Chương 1 - Bi Kịch
Chương 2 - Trở Về
Chương 3 - Gặp Mặt
Chương 4 - Take Daddy And Bring Home
Chương 5 - Tim Thay Daddy
Chương 6 - Alta Daddy?
Chương 7 - Trai Gái Thật Trong
Chương 8 - Tiểu Tam?
Chương 9 - Tiểu Tam
Chương 10 - Sáng Tỏ
Chương 11 - Ngạc Nhiên Cực Độ
Chương 12 - Dị Ứng Phấn Hoa
Chương 13 - Tim Nhiễm Axit
Chương 14 - Lục Cữu Ăn Phải Dấm
Chương 15 - Triệu Tấn
Chương 16 - Tuyệt Vọng
Chương 17 - Cậu Trẻ Lại Hôn Tôi Sao?
Chương 18 - Loạn Luân
Chương 19 - Tôi Sẽ Không Để Người Khác Bắt Nạt Cô
Chương 20 - Phong Tình Vạn Chủng
Chương 21 - Lục Cựu Bị Hạ Thuốc
Chương 22 - Kết Quả Dám Định ADN
Chương 23 - Lịch Sử Đen Tối Của Diệp Hiển Khê
Chương 24 - Bigamy
Chương 25 - Người Đàn Ông Của Diệp Hiển Khê
Chương 26 - Linda
Chương 27 - Nhẫn Bạc
Chương 28 - Bữa Cơm Tình Yêu
Chương 29 - Muốn Ôm Lấy Cô
Chương 30 - Cậu Trẻ Lại Hôn Mình?
Chương 31 - Tôi Bị Bệnh Phiết Kích
Chương 32 - Niềm Vui Của Tôi Là Em
Chương 33 - Mồ Côi Bố
Chương 34 - Kết Hôn
Chương 35 - Sinh Tiểu Bảo Bối
Chương 36 - Hẹn Gặp Ở Khách Sạn Sao?
Chương 37 - Cửu Tẩu Là Ai?
Chương 38 - Cô Là Kẻ Trộm
Chương 39 - Cô Là Kẻ Trộm (2)
Chương 40 - Người Phụ Nữ Của Lục Minh Thành
Chương 41 - Bức Tranh Gia Đình
Chương 42 - Ngoan Ngoãn Phục Vụ Tôi
Chương 43 - Khẩu Vị Của Cô Ấy Không Mặn Như Vậy
Chương 44 - Báo Đáp?
Chương 45 - Cầm Lòng Không Được
Chương 46 - 99 Đóa Hồng Đen
Chương 47 - Bắt Cóc Bảo Bảo Và Bối Bối
Chương 48 - Bắt Cóc
Chương 49 - Lên Phường
Chương 50 - Khách Sạn Vương Hoa 9008
Chương 51 - Tôi Cho Người Đến Chơi Với Cô
Chương 52 - Cô Đã Đắc Tội Người Không Nên Đắc Tội
Chương 53 - Cửu Tẩu Là Bác Sĩ Diệp
Chương 54 - Bác Sĩ Diệp Chết Rồi
Chương 55 - Gả Cho Anh Được Không?
Chương 56 - Đêm Nay, Cô Vẫn Là Rơi Vào Tay Chúng Tôi
Chương 57 - Tôi Đã Làm Gì Sai Mà Anh Muốn Giết Tôi?
Chương 58 - Chúng Ta Hiểu Lầm Cô Ấy Rồi
Chương 59 - Tôi Sẽ Không Để Người Khác Làm Hại Em Nữa!
Chương 60 - Tôi Sẽ Trả Tiền Cho Anh
Chương 61 - Vẽ Rùa Trên Mặt Hồ
Chương 62 - Quý Giá Nhất
Chương 63 - Phương Án Theo Đuổi Phụ Nữ
Chương 64 - Đầu Độc Giết Người
Chương 65 - Tẩy Chay Cô Ta
Chương 66 - Không Xứng Làm Bác Sĩ
Chương 67 - Tạt Axit
Chương 68 - Cảnh Sát Vào Cuộc
Chương 69 - Thoát Không Nổi Rồi
Chương 70 - Gió Đổi Chiều
Chương 71 - Không Thể Là Cô Ấy
Chương 72 - Sốt Đến Hồ Đồ
Chương 73 - Ăn ... Quý Ngôn?
Chương 74 - Thích Đàn Ông
Chương 75 - Tôi Có Một Bí Mật
Chương 76 - Cũng Chỉ Có Như Thế
Chương 77 - Bám Lấy Chết Không Tha
Chương 78 - Sính Lễ
Chương 79 - Không Cần Mặt Mũi
Chương 80 - Ai Đúng Ai Sai
Chương 81 - Phụ Nữ Thích Gì
Chương 82 - Có Trộm
Chương 83 - Kẻ Trộm
Chương 84 - Tình Yêu Duy Nhất
Chương 85 - Sẽ Mất Việc
Chương 86 - Hai Mươi Bảy Năm Độc Thân
Chương 87 - Người Cổ Hủ
Chương 88 - Gặp Lại Người Cũ
Chương 89 - Bối Bối Cũng Muốn Có Bố
Chương 90 - Bố Sẽ Không Kết Hôn Cùng Người Khác
Chương 91 - Đồng Ý Giúp Cô Mới Là Lạ
Chương 92 - Ngươi Nói Ai Là Cá Vàng?
Chương 93 - Mẫu Dạ Xoa?!
Chương 94 - Anh...Anh Đây Là Đang Đuổi Em Đi Sao?
Chương 95 - Lục Thiếu Qua Đây Rồi
Chương 96 - Con Của Tôi Đâu ?
Chương 97 - Thích Mì??!?
Chương 98 - Không Về?
Chương 99 - Tôi Sẽ Cho Cô Biết .
Chương 100 - Nhận?
Chương 101 - Đánh?
Chương 102 - Đấu Giá Từ Thiện
Chương 103 - Người Đó Là Ai?
Chương 104 - Cô Nam Quả Nữ Chung Một Phòng!
Chương 105 - Phải Làm Sao Đây?
Chương 106 - Cô Ấy Vậy Mà Thực Sự ...
Chương 107 - Đồ Bệnh Hoạn Thần Kinh
Chương 108 - Khẩu Vị Quá Nặng Rồi
Chương 109 - A Uyển Tiểu Tiên Nữ
Chương 110 - Trong Mạng Của Anh Thiếu Tôi
Chương 111 - Anh Thiếu ... Não
Chương 112 - Mang Váy, Mang Váy Nào
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Cô Không Còn Lựa Chọn Khác!
Chương 116 - Người Bị Hại
Chương 117 - Cháu Không Nhìn Thấy Hai Người Hôn Hôn Đâu!
Chương 118 - Cả Đời Không Thay Đổi
Chương 119 - Chuyển Phát Nhanh
Chương 120 - Ở Trước Mặt Tôi, Cướp Vợ Của Tôi!
Chương 121 - Con Đều Ủng Hộ Mẹ
Chương 122 - Sóng Gió Phim Trường
Chương 123 - Trai Bao
Chương 124 - Sóng Gió Phim Trường
Chương 125 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 126 - Lão Đại Chỉ Nhẹ Nhàng Với Uyển Dư
Chương 127 - Bông Tai
Chương 128 - Anh Em Tốt......
Chương 129 - Cô Ấy Là Vợ Ta
Chương 130 - "Không Có Ly Hôn."
Chương 131 - Một Đêm Ân Ái
Chương 132 - Tần Gia Phá Sản
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Làng Côn Đồ
Chương 136 - "Tối Nay Con Có Việc."
Chương 137 - Bái Thiên Địa Chính Là Ở Cùng Nhau...
Chương 138 - Chết Cô
Chương 139 - Tôi Tới Muộn Rồi
Chương 140 - Cứ Tiếp Tục
Chương 141 - Lời Không Thể Không Nói
Chương 142 - Chơi Trò Tình Ái
Chương 143 - Tôi Muốn Em
Chương 144 - Tôi Rất Lạnh Lùng Sao?
Chương 145 - Tôi Đến Cứu Cô
Chương 146 - Đối Cứng
Chương 147 - Không Thân!
Chương 148 - Rắn Bạc
Chương 149 - Thả Rắn Cắn Người
Chương 150 - Thả Rắn Cần Người
Chương 151 - Là Tôi...
Chương 152 - Chị Em Tốt
Chương 153 - "Đúng, Đây Là Một Vụ Cố Ý Giết Người!"
Chương 154 - "Ai Nói Không Có Video Giám Sát?"
Chương 155 - Minh Thành Vừa Rồi...
Chương 156 - Tôi Cũng Là Fan Thành Antifan Đây.
Chương 157 - Nổi Tiếng
Chương 158 - Cô Nói Gì?!
Chương 159 - "Uyển Dư, Cô Thích Tôi!"
Chương 160 - "Tôi Làm Gì Là Hotboy Trường Chứ?!"
Chương 161 - Làm Cho Một Tách Cà Phê...
Chương 162 - "Cười Lên Càng Đẹp Hơn."
Chương 163 - Những Thứ Kì Dị
Chương 164 - Sau Này Xem Mắt!
Chương 165 - "Hả?"
Chương 166 - Cậu Trẻ, Anh Qua Đây Làm Gì?
Chương 167 - Làm Sai?
Chương 168 - Tuyệt Mẹ Ngươi!
Chương 169 - Liêu Niên
Chương 170 - "Mẹ Kiếp!"
Chương 171 - "Không!"
Chương 172 - Đúng Rồi, Nhất Định Là Như Vậy!
Chương 173 - Tại Sao Lại Không Gọi Điện Cho Tôi?
Chương 174 - "Làm Phiền?"
Chương 175 - Tô Trà Trà
Chương 176 - Cô Thật Rẻ Mạt
Chương 177 - Được Lắm
Chương 178 - "Nhờ Phúc Của Anh!"
Chương 179 - "Hả???"
Chương 180 - "A Uyển Tiểu Tiên Nữ, Anh Đến Rồi Đây!"
Chương 181 - Tôi Là Chồng Em
Chương 182 - Uyển Dư, Chúng Ta Đi Tản Bộ Một Chút
Chương 183 - "Phạm Sai Thì Nên Xin Lỗi!"
Chương 184 - "Thật Sao?"
Chương 185 - Tiểu Viên Biến Mất
Chương 186 - Cô Còn Có
Chương 187 - "Có Cha?"
Chương 188 - Cái Gì?
Chương 189 - "Lục Thiếu.."
Chương 190 - Hiểu Lầm Rồi
Chương 191 - Ậu Trẻ, Anh Nghỉ Ngơi Sớm Đi!
Chương 192 - Diệp Gia
Chương 193 - Được, Tôi Gả
Chương 194 - Chúng Ta, Cắt Đứt Quan Hệ Đi
Chương 195 - "Tôi Kinh Tởm?"
Chương 196 - Cô Nói Ai Tạo Ra?
Chương 197 - Anh Nói...
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Chương 228
Chương 229 - Chương 229
Chương 230 - Chương 230
Chương 231 - Chương 231
Chương 232 - Chương 232
Chương 233 - Ở Cùng Nhau...
Chương 234 - Có Chút Bất Đắc Dĩ Nói.
Chương 235 - "Uyển Dư, Cô Cút Ra Đây Cho Tôi!"
Chương 236 - "Aaaaa !"
Chương 237 - Hủy Dung
Chương 238 - Chương 238
Chương 239 - "Cậu Trẻ, Anh Nhẹ Một Chút..."
Chương 240 - Mèo Nhỏ Nổi Giận
Chương 241 - "Em Không Phải Vợ Anh!"
Chương 242 - Chương 242
Chương 243 - "Tô Trà Trà, Cô Lừa Tôi!"
Chương 244 - Đúng, Rất Buồn Cười.
Chương 245 - "Bốp!"
Chương 246 - "Hành Động Bạo Lực?"
Chương 247 - Cô Mà Cũng Dám Tới
Chương 248 - Cao Y Y Cũng Phụ Họa.
Chương 249 - Tôi Cũng Có Thế Làm Chứng
Chương 250 - AIDS
Chương 251 - Cái Bệnh Kia!
Chương 252 - Tôi Không Có
Chương 253 - Ước Ao
Chương 254 - "Cửu Tẩu?"
Chương 255 - "Cô Nói Xong Hay Chưa?"
Chương 256 - "Xin Lỗi!"
Chương 257 - "Ừm!"
Chương 258 - Diệp Hiểu Khê!
Chương 259 - Chúng Tôi Ủng Hộ Cô!
Chương 260 - Lễ Trao Giải
Chương 261 - Nữ Hoàng Điện Ảnh
Chương 262 - "Minh Thành."
Chương 263 - Chân Dài Thẳng Tắp
Chương 264 - Cũng Chỉ Yêu Em...
Chương 265 - "Diệp Hiểu Khê!"
Chương 266 - "Uống Rượu?"
Chương 267 - Lão Đại
Chương 268 - "Phốc.."
Chương 269 - Xem Bói...
Chương 270 - "Không Cần Xin Lỗi"
Chương 271 - Anh Làm Gì Vậy?
Chương 272 - Em Không Có...
Chương 273 - "Anh Xin Nghỉ Cho Em"
Chương 274 - Lần Ấy
Chương 275 - Lý Hồng
Chương 276 - An Ninh
Chương 277 - Trà Trà Bộc Phát
Chương 278 - Trà Trà Đáng Thương
Chương 279 - Đền Mạng
Chương 280 - Lâm Tiêu
Chương 281 - Gái Gọi
Chương 282 - Quật Cường Đến Đáng Thương
Chương 283 - Trở Mặt
Chương 284 - Dằn Vặt Không Buông
Chương 285 - Quật Cường Đến Đáng Thương
Chương 286 - Trà Trà Mang Thai
Chương 287 - Giận Điên Lên.
Chương 288 - Tô Trà Trà Ral
Chương 289 - Chúng Ta Nói Chuyện Chút Đi
Chương 290 - Hẹn Gặp Dì Sau!
Chương 291 - Là Tốt Nhất...
Chương 292 - Chương 292
Chương 293 - Chương 293
Chương 294 - Chương 294
Chương 295 - Chương 295
Chương 296 - Chương 296
Chương 297 - Vở Kịch Đáng Thương
Chương 298 - Đánh Ghen
Chương 299 - Đánh Ghen
Chương 300 - Trốn Thuế
Chương 301 - Đưa Ra Ánh Sáng
Chương 302 - Trở Về
Chương 303 - Cơm Hộp Tình Yêu
Chương 304 - Lục Cửu Bị Bạo Hành
Chương 305 - Xuân Mới
Chương 306 - Tra Nam
Chương 307 - Buổi Trực Tiếp.
Chương 308 - Xứng Đôi Vừa Lứa
Chương 309 - Thương Hoa Tiếc Ngọc
Chương 310 - Gặp Lại Lâm Tiêu
Chương 311 - Đê Tiện
Chương 312 - Ti Tiện
Chương 313 - Cắm Sừng
Chương 314 - Kiểm Tra
Chương 315 - Bắt Đầu Lại Từ Đầu
Chương 316 - Ưm...
Chương 317 - Vết Muỗi Cắn
Chương 318 - Muốn Anh Ấy...
Chương 319 - "Oan Uống?"
Chương 320 - "Cậu Trẻ, Em Tin Anh"
Chương 321 - Cô Định Buông Tay Đấy À?
Chương 322 - "Sống Thực Vật Sao?"
Chương 323 - "Tô Trà Trà!"
Chương 324 - Sướng Chết Đấy!
Chương 325 - Lâu Rồi Không Gặp
Chương 326 - Cứu Mạng!
Chương 327 - Tôi Chờ Cô Ấy Tỉnh Dậy!
Chương 328 - Bi Thương Phủ Vây
Chương 329 - "Cậu Dám!"
Chương 330 - Tô Trà Trà.
Chương 331 - "Con Gì Chứ?"
Chương 332 - "Tiểu Ninh!"
Chương 333 - "Ừ"
Chương 334 - Lớn Giọng Quát.
Chương 335 - Diệp Hiểu Khê Nói.
Chương 336 - Chương 336
Chương 337 - "Tôi Không Sao."
Chương 338 - Phải Chia Tay
Chương 339 - Khổ Nhục Kế
Chương 340 - Chương 340
Chương 341 - Tìm Lại Hạnh Phúc
Chương 342 - Chương 342
Chương 343 - Là Do Em Hại Anh...
Chương 344 - Tin Xấu Và Tin Tốt
Chương 345 - Vui Vẻ Bên Nhau
Chương 346 - "Cái Gì Mà Rất Tốt!"
Chương 347 - Chương 347
Chương 348 - Chương 348
Chương 349 - Chương 349
Chương 350 - Sự Thật Không Thể Che Giấu
Chương 351 - Chương 351
Chương 352 - Chương 352
Chương 353 - Chương 353
Chương 354 - Chương 354
Chương 355 - Chương 355
Chương 356 - Chương 356
Chương 357 - Chương 357
Chương 358 - Chương 358
Chương 359 - Chương 359
Chương 360 - Chương 360
Chương 361 - Chương 361
Chương 362 - Chương 362
Chương 363 - Kết Thúc! (END)
Chương 1 - Bi Kịch
Chương 2 - Trở Về
Chương 3 - Gặp Mặt
Chương 4 - Take Daddy And Bring Home
Chương 5 - Tim Thay Daddy
Chương 6 - Alta Daddy?
Chương 7 - Trai Gái Thật Trong
Chương 8 - Tiểu Tam?
Chương 9 - Tiểu Tam
Chương 10 - Sáng Tỏ
Chương 11 - Ngạc Nhiên Cực Độ
Chương 12 - Dị Ứng Phấn Hoa
Chương 13 - Tim Nhiễm Axit
Chương 14 - Lục Cữu Ăn Phải Dấm
Chương 15 - Triệu Tấn
Chương 16 - Tuyệt Vọng
Chương 17 - Cậu Trẻ Lại Hôn Tôi Sao?
Chương 18 - Loạn Luân
Chương 19 - Tôi Sẽ Không Để Người Khác Bắt Nạt Cô
Chương 20 - Phong Tình Vạn Chủng
Chương 21 - Lục Cựu Bị Hạ Thuốc
Chương 22 - Kết Quả Dám Định ADN
Chương 23 - Lịch Sử Đen Tối Của Diệp Hiển Khê
Chương 24 - Bigamy
Chương 25 - Người Đàn Ông Của Diệp Hiển Khê
Chương 26 - Linda
Chương 27 - Nhẫn Bạc
Chương 28 - Bữa Cơm Tình Yêu
Chương 29 - Muốn Ôm Lấy Cô
Chương 30 - Cậu Trẻ Lại Hôn Mình?
Chương 31 - Tôi Bị Bệnh Phiết Kích
Chương 32 - Niềm Vui Của Tôi Là Em
Chương 33 - Mồ Côi Bố
Chương 34 - Kết Hôn
Chương 35 - Sinh Tiểu Bảo Bối
Chương 36 - Hẹn Gặp Ở Khách Sạn Sao?
Chương 37 - Cửu Tẩu Là Ai?
Chương 38 - Cô Là Kẻ Trộm
Chương 39 - Cô Là Kẻ Trộm (2)
Chương 40 - Người Phụ Nữ Của Lục Minh Thành
Chương 41 - Bức Tranh Gia Đình
Chương 42 - Ngoan Ngoãn Phục Vụ Tôi
Chương 43 - Khẩu Vị Của Cô Ấy Không Mặn Như Vậy
Chương 44 - Báo Đáp?
Chương 45 - Cầm Lòng Không Được
Chương 46 - 99 Đóa Hồng Đen
Chương 47 - Bắt Cóc Bảo Bảo Và Bối Bối
Chương 48 - Bắt Cóc
Chương 49 - Lên Phường
Chương 50 - Khách Sạn Vương Hoa 9008
Chương 51 - Tôi Cho Người Đến Chơi Với Cô
Chương 52 - Cô Đã Đắc Tội Người Không Nên Đắc Tội
Chương 53 - Cửu Tẩu Là Bác Sĩ Diệp
Chương 54 - Bác Sĩ Diệp Chết Rồi
Chương 55 - Gả Cho Anh Được Không?
Chương 56 - Đêm Nay, Cô Vẫn Là Rơi Vào Tay Chúng Tôi
Chương 57 - Tôi Đã Làm Gì Sai Mà Anh Muốn Giết Tôi?
Chương 58 - Chúng Ta Hiểu Lầm Cô Ấy Rồi
Chương 59 - Tôi Sẽ Không Để Người Khác Làm Hại Em Nữa!
Chương 60 - Tôi Sẽ Trả Tiền Cho Anh
Chương 61 - Vẽ Rùa Trên Mặt Hồ
Chương 62 - Quý Giá Nhất
Chương 63 - Phương Án Theo Đuổi Phụ Nữ
Chương 64 - Đầu Độc Giết Người
Chương 65 - Tẩy Chay Cô Ta
Chương 66 - Không Xứng Làm Bác Sĩ
Chương 67 - Tạt Axit
Chương 68 - Cảnh Sát Vào Cuộc
Chương 69 - Thoát Không Nổi Rồi
Chương 70 - Gió Đổi Chiều
Chương 71 - Không Thể Là Cô Ấy
Chương 72 - Sốt Đến Hồ Đồ
Chương 73 - Ăn ... Quý Ngôn?
Chương 74 - Thích Đàn Ông
Chương 75 - Tôi Có Một Bí Mật
Chương 76 - Cũng Chỉ Có Như Thế
Chương 77 - Bám Lấy Chết Không Tha
Chương 78 - Sính Lễ
Chương 79 - Không Cần Mặt Mũi
Chương 80 - Ai Đúng Ai Sai
Chương 81 - Phụ Nữ Thích Gì
Chương 82 - Có Trộm
Chương 83 - Kẻ Trộm
Chương 84 - Tình Yêu Duy Nhất
Chương 85 - Sẽ Mất Việc
Chương 86 - Hai Mươi Bảy Năm Độc Thân
Chương 87 - Người Cổ Hủ
Chương 88 - Gặp Lại Người Cũ
Chương 89 - Bối Bối Cũng Muốn Có Bố
Chương 90 - Bố Sẽ Không Kết Hôn Cùng Người Khác
Chương 91 - Đồng Ý Giúp Cô Mới Là Lạ
Chương 92 - Ngươi Nói Ai Là Cá Vàng?
Chương 93 - Mẫu Dạ Xoa?!
Chương 94 - Anh...Anh Đây Là Đang Đuổi Em Đi Sao?
Chương 95 - Lục Thiếu Qua Đây Rồi
Chương 96 - Con Của Tôi Đâu ?
Chương 97 - Thích Mì??!?
Chương 98 - Không Về?
Chương 99 - Tôi Sẽ Cho Cô Biết .
Chương 100 - Nhận?
Chương 101 - Đánh?
Chương 102 - Đấu Giá Từ Thiện
Chương 103 - Người Đó Là Ai?
Chương 104 - Cô Nam Quả Nữ Chung Một Phòng!
Chương 105 - Phải Làm Sao Đây?
Chương 106 - Cô Ấy Vậy Mà Thực Sự ...
Chương 107 - Đồ Bệnh Hoạn Thần Kinh
Chương 108 - Khẩu Vị Quá Nặng Rồi
Chương 109 - A Uyển Tiểu Tiên Nữ
Chương 110 - Trong Mạng Của Anh Thiếu Tôi
Chương 111 - Anh Thiếu ... Não
Chương 112 - Mang Váy, Mang Váy Nào
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Cô Không Còn Lựa Chọn Khác!
Chương 116 - Người Bị Hại
Chương 117 - Cháu Không Nhìn Thấy Hai Người Hôn Hôn Đâu!
Chương 118 - Cả Đời Không Thay Đổi
Chương 119 - Chuyển Phát Nhanh
Chương 120 - Ở Trước Mặt Tôi, Cướp Vợ Của Tôi!
Chương 121 - Con Đều Ủng Hộ Mẹ
Chương 122 - Sóng Gió Phim Trường
Chương 123 - Trai Bao
Chương 124 - Sóng Gió Phim Trường
Chương 125 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 126 - Lão Đại Chỉ Nhẹ Nhàng Với Uyển Dư
Chương 127 - Bông Tai
Chương 128 - Anh Em Tốt......
Chương 129 - Cô Ấy Là Vợ Ta
Chương 130 - "Không Có Ly Hôn."
Chương 131 - Một Đêm Ân Ái
Chương 132 - Tần Gia Phá Sản
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Làng Côn Đồ
Chương 136 - "Tối Nay Con Có Việc."
Chương 137 - Bái Thiên Địa Chính Là Ở Cùng Nhau...
Chương 138 - Chết Cô
Chương 139 - Tôi Tới Muộn Rồi
Chương 140 - Cứ Tiếp Tục
Chương 141 - Lời Không Thể Không Nói
Chương 142 - Chơi Trò Tình Ái
Chương 143 - Tôi Muốn Em
Chương 144 - Tôi Rất Lạnh Lùng Sao?
Chương 145 - Tôi Đến Cứu Cô
Chương 146 - Đối Cứng
Chương 147 - Không Thân!
Chương 148 - Rắn Bạc
Chương 149 - Thả Rắn Cắn Người
Chương 150 - Thả Rắn Cần Người
Chương 151 - Là Tôi...
Chương 152 - Chị Em Tốt
Chương 153 - "Đúng, Đây Là Một Vụ Cố Ý Giết Người!"
Chương 154 - "Ai Nói Không Có Video Giám Sát?"
Chương 155 - Minh Thành Vừa Rồi...
Chương 156 - Tôi Cũng Là Fan Thành Antifan Đây.
Chương 157 - Nổi Tiếng
Chương 158 - Cô Nói Gì?!
Chương 159 - "Uyển Dư, Cô Thích Tôi!"
Chương 160 - "Tôi Làm Gì Là Hotboy Trường Chứ?!"
Chương 161 - Làm Cho Một Tách Cà Phê...
Chương 162 - "Cười Lên Càng Đẹp Hơn."
Chương 163 - Những Thứ Kì Dị
Chương 164 - Sau Này Xem Mắt!
Chương 165 - "Hả?"
Chương 166 - Cậu Trẻ, Anh Qua Đây Làm Gì?
Chương 167 - Làm Sai?
Chương 168 - Tuyệt Mẹ Ngươi!
Chương 169 - Liêu Niên
Chương 170 - "Mẹ Kiếp!"
Chương 171 - "Không!"
Chương 172 - Đúng Rồi, Nhất Định Là Như Vậy!
Chương 173 - Tại Sao Lại Không Gọi Điện Cho Tôi?
Chương 174 - "Làm Phiền?"
Chương 175 - Tô Trà Trà
Chương 176 - Cô Thật Rẻ Mạt
Chương 177 - Được Lắm
Chương 178 - "Nhờ Phúc Của Anh!"
Chương 179 - "Hả???"
Chương 180 - "A Uyển Tiểu Tiên Nữ, Anh Đến Rồi Đây!"
Chương 181 - Tôi Là Chồng Em
Chương 182 - Uyển Dư, Chúng Ta Đi Tản Bộ Một Chút
Chương 183 - "Phạm Sai Thì Nên Xin Lỗi!"
Chương 184 - "Thật Sao?"
Chương 185 - Tiểu Viên Biến Mất
Chương 186 - Cô Còn Có
Chương 187 - "Có Cha?"
Chương 188 - Cái Gì?
Chương 189 - "Lục Thiếu.."
Chương 190 - Hiểu Lầm Rồi
Chương 191 - Ậu Trẻ, Anh Nghỉ Ngơi Sớm Đi!
Chương 192 - Diệp Gia
Chương 193 - Được, Tôi Gả
Chương 194 - Chúng Ta, Cắt Đứt Quan Hệ Đi
Chương 195 - "Tôi Kinh Tởm?"
Chương 196 - Cô Nói Ai Tạo Ra?
Chương 197 - Anh Nói...
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Chương 228
Chương 229 - Chương 229
Chương 230 - Chương 230
Chương 231 - Chương 231
Chương 232 - Chương 232
Chương 233 - Ở Cùng Nhau...
Chương 234 - Có Chút Bất Đắc Dĩ Nói.
Chương 235 - "Uyển Dư, Cô Cút Ra Đây Cho Tôi!"
Chương 236 - "Aaaaa !"
Chương 237 - Hủy Dung
Chương 238 - Chương 238
Chương 239 - "Cậu Trẻ, Anh Nhẹ Một Chút..."
Chương 240 - Mèo Nhỏ Nổi Giận
Chương 241 - "Em Không Phải Vợ Anh!"
Chương 242 - Chương 242
Chương 243 - "Tô Trà Trà, Cô Lừa Tôi!"
Chương 244 - Đúng, Rất Buồn Cười.
Chương 245 - "Bốp!"
Chương 246 - "Hành Động Bạo Lực?"
Chương 247 - Cô Mà Cũng Dám Tới
Chương 248 - Cao Y Y Cũng Phụ Họa.
Chương 249 - Tôi Cũng Có Thế Làm Chứng
Chương 250 - AIDS
Chương 251 - Cái Bệnh Kia!
Chương 252 - Tôi Không Có
Chương 253 - Ước Ao
Chương 254 - "Cửu Tẩu?"
Chương 255 - "Cô Nói Xong Hay Chưa?"
Chương 256 - "Xin Lỗi!"
Chương 257 - "Ừm!"
Chương 258 - Diệp Hiểu Khê!
Chương 259 - Chúng Tôi Ủng Hộ Cô!
Chương 260 - Lễ Trao Giải
Chương 261 - Nữ Hoàng Điện Ảnh
Chương 262 - "Minh Thành."
Chương 263 - Chân Dài Thẳng Tắp
Chương 264 - Cũng Chỉ Yêu Em...
Chương 265 - "Diệp Hiểu Khê!"
Chương 266 - "Uống Rượu?"
Chương 267 - Lão Đại
Chương 268 - "Phốc.."
Chương 269 - Xem Bói...
Chương 270 - "Không Cần Xin Lỗi"
Chương 271 - Anh Làm Gì Vậy?
Chương 272 - Em Không Có...
Chương 273 - "Anh Xin Nghỉ Cho Em"
Chương 274 - Lần Ấy
Chương 275 - Lý Hồng
Chương 276 - An Ninh
Chương 277 - Trà Trà Bộc Phát
Chương 278 - Trà Trà Đáng Thương
Chương 279 - Đền Mạng
Chương 280 - Lâm Tiêu
Chương 281 - Gái Gọi
Chương 282 - Quật Cường Đến Đáng Thương
Chương 283 - Trở Mặt
Chương 284 - Dằn Vặt Không Buông
Chương 285 - Quật Cường Đến Đáng Thương
Chương 286 - Trà Trà Mang Thai
Chương 287 - Giận Điên Lên.
Chương 288 - Tô Trà Trà Ral
Chương 289 - Chúng Ta Nói Chuyện Chút Đi
Chương 290 - Hẹn Gặp Dì Sau!
Chương 291 - Là Tốt Nhất...
Chương 292 - Chương 292
Chương 293 - Chương 293
Chương 294 - Chương 294
Chương 295 - Chương 295
Chương 296 - Chương 296
Chương 297 - Vở Kịch Đáng Thương
Chương 298 - Đánh Ghen
Chương 299 - Đánh Ghen
Chương 300 - Trốn Thuế
Chương 301 - Đưa Ra Ánh Sáng
Chương 302 - Trở Về
Chương 303 - Cơm Hộp Tình Yêu
Chương 304 - Lục Cửu Bị Bạo Hành
Chương 305 - Xuân Mới
Chương 306 - Tra Nam
Chương 307 - Buổi Trực Tiếp.
Chương 308 - Xứng Đôi Vừa Lứa
Chương 309 - Thương Hoa Tiếc Ngọc
Chương 310 - Gặp Lại Lâm Tiêu
Chương 311 - Đê Tiện
Chương 312 - Ti Tiện
Chương 313 - Cắm Sừng
Chương 314 - Kiểm Tra
Chương 315 - Bắt Đầu Lại Từ Đầu
Chương 316 - Ưm...
Chương 317 - Vết Muỗi Cắn
Chương 318 - Muốn Anh Ấy...
Chương 319 - "Oan Uống?"
Chương 320 - "Cậu Trẻ, Em Tin Anh"
Chương 321 - Cô Định Buông Tay Đấy À?
Chương 322 - "Sống Thực Vật Sao?"
Chương 323 - "Tô Trà Trà!"
Chương 324 - Sướng Chết Đấy!
Chương 325 - Lâu Rồi Không Gặp
Chương 326 - Cứu Mạng!
Chương 327 - Tôi Chờ Cô Ấy Tỉnh Dậy!
Chương 328 - Bi Thương Phủ Vây
Chương 329 - "Cậu Dám!"
Chương 330 - Tô Trà Trà.
Chương 331 - "Con Gì Chứ?"
Chương 332 - "Tiểu Ninh!"
Chương 333 - "Ừ"
Chương 334 - Lớn Giọng Quát.
Chương 335 - Diệp Hiểu Khê Nói.
Chương 336 - Chương 336
Chương 337 - "Tôi Không Sao."
Chương 338 - Phải Chia Tay
Chương 339 - Khổ Nhục Kế
Chương 340 - Chương 340
Chương 341 - Tìm Lại Hạnh Phúc
Chương 342 - Chương 342
Chương 343 - Là Do Em Hại Anh...
Chương 344 - Tin Xấu Và Tin Tốt
Chương 345 - Vui Vẻ Bên Nhau
Chương 346 - "Cái Gì Mà Rất Tốt!"
Chương 347 - Chương 347
Chương 348 - Chương 348
Chương 349 - Chương 349
Chương 350 - Sự Thật Không Thể Che Giấu
Chương 351 - Chương 351
Chương 352 - Chương 352
Chương 353 - Chương 353
Chương 354 - Chương 354
Chương 355 - Chương 355
Chương 356 - Chương 356
Chương 357 - Chương 357
Chương 358 - Chương 358
Chương 359 - Chương 359
Chương 360 - Chương 360
Chương 361 - Chương 361
Chương 362 - Chương 362
Chương 363 - Kết Thúc! (END)
"Dương Tuyết, cô xem trong túi của mọi người còn có trong áo khoác đều không có nhẫn kim cương của cô ,
cô xem lại xem có lỡ làm rơi nhẫn kim cương ở đầu khống.
"
Tôn Thanh Thanh nhìn đống hỗn độn không khỏi nhíu mày.
“Chị Tôn, em thật sự nhớ rất rõ, em đúng là bỏ chiếc nhẫn kim cương vào trong túi xách, em không thể nhớ
nhầm được!
” Dương Tuyết chắc chắn nói với Tôn Thanh Thanh,
"Nhưng vừa nãy mọi người đều tìm hết rồi, trong túi không hề có nhẫn kim cương của cô, cô cố nghĩ lại xem!
"
Ngay khi giọng nói của Tôn Thanh Thanh vừa kết thúc, giọng nói chói tai của Linda liên vang lên trong không trung:
“ Chị Tôn, túi với áo khoác của mọi người chúng ta đều không có nhẫn kim cương của Tiểu Tuyết, nhưng
vẫn còn có túi xách của một người vẫn chưa tìm nha!
”
Linda nói xong liền trực tiếp bước đến chỗ Uyển Dư:
"Bác sĩ Diệp, làm gì mà giữ túi chặt như vậy chứ! Trong tủi của cô có phải đã có thứ gì đó không nên có rồi?"
Nghe Linda nói xong, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Uyển Dư, Uyển Dư lạnh lùng nhìn Linda:
"Trong túi xách của tôi bỏ cái gì cô cũng quản không được"
"Đúng nha, cô thích bỏ cái gì vào trong túi tôi tất nhiên là không quản được! Nhưng nếu trong túi của cô
giấu đồ của người khác, thì về chuyện này tôi không thể không quản!
"
Linda vươn tay muốn chiếm lấy túi xách trong tay của Uyển Dư:
"Uyển Dư, cô đừng giấu nữa, nhanh mở túi sách của cô ra cho mọi người xem xem”
không sạch sẽ thì mời cô cút khỏi đây, đừng có làm bẩn đến đoàn phim chúng tôi!
"
“Linda, nếu tôi không đồng ý cho cô kiểm tra túi xách của tôi thì sao?"
Uyển Dư gạt tay Linda ra, nhíu mày nói.
Trước ánh mắt lạnh lùng của Uyển Dư, trong lòng Linda không khỏi rùng mình. Cũng không biết có phải là người ở bên nhau lâu ngày thì khí chất của bọn họ sẽ lây lan hay không nhưng Linda cảm thấy khí chất của Uyển Dư càng ngày càng giống Lục Minh Thành, khiến cô ta không làm gì cũng sợ hãi.
Nghĩ đến chuyện ngày hôm nay bọn họ dàng dựng chu đáo như vậy liền khiến mọi lo lắng trong lòng Linda biến mất.
Cô ta nhếch môi chế nhạo:
"Uyển Dư, tại sao cô không cho phép chúng tôi kiểm tra túi xách của mình? Cô đây là, trộm đồ nên tự
nhột?!
”
Giọng nói của Linda kéo dài rất dài, cô ta cố ý nhấn mạnh thêm chữ trộm, Uyển Dư nghe vậy cảm thấy khó
chịu đến cực điểm.
“Trong túi của tôi đựng cái gì, đó là quyền riêng tư của tôi và tôi không có thói quen thể hiện sự riêng tư của
mình trước mặt người khác.
”
Uyển Dự tiếp nhìn ánh mắt của Linda, không chút kiêu ngạo lên tiếng.
"Chuyện riêng tư là chuyện gì? Hay là sợ người khác biết được chuyện xấu hổ cô làm?"
"Uyển Du, tôi hôm nay đã nói ở đây rồi, cô nhất định phải để mọi người chúng tôi kiểm tra túi của cô, nếu
không thì chính cô tự mình thừa nhận bản thân đã lấy trộm nhẫn kim cương của Tiểu Tuyết!
”.
"Đúng vậy, hôm nay cô nhất định phải để chúng tôi kiểm tra túi xách của cô! Nếu như không kiểm tra thì
chính là trong lòng cô chột dạ!
" Trịnh Y liếc Linda một cái, nhanh chóng nói.
"Đúng rồi, túi xách với áo khoác của chúng tôi vừa rồi đều kiểm tra hết rồi, dựa vào cái gì mà cô không kiểm
tra? Không làm chuyện xấu thì không sợ ma gõ cửa, trong lòng chột dạ mới tay chân long ngóng!
”
Thấy Uyển Dư vẫn không chịu cho mọi người kiểm tra túi xách của mình, sắc mặt Dương Tuyết có chút khó
coi:
"Bác sĩ Diệp, sao cô lại không để chúng tôi kiểm tra túi xách của cô? Chẳng lẽ cô thật sự ăn trộm nhẫn kim
cương của tôi sao?"
“Tôi không có!
” Uyển Dư tất nhiên sẽ không thừa nhận mình ăn trộm, cô lạnh lùng phủ nhận.
"Nếu cố không lấy trộm thì tại sao lại không để chúng tôi kiểm tra?! Cô chính là trong lòng tự chột dạ!
"
Dương Tuyết tức giận giậm chân:
“Uyển Dư, nhẫn kim cương của tôi nhất định là ở trong túi xách của cô, cô mau trả lại cho tôi!
"
Dừng một chút, Dương Tuyết nói tiếp:
“Quên đi, chỉ cần có trả lại chiếc nhẫn cho tôi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của cô nữa, cũng sẽ không để đoàn phim sa thải cô, như thế này thì cô có thể trả lại chiếc nhẫn cho tôi được chưa?"
Thấy Dương Tuyết ép người đến như vậy khiến Tôn Thanh Thanh không thể nhìn nổi nữa:
"Dương Tuyết, không có bất kỳ bằng chứng nào thì cô không được nói bậy, đây gọi là vu khống người
khác!
"
“Chị Tôn, tại sao chị luôn giúp đỡ cô ta như vậy!
”.
Dương Tuyết tức giận vặn vẹo eo:
“Chị Tôn, em mới là nạn nhân mà, chị không thể luôn thiên vị bác sĩ Diệp như thế, chị phải làm chủ lấy lại
công đạo cho em!
”
"Đúng vậy chị Tôn, chị không thể thiên vị, túi của chúng ta đều được kiểm tra rồi, dựa vào cái gì mà không
kiểm tra túi xách của bác sĩ Diệp chứ?”
Trịnh Y nhìn chằm chằm vào túi của Uyển Dư, giống như đang muốn xé ra một cái lỗ:
Nói xong, Trịnh Y lao thẳng đến chỗ Uyển Dư, cô ta túm lấy tủi của Uyển Dư nhanh chóng mở khóa kéo ra,
đổ hết mọi thứ trong túi của Uyển Dự ra trước mặt mọi người.
Một vật nhỏ trùng hợp lăn đến bên chân của Trịnh Y, dưới ánh đèn viên kim cương trên chiếc nhẫn kim
cương sáng rực rỡ đẹp mắt.
Dương Tuyết nhặt lấy chiếc nhẫn kim cương rơi trên mặt đất, vẻ mặt lúc đầu là xuất thần, cuối cùng biến
thành tức giận không kiềm chế được.
"Nhẫn kim cương, nhẫn kim cương của tôi!
"
"Bác sĩ Diệp, tại sao cô lại ăn trộm nhẫn kim cương của tôi! Nếu cô thiếu tiền, cô có thể nói cho tôi biết, tôi
sẽ đưa cho cổ, cổ sao lại có thể làm ra những chuyện ăn trộm đồ vô liêm sỉ như thế này chứ?!
"
"Đúng vậy, thực sự là không biết xấu hổ mà, cho dù có thiếu tiền đi chăng nữa cũng không thể thấp hèn
như thế chứ, đến nhẫn kim cương của người ta mà cũng trộm thì cô ta còn thứ gì không dám trộm nữa!
"
"Đúng nha, đoàn của chúng ta sao lại có người không biết xấu hổ như vậy chứ ! Thật sự hạ thấp danh dự
của chúng ta!
"
"Chúng ta vậy mà lại chung một đoàn với kẻ trộm trong vòng bốn tháng, nghĩ tới thôi cũng thấy đáng sợ rồi! Tôi sợ đến một ngày nào đó cô ta sẽ trộm đồ trên người tôi mất!
”
Nghe nhiều lời nhận xét của mọi người trong đoàn khiến Dương Tuyết càng tăng thêm dũng khí, phần diễn
xuất của cô ta cũng càng thêm chân thực:
"Bác sĩ Diệp, cô đừng giả ngốc nữa! Có đã lấy trộm nhẫn kim cương của tôi lại còn không muốn xin lỗi tôi sao? Được, muốn cho cô mặt mũi cô không cần thì tôi bây giờ sẽ gọi cảnh sát ngay, để cảnh sát đến xem như thế nào!
"