Chương 1 - Chị Cả Kết Hôn
Chương 2 - Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
Chương 3 - Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
Chương 4 - Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
Chương 5 - Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
Chương 6 - Ba Ba Thật Lợi Hại
Chương 7 - Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
Chương 8 - Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
Chương 9 - Tìm Người Tính Sổ
Chương 10 - Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
Chương 11 - Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
Chương 12 - Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
Chương 13 - Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
Chương 14 - Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
Chương 15 - Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
Chương 16 - Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
Chương 17 - Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
Chương 18 - Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
Chương 19 - Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
Chương 20 - Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
Chương 21 - Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
Chương 22 - Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
Chương 23 - Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
Chương 24 - Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
Chương 25 - Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
Chương 26 - Chị, Nữa Nè!
Chương 27 - Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
Chương 28 - Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
Chương 29 - Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
Chương 30 - Ếch Chân Ngắn
Chương 31 - Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
Chương 32 - Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
Chương 33 - Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
Chương 34 - Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
Chương 35 - Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
Chương 36 - Cay Mắt
Chương 37 - Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
Chương 38 - Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
Chương 39 - Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
Chương 40 - Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
Chương 41 - Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
Chương 42 - Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
Chương 43 - Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
Chương 44 - Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
Chương 45 - Gọi Lớn Tiếng Một Chút
Chương 46 - Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
Chương 47 - Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
Chương 48 - Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
Chương 49 - Đây Là Thiếu Phụ Nhân
Chương 50 - Ruột Thịt Là Khác Nhau
Chương 51 - Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
Chương 52 - Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
Chương 53 - Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
Chương 54 - Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
Chương 55 - Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
Chương 56 - Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
Chương 57 - Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
Chương 58 - Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
Chương 59 - Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
Chương 60 - Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
Chương 61 - Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
Chương 62 - Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
Chương 63 - Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
Chương 64 - Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
Chương 65 - Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
Chương 66 - Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
Chương 67 - Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
Chương 68 - Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
Chương 69 - Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
Chương 70 - Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
Chương 71 - Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
Chương 72 - Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
Chương 73 - Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
Chương 74 - Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
Chương 75 - Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
Chương 76 - Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
Chương 77 - Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
Chương 78 - Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
Chương 79 - Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
Chương 80 - Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
Chương 81 - Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
Chương 82 - Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
Chương 83 - Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
Chương 84 - Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
Chương 85 - Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
Chương 86 - Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
Chương 87 - Dì Cả Đến Rồi Sao?
Chương 88 - Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
Chương 89 - Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
Chương 90 - Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
Chương 91 - Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
Chương 92 - Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
Chương 93 - Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
Chương 94 - Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
Chương 95 - Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
Chương 96 - Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
Chương 97 - Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
Chương 98 - Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
Chương 99 - Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
Chương 100 - Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
Chương 101 - Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
Chương 102 - Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
Chương 103 - Cậu Hiểu Mà!
Chương 104 - Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
Chương 105 - Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
Chương 106 - Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
Chương 107 - Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
Chương 108 - Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
Chương 109 - Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
Chương 110 - Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
Chương 111 - Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
Chương 112 - Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
Chương 113 - Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
Chương 114 - Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
Chương 115 - Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
Chương 116 - Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
Chương 117 - Có Cần Cởi Quần Hay Không?
Chương 118 - Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
Chương 119 - Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
Chương 120 - Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
Chương 121 - Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
Chương 122 - Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
Chương 123 - Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
Chương 124 - Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
Chương 125 - Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
Chương 126 - Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
Chương 127 - Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
Chương 128 - Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
Chương 129 - Điểm Tuyệt Đối!
Chương 130 - Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
Chương 131 - Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
Chương 132 - Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
Chương 133 - Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
Chương 134 - Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
Chương 135 - Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
Chương 136 - Giả Tức Là Giả
Chương 137 - Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
Chương 138 - Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
Chương 139 - Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
Chương 140 - Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
Chương 141 - Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
Chương 142 - Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
Chương 143 - Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
Chương 144 - Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
Chương 145 - Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
Chương 146 - Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
Chương 147 - Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
Chương 148 - Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
Chương 149 - Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
Chương 150 - Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
Chương 151 - Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
Chương 152 - Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
Chương 153 - Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
Chương 154 - Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
Chương 155 - Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
Chương 156 - Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
Chương 157 - Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
Chương 158 - Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
Chương 159 - Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
Chương 160 - Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
Chương 161 - Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
Chương 162 - Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
Chương 163 - Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
Chương 164 - Xương Đều Mềm Một Nửa
Chương 165 - Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
Chương 166 - Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
Chương 167 - Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
Chương 168 - Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
Chương 169 - Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
Chương 170 - Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
Chương 171 - Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
Chương 172 - Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
Chương 173 - Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
Chương 174 - Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
Chương 175 - Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
Chương 176 - Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
Chương 177 - Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
Chương 178 - Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
Chương 179 - Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
Chương 180 - Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
Chương 181 - Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
Chương 182 - Cút Xuống Đi!
Chương 183 - Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
Chương 184 - Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
Chương 185 - Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
Chương 186 - Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
Chương 187 - Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
Chương 188 - Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
Chương 189 - Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
Chương 190 - Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
Chương 191 - Ngô Linh San Chết Đi!
Chương 192 - Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
Chương 193 - Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
Chương 194 - Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
Chương 195 - Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
Chương 196 - Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
Chương 197 - Chị Em Giả Vờ
Chương 198 - Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
Chương 199 - Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
Chương 200 - Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
Chương 201 - Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
Chương 202 - Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
Chương 203 - U Mê Trần Hi Lạc
Chương 204 - Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
Chương 205 - Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
Chương 206 - Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 1 - Chị Cả Kết Hôn
Chương 2 - Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
Chương 3 - Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
Chương 4 - Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
Chương 5 - Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
Chương 6 - Ba Ba Thật Lợi Hại
Chương 7 - Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
Chương 8 - Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
Chương 9 - Tìm Người Tính Sổ
Chương 10 - Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
Chương 11 - Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
Chương 12 - Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
Chương 13 - Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
Chương 14 - Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
Chương 15 - Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
Chương 16 - Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
Chương 17 - Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
Chương 18 - Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
Chương 19 - Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
Chương 20 - Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
Chương 21 - Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
Chương 22 - Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
Chương 23 - Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
Chương 24 - Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
Chương 25 - Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
Chương 26 - Chị, Nữa Nè!
Chương 27 - Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
Chương 28 - Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
Chương 29 - Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
Chương 30 - Ếch Chân Ngắn
Chương 31 - Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
Chương 32 - Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
Chương 33 - Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
Chương 34 - Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
Chương 35 - Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
Chương 36 - Cay Mắt
Chương 37 - Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
Chương 38 - Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
Chương 39 - Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
Chương 40 - Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
Chương 41 - Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
Chương 42 - Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
Chương 43 - Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
Chương 44 - Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
Chương 45 - Gọi Lớn Tiếng Một Chút
Chương 46 - Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
Chương 47 - Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
Chương 48 - Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
Chương 49 - Đây Là Thiếu Phụ Nhân
Chương 50 - Ruột Thịt Là Khác Nhau
Chương 51 - Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
Chương 52 - Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
Chương 53 - Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
Chương 54 - Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
Chương 55 - Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
Chương 56 - Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
Chương 57 - Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
Chương 58 - Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
Chương 59 - Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
Chương 60 - Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
Chương 61 - Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
Chương 62 - Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
Chương 63 - Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
Chương 64 - Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
Chương 65 - Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
Chương 66 - Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
Chương 67 - Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
Chương 68 - Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
Chương 69 - Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
Chương 70 - Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
Chương 71 - Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
Chương 72 - Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
Chương 73 - Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
Chương 74 - Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
Chương 75 - Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
Chương 76 - Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
Chương 77 - Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
Chương 78 - Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
Chương 79 - Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
Chương 80 - Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
Chương 81 - Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
Chương 82 - Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
Chương 83 - Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
Chương 84 - Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
Chương 85 - Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
Chương 86 - Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
Chương 87 - Dì Cả Đến Rồi Sao?
Chương 88 - Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
Chương 89 - Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
Chương 90 - Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
Chương 91 - Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
Chương 92 - Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
Chương 93 - Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
Chương 94 - Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
Chương 95 - Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
Chương 96 - Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
Chương 97 - Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
Chương 98 - Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
Chương 99 - Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
Chương 100 - Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
Chương 101 - Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
Chương 102 - Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
Chương 103 - Cậu Hiểu Mà!
Chương 104 - Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
Chương 105 - Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
Chương 106 - Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
Chương 107 - Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
Chương 108 - Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
Chương 109 - Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
Chương 110 - Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
Chương 111 - Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
Chương 112 - Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
Chương 113 - Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
Chương 114 - Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
Chương 115 - Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
Chương 116 - Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
Chương 117 - Có Cần Cởi Quần Hay Không?
Chương 118 - Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
Chương 119 - Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
Chương 120 - Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
Chương 121 - Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
Chương 122 - Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
Chương 123 - Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
Chương 124 - Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
Chương 125 - Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
Chương 126 - Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
Chương 127 - Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
Chương 128 - Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
Chương 129 - Điểm Tuyệt Đối!
Chương 130 - Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
Chương 131 - Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
Chương 132 - Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
Chương 133 - Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
Chương 134 - Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
Chương 135 - Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
Chương 136 - Giả Tức Là Giả
Chương 137 - Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
Chương 138 - Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
Chương 139 - Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
Chương 140 - Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
Chương 141 - Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
Chương 142 - Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
Chương 143 - Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
Chương 144 - Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
Chương 145 - Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
Chương 146 - Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
Chương 147 - Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
Chương 148 - Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
Chương 149 - Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
Chương 150 - Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
Chương 151 - Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
Chương 152 - Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
Chương 153 - Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
Chương 154 - Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
Chương 155 - Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
Chương 156 - Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
Chương 157 - Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
Chương 158 - Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
Chương 159 - Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
Chương 160 - Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
Chương 161 - Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
Chương 162 - Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
Chương 163 - Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
Chương 164 - Xương Đều Mềm Một Nửa
Chương 165 - Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
Chương 166 - Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
Chương 167 - Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
Chương 168 - Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
Chương 169 - Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
Chương 170 - Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
Chương 171 - Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
Chương 172 - Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
Chương 173 - Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
Chương 174 - Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
Chương 175 - Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
Chương 176 - Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
Chương 177 - Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
Chương 178 - Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
Chương 179 - Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
Chương 180 - Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
Chương 181 - Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
Chương 182 - Cút Xuống Đi!
Chương 183 - Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
Chương 184 - Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
Chương 185 - Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
Chương 186 - Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
Chương 187 - Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
Chương 188 - Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
Chương 189 - Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
Chương 190 - Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
Chương 191 - Ngô Linh San Chết Đi!
Chương 192 - Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
Chương 193 - Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
Chương 194 - Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
Chương 195 - Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
Chương 196 - Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
Chương 197 - Chị Em Giả Vờ
Chương 198 - Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
Chương 199 - Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
Chương 200 - Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
Chương 201 - Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
Chương 202 - Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
Chương 203 - U Mê Trần Hi Lạc
Chương 204 - Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
Chương 205 - Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
Chương 206 - Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
nhiên càng quan trọng hơn!
Phương Tử Thiến nhìn thấy cô, bước nhanh đến.
"Tiểu Hi Hi à, không tốt rồi! Không biết tại sao, Thiệu Công Tử vừa nãy
bỗng nhiên đau bụng muốn chết, ngay cả đứng cũng đứng không vững
nữa!
"
"Cái gì chứ? Tại sao lại như vậy được?!
"
Lạc Thần Hi vô cùng ngạc nhiên, chạy đến bên cạnh Thiệu Minh Dật,
ngồi xổm xuống, lo lắng nhìn sắc mặt trắng bệch của hắn.
"Thiệu Công Tử, cậu thế nào rồi hả? Vì sao lại đột nhiên đau bụng thế
hả? Nhìn sắc mặt của cậu thật sự vô cùng đáng sợ đấy, có phải đi bệnh
viện không?"
Thiệu Minh Dật cắn môi, lắc đầu, "Không...
. Không được, chương trình
biểu diễn thời trang sẽ ngay lập tức bắt đầu rồi, tôi không thể đi bệnh
viện vào lúc này được.
"
"Nhưng, cậu như bây giờ thì.
.
.
" Lạc Thần Hi chần chờ nói.
Cô so với bất cứ ai càng coi trọng trận thi đấu này hơn, càng không hy
vọng Thiệu Minh Dật sẽ rời đi.
Nếu như cậu ta đi rồi, thì sẽ không có người biểu diễn thời trang giúp
cho cô, cô chỉ có thể từ bỏ quyền tham gia thi đấu mà thôi!
Nhưng, sắc mặt của Thiệu Minh Dật nhìn qua rất đáng sợ, khiến cô càng
thêm lo lắng cậu ta sẽ bị sao hơn.
Thiệu Minh Dật chống lưng vào ghế dựa, loạng choà loạng choạng mà
đứng lên, "Tôi chỉ là…bụng dạ không thoải mái mà thôi, có thể ăn phải
thức ăn bẩn rồi…Tôi đi phòng vệ sinh một chút, lát nữa rất nhanh sẽ
quay lại.
"
"Được.
.
.
"
Thiệu Minh Dật rời đi, mặt của Lạc Thần Hi lập tức chìm xuống.
"Tiểu Thiến Thiến, vừa nãy có chuyện khác thường gì xảy ra hay không
hả?"
Dù sao thì cô không tin, mọi chuyện lại có thể trùng hợp được như thế.
Thiệu Minh Dật mới vừa nãy còn rất bình thường, nhưng trước khi thi
đấu 20 phút lại phát bệnh như vậy?
Phương Tử Thiến ảo não không thôi, "Là do chúng ta bất cẩn rồi! Vừa
nãy có một nhân viên tìm Thiệu Công Tử ký tên, rồi cho cậu ấy một bình
nước. Đúng lúc Thiệu Công Tử đang khát, nên cậu ấy mở ra uống một
ngụm. Chưa được hai phút, thì Thiệu Công Tử đã đau bụng không chịu
nổi rồi.
"
Lạc Thần Hi lập tức hiểu được vấn đề, "Đoán chừng lại là Ngô Linh San
giở trò quỷ rồi đấy! Xem ra để giành được giải thưởng này, thực sự cô ta
không chuyện hèn hạ nào không dám làm!
"
"Loại người như thế này thực sự quá buồn nôn!
"
Phương Tử Thiến nhìn đồng hồ treo trên tường một chút, gấp đến mức
xoay vòng tròn, "Thiệu Công Tử còn chưa có trở lại, mà chương trình
biểu diễn thời trang sẽ ngay lập tức mở màn rồi. Cậu ta trở về kịp hay
không cơ chứ?"
Lạc Thần Hi thở dài, "Nếu như đây là quỷ kế của Ngô Linh San, thì
Thiệu Công Tử e rằng thật sự không trở về được nữa.
"
Vừa dứt lời, người đại diện của Thiệu Minh Dật đã đi đến chỗ các cô.
Nhìn Lạc Thần Hi, bằng vẻ mặt tràn đầy hổ thẹn, "Thần Tinh tiểu thư,
thật sự vô cùng có lỗi với cô! Vừa nãy Minh Dật suýt chút nữa té xỉu
trong phòng vệ sinh vì bị mất nước, nên tôi nhất định đã phải đưa cậu ấy
đi bệnh viện rồi. Chuyện biểu diễn thời trang của ngày hôm nay, cậu ta
không có cách nào làm được rồi. Chuyện tạo thành tổn thất với cô, chúng
tôi sẽ nghĩ cách bồi thường lại cho cô.
"
"Tại sao có thể như vậy chứ? Thiệu Công Tử thật sự không có cách nào
kiên trì một chút nữa hay sao? Hắn chỉ cần lên sân khấu cỡ hai phút mà
thôi.
"
Phương Tử Thiến không đành lòng nhìn thấy mấy tháng nỗ lực của bạn
thân bị hủy hoại chỉ trong vòng một ngày, nỗ lực thuyết phục người đại
diện kia.
Ngược lại Lạc Thần Hi bình tĩnh hơn nhiều.
Cô gật đầu với người đại diện kia, "Vẫn là thân thể của Thiệu Công Tử
quan trọng, nhanh chóng đưa cậu ấy đi bệnh viện ngay đi.
"
Người đại diện kia vô cùng cám ơn rồi bước đi.
Phương Tử Thiến gấp đến mức giậm chân, "Ai, làm sao cậu lại dễ nói
chuyện như thế cơ chứ? Không có người biểu diễn thời trang, thì trận
đấu này cậu chỉ có thể bỏ cuộc mà thôi! Cho dù Thiệu Công Tử bồi
thường cho cậu thì thế nào hả, chẳng lẽ có thể bồi thường được cả giải
thưởng luôn hay sao?"
"Ồ? Thiệu Công Tử không phải nam thần của cậu hay sao? Sao cậu
không nói chuyện giúp cậu ta vậy chứ" Lạc Thần Hi mím môi cười.
Phương Tử Thiến cả giận nói: " Nam thần thì tính là gì chứ? Bạn thân
đương nhiên càng quan trọng hơn!
"Vậy cậu nói bây giờ phải làm sao đây hả? Cho dù để Thiệu Công Tử ở
đây, thì cái tình trạng kia của cậu ta, làm sao mà trình diễn thời trang
được cơ chứ?"
Lúc này, hậu trường truyền đến tiếng loa phát thanh thông báo: "Thời
gian trước khi bắt đầu chương trình trình diễn thời trang còn mười phút
nữa, tất cả mọi người chuẩn bị!
"
Trong lúc nhất thời, hậu trường càng trở nên hỗn loạn hơn.
Tất cả mọi người đều chạy tới chạy lui, làm cho xong khâu chuẩn bị cuối
cùng.
"Lần này thì tốt rồi, còn có mười phút, cậu nói đi, chúng ta đến chỗ nào
mà tìm một người mẫu nam đây!
" Phương Tử Thiến chỉ tiếc không thể
nào mài sắt nên kim mà nói.
Lạc Thần Hi giơ tay, vỗ vỗ bờ vai của cô ấy.
"Được rồi được rồi, đừng sốt ruột mà, tớ có cách.
"
"Cách gì chứ?" Trên mặt của Phương Tử Thiến viết hai chữ lớn "không
tin".
Lạc Thần Hi cầm hay tay của cô ấy lại.
Tiến đến bên tai, thấp giọng cười nói: "Tiểu Thiến Thiến à, cậu còn
nhớ.
.
. Vở kịch (Romeo và Juliet) mà lúc học cao trung chúng ta diễn
chung không hả?"
Giọng nói của Lạc Thần Hi vốn trong trẻo vui tưởi, ngay lập tức trầm
khàn đi vài phần.
Âm thanh dịu dàng của thiếu niên truyền vào tai, khiến cho nhịp tim của
Phương Tử Thiến trật mất một nhịp.
------oOo------