Chương 1 - Rơi Xuống Nước
Chương 2 - Đồ Lẳng Lơ
Chương 3 - Tranh Thủ Thời Gian Cho Ta Ôm Chắt Trai!!
Chương 4 - Ôm
Chương 5 - Hết Thảy Tốt Đẹp Bắt Đầu Khi Bèo Nước Gặp Nhau
Chương 6 - Thẩm Phồn Tinh, Cô Không Nên Biến Thành Như Vậy!
Chương 7 - Rõ Ràng Vừa Mới Tách Ra Nhưng Bây Giờ Đã Một Lần Nữa Gặp Mặt
Chương 8 - Theo Đuổi Em, Là Lựa Chọn Của Cá Nhân Tôi
Chương 9 - Cô Đi Cùng Anh Ta Qua Những Năm Tháng Gian Nan Nhất
Chương 10 - Sao Cô Có Thể Không Mạnh Mẽ!
Chương 11 - Giám Đốc Bộ Phận Của Tập Đoàn Bạc Thị Muốn Lên Nhậm Chức Tổng Giám Đốc
Chương 12 - Tiên Sinh Nói
Chương 13 - Phụ Huynh Hai Bên Gặp Mặt
Chương 14 - Nghịch Cảnh Trọng Sinh
Chương 15 - Bất Công Mù Quáng Là Nguy Hiểm Nhất
Chương 16 - Công Việc Hôm Nay, Không Làm!
Chương 17 - Đắc Tội Bà Chủ Tương Lai Của Chúng Tôi
Chương 18 - Không Ngừng Cố Gắng
Chương 19 - Anh Lấy Tư Cách Gì Đến Chỉ Trích Tôi?
Chương 20 - Chờ Một Chút
Chương 21 - Sao Anh Có Thể Nhẫn Tâm, Ném Tôi Lại Một Mình?
Chương 22 - Cậu Xứng Đáng Với Người Tốt Hơn
Chương 23 - Một Nơi Dơ Bẩn Như Thế, Tại Sao Còn Lưu Luyến?
Chương 24 - Ăn Xong Bữa Tối Rồi Đi
Chương 25 - Tuyệt Sắc Độc Nhất Vô Nhị
Chương 26 - Hắn Lại Dễ Dàng Bị Cô Trêu Trọc Như Vậy
Chương 27 - Em Thường Xuyên Hấp Tấp Như Vậy?
Chương 28 - Cảm Tình Ngu Ngốc
Chương 29 - Sao Mà Nhanh Vậy?
Chương 30 - Cảm Giác Tồn Tại Của Hắn Rất Mạnh Mẽ
Chương 31 - Bà Cụ Cũng Chưa Từng Ăn Táo Đích Thân Cháu Trai Gọt
Chương 32 - Anh Muốn Gì?
Chương 33 - Em Không Biết Coi Trọng Lại Càng Vừa Ý Tôi
Chương 34 - Cô Bé Đáng Yêu
Chương 35 - Đều Do Người Đàn Ông Hống Hách Bá Đạo Kia
Chương 36 - Chị Không Nên Xuất Viện Sớm Như Vậy
Chương 37 - Cô Ấy Nhất Định Sẽ Hiểu Cho Chúng Ta
Chương 38 - Cuộc Họp Cấp Cao Trong Tô Thị
Chương 39 - Thẩm Phồn Tinh Vĩnh Viễn Là Kẻ Thua Cuộc Thảm Hại Nhất
Chương 40 - Ngoài Đại Ngôn Còn Có Một Thân Phận Khác?
Chương 41 - Quyết Định
Chương 42 - Không Cần Lo Lắng
Chương 43 - Ăn Trộm Công Thức Nước Hoa Của Thẩm Thiên Nhu
Chương 44 - Tôi Không Làm
Chương 45 - Không Dứt Khoát Thì Sao Có Thể Thành Toàn Cho Anh Và Thẩm Thiên Nhu!
Chương 46 - Là Cô Ấy, Là Cô Ấy, Chính Là Cô Ấy!
Chương 47 - Hộ Cá Thể
Chương 48 - Giá Trị Không Thể Đoán Trước
Chương 49 - Anh Như Thế Này Sẽ Không Theo Đuổi Được Bạn Gái
Chương 50 - Cô Đây Là Bị Ghét Rồi?
Chương 51 - Ngoan Ngoãn Như Một Chú Mèo Con Bị Sợ Hãi
Chương 52 - Em Có Cảm Nhận Được Thành Ý Của Tôi Không?
Chương 53 - Em Biết Cái Gì!
Chương 54 - Người Phụ Nữ Của Tôi Không Cần Lương Thiện Như Vậy (1)
Chương 55 - Người Phụ Nữ Của Tôi Không Cần Phải Lương Thiện Như Thế (2)
Chương 56 - Người Phụ Nữ Của Tôi, Không Cần Lương Thiện Như Vậy (3)
Chương 57 - Người Phụ Nữ Của Tôi, Không Cần Lương Thiện Như Vậy (4)
Chương 58 - Trung Tâm Mua Sắm
Chương 59 - Cô Chê Nước Lần Trước Chưa Đủ Nóng Sao?
Chương 60 - Không Được
Chương 61 - Cởi Từ Trên Người Cô Ta Xuống.
Chương 62 - Con Quỷ Nghèo Khổ.
Chương 63 - Bởi Vì Tôi Thấy Cô Chướng Mắt.
Chương 64 - Để Tôi Mang Thứ Trở Về.
Chương 65 - Đập Cho Tôi!
Chương 66 - Bà Nội Vui Vẻ Là Được!
Chương 67 - Tháo Tay Cô Ta Ra!
Chương 68 - Anh Bồi Thường Nổi Sao?
Chương 69 - Giá Trị Của Con Người Không Thể Đánh Giá Được!
Chương 70 - Chỉ Là Em Lo Lắng Cho Chị Ấy
Chương 71 - Từ Trước Đến Nay Cô Luôn Giữ Mình Trong Sạch
Chương 72 - Vật Như Tình Thân, Đã Sớm Chết Rồi!
Chương 73 - Sao Người Nào Đó Có Thể Ngồi Được?
Chương 74 - Bạc Cảnh Xuyên, Anh Làm Thổ Phỉ Đến Nghiện Rồi À?
Chương 75 - Thổ Phỉ, Hả?
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Có Độc!
Chương 77 - Từ Chối Cự Tuyệt Của Em
Chương 78 - Rốt Cuộc Anh Biết Nói Mất Loại Ngôn Ngữ?
Chương 79 - Hôn Lễ Trong Mơ
Chương 1 - Rơi Xuống Nước
Chương 2 - Đồ Lẳng Lơ
Chương 3 - Tranh Thủ Thời Gian Cho Ta Ôm Chắt Trai!!
Chương 4 - Ôm
Chương 5 - Hết Thảy Tốt Đẹp Bắt Đầu Khi Bèo Nước Gặp Nhau
Chương 6 - Thẩm Phồn Tinh, Cô Không Nên Biến Thành Như Vậy!
Chương 7 - Rõ Ràng Vừa Mới Tách Ra Nhưng Bây Giờ Đã Một Lần Nữa Gặp Mặt
Chương 8 - Theo Đuổi Em, Là Lựa Chọn Của Cá Nhân Tôi
Chương 9 - Cô Đi Cùng Anh Ta Qua Những Năm Tháng Gian Nan Nhất
Chương 10 - Sao Cô Có Thể Không Mạnh Mẽ!
Chương 11 - Giám Đốc Bộ Phận Của Tập Đoàn Bạc Thị Muốn Lên Nhậm Chức Tổng Giám Đốc
Chương 12 - Tiên Sinh Nói
Chương 13 - Phụ Huynh Hai Bên Gặp Mặt
Chương 14 - Nghịch Cảnh Trọng Sinh
Chương 15 - Bất Công Mù Quáng Là Nguy Hiểm Nhất
Chương 16 - Công Việc Hôm Nay, Không Làm!
Chương 17 - Đắc Tội Bà Chủ Tương Lai Của Chúng Tôi
Chương 18 - Không Ngừng Cố Gắng
Chương 19 - Anh Lấy Tư Cách Gì Đến Chỉ Trích Tôi?
Chương 20 - Chờ Một Chút
Chương 21 - Sao Anh Có Thể Nhẫn Tâm, Ném Tôi Lại Một Mình?
Chương 22 - Cậu Xứng Đáng Với Người Tốt Hơn
Chương 23 - Một Nơi Dơ Bẩn Như Thế, Tại Sao Còn Lưu Luyến?
Chương 24 - Ăn Xong Bữa Tối Rồi Đi
Chương 25 - Tuyệt Sắc Độc Nhất Vô Nhị
Chương 26 - Hắn Lại Dễ Dàng Bị Cô Trêu Trọc Như Vậy
Chương 27 - Em Thường Xuyên Hấp Tấp Như Vậy?
Chương 28 - Cảm Tình Ngu Ngốc
Chương 29 - Sao Mà Nhanh Vậy?
Chương 30 - Cảm Giác Tồn Tại Của Hắn Rất Mạnh Mẽ
Chương 31 - Bà Cụ Cũng Chưa Từng Ăn Táo Đích Thân Cháu Trai Gọt
Chương 32 - Anh Muốn Gì?
Chương 33 - Em Không Biết Coi Trọng Lại Càng Vừa Ý Tôi
Chương 34 - Cô Bé Đáng Yêu
Chương 35 - Đều Do Người Đàn Ông Hống Hách Bá Đạo Kia
Chương 36 - Chị Không Nên Xuất Viện Sớm Như Vậy
Chương 37 - Cô Ấy Nhất Định Sẽ Hiểu Cho Chúng Ta
Chương 38 - Cuộc Họp Cấp Cao Trong Tô Thị
Chương 39 - Thẩm Phồn Tinh Vĩnh Viễn Là Kẻ Thua Cuộc Thảm Hại Nhất
Chương 40 - Ngoài Đại Ngôn Còn Có Một Thân Phận Khác?
Chương 41 - Quyết Định
Chương 42 - Không Cần Lo Lắng
Chương 43 - Ăn Trộm Công Thức Nước Hoa Của Thẩm Thiên Nhu
Chương 44 - Tôi Không Làm
Chương 45 - Không Dứt Khoát Thì Sao Có Thể Thành Toàn Cho Anh Và Thẩm Thiên Nhu!
Chương 46 - Là Cô Ấy, Là Cô Ấy, Chính Là Cô Ấy!
Chương 47 - Hộ Cá Thể
Chương 48 - Giá Trị Không Thể Đoán Trước
Chương 49 - Anh Như Thế Này Sẽ Không Theo Đuổi Được Bạn Gái
Chương 50 - Cô Đây Là Bị Ghét Rồi?
Chương 51 - Ngoan Ngoãn Như Một Chú Mèo Con Bị Sợ Hãi
Chương 52 - Em Có Cảm Nhận Được Thành Ý Của Tôi Không?
Chương 53 - Em Biết Cái Gì!
Chương 54 - Người Phụ Nữ Của Tôi Không Cần Lương Thiện Như Vậy (1)
Chương 55 - Người Phụ Nữ Của Tôi Không Cần Phải Lương Thiện Như Thế (2)
Chương 56 - Người Phụ Nữ Của Tôi, Không Cần Lương Thiện Như Vậy (3)
Chương 57 - Người Phụ Nữ Của Tôi, Không Cần Lương Thiện Như Vậy (4)
Chương 58 - Trung Tâm Mua Sắm
Chương 59 - Cô Chê Nước Lần Trước Chưa Đủ Nóng Sao?
Chương 60 - Không Được
Chương 61 - Cởi Từ Trên Người Cô Ta Xuống.
Chương 62 - Con Quỷ Nghèo Khổ.
Chương 63 - Bởi Vì Tôi Thấy Cô Chướng Mắt.
Chương 64 - Để Tôi Mang Thứ Trở Về.
Chương 65 - Đập Cho Tôi!
Chương 66 - Bà Nội Vui Vẻ Là Được!
Chương 67 - Tháo Tay Cô Ta Ra!
Chương 68 - Anh Bồi Thường Nổi Sao?
Chương 69 - Giá Trị Của Con Người Không Thể Đánh Giá Được!
Chương 70 - Chỉ Là Em Lo Lắng Cho Chị Ấy
Chương 71 - Từ Trước Đến Nay Cô Luôn Giữ Mình Trong Sạch
Chương 72 - Vật Như Tình Thân, Đã Sớm Chết Rồi!
Chương 73 - Sao Người Nào Đó Có Thể Ngồi Được?
Chương 74 - Bạc Cảnh Xuyên, Anh Làm Thổ Phỉ Đến Nghiện Rồi À?
Chương 75 - Thổ Phỉ, Hả?
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Có Độc!
Chương 77 - Từ Chối Cự Tuyệt Của Em
Chương 78 - Rốt Cuộc Anh Biết Nói Mất Loại Ngôn Ngữ?
Chương 79 - Hôn Lễ Trong Mơ
Đầu ngón tay hơi lạnh, động tác lại rất mềm nhẹ.
Thuốc mỡ dần tản ra trên vết tím xanh.
Trong không khí dần tỏa ra mùi hương của thuốc, Thẩm Phồn Tinh nắm chặt chăn mỏng dưới người, trước sau chưa từng ngẩng đầu.
“Sao lại không nói? Vừa rồi không phải nói rất được sao? Hả?”
Hơi thở ấm áp phun bên tai, giọng nói trầm thấp gần trong gang tấc.
Thẩm Phồn Tinh vội động người, trên eo lại bị một bàn tay to chế trụ.
“Đừng nhúc nhích.
”
Ấm áp trong lòng bàn tay khiến thần kinhThẩm Phồn Tinh căng thẳng, thân hình cứng đờ, giọng nói của Bạc Cảnh Xuyên lại một lần nữa vang lên.
“Chờ thuốc mỡ thấm vào một lát.
”
Thẩm Phồn Tinh không tiếp tục động nữa, không lâu sau, giọng nói có chút khó chịu mới chậm rãi vang lên.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi…… Hiểu lầm anh.
”
Trong không khí truyền đến một tiếng cười khẽ, Bạc Cảnh Xuyên đứng thẳng lên.
“Thổ phỉ?”
“…… Xin lỗi.
”
Thẩm Phồn Tinh rất quẫn bách, chỉ có thể xấu hổ xin lỗi.
“Đời này tôi chưa từng có nghĩ tới, có người sẽ dùng hai chữ này để hình dung tôi.
”
Thẩm Phồn Tinh vô cùng xấu hổ cắn môi, giọng nói càng buồn bực.
“…… Tôi cũng là lần đầu tiên hình dung người khác như vậy.
”
“Lần đầu tiên? Tôi nên cảm thấy vinh hạnh?”
“Tóm lại…… Thật xin lỗi.
”
Nhận thấy bàn tay của người đàn ông đặt trên eo mình đã rời đi, người cũng từ trên giường đứng lên, Thẩm Phồn Tinh thở phào nhẹ nhõm, đứng lên, cẩn thận kéo quần áo xuống.
Xoay người lại nhìn thấy thân hình người đàn ông cao lớn vĩ ngạn ở ngay phía sau cô.
Mỏng môi hơi cong, mặt mày tuấn tú, giờ phút này ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
Thẩm Phồn Tinh bỗng nhiên có cảm giác không biết trốn đi đâu, cô theo bản năng lui về sau một bước, Bạc Cảnh Xuyên lại tới gần cô một bước.
Cô lại lui, anh lại tới gần……
Lặp lại vài lần, bả vai cô đã chạm vào tủ quần áo.
Cô theo bản năng còn muốn lui về phía sau, dán thân thể lên tủ.
Ngay lúc này, có một cánh tay mạnh mẽ hữu lực đặt lên hông cô.
Cô hoảng sợ ngẩng đầu, tiến vào đôi mắt đen thâm trầm của Bạc Cảnh Xuyên.
Anh là người đàn ông ưu tú, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, rất anh tuấn, còn có khí chất tự phụ và trầm ổn tự nhiên, đối với phụ nữ mà nói, quả thực tràn ngập dụ hoặc.
Hơi thở của anh phả lên mặt cô, tầm mắt nhìn thẳng vào cô, không cho cô cơ hội trốn tránh.
“Chỉ nói xin lỗi thôi, có vẻ không có thành ý.
”
Trái tim Thẩm Phồn Tinh nhảy lên: “…… Vậy anh muốn làm sao?”
Bạc Cảnh Xuyên cúi người áp xuống, đặt trán mình lên trán cô, giọng nói trầm thấp chậm rãi truyền trong không khí.
“Giả ngây giả dại.
”
Đôi mắt trong veo củaThẩm Phồn Tinh hơi lóe lên.
Cô có thể cảm giác được hơi thở ấm áp của anh, giọng nói lạnh lẽo, bá đạo, nhưng lại khiến trái tim cô đập như trống.
“Trong cuộc đời tôi, lần đầu tiên cảm thấy gấp gáp không chờ nổi muốn làm một việc, cô đúng là có bản lĩnh.
”
Lông mi không thể không chế được run rẩy, giọng nói của anh trầm thấp lại khàn khàn, giống như cây thuốc phiện, thông qua không khí chảy vào thân thể người khác, tê dại ngứa ngáy.
“Bạc Cảnh Xuyên, anh…… Đã nói, thời kỳ theo đuổi……Lời nói của quân tử, không thể lật lọng……”
“Quân tử? A……” Bạc Cảnh Xuyên cười nhẹ: “Không, tôi là thổ phỉ.
”
Lần đầu tiên Thẩm Phồn Tinh hận không thể cắn đầu lưỡi của mình xuống.
Sao lại xúc động nói ra lời này với Bạc Cảnh Xuyên như vậy.
Bây giờ anh dùng lời của cô đáp trả cô, cô biết nói thế nào đây?
“Biết phụ nữ của thổ phỉ có thế nào không?”