Chương 1 - Kẻ Thế Thân.
Chương 2 - Đối Xử Khác Biệt.
Chương 3 - Tuyên Bố Ngày Đính Hôn
Chương 4 - Rốt Cuộc Mọi Chuyện Đã Sai Ở Đâu?
Chương 5 - Chờ Một Chút
Chương 6 - Tưởng Đỏ Mà Lại Đen
Chương 7 - Trên Người Mình Có Mùi Gì Không?
Chương 8 - Cô Ấy Không Hiểu.
Chương 9 - Là Anh Ấy!
Chương 10 - Ai Cho Cô Chạm Vào Người Tôi?
Chương 11 - Cô Bị Anh Ép Vào Tường Rồi.
Chương 12 - Cô Ấy Không Phải Là Vân Tử Diễm.
Chương 13 - Như Thế Nào? Đánh Tôi Đến Nghiện Rồi À?
Chương 14 - Thông Tin Điều Tra Được.
Chương 15 - Tình Trạng Đột Phát.
Chương 16 - Cảm Ơn Anh Rể.
Chương 17 - Cô Gọi Tôi Là Ảnh Rể?
Chương 18 - Tuyệt Vọng.
Chương 19 - Chị
Chương 20 - Tôi Sẽ Cướp Đi Tất Cả Mọi Thứ Của Chị.
Chương 21 - Chị Cũng Phải Cẩn Thận Đấy.
Chương 22 - Cô Đang Có Ý Đồ Gì Với Tôi.
Chương 23 - Cô Đến Rồi
Chương 24 - Rượu Là Một Thứ Đồ Tốt.
Chương 25 - Em Đang Quyến Rũ Anh Đó Sao?
Chương 26 - Chốt Giá.
Chương 27 - Cô Đúng Là Rẻ Mạt.
Chương 28 - Đặc Điểm Là Đẹp Trai, Cao Ráo?
Chương 29 - Đồ Ăn Toàn Mùi Tiền.
Chương 30 - Nghịch Ngợm Như Vậy Vui Lắm Sao?
Chương 31 - Lời Mời Tạm Thời
Chương 32 - Nhìn Cho Rõ Là Người Hay Quỷ.
Chương 33 - Thích Diễn Trò.
Chương 34 - Thật Hay Thách
Chương 35 - Lần Đầu Tiên, Là Dành Cho Ai?
Chương 36 - Anh Rể, Anh Muốn Giết Em À?
Chương 37 - Vân Tử Lăng, Cô Chết Chắc Rồi!
Chương 38 - Thẹn Quá Hoá Giận Sao?
Chương 39 - Tôi Sai Rồi
Chương 40 - Cô Điên Rồi Phải Không?
Chương 41 - Điều Tra.
Chương 42 - Đừng Gây Chuyện Với Tôi.
Chương 43 - Hổ Dữ Có Ăn Thịt Con Không?
Chương 44 - Tôi Muốn Nghỉ Ngơi
Chương 45 - Đừng Có Tránh Thai Nữa
Chương 46 - Đã Muốn Diễn Kịch, Vậy Thì Đâm Lao Phải Theo Lao Thôi
Chương 47 - Mày Và Anh Ấy Lên Giường Với Nhau Chưa?
Chương 48 - Cháu Không Đấu Lại Bọn Họ.
Chương 49 - Câu Chuyện Tàn Khốc.
Chương 50 - Có Phải Cần Khám Bác Sĩ Tâm Lý Không?
Chương 51 - Bản Lĩnh Đổi Trắng Thay Đen Rất Tốt
Chương 52 - Anh Là Cái Thá Gì?
Chương 53 - Cứu Hỏa Chống Trộm Sát Vách Phòng Ông Vương.
Chương 54 - Anh Chỉ Đáng Với Giá Này.
Chương 55 - Không Muốn Ngủ Thì Cô Cút Xuống Đi!
Chương 56 - Muốn Kết Hôn Với Khúc Tịnh Quân?
Chương 57 - Anh Ghen Sao?
Chương 58 - Phát Điên
Chương 59 - Tôi Biết, Tôi Đang Quyến Rũ Anh.
Chương 60 - Chị Nói Xem, Anh Ấy Có Thể Kết Hôn Với Tôi Hay Không?
Chương 1 - Kẻ Thế Thân.
Chương 2 - Đối Xử Khác Biệt.
Chương 3 - Tuyên Bố Ngày Đính Hôn
Chương 4 - Rốt Cuộc Mọi Chuyện Đã Sai Ở Đâu?
Chương 5 - Chờ Một Chút
Chương 6 - Tưởng Đỏ Mà Lại Đen
Chương 7 - Trên Người Mình Có Mùi Gì Không?
Chương 8 - Cô Ấy Không Hiểu.
Chương 9 - Là Anh Ấy!
Chương 10 - Ai Cho Cô Chạm Vào Người Tôi?
Chương 11 - Cô Bị Anh Ép Vào Tường Rồi.
Chương 12 - Cô Ấy Không Phải Là Vân Tử Diễm.
Chương 13 - Như Thế Nào? Đánh Tôi Đến Nghiện Rồi À?
Chương 14 - Thông Tin Điều Tra Được.
Chương 15 - Tình Trạng Đột Phát.
Chương 16 - Cảm Ơn Anh Rể.
Chương 17 - Cô Gọi Tôi Là Ảnh Rể?
Chương 18 - Tuyệt Vọng.
Chương 19 - Chị
Chương 20 - Tôi Sẽ Cướp Đi Tất Cả Mọi Thứ Của Chị.
Chương 21 - Chị Cũng Phải Cẩn Thận Đấy.
Chương 22 - Cô Đang Có Ý Đồ Gì Với Tôi.
Chương 23 - Cô Đến Rồi
Chương 24 - Rượu Là Một Thứ Đồ Tốt.
Chương 25 - Em Đang Quyến Rũ Anh Đó Sao?
Chương 26 - Chốt Giá.
Chương 27 - Cô Đúng Là Rẻ Mạt.
Chương 28 - Đặc Điểm Là Đẹp Trai, Cao Ráo?
Chương 29 - Đồ Ăn Toàn Mùi Tiền.
Chương 30 - Nghịch Ngợm Như Vậy Vui Lắm Sao?
Chương 31 - Lời Mời Tạm Thời
Chương 32 - Nhìn Cho Rõ Là Người Hay Quỷ.
Chương 33 - Thích Diễn Trò.
Chương 34 - Thật Hay Thách
Chương 35 - Lần Đầu Tiên, Là Dành Cho Ai?
Chương 36 - Anh Rể, Anh Muốn Giết Em À?
Chương 37 - Vân Tử Lăng, Cô Chết Chắc Rồi!
Chương 38 - Thẹn Quá Hoá Giận Sao?
Chương 39 - Tôi Sai Rồi
Chương 40 - Cô Điên Rồi Phải Không?
Chương 41 - Điều Tra.
Chương 42 - Đừng Gây Chuyện Với Tôi.
Chương 43 - Hổ Dữ Có Ăn Thịt Con Không?
Chương 44 - Tôi Muốn Nghỉ Ngơi
Chương 45 - Đừng Có Tránh Thai Nữa
Chương 46 - Đã Muốn Diễn Kịch, Vậy Thì Đâm Lao Phải Theo Lao Thôi
Chương 47 - Mày Và Anh Ấy Lên Giường Với Nhau Chưa?
Chương 48 - Cháu Không Đấu Lại Bọn Họ.
Chương 49 - Câu Chuyện Tàn Khốc.
Chương 50 - Có Phải Cần Khám Bác Sĩ Tâm Lý Không?
Chương 51 - Bản Lĩnh Đổi Trắng Thay Đen Rất Tốt
Chương 52 - Anh Là Cái Thá Gì?
Chương 53 - Cứu Hỏa Chống Trộm Sát Vách Phòng Ông Vương.
Chương 54 - Anh Chỉ Đáng Với Giá Này.
Chương 55 - Không Muốn Ngủ Thì Cô Cút Xuống Đi!
Chương 56 - Muốn Kết Hôn Với Khúc Tịnh Quân?
Chương 57 - Anh Ghen Sao?
Chương 58 - Phát Điên
Chương 59 - Tôi Biết, Tôi Đang Quyến Rũ Anh.
Chương 60 - Chị Nói Xem, Anh Ấy Có Thể Kết Hôn Với Tôi Hay Không?
Người đàn ông kia híp mắt lại, trên môi lộ ra nụ cười: "Cô gọi tôi là anh rể?"
Vân Tử Lăng khẽ giật mình, cô lập tức khẽ cười, trong mắt như có nước ẩn
hiện, không biết là nước mưa hay là nước mắt.
“À, xin lỗi! Tôi quên mất vừa rồi Vân Hâm Bằng đã đoạn tuyệt quan hệ bố
con với tôi rồi. Nếu bàn về quan hệ, anh đúng là không phải anh rể tôi!
"
Dứt lời, cô ung dung đứng lên. Sau đó, Vân Tử Lăng lấy một chiếc khẩu
trang rất dây ra đeo theo thói quen.
"Cảm ơn Tổng giám đốc Hoặc...
.
" Cô đi ngang qua anh thì dừng một chút,
giọng nói của Vân Tử Lăng lạnh nhạt, trầm thấp,
giống như là ảo giác.
Cô cứ thể bước trong màn mưa. Người đàn ông kia nhíu mày, trong đáy mắt
xuất hiện sự tức giận. Anh xoay người nhìn về phía Vân Tử Lăng, không ngờ
lại thấy dáng đi của cô lảo đà lảo đảo như sắp đổ.
Hoắc Ảnh Quân nhíu mày, bước vội tới. Trước mắt Vân Tử Lăng đột nhiên
tối sầm, cô ngã xuống một cách nặng nề.
“Tổng giám đốc Hoắc!
" Quách Sở Tiêu lập tức tiến tới định đỡ Vân Tử Lăng
từ tay của Hoắc Ảnh Quân.
"Cô ấy sốt rồi.
"
Khuôn mặt của thiếu nữ trong lòng lộ ra sắc đỏ không bình thường. Cô mặc
rất mỏng mảnh trong cái thời tiết cuối tháng mười hai này. Anh kéo tay của
Vân Tử Lăng là có thể cảm nhận được nhiệt độ không bình thường. Cô bị sốt
cao.
"Thế.
.
. Chúng ta có cần liên hệ với bố cô ấy không?" Quách Sở Tiêu vội
hỏi.
“Đi bệnh viện "
Bây giờ, e rằng Vân Hâm Bằng sợ nhất là nhìn thấy cô. Quách Sở Tiêu gật
đầu, lập tức đỡ thiếu nữ trong tay anh, bể vào trong xe. Vân Tử Lăng được
đặt nằm ở ghế sau, thân thể cô cuộn tròn lại. Trên ghế phụ ở phía trước, ánh
mắt Hoắc Ảnh Quân nhìn ra ngoài cửa sổ. Không biết rốt cuộc anh nghĩ gi.
Bên ngoài trời vẫn đổ mưa rào rào những giọt mưa rơi trên cửa sổ xe khiến
cảnh vật bên ngoài trở nên mơ hồ,
"đau.
.
. đau.
.
.
"
Một tiếng rên rỉ vang lên. Người đàn ông ngồi phía trước nhìn về phía cô qua
gương chiếu hậu. Ở hàng ghế sau, lông mày của Vân Tử Lăng nhíu chặt lại,
miệngrun rẩy kêu đau liên tục.
"Dau.
.
.
"
Hai tay cô ôm chặt lấy thân thể theo bản năng, toàn thân run rẩy thấy rõ.
Trong đôi mắt đang cụp xuống của anh lộ ra một tia khác thường. Sau khi im
lặng một lúc, Hoắc Ảnh Quân lên tiếng: “Tăng nhiệt độ trong xe lên đi.
"
"Vâng.
" Quách Sở Tiêu lập tức tăng nhiệt độ của điều hòa lên.
Nửa giờ sau, chiếc xe đã tới bệnh viện.
“Tổng giám đốc Hoắc, anh chờ tôi một chút, tôi quay lại ngay.
"
Anh ta nói xong thì xuống xe, mở cửa hàng ghế sau bế Vân Tử Lăng lên, sau
đó lập tức tiến vào trong bệnh viện.
Hai giờ chiều, nhà họ Hoặc thông báo một tin trên Facebook. Nội dung là tin
tưởng nàng dâu tiêu chuẩn Vân Tử Diễm.
Đương nhiên, nhà họ Hoắc cũng
không đánh giá người con gái còn lại của nhà họ Vần, vì mỗi người có cuộc
sống khác nhau, hoàn cảnh sống khác nhau. Nhưng ngụ ý là nhà họ Vân hãy
dạy dỗ con cái cho tốt.
Dù sao, dáng dấp của hai người cũng giống nhau, nếu người khác không
biết thì sẽ dễ bị lợi dụng. Người mất mặt sẽ là người nhà họ Hoắc. Tin tức
này vừa xuất hiện thì nhà họ Vân lập tức đáp lại.
Vân Hâm Bằng vốn muốn đoạn tuyệt quan hệ với Vân Tử Lăng, bây giờ lại
tuyến bố rằng sẽ nhận nuôi con gái thứ hai, đặt ở bên cạnh để quản lý, dạy
bảo. Đa số dân mạng đều ca ngợi cách làm này. Cũng vì vậy, Vân Tử Diễm
bị vu oan, hãm hại lại rộng lượng đón em gái về, giúp đỡ dạy bảo.
Nhờ điều này, hình tượng tốt đẹp của cô ta lại được tăng lên mấy phần.
Đương nhiên, Vân Tử Lăng không biết nhữngchuyện này. Lúc cô tình lại đã
là sáu giờ. Nhưng điều khiển Vân Tử Lăng kinh ngạc là khi bản thân vừa tỉnh
lại thì bị người ta lôi ra khỏi bệnh viện. Sau đó, cô lập tức bị đầy lên xe.