Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Cập nhật: 05/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 1,858,430
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Dị Giới
     
     

 

Á Long tuy rằng không phải rồng thật nhưng trong cơ thể của nó ẩn chứa huyết mạch của rồng, bên trong linh thú đã xếp vị trí thượng đẳng.

 

Vây màu sậm phiến hàn mang, lốm đốm, cánh thịt Á Long vỗ mạnh, liền quấy phá ra hàng nghìn sóng gió. Miệng rồng mở ra, liền phát ra tiếng động gào thét đinh tai nhức óc.

 

Bộ dáng của Á Long kỳ thật chính là bộ dáng càng thêm dữ tợn của thằn lằn lớn, có khác biệt thật lớn với rồng thật. Nhưng cho dù là như thế, Á Long vẫn là linh thú đứng ở đỉnh cao chuỗi thức ăn.

 

Một tiếng rồng rống, đinh tai nhức óc, vang vọng cả Đế Đô. Nhóm bình dân của Đế Đô đều ở dưới tiếng rống này, tâm thần run rẩy, xụi lơ phía trên mặt đất, sợ hãi nhìn nhìn quái vật trên vòm trời. Trong lòng bọn họ, sinh vật đáng sợ như vậy xuất hiện bên trong Đế Đô, quả thực chính là tận thế của Đế Đô a.

 

Bộ Phương nhìn nhìn Man Hoang Á Long thật lớn này, ánh mắt cũng hơi hơi sáng ngời. Trong lòng hiện ra kích động khó hiểu ngay cả chính hắn cũng không thể giải thích rõ ràng. Đại thằn lằn này… con mẹ nó chính là Á Long sao?

 

Nghe nói gan rồng của Á Long rất ngon a.

 

Trong tay hạ Vũ gắt gao nắm lấy trường mâu sắt thép, chỉ thẳng đến Tiểu Bạch. Trong ánh mắt của hắn phủ đầy hưng phấn, ánh mắt nhìn về phương hướng tiểu điếm tràn ngập cuồng nhiệt.

 

- Bá Ca! San bằng tiểu điếm kia cho ta!

 

Đôi mắt Hạ Vũ mở lớn lên, rống lớn một tiếng, sau đó trường mâu sắt thép trong tay liền bị hắn hung hăng ném mạnh ra, gào thét lên, mang theo từng đợt âm bạo, ném tới Tiểu Bạch. Mà cả người hắn cũng ngay lập tức nhích người, phóng mạnh ra, lần nữa đạp nát mặt đất.

 

Đôi mắt Tiểu Bạch lóe lên, cánh tay Đại Khảm Đao chém “xoát” ra, mang theo một trận sóng hơi, vọt đến chỗ Hạ Vũ.

 

Đinh! Một tiếng giòn vang, trường mâu sắt thép đánh tới bị Tiểu Bạch trảm bay, chuyển mấy vòng tròn trong không trung, rơi lại vào tay Hạ Vũ, cơ thịt trên cánh tay cổ động lên, Hạ Vũ lại đâm ra một mâu.

 

Hai người cơ hồ biến thành bóng đen, dây dưa cùng nhau, một lần nữa bắt đầu đại chiến.

 

Nhưng là thật rõ ràng, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra trạng thái của Hạ Vũ ở thế hạ phong. Hắn dù sao cũng là nhân loại, không thể trong thời gian dài bảo trì trạng thái chiến đấu cường độ cao. Đây cũng là hắn vì sao triệu hồi Man Hoang Á  Long này.

 

Có hắn ngăn chặn tôn nghi ngờ là thú Chí Tôn đang dây dựa cùng hắn, người còn lại lại là cái gì? Dưới long uy của Bá Ca, dưới long tức của Bá Ca, hết thảy không khác gì là tro tàn.

 

Nghĩ đến đây, Hạ Vũ không nhịn được càng trở nên khí phách, phá lên cười, động tác trong tay cư nhiên càng thêm đáng sợ, từng quyền mãnh liệt đánh lên thái sơn!

 

Nhưng là nếu Hạ Vũ giờ phút này nhìn thấy sắc mặt của đám người trong tiểu điếm, hắn khẳng định sẽ phát hiện ra càng nhiều manh mối.

 

Bởi vì các thực khách trong tiểu điếm kia, bao gồm cả Bộ lão bản kia, đối mặt với tôn Man Hoang Á Long cấp tám đỉnh phong đáng sợ này, cư nhiên không có chút sợ hãi cùng hoảng sợ. Tuy rằng rất nhiều người đều bởi vì long uy cảm nhận được một tia áp lực nhưng là trong đôi mắt của bọn họ quả thật không có sợ hãi gì, thậm chí hiện ra chính là… nghiền ngẫm cùng quái dị.

 

Đôi mắt màu đỏ tươi giống như đèn lồng vừa chuyển, đôi mắt của Man Hoang Á Long liền dừng phía trên tiểu điếm. Linh thú cấp tám, linh trí đã sớm phát triển, nó cùng Hạ Vũ kỳ thật đã sớm trở thành một thể, cho nên nó hiểu được ý tứ của Hạ Vũ.

 

Phá hủy một tiểu điếm mà thôi, đối với một Á Long cấp tám thật là dễ dàng.

 

Cho dù để cho nó đẩy ngã một tòa núi nhỏ cũng không phải chuyện tình khó khăn gì.

 

Á Long vươn cổ dài ra, rít gào một tiếng với tiểu điếm. Tiếng rồng gầm nhất thời khuếch tán giống như sóng gợn, áp bách về phía tiểu điếm.

 

Ầm! !