Chương 1 - Tận Thế Vương Triều.
Chương 2 - Tận Thế Vương Triều.(2)
Chương 3 - Nên Phát Động Rồi.
Chương 4 - Nên Phát Động Rồi.(2)
Chương 5 - Tam Hoàng Tử Đến Thăm.
Chương 6 - Đưa Dâu
Chương 7 - Lúc Này Nên Uống Rượu.
Chương 8 - Lúc Này Nên Uống Rượu.(2)
Chương 9 - Không Biết Dụng Tướng Vào Đâu.
Chương 10 - Không Biết Dụng Tướng Vào Đâu.(2)
Chương 11 - Bắc Di Hay Là Bắc Tề
Chương 12 - Con Đường Về Sau
Chương 13 - Con Đường Về Sau(2)
Chương 14 - Lên Làm Quân Cờ Trên Bàn Cờ.
Chương 15 - Lên Làm Quân Cờ Trên Bàn Cờ.(2)
Chương 16 - Hãy Chờ Xem
Chương 17 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 18 - Ôm Cây Đợi Thỏ(2)
Chương 19 - Giá Cả
Chương 20 - Giá Cả(2)
Chương 21 - Sâu Mọt
Chương 22 - Nỗi Khổ Của Bách Tính.
Chương 23 - Nỗi Khổ Của Bách Tính.(2)
Chương 24 - Một Vài Mưu Đồ
Chương 25 - Một Vài Mưu Đồ(2)
Chương 26 - Mua Người
Chương 27 - Mua Người(2)
Chương 28 - Sau Khi Hồi Phủ
Chương 29 - Phiền Toái
Chương 30 - Kỳ Hoa
Chương 31 - Kỳ Hoa(2)
Chương 32 - Phi Bạch Lâu Và Thanh Phong Lâu.
Chương 33 - Kiện Cáo Mạng Người
Chương 34 - Kiện Cáo Mạng Người(2)
Chương 35 - Nhất Tiễn Song Điêu.
Chương 36 - Nhất Tiễn Song Điêu.(2)
Chương 37 - Ra Loạn Chiêu(2)
Chương 38 - Xử Lý Một Vài Chuyện Gia Đình
Chương 39 - Xử Lý Một Vài Chuyện Gia Đình(2)
Chương 40 - Hỏi Kế
Chương 41 - Cái Gọi Là Tường Thụy Linh Thú
Chương 42 - Cái Gọi Là Tường Thụy Linh Thú(2)
Chương 43 - Đột Ngột Mượn Sức
Chương 44 - Hói Đầu
Chương 45 - Hói Đầu (2)
Chương 46 - Tuổi Trẻ Thân Thể Khác Biệt
Chương 47 - Tuổi Trẻ Thân Thể Khác Biệt(2)
Chương 48 - Một Chút Thương Hại
Chương 49 - Xui Xẻo
Chương 50 - Một Ít Gia Sự
Chương 51 - Một Ít Gia Sự(2)
Chương 52 - Gia Tộc Tụ Họp Thật Vô Vị
Chương 53 - Gia Tộc Tụ Họp Thật Vô Vị(2)
Chương 54 - Yếu Thế
Chương 55 - Phí Cưu
Chương 56 - Tức Chết Mất!
Chương 57 - Tiếng Tốt
Chương 58 - Tiếng Tốt(2)
Chương 59 - Làm Quen Với Tiểu Hầu Gia Một Lần Nữa
Chương 60 - Làm Quen Với Tiểu Hầu Gia Một Lần Nữa(2)
Chương 61 - Cầu Tiên
Chương 62 - Nhiều Người Nhà Quá
Chương 63 - Nhiều Người Nhà Quá(2)
Chương 64 - Bị Ám Sát
Chương 65 - Thật Thú Vị
Chương 66 - Thật Thú Vị(2)
Chương 67 - Mai Gặp
Chương 68 - Gài Bẫy Gia Đình
Chương 69 - Gài Bẫy Gia Đình(2)
Chương 70 - Máu Phun Đầy Mặt Đúng Không.
Chương 71 - Máu Phun Đầy Mặt Đúng Không.
Chương 72 - Nhập Đội
Chương 73 - Úy Tội Tự Sát
Chương 74 - Úy Tội Tự Sát(2)
Chương 75 - Thế Đạo Này
Chương 76 - Gần Vua Như Gần Cọp
Chương 77 - Gần Vua Như Gần Cọp(2)
Chương 78 - Hôn Phu
Chương 79 - Khó Chơi
Chương 80 - Khó Chơi(2)
Chương 81 - Hao Cọng Lông
Chương 82 - Ngốc Bạch Ngọt
Chương 83 - Ngốc Bạch Ngọt(2)
Chương 84 - Có Thể Uống Một Chén Không!
Chương 85 - Có Thể Uống Một Chén Không!(2)
Chương 86 - Chết Hay Lắm
Chương 87 - Không Uất Ức
Chương 88 - Tặng Lễ
Chương 89 - Chu Di Nương
Chương 90 - Cứu Giúp
Chương 91 - Mã Đại Nhân Tới
Chương 92 - Phương Gia
Chương 93 - Lão Thái Thái
Chương 94 - Qua Năm Mới
Chương 95 - Qua Năm Mới(2)
Chương 96 - Phát Cháo
Chương 97 - Phát Cháo(2)
Chương 98 - Hành Cung
Chương 99 - Linh Vật
Chương 100 - Bồi Giá
Chương 101 - Bồi Giá(2)
Chương 102 - Bia Đá Cổ
Chương 103 - Bia Đá Cổ(2)
Chương 104 - Bát Hoàng Tử
Chương 105 - Không Kịp Trở Tay
Chương 106 - Không Kịp Trở Tay(2)
Chương 107 - Kiến Giá.
Chương 108 - Cấp Sự Trung
Chương 109 - Cấp Sự Trung(2)
Chương 110 - Hạ Bộ
Chương 111 - Nha Môn
Chương 112 - Nha Môn(2)
Chương 113 - Vô Năng.
Chương 114 - Vô Năng.(2)
Chương 383 - Chương Bị Trùng Vui Lòng Bấm Next
Chương 1 - Tận Thế Vương Triều.
Chương 2 - Tận Thế Vương Triều.(2)
Chương 3 - Nên Phát Động Rồi.
Chương 4 - Nên Phát Động Rồi.(2)
Chương 5 - Tam Hoàng Tử Đến Thăm.
Chương 6 - Đưa Dâu
Chương 7 - Lúc Này Nên Uống Rượu.
Chương 8 - Lúc Này Nên Uống Rượu.(2)
Chương 9 - Không Biết Dụng Tướng Vào Đâu.
Chương 10 - Không Biết Dụng Tướng Vào Đâu.(2)
Chương 11 - Bắc Di Hay Là Bắc Tề
Chương 12 - Con Đường Về Sau
Chương 13 - Con Đường Về Sau(2)
Chương 14 - Lên Làm Quân Cờ Trên Bàn Cờ.
Chương 15 - Lên Làm Quân Cờ Trên Bàn Cờ.(2)
Chương 16 - Hãy Chờ Xem
Chương 17 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 18 - Ôm Cây Đợi Thỏ(2)
Chương 19 - Giá Cả
Chương 20 - Giá Cả(2)
Chương 21 - Sâu Mọt
Chương 22 - Nỗi Khổ Của Bách Tính.
Chương 23 - Nỗi Khổ Của Bách Tính.(2)
Chương 24 - Một Vài Mưu Đồ
Chương 25 - Một Vài Mưu Đồ(2)
Chương 26 - Mua Người
Chương 27 - Mua Người(2)
Chương 28 - Sau Khi Hồi Phủ
Chương 29 - Phiền Toái
Chương 30 - Kỳ Hoa
Chương 31 - Kỳ Hoa(2)
Chương 32 - Phi Bạch Lâu Và Thanh Phong Lâu.
Chương 33 - Kiện Cáo Mạng Người
Chương 34 - Kiện Cáo Mạng Người(2)
Chương 35 - Nhất Tiễn Song Điêu.
Chương 36 - Nhất Tiễn Song Điêu.(2)
Chương 37 - Ra Loạn Chiêu(2)
Chương 38 - Xử Lý Một Vài Chuyện Gia Đình
Chương 39 - Xử Lý Một Vài Chuyện Gia Đình(2)
Chương 40 - Hỏi Kế
Chương 41 - Cái Gọi Là Tường Thụy Linh Thú
Chương 42 - Cái Gọi Là Tường Thụy Linh Thú(2)
Chương 43 - Đột Ngột Mượn Sức
Chương 44 - Hói Đầu
Chương 45 - Hói Đầu (2)
Chương 46 - Tuổi Trẻ Thân Thể Khác Biệt
Chương 47 - Tuổi Trẻ Thân Thể Khác Biệt(2)
Chương 48 - Một Chút Thương Hại
Chương 49 - Xui Xẻo
Chương 50 - Một Ít Gia Sự
Chương 51 - Một Ít Gia Sự(2)
Chương 52 - Gia Tộc Tụ Họp Thật Vô Vị
Chương 53 - Gia Tộc Tụ Họp Thật Vô Vị(2)
Chương 54 - Yếu Thế
Chương 55 - Phí Cưu
Chương 56 - Tức Chết Mất!
Chương 57 - Tiếng Tốt
Chương 58 - Tiếng Tốt(2)
Chương 59 - Làm Quen Với Tiểu Hầu Gia Một Lần Nữa
Chương 60 - Làm Quen Với Tiểu Hầu Gia Một Lần Nữa(2)
Chương 61 - Cầu Tiên
Chương 62 - Nhiều Người Nhà Quá
Chương 63 - Nhiều Người Nhà Quá(2)
Chương 64 - Bị Ám Sát
Chương 65 - Thật Thú Vị
Chương 66 - Thật Thú Vị(2)
Chương 67 - Mai Gặp
Chương 68 - Gài Bẫy Gia Đình
Chương 69 - Gài Bẫy Gia Đình(2)
Chương 70 - Máu Phun Đầy Mặt Đúng Không.
Chương 71 - Máu Phun Đầy Mặt Đúng Không.
Chương 72 - Nhập Đội
Chương 73 - Úy Tội Tự Sát
Chương 74 - Úy Tội Tự Sát(2)
Chương 75 - Thế Đạo Này
Chương 76 - Gần Vua Như Gần Cọp
Chương 77 - Gần Vua Như Gần Cọp(2)
Chương 78 - Hôn Phu
Chương 79 - Khó Chơi
Chương 80 - Khó Chơi(2)
Chương 81 - Hao Cọng Lông
Chương 82 - Ngốc Bạch Ngọt
Chương 83 - Ngốc Bạch Ngọt(2)
Chương 84 - Có Thể Uống Một Chén Không!
Chương 85 - Có Thể Uống Một Chén Không!(2)
Chương 86 - Chết Hay Lắm
Chương 87 - Không Uất Ức
Chương 88 - Tặng Lễ
Chương 89 - Chu Di Nương
Chương 90 - Cứu Giúp
Chương 91 - Mã Đại Nhân Tới
Chương 92 - Phương Gia
Chương 93 - Lão Thái Thái
Chương 94 - Qua Năm Mới
Chương 95 - Qua Năm Mới(2)
Chương 96 - Phát Cháo
Chương 97 - Phát Cháo(2)
Chương 98 - Hành Cung
Chương 99 - Linh Vật
Chương 100 - Bồi Giá
Chương 101 - Bồi Giá(2)
Chương 102 - Bia Đá Cổ
Chương 103 - Bia Đá Cổ(2)
Chương 104 - Bát Hoàng Tử
Chương 105 - Không Kịp Trở Tay
Chương 106 - Không Kịp Trở Tay(2)
Chương 107 - Kiến Giá.
Chương 108 - Cấp Sự Trung
Chương 109 - Cấp Sự Trung(2)
Chương 110 - Hạ Bộ
Chương 111 - Nha Môn
Chương 112 - Nha Môn(2)
Chương 113 - Vô Năng.
Chương 114 - Vô Năng.(2)
Chương 383 - Chương Bị Trùng Vui Lòng Bấm Next
“Hôm nay hạ trại ở chỗ này đi. Ngày mai là đã đến địa phận của Túc huyện rồi, ngày mai chư vị phải cẩn thận.
” Chu tướng quân dừng ngựa lại nói.
Đám người đáp ứng.
Sau khi xuống ngựa, Phí tướng quân nói: “Bệ hạ điều động người
điều tra Cửu công chúa mất tích, hẳn là đều đang ở Túc huyện, bây giờ Túc huyện
hẳn là an toàn. Chỉ có điều Túc huyện ba mặt núi vây quanh, những giặc cướp kia
chỉ e là không dễ bắt được.
”
Một xã hội bình thường không thể có khả năng loạn như vậy.
Nhưng hơn hai mươi năm gần đây, Đại Nguyên ngày càng lụn bại, cho
nên mới có tình trạng bên trong lãnh thổ quốc gia lại có trộm cướp hung hăng
ngang ngược như vậy.
Lúc này mới ra khỏi kinh thành đã có trộm cướp, địa phương khác
thì có thể dễ dàng suy ra được.
Kể từ hôm nay, ra khỏi kinh thành, đại khái là có thể nhìn thấy
hiện trạng bên trong lãnh thổ của Đại Nguyên.
Như hôm nay thời tiết mới hơi lạnh, càng đi về phía bắc mới càng
lạnh.
Liên Sinh bọc trong áo bông hỏi: “Công tử ngài lạnh không?” Trong
lều vải dẫu sao cũng lạnh, còn có gió.
Tô Nam Thừa lắc đầu, mấy ngày nay ra ngoài hoạt động, thân thể hắn
trái lại đã khá hơn nhiều.
“Công tử ở đó sao?”
Ngoài trướng có người gọi một tiếng.
Tô Nam Thừa lên tiếng: “Ở đây.
”
“Tô công tử có đó thì tốt rồi, Phí tưởng quân mời ngài đến một
nơi, nói là có người bắt được mấy con thỏ, bọn họ đang ở kia, kêu ngài cũng qua
đó.
”
“Được, làm phiền ngươi, ta đi ngay đây.
” Tô Nam Thừa đứng dậy
khoác lên áo choàng sau đó đi về phía bên kia.
Nơi hạ trại là bên cạnh một rừng cây nhỏ, sát bên nguồn nước.
Màn trướng của công chúa ở ngay chính giữa, các tướng quân và
người Tô gia cùng với những quan viên kia ở vòng thứ hai.
Binh sĩ ở bên ngoài cùng.
Tô Nam Thừa một đường đi theo người lính dẫn đường kia đến trước
màn trướng của Chu tướng quân.
“Đến.
” Hồ tướng quân cười ha hả: “Lão Phí nói gọi ngươi, ta thấy
cũng nên gọi ngươi, ngươi ăn uống không đủ no hay sao mà lại gầy như vậy?”
“Hồ tướng quân cười chê rồi, ta khi còn bé thì sinh non, người lại
yếu. Mấy năm trước còn không cao lắm. Năm ngoái mới bắt đầu cao lên. Cho nên
cái giãn cái co, liền không có mấy thịt.
” Tô Nam Thừa qua sát bên bọn họ ngồi
xuống.
“Vậy cũng quá yếu đuối rồi, những thế gia công tử các ngươi hãy...
.
”
Phí tướng quân đá hắn một cước: “Lời tốt đẹp cũng bị ngươi nói
thành cái rắm.
”
Tô Nam Thừa cười khẽ: “Hồ tướng quân nói thô thiển nhưng lại không
thô thiển. Như ta đây qua thêm vài chục năm, đọc sách không thành, tập võ cũng
không, quả là vô dụng.
”
“Đọc sách ta không thành, tập võ vẫn có thể dạy ngươi đó.
”
Hồ tướng quân vỗ một phát tới, thiếu chút nữa vỗ cho Tô Nam Thừa
lún vào trong đất.
“Ahh, được.
.
.
” Sắc mặt của Tô Nam Thừa cũng biến đổi, đau quá.
Phí tướng quân buồn cười lôi Hồ tướng quân lại: “Ngươi bây giờ
luyện võ đã hơi chậm rồi, muốn có thành tựu gì rất khó. Chỉ có thể làm cho cơ
thể khỏe mạnh. Dù sao thì những cái này chờ quay về rồi hãy nói.
”
Đang lúc nói chuyện, đã có người đến nhắc bọn họ ăn thịt.
“Hành quân bên ngoài, uống rượu là tối kỵ, một ngụm cũng không
được dính. Ăn thịt đi.
” Chu tướng quân nói.
Đám quan chức đều không có ở nơi này, xem ra thật sự là Phí tướng
quân vừa mắt Tô Nam Thừa.
Mọi người nói chuyện, ăn thịt nướng, bầu không khí cũng không tệ.
Từ từ lại quẹo vào nói chuyện năm đó, đến lúc này lại gợi lên
chuyện Phí tướng quân nói Tô Nam Thừa có chút giống với cố nhân.
“Năm đó hai bọn ta từ cùng một quê tham gia quân ngũ. Ta mười một,
hắn mười tuổi.
” Phí tướng quân uống một ngụm trà thô: “Hài tử như cái rắm lớn,
trong nhà nghèo, thường xuyên chịu đói, ăn không đủ no. Lên chiến trường thì
được lệnh lấp chiến hào. Nhưng hai ta lại không nhận mệnh. Cứ vậy mà đánh xuống
một trận, thế mà lại không chết.
”
“Lúc xảy ra trận chiến ở Đình châu, ta mười sáu, hắn mười lăm. Hai
ta xem như là giống trước kia. Lúc đó tuổi trẻ, bất chấp ngu đần chinh chiến
mười năm mới về nhà, thành một đại tướng quân. Thật không ngờ đến, Đình châu
đại bại. Vạn tướng quân cùng với tứ Tử toàn bộ chiến tử. Chín vạn đại quân chết
hết một nửa, vô số người tàn tật.
”
“Hắn vốn dĩ có thể sống, nhưng bởi vì cứu ta, ta ôm thân thể bị
đâm xuyên của hắn, không biết nói gì. Hắn chỉ nói mẹ của hắn bệnh chết, trong
nhà không còn ai. Nhưng ta còn cha mẹ đệ muội.
”
Phí tướng quân vành mắt đỏ hồng: “Mẹ nó, hắn làm sao biết, sau khi
hắn chết bốn tháng, quê nhà ta đã bị người Bắc di tàn sát. Ta đến một người
thân cũng chẳng còn.
”
“Đừng nói những lời này, ta vốn khô khan, nhưng ta cũng nhìn ra
được. Đại Nguyên không có gì để trông cậy vào nữa.
” Hồ tướng quân cười lạnh một
tiếng phun ra một ngụm trà: “Lúc này nên uống rượu.
”
Tô Nam Thừa nhặt lên một nhánh cây, viết xuống nền đất.
“Thơ này nghe được đấy, đem bài thơ này dán lên trên mặt lão Hoàng
đế đi.
” Phí tướng quân nói xong, lại dùng mũi chân xóa văn thơ trên đó đi.
Tô Nam Thừa chỉ cười nhẹ.