Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Cập nhật: 05/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 1,858,605
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Dị Giới
     
     

 

Thình thịch thình thịch!

 

Tiếng bi thảm không ngừng từ trong tiểu điếm vang lên, mỗi một tiếng bi thảm đều đại biểu một vị cường giả hóa thành một đoàn huyết vụ.

 

Đây quả thực là cảnh tượng giống như Tu La địa ngục, làm cho trái tim cũng sợ hãi đến mức khô héo.

 

Tiểu Bạch đã khôi phục hình thức mắt đỏ, máu dính trên người cũng tự động được tinh lọc, một lần nữa hóa thành bộ dáng mập ục ịch đứng phía sau Bộ Phương.

 

Đám người Nghê Nhan tâm thần cũng rung động, bị cảnh tượng đáng sợ trước mắt hù dọa đến trắng bệch.

 

Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tràng diện đáng sợ như thế, cho dù là Tiếu Mông thường thấy cảnh chém giết cũng cảm thấy lồng ngực có chút khó thở, lỗ chân lông mở ra, sau lưng thấm ướt mồ hôi lạnh.

 

Diệp Tử Lăng mở to mắt, đôi môi trắng bệch, nàng vốn chính là một cô gái ngoan ngoãn của Thập Vạn Đại Xuyên Trung, mặc dù tu vi không tệ, nhưng nàng cũng chưa từng thấy chiến trường máu tanh, chứ nói chi là hình ảnh cực kỳ khiếp sợ vừa rồi.

 

Nhìn con chó mực đứng trong hẻm nhỏ không ngừng sủa vang, trong lòng mọi người cũng không khỏi toát ra cảm giác kinh sợ.

 

Sắc mặt Bộ Phương cũng lộ vẻ tái nhợt, nhưng hắn vẫn hết sức khống chế.

 

Tiếng chó sủa cũng không vang dội cả Đế Đô, bị khí cơ của Tiểu Hắc bao phủ chỉ vang dội bên trong hẻm nhỏ, cho nên bên ngoài Đế Đô vẫn yên bình, thậm chí ngay cả khí tức đáng sợ cũng chưa từng xuất hiện.

 

Mặt đất trong hẻm rốt cục cũng trở nên nát bấy, bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ, có người trốn ra hẻm nhỏ, nhưng tâm thần đã sớm bị phá hủy, không dám quay đầu lại, một mạch chạy đi.

 

Những người có thể chạy trốn căn bản đều là thất phẩm Chiến Thánh, những Chiến Thánh này đều có phương thức bảo vệ tính mạng của mình, cho nên vẫn còn tồn tại.

 

Tiếng chó sủa rốt cục cũng dừng lại.

 

Cự Cẩu cũng cúi đầu, đôi mắt của hắn đảo quanh một vòng, nhìn hẻm nhỏ trống trải, nhất thời gầm gừ một tiếng, thân thể thu nhỏ, cuối cùng biến thành bộ dạng chó mập Tiểu Hắc.

 

Nện bước ưu nhã, Tiểu Hắc trở lại trong tiểu điếm.

 

Luồng uy áp đáng sợ bao phủ trong hẻm nhỏ rốt cục cũng tản đi, cự thạch phảng phất như treo trong lòng mọi người rốt cục cũng ầm ầm rơi xuống, tâm thần căng thẳng của bọn họ cũng buông lỏng, thở phào ra một hơi.

 

Con chó đen khẽ há miệng, ngáp một cái, bộ dạng miễn cưỡng giống như muốn ăn đòn.

 

Nhưng đám người Tiếu Mông vẫn kính sợ nhìn con chó đen, cũng không dám thở mạnh.

 

Bộ Phương vỗ vỗ đầu Tiểu Hắc, ngẩng đầu nhìn về phía đám người lơ lửng trên bầu trời hẻm nhỏ, thản nhiên nói:

 

- Các ngươi còn muốn quả Ngũ Văn Ngộ Đạo không?

 

Muốn? Muốn cái đầu ngươi!

 

Trong lòng mọi người đều muốn mở miệng mắng chửi, bọn họ cũng muốn, nhưng bọn hắn có bản l