Ngàn Năm Say

Ngàn Năm Say

Cập nhật: 03/07/2024
Tác giả: Nghịch Tuyết
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 7,107
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Bách Hợp
Hài Hước
     
     

Đánh cho hết để vơi thù cũUống cho say ngả mũ dâng vinhChuyện xưa kể lại khó tinMột thân đào kiểm lãnh binh vô hình.

Trịnh Khinh Ái bất ngờ vung roi, tiếng ngựa hí vang, xông thẳng vào làn sương mù.

Bạch Vân cẩn thận quan sát xung quanh. Xe ngựa tiến vào làn sương mù mỗi lúc một sâu, bên tai nàng cũng dần vang vọng những tiếng lầm bầm kì lạ. Bạch Vân chau mày, lắng tai. Dường như là một bài đồng dao, Bạch Vân không rõ lắm, nàng chỉ biết đó là giọng của một thiếu nữ, nghe vô cùng thê lương.

Tô làn son đỏ tóc bới caoNgoài ngõ lễ hôn vội vội vàoTân lang vui mặt tay gõ cửaTân nương lại chết tại chiêm bao.

"Các con đường chúng ta chạy qua đều y như nhau.

" Bạch Vân nói khẽ.

Quỷ khí càng lúc càng dày, nàng dù không nhìn thấy nhưng vẫn nổi hết da gà lên. Bạch Vân cắn môi, cố tìm kiếm mắt xích để phá trận. Muốn phá trận phải tìm được mắt trận, kẻ lập trận này có vẻ đã giết không ít người lạc vào đây, mới tạo nên quỷ khí dày đặc như thế.

Xe ngựa chạy mỗi lúc một nhanh, mà đường đi mỗi lúc một tối, những ngôi mộ hai bên liên tục thoắt ẩn thoắt hiện trong sương mù, Trịnh Khinh Ái thúc ngựa, bỗng nhiên xuất hiện một cô gái mặc váy cưới, đứng trước đầu xe, Bạch Vân hoảng hốt thét lên.

"Trịnh Khinh Ái! Có người!

"

Nhưng Trịnh Khinh Ái dường như không nghe được, trực tiếp cho xe lao thẳng vào cô gái nọ, rồi xuyên qua nàng ta.

Lúc này nàng ta mới quay lại Bạch Vân, mỉm cười, như vô tội mà hỏi:

"Có người sao?"

Bạch Vân "...

.

" Ai lại để nàng ta đánh xe vậy?

Bạch Vân làm sát thủ, gặp qua không ít trận pháp, có trận pháp sẽ đưa người dính trận vào một không gian khác, mà cũng có trận pháp khiến cho người đó gặp phải ảo giác. Người đó ngỡ là mình gặp phải yêu quái, giết chết nó, nhưng thực chất cái mà bản thân giết lại chính là người, là nhân loại.

Bạch Vân đưa mắt nhìn sang những ngôi mộ xung quanh, nàng nheo mắt lại, một tia sáng lóe qua tiềm thức, chợt sáng tỏ.

"Trịnh Khinh Ái! Từ trái qua, có mười bốn ngôi mộ, nàng hiểu không?"

"Để đó cho ta.

" Trịnh Khinh Ái đáp lại, bàn tay nâng Càn Khôn phiến lên.

Một lần nữa, cô gái mặc hỉ phục kia lại xuất hiện trước đầu xe, nét mặt vô cùng thê lương, tiếng khóc của nàng ta vang vọng khắp con đường vắng, khiến da đầu của Bạch Vân cũng run lên, xe ngựa vẫn không hề dừng lại. Trong phút chốc, khuôn mặt đáng sợ của cô gái nọ phóng đại trước mặt nàng. Bạch Vân giật thót lên, vội vã thét lên.

"Khinh Ái! Cái thứ bảy!

"

"Càn Khôn phiến, phá!

" Lời của Trịnh Khinh Ái vừa dứt, đất trời vang lên tiếng sụp đổ, sương mù nhanh như chớp tản ra. Ánh trăng trên trời soi sáng cả một góc đường.

Bạch Vân ngồi bệt xuống, mồ hôi lạnh đã chảy ướt lưng áo, nàng đưa mắt nhìn một chiếc biển lớn đặt tại nơi xe ngựa dừng lại. Trên đó đề ba chữ "Nhân hoà thôn".

Bạch Vân vén rèm lên, ba người trong xe cũng nhìn chằm chằm vào nàng.

"Hai người từ nãy đến giờ ở ngoài đó làm gì vậy?" Bạch Mặc Tử hỏi.

"Dĩ nhiên là đánh xe để phá trận.

" Bạch Vân nghiêng đầu khó hiểu.

"Nhưng.

.

" Quỳnh An lắp bắp. "Nhưng xe ngựa từ nãy giờ đứng yên mà.

"

Không gian nhất thời lâm vào trầm mặc.

"Chúng ta rơi vào một trận pháp lạ.

" Trịnh Khinh Ái đứng ra giải thích, nàng bước vào trong xe, kéo theo Bạch Vân.

"Lúc nãy rốt cuộc là trận pháp gì?" Bạch Mặc Tử nằm dài ra ghế, hắn ít khi gặp phải những ảo giác như thế này. Bản thân hắn là yêu vương, nếu đề phòng thì dù có là trận pháp mạnh mẽ nhất Đại Ngư lục địa cũng không thể gài bẫy hắn được. Chắc là do đi với Trịnh Khinh Ái nên cũng không có quá nhiều đề phòng.

"Thế phải nhờ Bạch Vân giải thích rồi.

" Trịnh Khinh Ái hướng sự chú ý sang Bạch Vân.

"Là thập tứ.

" Bạch Vân đáp.

Con đường lúc nãy xe ngựa dính vào, tuy chúng ta liên tục di chuyển, nhưng thực chất chỉ có cảnh vật xung quanh liên tục chuyển động xoay vòng. Có tổng cộng mười bốn ngôi mộ tất cả. Mà con số 1 nằm trong 14 lại không biểu thị cho sự bắt đầu. Nó nói lên sự đảm bảo, mà số 4, lại có thể phát âm là tử. Đây là trận pháp muốn dồn người dính phải vào chỗ chết, vì vậy số ngôi mộ xung quanh là 14, cũng mang nghĩa chắc chắn chết.

Mộ mà chúng ta đã "phá" là ngôi mộ thứ 7, tuy cũng là số đại hung, bởi 7 là thất, mang ý nghĩa mất đi. Bởi thế nó cũng là mắt trận, phá được nó sẽ làm biến mất trận pháp này.