Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Lệ Tuyệt đang thầm hô may mắn thì dị biến bất ngờ phát sinh, lại có một người khác từ bên kia cấp tốc lao tới, may mắn thế nào lại vừa vặn chặn ngay trước cửa huyệt động mà Lệ Tuyệt sắp lao vào.

Trong lòng Lệ Tuyệt kinh hãi, quay đầu chạy vội. Nhưng hắn đã bại lộ hoàn toàn huyệt động kia ra rồi.

Kỳ thật, với thế cục trước mắt mà nói, nếu như Lệ Tuyệt không hoảng không loạn, tuyệt đối có thể giữ huyệt động kia bí mật, đương nhiên không tránh khỏi có chút phiêu lưu nhất định. Vốn dĩ đệ tử Lệ gia ẩn nấp trong động có ưu thế chủ động, vị tất đã không thể toàn thân trở ra, nhưng hắn vừa kinh vừa loạn, hốt hoảng chạy bừa một cái, khiến điều không có khả năng bại lộ lại hoàn toàn bại lộ.

Cái gọi là một người hưng bang, một người diệt quốc, đại để cũng chỉ như thế mà thôi!

"Chỗ này có một cái hố!

" Ánh mắt cao thủ chí tôn lợi hại cỡ nào, hơn nữa dưới tình huống như vậy, đương nhiên phải đề phòng vạn phần, cẩn thận vạn phần, sớm phát hiện ra chỗ kỳ quặc, quát: "Bên trong nhất định có địch nhân, mọi người mau tới, vây khốn bọn hắn!

"

"Đuổi theo tiểu tử kia, không cần một kích đánh chết! Buộc hắn làm lộ vị trí mai phục.

" Một vị chí tôn khác lập tức tỉnh ngộ: "Đây nhất định là mai phục ngầm của Lệ gia. Tất cả mọi người chú ý, chỉ cần phát hiện nơi nào có huyệt động cùng loại, lập tức phong tỏa. Một khi xác nhận là sào huyệt địch nhân, tập trung lực lượng đánh chết người trong đó, đóng cửa đánh chó, bắt ba ba trong hũ! Đừng để cho bọn hắn có cơ hội chạy trốn! Mai phục? Tự đưa mình tới Quỷ Môn quan thì có!

"

"Rõ!

"

Lệ Tuyệt hốt hoảng liều mạng chạy trốn. Giờ khắc này hắn thật sự hối hận không kịp, mình thành thành thật thật ở nguyên chỗ cũ có phải tốt không? Không nên sính cường ham công, bây giờ thì tốt rồi, chẳng những không lập được công trạng, ngược lại còn bộc lộ vị trí mai phục của gia tộc...

.

Giờ phút này, ở phia sau hắn, ba phương hướng đều có vô số chí tôn liên quân bao vây. Nếu Lệ Tuyệt không muốn chết, không muốn chết ngay lập tức, vậy nhất định phải chạy trốn. Mà con người lâm vào nguy cơ, thường thường đều hốt hoảng chạy bừa, chỉ biết nhắm theo nơi mình quen thuộc mà đào tẩu. Đây là bản năng của nhân loại. Chỉ cần là người bình thường, đều bị bản năng này điều khiển.

Nhất là kẻ nội tâm tư lợi, loại bản năng này lại càng thêm rõ ràng.

Mà Lệ Tuyệt, không thể nghi ngờ, tuyệt đối là kẻ tư lợi! Cho dù chỉ là sống thêm một khắc, hắn cũng có thể hi sinh bất luận kẻ nào, đổi lấy sinh cơ! Đây là Lệ Tuyệt!

Cho nên nguyện vọng của phe liên quân lập tức đạt được rồi. Theo hắn một đường chạy trốn, địa điểm mai phục của Lệ gia càng ngày càng bại lộ nhiều. Phe liên quân vốn chiếm ưu thế tuyệt đối trên nhân số, lại chiếm luôn cả tiện nghi địa lợi. Hình thành cục diện đóng cửa đánh chó. Giờ phút này há lại không tiêu diệt từng bộ phận?

Mà bi kịch nhất là ở chỗ, hoàn cảnh không thể phá hủy do Tam Quang đại trận hình thành, vào giờ khắc này, ngược lại lại biến thành nhà giam kiên cố nhất, chỉ cần hình thành cục diện đóng cửa đánh chó, người Lệ gia bên trong thậm chí ngay cả cơ hội phản kích cũng không có, trực tiếp bị vô số chí tôn cao thủ liên thủ, chưởng kình đánh chết.

Về sau, tình cảnh càng ngày càng ác liệt. Nhân thủ phe Lệ gia đã không thể không chủ động rời khỏi huyệt động, đối đầu trực diện. Bởi vì nếu sớm muộn gì cũng bại lộ, so với ngồi bên trong chờ chết, còn không bằng chủ động hiện thân, liều chết đánh cược một lần, kéo theo một tên chết cùng cũng tốt.

Chỉ cần nghe thấy thanh âm Lệ Tuyệt chạy trốn tới gần, đều nhảy ra ứng chiến.

Nếu không, cũng chi có chờ chết!

Dưới tầng tuyết đọng, đại chiến tiêu diệt và phản tiêu diệt, sau một ngày một đêm lặng lẽ, lại dùng một cách thức bất đắc dĩ, bi kịch, thậm chí là buồn cười, diễn ra.

Có tử tôn như vậy, nếu như Lệ gia không vong, đó mới là kỳ lạ!

Mạc Thiên Cơ dốc hết trí lực, dốc hết thủ đoạn, bài bố mai phục thiên y vô phùng, lại hao hết tâm cơ tạo ra địa thế tuyệt hảo, vậy mà chỉ vì một người như thế, mà sụp đổ hoàn toàn.

.

.

Đồng đội như heo, cũng không phải chỉ liên quân mới có. Lệ gia cũng có, cho dù chỉ có một người, nhưng cũng đủ khiến kế hoạch hoàn mỹ sụp đổ. Thần bàn quỷ tính cũng chỉ bởi vì loại khốn kiếp này mà triệt để thất bại rồi.

Không ngừng có cao thủ Lệ gia bị đóng cửa đánh chó, cho dù có chủ động hiện thân, cũng nhanh chóng bị đánh chết.

Không ngừng, còn có tiếng hoan hô của phe liên quân.

Nếu như Lệ Tuyệt có thể khắc chế, chờ đợi, đợi đến một khắc quyết chiến khai hỏa, một ám kỳ này tuyệt đối có thể phát huy ra tác dụng cường đại khó tưởng tượng nổi. Bởi vì liên quân căn bản không thể nào phát hiện ra bọn họ. Một sáng một tối, ưu thế không thể nghi ngờ là áp đảo hoàn toàn.

Nhưng hiện tại, giờ phút này, hết thảy đều tan biến.

Lệ Tuyệt càng chạy càng loạn, về sau, tâm thần hắn đã hoàn toàn rối loạn, căn bản là dựa hết vào bản năng mà chạy trốn, hoàn toàn không hề suy nghĩ phương hướng. Mấy vị cao thủ chí tôn liên quân luôn luôn bám sát theo đằng sau, mặc dù có thể bắt hắn lại, nhưng thủy chung không hạ thủ, chỉ ngẫu nghiên xuất thủ ép hắn xuống, dùng uy hiếp sinh mệnh khiến hắn chế tạo ra chiến quả lớn hơn nữa.

Có rất nhiều cao thủ Lệ gia bị ép nhảy ra chiến đấu, nhìn thấy tình huống như vậy, không khỏi bi phẫn tới cực điểm, giẫm chân thở dài.

Từ trước tới nay, Lệ Tuyệt luôn là đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi Lệ gia, đương đại đại thiếu gia. Có thể nói là khí vũ hiên ngang, phong độ có thừa. Vô luận chuyện gì nhìn qua cũng giống như đã định liệu từ trước, bày mưu nghĩ kế, đều rất có phong độ.

Nhưng nào ai nghĩ tới, vị đại thiếu gia từng được gia tộc của mình ký thác kỳ vọng, thậm chí cũng đã xác lập làm đệ nhất thuận vị thừa kế giả, lúc gặp phải sinh tử nguy cơ thế này, lại trở nên tồi tệ như thế!

Chẳng những không có định lực, không có tính toán, mà còn liên lụy người khác, liên lụy đồng bào, liên lụy toàn bộ Lệ gia!

Cho hắn chết luôn còn tốt hơn!

Lệ gia cũng không phải không có người quyết đoán, trực tiếp muốn xuất thủ xử lý Lệ Tuyệt. Chỉ là Lệ Tuyệt hiện tại đang thơm phưng phức, phe liên quân thậm chí còn đặc biệt phái mấy tên cường giả tuyệt định yểm hộ xung quanh Lệ Tuyệt đại thiếu gia, chỉ cần có người của Lệ gia tới gần, lập tức thi triển thủ đoạn tuyệt sát, cho đến lúc này, ít nhất cũng giải quyết được ba bốn tên ý đồ giết chết Lệ Tuyệt, đoạn tuyệt hậu họa!

Trong thời gian cực ngắn, trước sau đã có tới hơn hai trăm cao thủ Lệ gia bị ép ra ngoài chiến đấu. Đây đã là lực lượng của hai tiểu đội. Trong kế hoạch của Mạc Thiên Cơ, những người này, ít nhất cũng phải hủy diệt bốn trăm liên quân trở lên, sau đó mới tới phiên mình bị tiêu diệt.

Nhưng hiện tại, đến một chút tác dụng còn chưa kịp phát huy, thì đã bị tiêu diệt toàn quân! Trong đó, có quá nửa là trực tiếp bị liên quân đóng cửa dánh chó, hi sinh hoàn toàn không có giá trị.

"Chẳng lẽ thật là trời vong Lệ gia!

" Một vị chí tôn Lệ gia muốn giết Lệ Tuyệt không có kết quả, ngược lại còn bị mấy người liên thủ vây công, ngửa mặt lên trời cười thảm, cuồng phun máu tươi, ngã xuống ôm hận mà chết.

“Thật sự là trời vong Lệ gia!

"

Thật là trời vong Lệ gia. Không vì cái gì khác, cho dù Lệ gia không gặp phải nguy cơ diệt tộc trước mắt, chỉ cần để gia nghiệp rơi vào tay Lệ Tuyệt thôi, nhìn vào biểu hiện của hắn lúc này, diệt vong là chuyện không thể tránh được.

"Lập tức báo cho phía trên!

" Lệ Thông Thiên luống cuống tay chân ứng phó mấy vị chí tôn liên quân vây công, máu tươi cuồng phu, khóe mắt như muốn nứt ra: "Mau.

.

. Nếu như người phía trên vẫn không biết biến cố dưới này, tiếp tục hành động theo kế hoạch đã định, nhất định sẽ xảy ra đại sự, chuyện đã không thành rồi.

.

.

"

Lệ Tương Tư điên cuồng rống to, tựa như muốn xé rách cả cổ họng.

.

.

"Nhanh chóng giết hắn!

" Một vị chí tôn cao giai của liên quân lập tức hạ lệnh: "Nhất định không được để cho bất cứ kẻ nào vọt lên trên mặt tuyết. Thắng lợi lần này chẳng khác nào đặt một hòn đá lên con đường thắng lợi, đồng tâm hiệp lực, nhất định thành công!

"

Tất cả liên quân bắt đầu liều mạng, áp lực càng nặng nề.

Nơi này nằm dưới mặt tuyết ngàn trượng, nếu như thanh âm một vị cao thủ chí tôn có thể truyền đi trăm dặm trong không khí vậy, vậy ở trong hoàn cảnh này, thậm chí ngay cả năm dặm cũng không truyền đi được. Cho dù là chí tôn cửu phẩm cũng không ngoại lệ.

Tuyết sâu ngàn trượng, vốn là một trở ngại thiên nhiên, bất kể là đối với ánh sáng, thanh âm, hay là lực lượng.

.

.

.

Nhân thủ phe Lệ gia cả đám đều đỏ lừ mắt, liều mạng phá vây, kiệt lực muốn xông lên mặt tuyết, nhưng thế công của đối phương vẫn như thủy triều ập tới, không có một người nào có thể thành công phá vây.

Thậm chí có một số người lấy mạng đổi mạng, dùng thương thế đổi thương thế, liều lĩnh xông lên trăm trượng, nhưng lập tức bị người phía dưới một đao chặt đứt hai chân. Muốn xông lên trên thì phải trả một cái giá đắt.

Cái giá này đã vượt ra khỏi cực hạn mà cao thủ Lệ gia có thể trả được!

Địa lợi tuyệt đối, cũng có thể trở thành trở ngại chí mạng. Trước mắt chính là như thế!

Mà cái này, chỉ bởi vì một kẻ ngu xuẩn. Tổn thất hoàn toàn tránh được, hiện giờ đã trở thành không thể tránh né.

Địch nhân chỉ cần lưu lại một nhóm nhân thủ trên không, trong chớp mắt ngươi liều lĩnh xông lên, chỉ cần vung đao một cái là chém hai đoạn rồi. Một đao chém hai đoạn như vậy cho dù không dễ như trở bàn tay, thì cũng không khó hơn uống nước là bao nhiêu.

"Vì sao? Vì sao? Lệ gia của ta! Lệ gia chúng ta! Gia tộc của ta.

.

.

.

" Lệ Tương Tư ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, hai mắt huyết lệ loang lổ, máu tươi và mảnh vụn nội tạng từ trong miệng theo thanh âm phun ra: "Gia tộc.

.

.

.

"

Một đạo đao phong lóe sáng, đột ngột xẹt qua, đầu Lệ Tương Tư rơi xuống, nhưng vẫn khản giọng nói ra câu cuối cùng: "Của chúng ta.

.

.

.

"

"Giết! Cơ hội trời ban như thế, ngàn năm có một! Có thể thấy, Lệ gia bị diệt, chính là ý trời, cho dù cửu kiếp cũng không thể nghịch chuyển!

" Một vị chí tôn Dạ gia điên cuồng gào thét: "Mọi người toàn lực xuất thủ. Giết sạch những kẻ này rồi, dưới mặt tuyết chính là thiên hạ của chúng ta. Một khi bên trên khai chiến, nơi này sẽ biến thành thiên đường mai phục! Quyết thắng bại!

"

Lệ Tuyệt hoảng hốt liều mạng chạy trốn. Vào giờ khắc này, hắn thậm chí còn quên mất phụ thân Lệ Vô Ba đã thiết trí dị thể đồng tâm cho hắn! Trong lòng, chỉ có trốn trốn, trốn và trốn.

.

.

.

Hắn lại không biết, phe liên quân căn bản sẽ không giết hắn, còn dốc hết sức bảo vệ hắn, khiến cho hắn càng bộc lộ nhiều điểm mai phục của Lệ gia. Chân chính muốn giết hắn, chỉ có người phe Lệ gia, tất cả người của Lệ gia!

Trong đó, thậm chí còn bao gồm cả phụ thân hắn, người vốn yêu quý hắn nhất!

Lệ Vô Ba vẫn một mực ẩn nhẫn trong một thạch động bí mật, lắng nghe tất cả, chỉ khẽ thở dài một tiếng.

Nhi tử của mình, lại ngu ngốc như vậy!

Tâm tính như thế, làm sao có tư cách trở thành một trong cửu kiếp?

Ý nghĩ của mình ban đầu, quả thực là buồn cười tới cực điểm.