. Người anh đi loanh quanh khắp nơi , cầu xin sự bố thí của tất cả mọi người . Có một đám trẻ bụi đời khác đã đánh người anh chỉ vì ông chủ bán bánh cho người anh một chiếc bánh còn thừa tối qua . Thức ăn bị cướp mất , người anh cũng không gượng dậy nổi sau trận đòn nhừ tử . Đến đêm người anh mới lết về chỗ hẹn nhưng người em đã không còn ở đó nữa . Vậy là người anh liền chạy đi tìm người em , gào thét tên người em như điên trong đêm tối vắng lặng . Rồi người anh ngã trên tuyết , mê man , nghe thất tiếng rì rầm nói chuyện của một người đàn ông và người đàn bà bên cạnh mình . Mọi thứ lúc đó tự nhiên chìm vào khoảng không tối tăm .
- Sau đó thì sao ?? Người anh có quay trở ạli tìm em mình không ?
- Có chứ ! Nhưng tất cả đều hoài công . Gia đình nhận nuôi dưỡng người anh quyết định di dân sang Đài Bắc . Người anh khôg thể trở lại chỗ đó nữa . Anh xin lỗi .
.
. anh xin lỗi .
. em trai của anh .
.
.
Anh và Gia Thành ôm chầm lấy nhau trong đôi mắt ngỡ ngàng của cậu và Tiểu Thành . Anh và Gia Thành là anh em ruột sao ?? Khó có thể tin chuyện này là sự thật . Họ từng là kẻ thù của nhau . Họ là người có cùng huyết thống . Cảnh sum họp làm lòng cậu bồi hồi . Vậy là anh hai đã tìm ra người thân duy nhất của mình .
" Đoàng ! "
Gia Thành ngã xuống . Con thoi sẹt qua và một người bị giết . Hòang Long ngỡ ngàng còn níu tay Gia Thành .
- Anh.
.
.
.
. Anh.
.
.
- Người của Thanh Long Đảng đã tìm ra chúng ta .
Cậu cũng hoang mang không kém . Gia Thành cầm chặt tay Hoàng Long :
- Anh xin lỗi .
.
. đáng lý .
.
.
đáng lý hôm đó anh không nên rời xa em . Anh đã để em phải chịu khổ trong suốt thời gian qua.
- Không !
! Chinh môi trường này đã giúp em có đủ khả năng trả thù cho cha mẹ chúng ta . Anh không có lỗi .
Gia Thành nhắm mắt lại trong vài giây , rồi lại mở ra :
- Cám ơn em . Hãy thay anh làm những chuyện còn lại . Em phải nhớ là không được chết đấy nhé !
! Vì em còn phải sống vì anh mà đi hết chặng đường còn lại của cuộc đời . Ở bên kia thế giới , anh sẽ luôn quan sát em .
- Anh không được chết !
!
! Chúng ta còn rất nhiều chuyện để làm . Chúng ta.
.
.
.
- Mấy người có thôi những lời trăn trối ấy không ??
Tất cả cùng nhìn lên , Quất Chi đang đứng bên cạnh Hạ Nguyên . Thằng nhóc cố tình nhìn đi chỗ khác để tránh giáp mặt với cậu . Quất Chi cúi xuống :
- Vết thương này mà nhằm nhò gì ! Hừ ! Đệ nhất danh y chưa cho phép anh mà anh dám chết được sao ?? Được rồi !
! Việc ầcn làm bây giờ là chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này , trước khi có thêm vài người nữa xơi đạn
Ngày hôm sau là một ngày tuyệt đẹp . Bình minh ló dạng mang theo tiếng chim hót ríu rít . Mặc dù không nhìn thấy chúng , không biết chúng đang ở đâu , nhưng chúng đã trở lại . Những tia nắng màu vàng nhạt đang đùa giỡn trên cành cây , lúc ẩn lúc hiện hệt như những đứa trẻ tinh nghịch đang đu mình trên những cành cây yếu ớt . Điều chắc chắn là chúng sẽ không làm tổn hại mấy cái cây trơ trụi đó . Tuyết đã tan từ tối qua , không khí trở nên ấm áp hơn nhiều . Cảnh vật thay đổi chỉ sau một đêm , nhanh đến mức người ta không ngờ tới . Cậu hít thật sâu một hơi thở , cậu muốn níu giữ lấy khoảnh khắc yên bình này . Cũng lâu lắm rồi , cậu mới thấy khoan khoái như vầy .
- Cậu có nhiều thì giờ rãnh đến nổi ngắm cảnh sớm à ?
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!