Chương 1 - Mất Trí Nhớ
Chương 2 - Viên Phòng (H)
Chương 3 - Khi Sư Diệt Tổ
Chương 4 - Kẻ Thù Xuất Hiện
Chương 5 - Ta Là Ca Ca Của Muội
Chương 6 - Tự Mình Đào Hố
Chương 7 - Muội Muội Ngốc
Chương 8 - Nụ Hôn Chuồn Chuồn Đạp Nước
Chương 9 - Trong Lòng Nàng Đã Có Hắn
Chương 10 - Tại Sao Chàng Ấy Lại Khóc (H)
Chương 11 - Không Biết Xấu Hổ
Chương 12 - Cho Dù Thế Nào Hắn Vẫn Yêu Nàng
Chương 13 - Lý Sênh
Chương 14 - Chuyện Quái Gì Đây
Chương 15 - Úc Hành Động Thủ
Chương 16 - Mau Cứu Tướng Công Muội
Chương 17 - Ngươi Không Phải Kiểu Ta Thích
Chương 18 - Sư Huynh, Thật Xin Lỗi
Chương 19 - Không Thấy Bóng Dáng Nàng Đâu
Chương 20 - Bị Đại Ma Đầu Bắt Đi
Chương 21 - Phù Du Đã Đánh Giá Thấp Nàng
Chương 22 - Đứa Trẻ Xinh Xắn
Chương 23 - Hài Tử Của Chúng Ta
Chương 24 - Mối Đại Hận Hàng Ngàn Năm
Chương 25 - Hắn Chỉ Muốn Nàng Nhớ Lại
Chương 26 - Bảo Bảo
Chương 27 - Thần Tiên Cũng Chỉ Sung Sướng Đến Thế Mà Thôi
Chương 28 - Nếu Ngươi Không Nguyện Ý Thì Thôi Đi
Chương 29 - Ký Ức Chôn Vùi Hàng Ngàn Năm Bống Hiện Về
Chương 30 - Đổi Khách Thành Chủ
Chương 31 - Câm Miệng (H)
Chương 32 - Rửa Mối Hận Cũ (H)
Chương 33 - Nàng Được Cứu
Chương 34 - Nghiệt Duyên
Chương 35 - Suy Nghĩ Của Nàng
Chương 36 - Lạc Vô Nhai Bỏ Tâm Tư Vì Nàng
Chương 37 - Tin Đồn
Chương 38 - Hoài Sinh Tình
Chương 39 - Vị Cô Nương Này Là
Chương 40 - Tâm Sự Của Liễu Nguyệt Uyển
Chương 41 - Tình Ca Ca
Chương 42 - Lạc Vô Nhai Nuông Chiều Nàng
Chương 43 - Muội Có Muốn Nhớ Lại Không
Chương 44 - Chẳng Lẽ Họ Yêu Nhau
Chương 45 - Lạc Vô Nhai Cảm Động
Chương 46 - Sư Phụ Quả Nhiên Ở Đây
Chương 47 - Trâu Già Gặm Cỏ Non
Chương 48 - Nàng Là Người Đê Ý Đến Ta Nhất
Chương 49 - Tín Vật
Chương 50 - Đoạt Người
Chương 1 - Mất Trí Nhớ
Chương 2 - Viên Phòng (H)
Chương 3 - Khi Sư Diệt Tổ
Chương 4 - Kẻ Thù Xuất Hiện
Chương 5 - Ta Là Ca Ca Của Muội
Chương 6 - Tự Mình Đào Hố
Chương 7 - Muội Muội Ngốc
Chương 8 - Nụ Hôn Chuồn Chuồn Đạp Nước
Chương 9 - Trong Lòng Nàng Đã Có Hắn
Chương 10 - Tại Sao Chàng Ấy Lại Khóc (H)
Chương 11 - Không Biết Xấu Hổ
Chương 12 - Cho Dù Thế Nào Hắn Vẫn Yêu Nàng
Chương 13 - Lý Sênh
Chương 14 - Chuyện Quái Gì Đây
Chương 15 - Úc Hành Động Thủ
Chương 16 - Mau Cứu Tướng Công Muội
Chương 17 - Ngươi Không Phải Kiểu Ta Thích
Chương 18 - Sư Huynh, Thật Xin Lỗi
Chương 19 - Không Thấy Bóng Dáng Nàng Đâu
Chương 20 - Bị Đại Ma Đầu Bắt Đi
Chương 21 - Phù Du Đã Đánh Giá Thấp Nàng
Chương 22 - Đứa Trẻ Xinh Xắn
Chương 23 - Hài Tử Của Chúng Ta
Chương 24 - Mối Đại Hận Hàng Ngàn Năm
Chương 25 - Hắn Chỉ Muốn Nàng Nhớ Lại
Chương 26 - Bảo Bảo
Chương 27 - Thần Tiên Cũng Chỉ Sung Sướng Đến Thế Mà Thôi
Chương 28 - Nếu Ngươi Không Nguyện Ý Thì Thôi Đi
Chương 29 - Ký Ức Chôn Vùi Hàng Ngàn Năm Bống Hiện Về
Chương 30 - Đổi Khách Thành Chủ
Chương 31 - Câm Miệng (H)
Chương 32 - Rửa Mối Hận Cũ (H)
Chương 33 - Nàng Được Cứu
Chương 34 - Nghiệt Duyên
Chương 35 - Suy Nghĩ Của Nàng
Chương 36 - Lạc Vô Nhai Bỏ Tâm Tư Vì Nàng
Chương 37 - Tin Đồn
Chương 38 - Hoài Sinh Tình
Chương 39 - Vị Cô Nương Này Là
Chương 40 - Tâm Sự Của Liễu Nguyệt Uyển
Chương 41 - Tình Ca Ca
Chương 42 - Lạc Vô Nhai Nuông Chiều Nàng
Chương 43 - Muội Có Muốn Nhớ Lại Không
Chương 44 - Chẳng Lẽ Họ Yêu Nhau
Chương 45 - Lạc Vô Nhai Cảm Động
Chương 46 - Sư Phụ Quả Nhiên Ở Đây
Chương 47 - Trâu Già Gặm Cỏ Non
Chương 48 - Nàng Là Người Đê Ý Đến Ta Nhất
Chương 49 - Tín Vật
Chương 50 - Đoạt Người
Edit by Dạ Miêu team
Không phải là không tìm thấy sao!
!
Úc Hoành phải nén lòng từ bỏ thứ hắn yêu thích, đưa chiếc thuyền quý giá của mình cho Tiêu Dao đảo chủ mới tìm được tung tích của nàng.
Ly Sênh vẫn im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên mở miệng giới thiệu:
"Ta là sư huynh của muội.
"
Hoa Phiên Phiên nhìn về phía Ly Sênh, cái miệng nhỏ nhắn của nàng cất tiếng gọi trong trẻo:
"Sư huynh...
.
"
Thần sắc của Ly Sênh không thay đổi, nhưng Lạc Vô Nhai để ý thấy các ngón tay dưới tay áo của hắn đang siết chặt lại.
Lạc Vô Nhai thở dài.
Lúc này Hoa Phiên Phiên phát hiện hắn ta đứng ngoài phòng, lập tức vui mừng hoan hỉ chạy tung tăng ra đón.
"Ca ca!
"
Ánh mắt của những người trong phòng dồn về phía Lạc Vô Nhai.
Hoa Phiên Phiên lắc lư ống tay áo của Lạc Vô Nhai:
“Ca ca, huynh đến đưa đồ ăn cho muội sao?” Nàng chớp chớp đôi mắt trong trẻo nhìn hắn ta cười khanh khách.
Ăn, ăn, chỉ biết có ăn thôi! Bây giờ hai người yêu cũ của ngươi đang chạm trán, ngươi có biết không!
!
Ồ.
.
. rõ ràng là nàng không biết, nàng đã quên hết rồi.
.
.
Là người ngoài cuộc nhưng Lạc Vô Nhai vẫn toát mồ hôi hột.
Mà cũng lúc này, Lạc Vô Nhai phát hiện ra ánh mắt của ba người đàn ông trong phòng đều rơi vào ống tay áo của hắn ta, Úc Hành nheo mắt đầy nguy hiểm.
Lạc Vô Nhai cảm thấy nghẹt thở.
Nữ nhân này rước lấy món nợ đào hoa, liên quan gì đến hắn ta?!
May mắn thay, Hoa Phiên Phiên nhanh chóng buông tay, bỏ lại hắn ta đứng một mình, xoay người đi vào phòng.
"Tướng công, hôm nay nhà ta đông khách quá, chúng ta đi bắt thêm vài con cá để chuẩn bị cơm tối được không?"
Nghe vậy, Úc Hành lập tức nhìn về phía tiểu tử vẫn luôn trầm mặc như không tồn tại.
Nàng có tướng công khi nào? Hay là nàng bị người ta lợi dụng khi gặp nạn?
Sao hắn có thể chịu được chuyện này?!
Úc Hành vung tay lên, cả người Hoài Sinh bị một cơn kình phong đánh ngã xuống đất, trong nháy mắt, Úc Hành vung kiếm chém tới.
Một tiếng “keng” giòn giã vang lên, hai thanh kiếm chạm nhau, là Ly Sênh ngăn hắn lại.