Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông

Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Rose Killer
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 75,456
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

****5h sáng hôm sau

Sau khi VSCN xong , Duy Phong bước ra khỏi nhà hít thở không khí sáng cho dễ chịu một tí , vì đêm qua anh bị mất ngủ >.

<...

Sáng mùa đông lạnh lẽo…những bông hoa hồng vẫn e dè cúp mình lại ( >.

< chắc sợ lạnh ) . dưới chân , cỏ xanh biếc vẫn còn ướt át sương .

.

Trước mặt anh là một người phụ nữ đang ngồi uống trà , bàn ghế đã dọn ra từ khi nào.

-‘mẹ ! sao mẹ dậy sớm vậy ?’ Duy Phong tiến lại hỏi cô Morelli.

c

-‘Phong đó hả ? mẹ mất ngủ nên ra đây uống trà’ hơi nóng ly trà phảng phất , xem ra cô Morelli ngồi đây chưa lâu.

Duy Phong gật gù , tiến lại ngồi đối diện mẹ mình

-‘uống trà chứ con trai ?’ cô Morelli cười hiền hậu.

Một ly trà đặt trước mặt Duy Phong , nóng ấm tỏa hương thơm mùi hoa nhài.

Nâng tách trà lên , Duy Phong thổi thổi rồi uống một ngụm nhỏ , hơi nóng trà làm ấm khoang miệng anh.

-‘con có chuyện muốn hỏi mẹ’

Cô Morelli nhướn mày , ngac nhiên –‘thằng bé này , trước giờ chuyện gì cũng tự mình điều tra mà , chuyện gì mà đến mức con không biết vậy ?’

-‘quan hệ của anh Khánh và Lệ Băng là như thế nào ?’

-‘Lệ Băng ! là Rose àh ?’

-‘Rose ? cô ý tên Rose sao ?’ Phong đầy ngạc nhiên.

-‘ừ ! tên tiếng anh của con bé’ cô Morelli nhún vai.

.

mắt vẫn không thoát khỏi tờ báo.

.

-‘ừ ! Rose hay Lệ Băng gì cũng được ! mẹ trả lời con đi’

-‘thì là bạn bè chứ gì ? con hỏi ngộ nha’

-‘không ! về phía nhà Waston và nhà Âu Dương chúng ta kìa’

Cô Morelli giờ mới chịu thoát ra khỏi tờ báo , mắt nhìn Duy Phong .

dặt tờ báo xuống bàn, cô nâng tách trà lên .

uống một ngụm rồi nhẹ nhàng đặt xuống…

-‘con nghe chuyện đó ở đâu ?’ cô Morelli nghiêm túc.

-‘một lần tình cờ trước phòng làm việc của ba’

Cô Morelli nhìn anh âu yếm , khẽ cười rồi bắt đầu giải thích :

-‘đính hôn! Âu Dương và ARISTOCRARY là hai tập đoàn hàng đầu thế giới về mọi mặt. Do muốn giữ thế đứng của mình ,

bên hợp tác với nhau rất chặc chẽ.

Sau bao nhiêu khó khăn vượt qua , họ rất tin tưởng đối phương.

Lại thêm hai vị phu nhân là bạn tri kỉ nên đã thân lại càng thân.

Năm đó ,

khi hai phu nhân cùng mang thai một lúc . họ đã thiết lập một hôn ước .

Nhưng mẹ lại sinh đôi , và để công bằng cho lũ trẻ , người lớn hai bên đã đưa ra một sáng kiến :

-vào lần sinh nhật thứ 16 của ái nữ Lệ Băng , con bé phải chuyển qua sống cùng với con và Duy Khánh .

trong thời gian đó , nếu con bé phát sinh tình cảm với ai thì người đó sẽ là chồng tương lai của nó’ cô Morelli ngưng lại sau một hồi thao thao bất tuyệt.

.

-‘là vậy sao ? , nếu không có tình cảm với ai thì sao ?’

-‘thì con bé sẽ chọn đại , hoặc không thì lấy anh con’ cô Morelli nhún vai.

-‘chọn đại ? hạnh phúc đời con gái là chọn đúng người đàn ông ! mẹ nói chọn đại nghe nhẹ tai thật’ Duy Khánh cảm thấy có phần hơi tức giận…

-‘mẹ biết ! nhưng đây là hôn ước của ngài Waston ! con cũng thừa biết ông ấy như thế nào rồi –một trong những người quyền lực của thế giới.

.

-‘Lệ Băng sẽ như thế nào khi biết mình trở thành một con rối để phục vụ mục đích kinh doanh này đây ?’

-‘ba đứa con sẽ không ai được biết ! nhưng con đã biết rồi ! mẹ vẫn mong con giữ bí mật.

.

-‘mà khoan đã ! mẹ nói lại xem , mang thai cùng lúc ? cô ta nhỏ hơn tụi con một tuổi mà’

-‘Rose không phải là cháu một của nhà Waston’

-‘còn ai nữa sao ? rõ rang báo chí đăng đầy mà’

-‘mẹ không rõ ,

thông tin nhà Waston là tuyệt mật , khó ai có thể biết điều gì về họ.

theo mẹ biết thì khi mẹ sinh hai con ra thì Anne mới có thai Rose , theo thông tin cánh báo chí năm đó thì đứa con mang thai cùng đợt với hai con đã chết khi sinh’ cô Morelli thở phào-‘nhà Waston là một dấu chấm hỏi’

-‘chẳng phải mẹ nói sau khi con ổn định việc học mẹ sẽ không ở đây nữa sao ?’

-‘thằng bé này , đuổi mẹ sao ?’

-‘không ! con chỉ hỏi’

-‘mẹ không đi nữa , ở đây’

Duy Phong gật gù rồi đi vào nhà ăn sáng , không hỏi gì thêm…

Khi bóng cậu mất hút sau cánh cửa , một giọt nước mắt từ khóe mi cô Morelli

-‘ở đây để tận hưởng những giây phút cuối đời bên các con’.

Rồi cô mĩm cười đứng dậy bước vào nhà.