Chương 1 - Định Mệnh
Chương 2 - Gặp Gỡ
Chương 3 - Là Chú Sao?
Chương 4 - Lên Xe
Chương 5 - Xuống Xe
Chương 6 - Chú Sở?
Chương 7 - Em Có Thể Đến Nhà Anh Ở Một Đêm Không?
Chương 8 - Có Phải Vì Gã Đó Nên Mới Nói Chia Tay
Chương 9 - Người Đưa Cô Ấy Về Ký Túc Xá Tối Qua Là Tôi
Chương 10 - Anh Đã Hết Cơ Hội Rồi
Chương 11 - Nghiêm Túc Thảo Luận Về Vấn Đề Xưng Hô
Chương 12 - Gia Đình Có Cũng Như Không
Chương 13 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Cha Con
Chương 14 - Bất Ngờ Gặp Được Anh
Chương 15 - Giặt Sạch Rồi Trả Lại Cho Tôi
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Nắm Tay Đến Tê Dại
Chương 18 - Tôi Sẽ Chọn Theo Sở Thích Của Mình
Chương 19 - Hóa Ra Anh Cũng Là Người Thân Thiện
Chương 20 - Muốn Uống Cái Gì Thì Nói Với Anh
Chương 21 - Bạn Gái Của Tôi Mà Cậu Cũng Dám Động Vào?
Chương 22 - Sau Này Đừng Xuất Hiện Trước Mặt Tôi Nữa
Chương 23 - Thêm Wechat
Chương 24 - Anh Đưa Em Về
Chương 25 - Cô Hy Vọng Sự Sỉ Nhục Đó Có Thể Ùn Ùn Kéo Đến
Chương 26 - Hình Như Cô Hướng Thích Sở Tổng
Chương 27 - Muốn Nhờ Cô Giúp Một Việc
Chương 28 - Máy Tính Của Anh Bị Gì Vậy?
Chương 29 - Cô Dạy Là Được
Chương 30 - Bây Giờ Bắt Đầu Dạy Luôn Đi
Chương 31 - Tôi Tin Anh
Chương 32 - Tôi Có Chuyện Muốn Nói Với Cô
Chương 33 - Tôi Đang Mang Thai Con Của Anh Ấy
Chương 34 - Được Tôi Thành Toàn Cho Hai Người
Chương 35 - Hóa Ra Là Hướng Tiểu Thư
Chương 36 - Nhìn Lại Mình Xem Cậu Thành Ra Bộ Dạng Gì Rồi?
Chương 37 - Là Sự Trùng Hợp Hay Có Âm Mưu Từ Lâu?
Chương 38 - Hai Con Người Cô Đơn
Chương 39 - Chúc Cô Giáo Hướng Ngủ Ngon
Chương 40 - Vậy Cậu Tính Để Hắn Ta Mạo Danh Vậy Sao?
Chương 41 - Hay Để Mình Thử Xem?
Chương 42 - Xem Ra Có Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
Chương 43 - Trúng Tuyển Vào Vân Dật
Chương 44 - Đùa Giỡn Lưu Manh?
Chương 45 - Nếu Anh Mở Lời, Nhất Định Hướng Ca Sẽ Chọn Anh
Chương 46 - Âm Thầm Giúp Đỡ Cô
Chương 47 - Nhờ Sở Vân Làm Nhà Đầu Tư
Chương 48 - Tin Vui Của Hướng Ca
Chương 49 - Anh Ấy Là Chú Của Bạn Trai Cũ Đó!
Chương 50 - Chắc Chắn Anh Ta Thích Cậu Rồi
Chương 51 - Nửa Đêm Gọi Video
Chương 52 - Chơi Game Cùng Nhau
Chương 53 - Mong Chờ Đi Làm Để Được Gặp Anh
Chương 54 - Anh Ấy Thật Sự Rất Đáng Sợ Sao?
Chương 1 - Định Mệnh
Chương 2 - Gặp Gỡ
Chương 3 - Là Chú Sao?
Chương 4 - Lên Xe
Chương 5 - Xuống Xe
Chương 6 - Chú Sở?
Chương 7 - Em Có Thể Đến Nhà Anh Ở Một Đêm Không?
Chương 8 - Có Phải Vì Gã Đó Nên Mới Nói Chia Tay
Chương 9 - Người Đưa Cô Ấy Về Ký Túc Xá Tối Qua Là Tôi
Chương 10 - Anh Đã Hết Cơ Hội Rồi
Chương 11 - Nghiêm Túc Thảo Luận Về Vấn Đề Xưng Hô
Chương 12 - Gia Đình Có Cũng Như Không
Chương 13 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Cha Con
Chương 14 - Bất Ngờ Gặp Được Anh
Chương 15 - Giặt Sạch Rồi Trả Lại Cho Tôi
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Nắm Tay Đến Tê Dại
Chương 18 - Tôi Sẽ Chọn Theo Sở Thích Của Mình
Chương 19 - Hóa Ra Anh Cũng Là Người Thân Thiện
Chương 20 - Muốn Uống Cái Gì Thì Nói Với Anh
Chương 21 - Bạn Gái Của Tôi Mà Cậu Cũng Dám Động Vào?
Chương 22 - Sau Này Đừng Xuất Hiện Trước Mặt Tôi Nữa
Chương 23 - Thêm Wechat
Chương 24 - Anh Đưa Em Về
Chương 25 - Cô Hy Vọng Sự Sỉ Nhục Đó Có Thể Ùn Ùn Kéo Đến
Chương 26 - Hình Như Cô Hướng Thích Sở Tổng
Chương 27 - Muốn Nhờ Cô Giúp Một Việc
Chương 28 - Máy Tính Của Anh Bị Gì Vậy?
Chương 29 - Cô Dạy Là Được
Chương 30 - Bây Giờ Bắt Đầu Dạy Luôn Đi
Chương 31 - Tôi Tin Anh
Chương 32 - Tôi Có Chuyện Muốn Nói Với Cô
Chương 33 - Tôi Đang Mang Thai Con Của Anh Ấy
Chương 34 - Được Tôi Thành Toàn Cho Hai Người
Chương 35 - Hóa Ra Là Hướng Tiểu Thư
Chương 36 - Nhìn Lại Mình Xem Cậu Thành Ra Bộ Dạng Gì Rồi?
Chương 37 - Là Sự Trùng Hợp Hay Có Âm Mưu Từ Lâu?
Chương 38 - Hai Con Người Cô Đơn
Chương 39 - Chúc Cô Giáo Hướng Ngủ Ngon
Chương 40 - Vậy Cậu Tính Để Hắn Ta Mạo Danh Vậy Sao?
Chương 41 - Hay Để Mình Thử Xem?
Chương 42 - Xem Ra Có Mối Quan Hệ Không Đơn Giản
Chương 43 - Trúng Tuyển Vào Vân Dật
Chương 44 - Đùa Giỡn Lưu Manh?
Chương 45 - Nếu Anh Mở Lời, Nhất Định Hướng Ca Sẽ Chọn Anh
Chương 46 - Âm Thầm Giúp Đỡ Cô
Chương 47 - Nhờ Sở Vân Làm Nhà Đầu Tư
Chương 48 - Tin Vui Của Hướng Ca
Chương 49 - Anh Ấy Là Chú Của Bạn Trai Cũ Đó!
Chương 50 - Chắc Chắn Anh Ta Thích Cậu Rồi
Chương 51 - Nửa Đêm Gọi Video
Chương 52 - Chơi Game Cùng Nhau
Chương 53 - Mong Chờ Đi Làm Để Được Gặp Anh
Chương 54 - Anh Ấy Thật Sự Rất Đáng Sợ Sao?
Nghe Giang Khâm nói như vậy, cô mới nhận ra đúng là sắc mặt của Sở Vân Kiêu không được tốt lắm.
Sở Vân Kiêu che miệng ho khan, không đáp.
Giang Khâm giành trả lời trước: "Bệnh cũ thôi, Sở tổng của chúng tôi thường xuyên không ăn cơm đúng giờ nên mắc bệnh dạ dày.
"
Hướng Ca "à" một tiếng và nói: "Như vậy là không được, công việc bận rộn đến đâu cũng phải nhớ ăn cơm đúng giờ.
"
Giang Khâm: "Đúng vậy, Sở tổng chính là thiếu người ở bên giám sát. Đáng tiếc anh ấy độc thân vạn năm, đến bây giờ vẫn chưa có bạn gái.
"
Giang Khâm chỉ dùng dăm ba câu nói đã moi móc thiếu sót của Sở Vân Kiêu ra ngoài.
Anh ấy còn ỷ vào việc có Hướng Ca ở đây làm chỗ dựa, nên cũng chẳng thèm để ý đến cái liếc mắt lạnh thấu xương do Sở Vân Kiêu đưa tới.
"Hướng tiểu thư, cô giúp tôi việc này được không?" Giang Khâm lại kéo câu chuyện về đề tài cũ, nhìn Hướng Ca với ánh mắt chờ mong.
Hướng Ca không ngờ mình được giao trọng trách nên không khỏi chần chừ mất mấy giây.
Lại lén liếc mắt nhìn thần sắc của Sở Vân Kiêu, trong lòng thoáng dao động.
Lại nói, Sở Vân Kiêu đã từng giúp cô hai lần, cô còn chưa báo đáp người ta, bây giờ vừa hay có thể nhân cơ hội này trả lại nhân tình.
"Được.
" Cô đồng ý.
Dứt lời, trong mắt Sở Vân Kiêu hiện lên ý cười, nhưng sắc mặt vẫn cứng đơ bất động.
Anh cho Giang Khâm một cái nhìn tán thưởng, Giang Khâm kiêu ngạo ưỡn ngực lên.
Làm được việc tốt, khăn quàng đỏ trước ngực lại càng tỏa sáng hơn.
"Vậy nhờ cô nhé!
" Giang Khâm đưa quyển sổ trên tay cho Hướng Ca: "Phía trên là những thứ Sở tổng không được ăn, tránh nó ra là được.
"
Tiếp đó lại nói với Sở Vân Kiêu bằng giọng điệu đầy ý tứ sâu xa: "Sở tổng, anh phải ăn cơm đầy đủ đó!
"
Sở Vân Kiêu khẽ gật đầu: "Ừ.
"
Ý dưới mặt chữ là: Ừ, lát về tăng lương cho cậu!
Giang Khâm dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Bỗng nhiên chỉ có hai người ở riêng với nhau, Hướng Ca cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Nhưng Sở Vân Kiêu lại tỏ ra rất tự nhiên, rảo bước đi về phía thang máy.
"Muốn ăn gì?" Anh hỏi.
"Anh thì sao?" Hướng Ca hỏi ngược lại.
Hướng Ca nói tiếp: "Anh chọn đi, tôi mời anh.
"
Sở Vân Kiêu đi vào thang máy, đứng ở phía trong cùng: "Nếu là cô mời thì cô làm chủ đi.
"
Hướng Ca đi theo sau Sở Vân Kiêu vào thang máy, hai người đứng một trước một sau.
Hướng Ca nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của mình phản chiếu trong gương trên tường thang máy, suýt nữa giật nảy mình.
Vì cô vừa khóc nên chóp mũi đỏ như một chú hề.
Nghĩ đến vừa rồi mình xuất hiện trước mặt Sở Vân Kiêu với hình ảnh này...
. Hướng Ca xấu hổ đến mức chỉ muốn đào một hố để chui xuống.
Cô vội vàng lấy khẩu trang trong túi ra.
"Sao lại đeo khẩu trang?" Sở Vân Kiêu vẫn luôn để ý đến động tác của Hướng Ca.
"Xấu quá đi mất!
" Hướng Ca mím môi.
Cô nghe thấy người đàn ông phía sau bật cười, tiếng cười rất nhỏ nhưng cô vẫn có thể nghe thấy.
Sau đó, anh lại nói: "Cũng đáng yêu mà.
"