Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Mưu Ái (Thanh Mai Trúc Mã)

Cập nhật: 19/07/2024
Tác giả: Nãi Thái
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,464
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Cổ Đại
Truyện Sắc
     
     

Đi vào Dung Tú Phường, Liễu Văn Kiều và Hà Hoa lên lầu hai tìm chủ quán, Lý Dung Hiên và gã sai vặt của phủ tướng quân thì ở đại sảnh lầu một chờ các nàng.

Đây là lần thứ ba hắn tới nơi này, tiểu nhị đại sảnh thay hắn chuẩn bị hai chung trà, hắn phất tay gọi người đi làm việc, tự mình đi dạo ở lầu một là được.

Tuy đây là lần thứ ba hắn tới nơi này, nhưng cẩn thận thưởng thức đồ thêu nơi này vẫn là lần thứ hai, vẫn có khác biệt rất lớn với lần đầu tiên.

Lần này hắn muốn mua gì đó đưa cho Liễu Văn Kiều.

Đồ thêu của Dung Tú Phường cơ bản đều là phẩm chất trung thượng đẳng, đồ thêu không tốt lắm Hà Hoa sẽ không thu, đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều người đều sẽ vào xem nhiều lần.

Lý Dung Hiên đi vài vòng cũng không chọn trúng một món nào, nơi này bày đầy túi thơm, cây quạt và khăn tay. Qua quan sát của hắn, dường như Liễu Văn Kiều chưa từng đeo túi thơm, cây quạt và khăn tay nàng cũng chưa từng thiếu, điều này khiến hắn không biết nên mua cái gì.

"Lý công tử cần gì không?"

Tiểu nhị rất có mắt nhìn, nhìn ra Lý Dung Hiên không hài lòng với những thứ trong đại sảnh, liền chủ động đi lên phía trước hỏi.

"Dung Tú phường cũng chỉ có bán những vật này sao?"

Những thứ này đều là những thứ đồ chơi nhỏ bình thường đến không thể bình thường hơn, hắn muốn mua một số thứ khác đưa cho Liễu Văn Kiều.

"Có, mời đi theo ta.

"

Đại đa số phường Dung Tú đều bán một số đồ thêu nhỏ, khách hàng nhiều tất nhiên cần nhiều thứ khác nhau hơn. Tiểu nhị dẫn Lý Dung Hiên đi về phía sau, phía sau là một tiểu viện, trong một gian phòng có túi yếm thiếp thân của nữ tử, còn có những gian phòng khác cũng có quần áo, giày của nam tử nữ tử. Chỉ có điều những thứ không bày ra ngoài sáng ở hậu viện này, người có nhu cầu đương nhiên sẽ do tiểu nhị dẫn đi.

"Công tử có thể vào xem.

"

Nam nhân nhấc chân đi vào một gian trong đó, trùng hợp bên trong đều là các loại yếm hoa. Hắn thỏa mãn nhướng mày, dạo một vòng, mua hết những thứ mình cảm thấy đẹp mắt, sau đó lén lút bao lấy tiểu nhị.

Hắn từ hậu viện đi ra không bao lâu, Liễu Văn Kiều mang theo  Hà Hoa từ lầu hai đi xuống, ông chủ cung kính đi theo phía sau.

"Đi thôi...

. Chàng mua cái gì?"

Liễu Văn Kiều nhìn thấy thứ Lý Dung Hiên đang cầm trong tay, nàng không nhìn thấy bên trong là gì, tò mò hỏi hắn.

"Mua cho nương mấy món đồ chơi nhỏ.

"

Lý Dung Hiên cũng không chột dạ, hào phóng đưa đồ vật tới trước mặt nữ hài cho nàng xem. Bên ngoài có một lớp giấy bọc lại, hắn không lo lắng sẽ bị nàng nhìn ra manh mối gì.

Đúng là Liễu Văn Kiều không nghi ngờ, nàng cũng không cảm thấy hứng thú với thứ mà nam nhân mua cho mẹ chồng, tùy ý đáp một câu rồi đi ra ngoài.

Trở lại phủ tướng quân, Lý Dung Hiên giả vờ đi chủ viện tìm mẫu thân, thật ra hắn chỉ ngồi trong một đình nghỉ mát một lát. Sau đó hắn trở lại nội viện của mình, lén lút giấu cái yếm đã mua về, nghĩ đến tối mới lấy ra cho Liễu Văn Kiều mặc vào cho hắn xem.

Ngày hôm sau là ngày gặp nhạc phụ mẫu, nam nhân dùng xong bữa tối lại tự mình đi kiểm kê lễ vật cần thiết để trở về, xác định đủ rồi mới yên tâm trở về phòng.

Lúc đi tới cửa phòng, hắn thấy Hà Hoa canh giữ ở cửa, hắn biết Liễu Văn Kiều đang tắm ở bên trong. Ánh mắt nam nhân ra hiệu cho Hà Hoa không nên nói, nhẹ nhàng đẩy cửa ra đi vào.

Liễu Văn Kiều tắm trong phòng riêng, ngồi trong bồn tắm hắt nước lên người mình, không khí tràn ngập một tầng hơi nóng mỏng manh, hun da thịt nàng đỏ bừng.

"Lý Dung Hiên! Chàng ở đó làm gì! Đi ra ngoài!

"

Xuyên qua hơi nóng, nàng vẫn tinh mắt phát hiện Lý Dung Hiên trốn sau tấm bình phong thò đầu ra nhìn lén. Nàng xấu hổ che ngực, ngón tay chỉ vào nam nhân cách đó không xa, cả giận nói.

"Chàng, nếu chàng tiến thêm một bước, buổi tối đừng muốn cùng một giường với ta!

"

Lý Dung Hiên bị phát hiện cũng không trốn, cứ thế nhảy ra, trắng trợn đi vào. Nữ hài bị không có gì trách cứ dừng bước lại, làm bộ vô tội chớp mắt mấy cái, bất đắc dĩ nhún vai đi ra ngoài.

Không vội, nếu nhặt hạt vừng ném đi dưa hấu co thể thua thiệt lớn.