Chương 1 - Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 2 - Một Chút Về Nhân Vật
Chương 3 - Bị Cha Bán Bỏ
Chương 4 - Tiểu Bạch Thỏ Nghịch Ngợm
Chương 5 - Bất Cẩn
Chương 6 - Cảm Giác Quen Thuộc
Chương 7 - Tìm Ra Tung Tích
Chương 8 - Hoàn Tất Mua Bán
Chương 9 - Thử Một Chút Rượu
Chương 10 - Tôi Đến Để Đòi Vợ
Chương 11 - Liên Tục Tấn Công
Chương 12 - Bắt Vợ Về Nhà
Chương 13 - Đưa Vợ Lên Phòng
Chương 14 - Tôi Đã Mua Em
Chương 15 - Em Có Nhớ Hình Vẽ Này Không?
Chương 16 - Vì Em Đã Lớn
Chương 17 - Cô Ấy Là Đại Tỷ
Chương 18 - Tẩu Thoát
Chương 19 - Chú Ơi... Tâm Nhi Sợ
Chương 20 - Khăn Không Phải Để Mặc
Chương 21 - Chịu Phạt Là Đúng
Chương 22 - Em Bảo Tôi Phải Đợi?
Chương 23 - Hãy Đợi Tôi Đủ Mười Tám Tuổi
Chương 24 - Nhẫn Cưới
Chương 25 - Tẩu Thoát Bất Thành
Chương 26 - Tôi Sẽ Đấu Với Em. ��� Trên Giường!
Chương 27 - Dâu Tây?
Chương 28 - Dâu Rất Ngon. Không Thể Dừng Lại
Chương 29 - Tôi Thèm Ăn Dâu
Chương 30 - Điểm Trừ
Chương 31 - Tên Nào Dám Cho Em Điểm Trừ
Chương 32 - Là Chú Của Em
Chương 33 - Tập Kích Bất Ngờ
Chương 34 - Tôi Đã Làm Gì Em Đâu?
Chương 35 - Tâm Nhi Bị Bắt
Chương 36 - Tra Hỏi
Chương 37 - Thật Kinh Tởm
Chương 38 - Cứu Được Em Rồi
Chương 39 - Tôi Yêu Em
Chương 40 - Cảm Xúc Hỗn Độn
Chương 41 - Không Thể Chạm Tới
Chương 42 - Em Ghen Sao?
Chương 43 - Cô Ấy Là Vợ Của Tôi
Chương 44 - Khiến Em Phát Thèm
Chương 45 - Ích Kỷ Một Chút. Tham Lam Một Chút
Chương 46 - Tôi Không Muốn Tắt Máy Trước
Chương 47 - Mai Mối Bất Thành
Chương 48 - Đã Sai Lại Càng Sai
Chương 49 - Em Sẵn Sàng Chưa?
Chương 50 - Ăn Trọn Tiểu Đào Thê
Chương 51 - Nhìn Em Một Lần Được Không?
Chương 52 - Trách Nhiệm Này Tôi Gánh Cả Đời
Chương 53 - Bà Xã
Chương 54 - Em Đừng Hòng Trốn Thoát!
Chương 55 - Hai Lần Bị Gạt
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Mất Kiểm Soát
Chương 58 - Vỡ Nát Cả Tâm Can
Chương 59 - Uyển Uyển
Chương 60 - Nhà Có Hai Hủ Dấm
Chương 61 - Ở Nhà...Anh Nuôi!
Chương 62 - Tôi Sẽ Cầu Hôn!
Chương 63 - Thật Không Hối Hận?
Chương 64 - Kết Quả Kiểm Tra?
Chương 65 - Tổn Thương
Chương 66 - Quà Sinh Nhật
Chương 67 - Sức Cùng Lực Kiệt
Chương 68 - Tỉnh Giấc
Chương 69 - Chớm Nở...Cũng Chóng Tàn
Chương 70 - Khoảng Cách
Chương 71 - Nhịp Tim
Chương 72 - Không Thể Nói
Chương 73 - Xin Em! Đừng Nhớ Gì Cả!
Chương 74 - Cảm Giác
Chương 75 - Anh Không Nhịn Được!
Chương 76 - Em Xin Lỗi!
Chương 77 - Đã Từng Đánh Mất Một Thứ Rất Quan Trọng?
Chương 78 - Nếu Em Ướt...Thì Lật Kèo!
Chương 79 - Lâm Trận Triền Miên
Chương 80 - Làm Việc Tốt...Sẽ Gặp Điều Tốt!
Chương 81 - Tột Cùng Của Sợ Hãi
Chương 82 - Chung Một Nỗi Đau
Chương 83 - Đã Tìm Được Thứ Mình Cần
Chương 84 - Rời Bỏ
Chương 85 - Tàn Nhẫn Có Thể Là Điều Tốt Nhất
Chương 86 - Quyết Định Cuối Cùng
Chương 87 - Em Thật Sự Quá Tàn Nhẫn
Chương 88 - Tưởng Đã Thay Đổi, Hoá Ra Lại Là Không
Chương 89 - Hương Vị Của Hồi Ức
Chương 90 - Thống Hận
Chương 91 - Hội Ngộ Cùng Một Lúc
Chương 92 - Men Say Cũng Phải Tỉnh
Chương 93 - Chạy Đằng Trời Cũng Chẳng Thoát
Chương 94 - Cuộc Hẹn Bất Ngờ
Chương 95 - Xuất Hiện Hai Bóng Đèn
Chương 96 - Đẹp Trai Chẳng Bằng Chai Mặt
Chương 97 - Điểm Hẹn Thứ Nhất: Rạp Phim
Chương 98 - Hôn
Chương 99 - Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
Chương 100 - Anh Đừng Đi....!!!
Chương 101 - Có Kẻ Vượt Ngục
Chương 102 - Năm Năm Đổi Lấy Một Đêm
Chương 103 - Mojito - Lựa Chọn Hoàn Hảo
Chương 104 - Xác Nhận
Chương 105 - Phát Hiện Bất Ngờ
Chương 106 - Cái Ôm Bằng Cả Tính Mạng
Chương 107 - Tập Kích Không Chừa Một Ai
Chương 108 - Giấc Ngủ Dài Vô Tận
Chương 109 - Nhìn Là Muốn Ăn
Chương 110 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 111 - Đi Săn Mồi
Chương 112 - Đòi Lại Cả Vốn Lẫn Lời
Chương 113 - "Bỏ Qua Anh, Là Một Tổn Thất Lớn Trong Cuộc Đời"
Chương 114 - "Tôi Hoàn Toàn Nghiêm Túc"
Chương 115 - Bảng Cam Kết Trước Giờ G
Chương 116 - Hoan Ái Cuồng Nhiệt
Chương 117 - Một Kẻ Liệt Giường. Một Người Ngượng Đến Sắp Ngất
Chương 118 - Đã Có Người Thay Em Chăm Sóc Anh
Chương 119 - Ăn Trưa
Chương 120 - Tranh Sủng Với Ngôi Vị "Người Đàn Ông Duy Nhất"
Chương 121 - "Người Thật , Nhẫn Thật. Em Còn Dám Không Đeo?"
Chương 122 - Sự Chờ Đợi Của Mã Triệu Bân
Chương 123 - Đoàn Tụ
Chương 124 - Lễ Phục
Chương 125 - Hồi Kết (1)
Chương 126 - Hồi Kết (2)
Chương 127 - Hồi Kết (3)
Chương 128 - Chương Cuối
Chương 129 - Ngoại Truyện (1)
Chương 130 - Ngoại Truyện (2)
Chương 131 - Ngoại Truyện (3)
Chương 1 - Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 2 - Một Chút Về Nhân Vật
Chương 3 - Bị Cha Bán Bỏ
Chương 4 - Tiểu Bạch Thỏ Nghịch Ngợm
Chương 5 - Bất Cẩn
Chương 6 - Cảm Giác Quen Thuộc
Chương 7 - Tìm Ra Tung Tích
Chương 8 - Hoàn Tất Mua Bán
Chương 9 - Thử Một Chút Rượu
Chương 10 - Tôi Đến Để Đòi Vợ
Chương 11 - Liên Tục Tấn Công
Chương 12 - Bắt Vợ Về Nhà
Chương 13 - Đưa Vợ Lên Phòng
Chương 14 - Tôi Đã Mua Em
Chương 15 - Em Có Nhớ Hình Vẽ Này Không?
Chương 16 - Vì Em Đã Lớn
Chương 17 - Cô Ấy Là Đại Tỷ
Chương 18 - Tẩu Thoát
Chương 19 - Chú Ơi... Tâm Nhi Sợ
Chương 20 - Khăn Không Phải Để Mặc
Chương 21 - Chịu Phạt Là Đúng
Chương 22 - Em Bảo Tôi Phải Đợi?
Chương 23 - Hãy Đợi Tôi Đủ Mười Tám Tuổi
Chương 24 - Nhẫn Cưới
Chương 25 - Tẩu Thoát Bất Thành
Chương 26 - Tôi Sẽ Đấu Với Em. ��� Trên Giường!
Chương 27 - Dâu Tây?
Chương 28 - Dâu Rất Ngon. Không Thể Dừng Lại
Chương 29 - Tôi Thèm Ăn Dâu
Chương 30 - Điểm Trừ
Chương 31 - Tên Nào Dám Cho Em Điểm Trừ
Chương 32 - Là Chú Của Em
Chương 33 - Tập Kích Bất Ngờ
Chương 34 - Tôi Đã Làm Gì Em Đâu?
Chương 35 - Tâm Nhi Bị Bắt
Chương 36 - Tra Hỏi
Chương 37 - Thật Kinh Tởm
Chương 38 - Cứu Được Em Rồi
Chương 39 - Tôi Yêu Em
Chương 40 - Cảm Xúc Hỗn Độn
Chương 41 - Không Thể Chạm Tới
Chương 42 - Em Ghen Sao?
Chương 43 - Cô Ấy Là Vợ Của Tôi
Chương 44 - Khiến Em Phát Thèm
Chương 45 - Ích Kỷ Một Chút. Tham Lam Một Chút
Chương 46 - Tôi Không Muốn Tắt Máy Trước
Chương 47 - Mai Mối Bất Thành
Chương 48 - Đã Sai Lại Càng Sai
Chương 49 - Em Sẵn Sàng Chưa?
Chương 50 - Ăn Trọn Tiểu Đào Thê
Chương 51 - Nhìn Em Một Lần Được Không?
Chương 52 - Trách Nhiệm Này Tôi Gánh Cả Đời
Chương 53 - Bà Xã
Chương 54 - Em Đừng Hòng Trốn Thoát!
Chương 55 - Hai Lần Bị Gạt
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Mất Kiểm Soát
Chương 58 - Vỡ Nát Cả Tâm Can
Chương 59 - Uyển Uyển
Chương 60 - Nhà Có Hai Hủ Dấm
Chương 61 - Ở Nhà...Anh Nuôi!
Chương 62 - Tôi Sẽ Cầu Hôn!
Chương 63 - Thật Không Hối Hận?
Chương 64 - Kết Quả Kiểm Tra?
Chương 65 - Tổn Thương
Chương 66 - Quà Sinh Nhật
Chương 67 - Sức Cùng Lực Kiệt
Chương 68 - Tỉnh Giấc
Chương 69 - Chớm Nở...Cũng Chóng Tàn
Chương 70 - Khoảng Cách
Chương 71 - Nhịp Tim
Chương 72 - Không Thể Nói
Chương 73 - Xin Em! Đừng Nhớ Gì Cả!
Chương 74 - Cảm Giác
Chương 75 - Anh Không Nhịn Được!
Chương 76 - Em Xin Lỗi!
Chương 77 - Đã Từng Đánh Mất Một Thứ Rất Quan Trọng?
Chương 78 - Nếu Em Ướt...Thì Lật Kèo!
Chương 79 - Lâm Trận Triền Miên
Chương 80 - Làm Việc Tốt...Sẽ Gặp Điều Tốt!
Chương 81 - Tột Cùng Của Sợ Hãi
Chương 82 - Chung Một Nỗi Đau
Chương 83 - Đã Tìm Được Thứ Mình Cần
Chương 84 - Rời Bỏ
Chương 85 - Tàn Nhẫn Có Thể Là Điều Tốt Nhất
Chương 86 - Quyết Định Cuối Cùng
Chương 87 - Em Thật Sự Quá Tàn Nhẫn
Chương 88 - Tưởng Đã Thay Đổi, Hoá Ra Lại Là Không
Chương 89 - Hương Vị Của Hồi Ức
Chương 90 - Thống Hận
Chương 91 - Hội Ngộ Cùng Một Lúc
Chương 92 - Men Say Cũng Phải Tỉnh
Chương 93 - Chạy Đằng Trời Cũng Chẳng Thoát
Chương 94 - Cuộc Hẹn Bất Ngờ
Chương 95 - Xuất Hiện Hai Bóng Đèn
Chương 96 - Đẹp Trai Chẳng Bằng Chai Mặt
Chương 97 - Điểm Hẹn Thứ Nhất: Rạp Phim
Chương 98 - Hôn
Chương 99 - Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
Chương 100 - Anh Đừng Đi....!!!
Chương 101 - Có Kẻ Vượt Ngục
Chương 102 - Năm Năm Đổi Lấy Một Đêm
Chương 103 - Mojito - Lựa Chọn Hoàn Hảo
Chương 104 - Xác Nhận
Chương 105 - Phát Hiện Bất Ngờ
Chương 106 - Cái Ôm Bằng Cả Tính Mạng
Chương 107 - Tập Kích Không Chừa Một Ai
Chương 108 - Giấc Ngủ Dài Vô Tận
Chương 109 - Nhìn Là Muốn Ăn
Chương 110 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 111 - Đi Săn Mồi
Chương 112 - Đòi Lại Cả Vốn Lẫn Lời
Chương 113 - "Bỏ Qua Anh, Là Một Tổn Thất Lớn Trong Cuộc Đời"
Chương 114 - "Tôi Hoàn Toàn Nghiêm Túc"
Chương 115 - Bảng Cam Kết Trước Giờ G
Chương 116 - Hoan Ái Cuồng Nhiệt
Chương 117 - Một Kẻ Liệt Giường. Một Người Ngượng Đến Sắp Ngất
Chương 118 - Đã Có Người Thay Em Chăm Sóc Anh
Chương 119 - Ăn Trưa
Chương 120 - Tranh Sủng Với Ngôi Vị "Người Đàn Ông Duy Nhất"
Chương 121 - "Người Thật , Nhẫn Thật. Em Còn Dám Không Đeo?"
Chương 122 - Sự Chờ Đợi Của Mã Triệu Bân
Chương 123 - Đoàn Tụ
Chương 124 - Lễ Phục
Chương 125 - Hồi Kết (1)
Chương 126 - Hồi Kết (2)
Chương 127 - Hồi Kết (3)
Chương 128 - Chương Cuối
Chương 129 - Ngoại Truyện (1)
Chương 130 - Ngoại Truyện (2)
Chương 131 - Ngoại Truyện (3)
Khả Phong lúc này đang trên đường đi đến công ty để bàn gấp một cuộc họp với đối tác lớn. Khi đi ngang một cửa hàng trang sức, trong đầu anh chợt nảy ra một ý định gì đấy
-Dừng xe!
Khả Phong lên tiếng, xe lập tức ngừng ngay trước cửa hàng. Khả Phong một mình đi vào trong.
-Lấy cho tôi một cặp nhẫn cưới.
Cô nhân viên mang trong từ trong tủ ra một cặp nhẫn bằng vàng, mẫu mã đơn giản, trên mỗi chiếc nhẫn còn có khắc chữ "LOVE"
Khả Phong nhanh chóng thanh toán rồi đi khỏi cửa hàng, trên tay cầm lấy chiếc hộp đỏ miệng cười nhẹ một cái trong rất mãn nguyện.
Lúc này đây ngay tại dinh thự, trong một căn phòng to lớn có một cô gái nhỏ vẫn còn ngồi co ro một góc trên giường
-Gì chứ? Vợ chồng gì với hạn người như vậy. Biến thái...
quả là biến thái.
.
.
Khiết Tâm lẩm bẩm một mình, cô nhìn xung quanh thì trông thấy một cái cửa sổ. Trong đầu loé lên ý định tẩu thoát, cô nhanh chóng đứng dậy đi đến nhìn ra bên ngoài cẩn thận quan sát
-Từ trên đây leo xuống cũng không phải khó, mặc kệ, trốn đã rồi tính.
Nghĩ rồi Khiết Tâm leo lên khung cửa sổ, đưa một chân ra ngoài rồi từ từ leo xuống bên dưới. -Cũng may là vắng vẻ.
Chân đã chạm đất, Khiết Tâm thầm mừng rỡ vì xung quanh không có một bóng người.
Cô rón rén tìm cách đi khỏi cái nơi quái quỉ này, nhưng cổng chính thì có quá nhiều người canh giữ, còn cửa sau thì lại càng đông người làm. Cô đành phải đánh liều mà đi thẳng vào rừng cây rậm rạp trước mặt mình
Nhưng đi đã tận hơn nửa tiếng Khiết Tâm vẫn chỉ mãi quanh quẩn trong cái mớ cây cối cao to chết tiệt. Không thể tìm được ra, cô ngồi thụp xuống một góc cây thở hổn hển
-Cái.
.
cái gì.
.
.
sao cái nơi này.
.
.
đi mãi không thấy đường lớn vậy?
Mặt trời đã lặn hẳn, màn đêm lúc này đã buông xuống. Không gian xung quanh lại càng thêm ghê rợn khi không một ánh đèn, chỉ toàn cây cối um tùm.
-Giờ phải làm sao? Làm sao đây? Tôi sợ.
.
.
sợ.
.
.
tối lắm.
.
.
ai đó.
.
.
cứu.
.
.
với.
.
.
hức hức
Khiết Tâm từ nhỏ đã mắc chứng sợ bóng đêm, chỉ cần ngủ mà tắt đèn thôi là cô đã không tài nào chợp mắt được. Bây giờ một mình cô lại phải đối mặt với màn đêm dày đặc bao trùm bởi vô số cây cối xung quanh.
Khiết Tâm lúc này thật sự đã hoảng loạn, cô ôm lấy đầu mình ngồi nép vào một góc cây mà khóc to từng tiếng.