại , nhưng đã quá muộn !