Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Nói đến đây, ngượng tới cực điểm hai nàng nằm úp trên giường bụm miệng nói: “Ngươi đừng nói nữa, bảo ngươi đừng nói nữa!

”.

“Ngô ngô...

.

:” Sở Dương bị chặn miệng nói không ra lời thì đột nhiên lè lưỡi ra, liếm liếm bàn tay nhỏ bé của Thiết Bổ Thiên đang bụm lấy miệng mình.

Thiết Bổ Thiên toàn thân run lên, trên tay khí lực lập tức liền tiêu tan.

Sở Dương thi triển quỷ kế giãy ra ngoài, ngay sau đó 2 cái đại thủ không hề báo trước tiến vào trong vạt áo nữ hoàng bệ hạ túm lấy 1 đoàn 1 thịt mềm nhẹ nhàng xoa nắn và trêu đùa nói: “Của bệ hạ lúc này phảng phất như lại lớn lên rất nhiều.

.

.

Thiết Bổ Thiên thẹn thùng, toàn thân như nhũn ra nói: “Buông ra.

.

. Thiến Thiến còn ở nơi này.

.

.

”.

Ô Thiến Thiến mặt đỏ tới mang tai vội vã đứng lên, nói: “Các ngươi c� tự nhiên, ta còn có việc.

.

.

Liền muốn chạy trốn thì lại bị Sở Dương một tay giữ chặt, dưới chân lảo đảo một cái, cả người ngã xuống giường. Sở Dương một tay ôm Thiết Bổ Thiên, thân thể khẽ đảo rồi trực tiếp đem Ô Thiến Thiến đặt ở dưới mặt, cái miệng rộng hung hãn ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của Thiến Thiến, tay kia cũng cực kỳ thuần thục từ trong vạt áo Thiến Thiến đi vào rồi “xoạt” 1 cái, quần áo Thiến Thiến đã bị tuột ra, để lộ ra bên vai như tuyết trắng.

.

.

Hai nàng xấu hổ đồng thời giãy mạnh. Sở Ngự tọa không hổ là Sở Ngự tọa, miếng ăn đã đến miệng, lại sao có thể để bay đi chứ? 2 cái đại thủ giở trò biểu hiện ra công phu trên tay cao siêu.

“Để vi thần hầu hạ bệ hạ.

.

. Sư đệ cũng tới tứ hậu sư tỷ.

.

. Chúng ta liền cùng một chỗ tiến hành đi.

.

.

Không lâu sau hai nàng liên thủ cũng không địch lại, lúc này đã mềm nhũn như đám bùn thơm, toàn thân vô lực ngã xuống trên giường, biết rõ việc này không nên, thật sự là quá khó xử nhưng bây giờ là vô lực phản kháng người nào đó cường công.

Sở Dương luống cuống tay chân một hồi rồi lập tức hai thân thể trắng nõn non tơ hiện ra trên giường, hắn đứng lên thô bạo triệt bỏ y phục của mình, hai mắt tỏa sáng rồi ập xuống đè lên.

“Um.

.

.

”.

Không biết là ai kêu lên một tiếng.

.

. Một tiếng này tựa như là thôi lên dụ giác chiến đấu.

Sở Dương lập tức sa vào chiến đấu dũng mãnh, công kích công thành nhổ trại, đánh đâu thắng đó, tiến quân thần tốc, cưỡi ngựa dùng súng, Cuồng chiến thiên hạ.

.

.

(Lần nữa tỉnh lược ba trăm vạn chữ.

.

.

)

Sau một nửa canh giờ, Sở Dương hăng hái nằm ở trên giường, toàn thân thư sướng, lanh lẹ vạn phần.

Ở hai bên Thiết Bổ Thiên trầm tóc tán loạn, Ô Thiến Thiến thở hổn hển, hai nàng cũng cảm giác được toàn thân, ngay cả đầu ngón út cũng không nhúc nhích được.

“Thật là thoải mái a.

.

. Sở Dương thỏa mãn cảm thán nói:” Đây mới là ngày thần tiên.

.

.

Trước đây ta đã từng ảo tưởng qua vô số lần nhưng lại chưa từng có cơ hội áp dụng “song phi”, hôm nay rốt cuộc đã đạt thành tâm nguyện, trong lòng Sở Dương thật sự là thỏa mãn không gì sánh kịp.

Nhất là, Sở Ngự tọa trong lòng tự nghĩ: Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần có lần đầu tiên thì sau này há không phải là tùy thời đều có thể nếm lại Mỹ Vị hay sao.

.

.

Tưởng tượng như vậy, Sở Ngự tọa dâm tiện nở nụ cười nói: “Hắc hắc hắc.

.

.

”.

Nghe được tiếng cười như sắc lang vậy, hai nàng vừa xấu hổ cố tình muốn đưa tay nhéo hắn một cái nhưng thật sự là một phần khí lực cũng không còn, toàn thân giống như là bị rút gân vậy, toàn bộ mềm nhũn.

“Sắc lang! Ác ôn!

”. Thiết Bổ Thiên nghỉ tạm một hồi lâu, rốt cuộc mới xấu hổ vô cùng trách mắng nói, nghĩ đến việc bản thân tối nay khó xử như thế nào, bộ dạng cư nhiên lại bị Ô Thiến Thiến nhìn thấy hết, Hoàng đế bệ hạ hận không thể tìm được kẽ nứt mà chui xuống, không bao giờ lên nữa.

Mắc cỡ chết người. Một bên Thiến Thiến gắt gao đem mặt của mình giấu trong chăn, chết sống không chịu ngẩng đầu lên.

Thiết Bổ Thiên cố nhiên là ngượng ngùng gần chết, Ô Thiến Thiến càng thêm thẹn đến mức muốn chui xuống đất: Hôm nay, còn là lần đầu tiên, sau này còn bị hoang dâm vô đạo, chăn lớn cùng ngủ, sau này làm sao bây giờ.

.

.

Sở Dương dương dương tự đắc nói: “Sắc lang thì làm sao? Ác ôn thì làm sao? Hắc hắc.

.

. Thoải mái là được

Hai nàng đồng thời tức giận mắng, nỗ lực chống đỡ thân thể, hung hãn một ngụm cắn lấy bả vai hắn, vừa vặn mỗi người một bên.

[ truyen cua tui ʘʘ❤net ]

Sở Dương nhe răng nhếch miệng, nhưng vừa rồi chiếm đại tiện nghi như vậy, há có thể không làm cho nhân gia phát tiết? Cố gắng chịu đựng thôi.

“Chỉ 1 lần này thôi nha!

”. Thiết Bổ Thiên đỏ mặt nhưng thanh âm nhưng như chém đinh chặt sắt nói: “Tuyệt đối không thể có lần sau”.

Một bên Ô Thiến Thiến liều mạng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, tỏ vẻ ủng hộ.

“A? Không được, mới có một trận?”. Sở Dương xoay người ôm Thiết Bổ Thiên đặt lên trên đùi nói: “Bệ hạ nói là làm ngay, chắc chắn sẽ làm, đã như vầy, chúng ta chơi thêm mấy lần nữa, tránh sau này không có cơ hội Nói xong muốn chĩa kiếm vào thành.

Thiết Bổ Thiên cảm giác được lửa nóng áp bách cùng uy hiếp thì không khỏi mặt mày thảm biến, nằm mơ cũng không nghĩ ra Sở Dương không ngờ có thể nhanh như vậy đã liền trọng chấn Hùng Phong, nàng vội vàng tiếng kêu cầu xin tha thứ nói: “Không được, không được, đừng.

.

. Ta ta chịu không được.

.

.

Sở Dương cưỡi ngựa hùng cầm, từ trên cao nhìn xuống nói: “Như vậy ngươi nói, còn có lần tiếp theo nữa hay không?”.

Thiết Bổ Thiên đỏ mặt cắn răng nhìn hắn cả giận nói: “Tuyệt đối không!

”.

Sở Dương khẽ gật đầu, thân thể đột nhiên ép xuống nói: “Được rồi Vòng eo chậm rãi dí lên phía trước rất gần.

.

.

Thiết Bổ Thiên dưới tình thế cấp bách kêu lên nói: “Thiến Thiến, nhanh tới cứu ta

Ô Thiến Thiến thân mình còn lo không nổi, đâu dám đi cứu nàng?

Thừa dịp lúc này muốn lặng yên không một tiếng động xuống giường, nhưng vừa động đã bị Sở Dương ôm lấy nói: “Muốn chạy sao? Các ngươi hôm nay không cho ta câu trả lời, ai cũng đừng nghĩ đến việc xuống được giường! Không đáp ứng, cũng chỉ có thể hôm nay một lần tận hứng!

”.

1 hồi lâu sau, sau một cơn bão tố, Sở Dương thỏa mân vạn phần hắc hắc vui vẻ cười lên. Ở dưới thế công cuồng bạo đến cực điểm của Sở Ngự tọa, hai nàng rốt cuộc bị ép ký kết điều ước bất đắc dĩ đáp ứng yêu cầu hoang dâm vô đạo của Sở Đại trang chủ.

Thật lâu sau, hai nàng mới cắn răng mặc quần áo tử tế, chỉ cảm thấy toàn thân không chỗ nào không đau nhức, khi nhìn Sở Dương thì ánh mắt càng thêm tức giận và oán hận, gia hỏa này, quả thực chính là 1 đầu gia súc, nhất đầu cầm thú.

.

.

Không dứt Cuồng Phong mưa rào lại đến Kinh Đào Hải Lãng.

.

.

,

Ai có thể chịu được hắn.

.

.

May mắn là còn có Thiến Thiến.

.

.

May mắn là còn có bệ hạ.

.

.

Hai nàng đồng thời nghĩ như thế.

Rốt cuộc khôi phục lại, hai nàng đều là mặt như băng sương, vẻ lãnh túc, đối với Sở Dương hoàn toàn hờ hững. Trước đó liên tục vài canh giờ mây mưa thất thường, mặc dù không nói về thể lực tiêu hao, riêng sự ngượng ngùng kia và điều ước bất đắc dĩ này cũng làm cho hai nàng xấu hổ vô cùng.

Nằm mơ cũng không nghĩ ra, cư nhiên bị tên cầm thú này cho vào chăn lớn cùng ngủ. Thậm chí, hôm nay mới bắt đầu, mới mở đầu, ngày khác.

.

.

Nhất niệm đến tận đây, hai nàng ngẫu nhiên ánh mắt tương đối rồi lại phải lập tức quay đầu đi chỗ khác, khuôn mặt tận lực đỏ ửng, co quắp cực kỳ.

Nghĩ đến bản thân lúc tối, bộ dạng đều bị tên kia rất rõ ràng nhìn thấy thì quá quẫn bách, loại chuyện hoang đường này gần như đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hai nàng trước kia.

Đáng sợ hơn, sau này chỉ sợ loại chuyện này còn xảy ra, thậm chí là thường xuyên xảy ra nữa, có thể rất có thể còn có những nữ nhân khác gia nhập vào!

Ít nhất một Mạc Khinh Vũ là trốn không thoát.

.

.

“Khái.

.

. Đây chẳng lẽ chính là ngày thần tiên trong truyền thuyết sao.

.

. Sở Đại trang chủ vặn eo bẻ cổ đi ra. Lắc mông bày khổ run eo vặn cổ, vẻ mặt như cáo vừa ăn được gã vậy.

Người nào đó vừa đã nghiền, hơn nữa còn đạt được điều ước, đại ý nguyện như vậy, như thế nào lại không vui sướng chứ, thể xác và tinh thần đều vui!

“Hừ!

”. Hai nàng đồng thời cảm thấy quẫn bách, trên mặt tràn đầy phẫn nộ quay mặt đi, trong lòng lại giống như có hươu chạy.

Nhớ năm đó chúng ta, cả 2 đều là điên phong nhân vật phong vân một cõi, hiệu lệnh thiên hạ, chúa chưởng quyền sanh sát, quan sát Thương Sinh nhất phương chi Hùng: Làm sao bây giờ lại bị người này cho chăn lớn cùng ngủ.

.

. Ngươi không ngờ còn biểu hiện như vậy.

.

.

,

“Cái này, kia, ta nói Thiến Thiến Sở Dương biết hai nàng trong lòng chắc chắn vẫn không thể tiếp nhận được, lập tức không để ý đến vẻ mặt lạnh như băng của hai nàng mà phối hợp nói:” Ta đã nói với ngươi, bây giờ nhà chúng ta phòng ốc hạn chế, điều kiện thật sự không tốt, không có phòng thừa cho ngươi, ngươi liền tạm thời cùng Bổ Thiên ở cùng 1 chỗ đi, dù sao viện tử lớn như vậy cũng đủ cho 2 người các ngươi ở, hai người các ngươi cửu biệt gặp lại, sao cũng phải hảo hảo thân mặt đã, ân, có thể liên sàng dạ thoại, đây là chuyện tốt đẹp cỡ nào, ta mong còn không được đây này

“Ngày tốt cảnh đẹp, gia hảo nguyệt viên, cùng tri kỷ tương đối, xì xào bàn tán, nói chuyện thoải mái, hoa dưới ánh trăng, còn có thể giúp nhau chiếu cố, bảo hộ nhau, giúp nhau trao đổi tâm đắc. Ha ha.

.

. Đó là chuyện mỹ diệu cỡ nào nha.

.

. Riêng chỉ cần tưởng tượng ra ta đã thấy hâm mộ, ghen ghét, bức thiết muốn tham dự rồi.

.

.

:” Sở Dương nghiêm mặt ảo tưởng một hồi.

Nói về độ dày của da mặt, Sở Ngự tọa tuyệt đối là đăng phong tạo cực. Đại viện lớn như vậy, rộng vài trăm mẫu không ngờ còn không có chỗ ở cho Ô Thiến Thiến? Lời này cũng chỉ Sở Đại trang chủ mới nói ra được.

“Tốt? Tốt cái gì tốt? Ở đâu tốt lắm? Ngươi rắp tâm cái gì chẳng lẽ cho là chúng ta không biết sao?”. Thiết Bổ Thiên lạnh lùng nói: “Bảo ta cùng Thiến Thiến ở cùng một chỗ, chỉ sợ chỗ phương tiện lớn nhất chính là thuận tiện cho đầu sắc lang ngươi hành động?”.

“Làm sao ngươi có thể nói như vậy chứ? Ngươi làm ta quá thương tâm rồi!

”. Sở Dương trừng to mắt nói: “Ta là người như vậy sao? Chẳng lẽ ở trong lòng các ngươi, ta chính là người như vậy sao?”.

Thiết Bổ Thiên mắt hạnh trợn lên, lửa giận tràn đầy nói: “Tốt, ta bảo tự nói sao, ngươi là người nào? Là ngươi tự nói!

?”.

Sở Dương hiên ngang lẫm liệt nói: “Ta, phu quân của ngươi tự nhiên là chính nhân quân tử rồi!

”.

Hai nàng đối mắt nhìn nhau, sau nửa ngày sửng sốt chưa nói ra lời, trải qua thật lâu, Ô Thiến Thiến mới nói: “Chính nhân quân tử? Ngươi.

.

. Ngươi nói lời này mà bản thân ngươi cũng tin sao?”.

Sở Dương cười ha ha nói: “Ta sao không tin chứ, ta là người như thế nào chẳng lẽ bản thân ta còn không rõ sao? Cho dù ta không rõ thì hai người các ngươi còn không rõ lắm sao?”.

Hai nàng lại lần nữa há hốc mồm, tuyệt đối không ngờ, thế gian lại có người da mặt dày như thế?

Thiết Bổ Thiên hung hãn nói: “Tốt, ngươi đã tự xưng là chính nhân quân tử, còn đại nghĩa nghiêm nghị như vậy, vậy thì cũng nên duy trì điểm chính nhân quân tử này đi làm đại sự đi? Ngươi cũng nói chúng ta điều kiện có hạn, phòng hai chúng ta nhỏ hẹp, gian phòng này về sau dành cho 2 chúng ta, sau này không cho ngươi đến nữa, mau đi làm những chuyện của chính nhân quân tử kia đi thôi, hai chúng ta sẽ không quấy rầy ngài làm chuyện đứng đắn nữa”.