Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Thậm chí về sau, đám Tuyết tiên tử cùng Hải Dương Ba bắt đầu mắng to lên. Hiển nhiên, người Mặc Vân Thiên đã súc động đến điểm mấu chốt của những người này.

Sở Dương chỉ chờ mong cơ hội “chất biến” mau xuất hiện!

Mộng Vô Nhai chắp tay sau lưng thi triển thần thức xem xét động tĩnh, hắn có thể tinh tưởng cảm giác được, có người đang ở chỗ tối giở trò: Trên đường đi rất dễ dàng nhất phát hiện ra bảo bối nên dễ dẫn phát ra xung đột.

Sự khác biệt là một số chỗ không ai chú mục đến thì lại không có gì cả.

Rất nhiều xung đột đều do có một cỗ năng lượng mạnh mẽ tác quái, lặng lẽ bố trí các bảo vật thành bây rập, mục đích đơn giản chính là khiến tất cả đại tông môn cùng Mặc Vân Thiên quân đội xung đột.

Đáng tiếc là, cho dù Mộng Đại tướng quân đã hiểu rõ điều đó nhưng lại vô kế khả thi.

Không chỉ là vì hắn không có bất cứ chứng cớ gì!

Còn vì thể cục này đều là dương mưu, chính là dương mưu, những bảo vật kia tất cả đều là bảo vật có niên đại đã lâu, tuyệt không giả dối. Nếu người Mặc Vân Thiên không có ngấp nghé chi tâm, thật sự không mảy may tơ hào mà nói, những thủ đoạn này sẽ tự sụp đổ, nhưng mà nhân tính là như vậy, thủ hạ của mình không thể tránh né khỏi việc rơi vào trong những dương mưu này!

Ngoài ra, nhân vật đạo diễn này có năng lượng mạnh mẽ, không nắm bắt được, phiêu hốt vô tung, điểm ấy mới đúng là khiến người ta đau đầu.

Hay là câu nói kia, việc không biết trước mới đúng là đáng sợ nhất gì đó!

Giờ phút này, Mộng Vô Nhai đang chuyên tâm tập trung tinh thần tìm tồi, phải tất yếu trước tiên đem Kiếp Nạn Thần hồn kia tìm ra, chỉ có trước tiên Kiếp Nạn Thần hồn này thu phục được thì Sở Dương kia cùng đơn giản thôi.

Mộng Vô Nhai trước đó đã thi triển hư vô chi thủ, mặc dù không có chính thức bắt được Sở Dương nhưng lại “biết” rõ được Sở Dương sâu cạn như thế nào. Trái lại, Kiếp Nạn Thần hồn vẫn không lộ diện, có một Đại cường địch như thế ở bên cạnh nhìn chằm chằm, như vậy, muốn dưới sự bảo vệ của Kiếp Nạn Thần hồn cường đại như thế mà muốn bắt được Sở Dương, không thể nghi ngờ là chuyện người si nói mộng, tuyệt không thực tế.

Trong Thần Nguyên chi Cảnh, khắc khẩu dần dần thăng cấp, rốt cuộc có người tính tình nóng nảy bắt đầu ra tay.

Nhiều chỗ bắt đầu lộn xộn. Tình huống càng ngày càng tệ, thậm chí cho dù là hai bên trong lòng đều còn nhường nhịn nhưng ngay khi nhất phương xoay người đi lại bị đánh lén ám toán, một khi bị thương, vì cầu tự bảo vệ mình, dĩ nhiên là xoay người đấu võ, không tiếp tục hai lời!

Ám toán ta hả? Ta đã nhượng bộ rồi, ngươi còn ám toán ta? Mới vừa rồi còn giả bộ nhượng bộ, hóa ra là muốn ám toán ta!

Ai có thể nuốt được cơn tức này?

Trong lúc nhất thời, bốn phương tám hướng tận đều là thanh âm chiến đấu bình bình, ban đầu mọi người còn đều có chỗ khắc chế, không dám hạ sát thủ, nhưng rốt cuộc khi có một phương xảy ra chuyện nhân mạng thì tâm tình rốt cuộc không thể khống chế được nữa mà toàn lực ứng phó ra tay!

Trên không trung, Ngôn Như Sơn nhìn thấy tình huống này thì cảm thấy có chút hả hê.

Đối mặt loại tình huống này, mặc dù là Mộng Vô Nhai, làm thống binh mấy chục vạn năm, là siêu cấp lão quái mà cùng cảm thấy thúc thủ vô sách.

Bên kia đánh nhau nhiệt náo, chiến đấu dần dần thăng cấp, bên này còn có Đông Hoàng Thiên Quân phương ở giám thị, tọa sơn quan hổ đấu. Bản thân nếu tham dự chỉ huy, phỏng chừng đám hỗn đản Đông Hoàng thiên kia lập tức sẽ toàn quân ào lên...

.

Điểm này không cần nghi vấn.

Nhưng bây giờ xung đột càng ngày càng kịch liệt, nếu không ngăn lại, thương vong tất nhiên càng lớn. Hơn nữa sẽ cùng các siêu cấp môn phái trong thiên hạ kết xuống tử thù!

Một cỗ lực lượng này cho dù là Mặc Vân Thiên đế Nguyên Thiên Hạn cũng muốn kiêng kị.

Ngoại trừ người Trung Cực Thiên Thiên Kiếm mình bên kia tạm thời còn chưa cùng mình sinh ra xung đột ra, các môn phái khác trên cơ bản đều đã đánh nhau rồi.

Rốt cuộc.

Lại có một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên thoáng hiện. Mộng Vô Nhai đã động, đột ngột vạn phần mà động, thân thể như quỷ mị vậy tại chỗ biến mất.

Sau một khắc hắn đã xuất hiện cách đó ba trăm trượng.

“Phanh” một tiếng, Mộng Vô Nhai giống như cũng vật gì đó va chạm một chưởng rồi nhanh chóng truy tới, chỉ nghe thấy bên kia thanh âm đổi chưởng bang bang liền tiếp vang lên.

Sau một khắc, thanh âm biến mất rồi thấy Mộng Vô Nhai tay xách một thứ gì đó lao ra ngoài, “phanh” một tiếng mà ném xuống đất!

Mọi người tập trung nhìn vào.

Đó chính là một cỗ cương thi! Cương thi này trên người không ít chỗ đã sụp đổ, có một số các đốt ngón tay bị bẻ gãy, chỗ thắt lưng cùng bị đánh nát để lộ ra một cái lô thủng lớn, trước sau thông gió. Giờ phút này hắn bị Mộng Vô Nhai ném xuống đất, không ngờ vẫn còn quý dị vặn vẹo lên, muốn di động tới.

.

.

“Kiếp Nạn Thần hồn cương thi sao?” Mộng Vô Nhai ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua bốn phía quát to: “Kiếp Nạn Thần hồn! Xuất hiện đi, nếu không ta sẽ đem cương thi ngươi vất vả đào tạo ra đánh nát! Ta sẽ đem tất cả cương thi từng cái đánh nát, toàn bộ vỡ thành bột mịn!

Đằng sau, một điểm thanh âm cũng không còn.

Kiếp Nạn Thần hồn ở tại một khu vực đặc biệt bí ẩn, tựa như người sống vậy nuốt nước miếng một cái, có chút trợn mắt há hốc mồm nói: “Đây là người nào a? Không ngờ có thể thoáng chốc đối mặt liền đem Thiên Nhân cấp cương thi đánh thành như vậy, thực lực không tệ a!

Sở Dương cười khổ.

“Ta chỉ biết là hắn là một cao thủ, cụ thể tu vi gì thì không rõ lắm”. Sở Dương toét miệng nói.

“Tối thiểu là sơ giai Thánh Nhân, so với ta không sai biệt lắm!

” Kiếp Nạn Thần hồn ánh mắt sáng lên nói: “Ta nói tiểu tổ tông, sao địch nhân của ngươi cường đại như vậy?”

Sở Dương chẳng thèm ngó tới: “Rất cường đại sao? Hắn cùng Tuyết Lệ Hàn so sánh thì như thế nào?”

“Ha ha, tiểu tổ tông, cái này dường như không thể so sánh với nhau, Đông Hoàng bệ hạ là nhân vật nào chứ, vị tướng quân này mặc dù cùng có thực lực nhất định, nhưng nếu liều chết mà nói, hắn như cũ vẫn phải chết ở trong tay của ta!

” Kiếp Nạn Thần hồn rất tự phụ cười nói.

“Hóa ra ngươi mạnh như vậy sao? Như vậy còn chờ cái gì nữa, mau ra tay hạ hắn đi!

” Sở Dương mừng rỡ nói.

“Tiểu tổ tông, ngài hiểu lầm ý tứ của ta rồi, ta là nói nếu hai ta liều chết, ta có thể hạ được hắn!

“Ta không hiểu lầm mà, ta chính là bảo ngươi đi hạ hắn!

“Ha ha.

.

. Thật ra, đến cảnh giới của chúng ta, trên cơ bản liền không tồn tại vấn đề liều chết, với thực lực của hắn, tất là dưới một người, trên vạn người, bình thường làm sao có thể xuất hiện tình huống không chết không thôi. Cho dù thật sự muốn liều chết, hai người chúng ta thực lực đại khái sàn sàn nhau, không mất năm ba tháng, ta thực sự không làm hắn chết được!

“Gì cơ? Năm ba tháng? Năm ba tháng đánh một trận chiến? Ngươi chơi ta hả?”

“Ngài lại hiểu lầm rồi, đến thực lực như chúng ta đây, thời gian đối với chúng ta mà nói, đã không còn ý nghĩa quá lớn, nếu không đánh lâu dài thì không đủ tạo thành thương tổn trí mạng. Ta sở dĩ có lòng tin có thể hạ được hắn mà bản thân khống chế là bởi vì Kiếp Nạn Thần hồn ta có tinh chất đặc biệt, đó là Bất Tử Bất Diệt!

“Là như thế này? Há không phải nói ngươi có thể mài chết bất luận kẻ nào trên đời sao?”

“Cũng không hoàn toàn như vậy, với tu vi của ta, có thể đơn giản xử lý tuyệt đại đa số người trên đời, có thể mài chết cùng cấp với ta cùng như một số người hơn ta một chút, nhưng nếu gặp phải người mạnh hơn ta quá nhiều thì ta cũng chỉ có thể chạy trối chết thôi, tỷ như Đông Hoàng bệ hạ vậy”.

“Đó chính là nói Cửu Đế Nhất Hậu cùng có thể thu thập ngươi a?”

“Dùng từ thu thập cũng không thỏa đáng, bọn họ mặc dù có thể đánh bại ta dễ dàng nhưng ta nhưng dựa vào tính chất đặc biệt của Kiếp Nạn Thần hồn mà toàn thân trở ra. Trước kia tao ngộ Đông Hoàng bệ hạ, lúc ấy có lẽ là do vô cùng kinh sợ sự uy nghiêm của Đông Hoàng, nếu quả thật lại lần nữa đối mặt với Đông Hoàng, ta mặc dù chắc chắn không địch lại, thậm chí chưa từng có đảm lượng giao thủ, nhưng muốn toàn thân trở ra, cũng không khó”.

“Vậy ngươi không phải là rất khá sao?”

“Lời này cũng không thể nói như vậy, chuyện thế gian, có một sinh tấc có một khắc, chưa hẳn sẽ không có ai khắc chế được ta!

Kiếp Nạn Thần hồn trả lời như vậy là do thật ra Kiếp Nạn Thần hồn còn có câu không dám nói ra, sau lưng ngài có cái bóng dáng kia chính là người đủ khắc chế ta, là siêu cấp khắc tinh, thực lực của hắn cùng Đông Hoàng so với nhau ai cao ai thấp, không có cách nào định luận được nhưng nói đến khắc chế ta, hắn chỉ cần phất phất tay ta cùng xong rồi!

“Nguyên lai là như vậy, tu vi đến trình độ nhất định sẽ rất khó giết chết được? Tính toán xem, tạm thời không nên nghĩ tới những chuyện xa xôi kia, chúng ta nói đến chuyện, tướng quân kia tu vi cao như vậy, lại không có biện pháp bắt được ta, đây chẳng phải chứng minh là tiền đồ của ta rộng lớn! Đạo lý dễ hiểu như vậy, chẳng lẽ ngươi không rõ?”

“Nói cùng đúng”. Kiếp Nạn Thần hồn khẽ gật đầu, lập tức lại có chút ít cao hứng bừng bừng.

Những lời này đúng là quá có đạo lý.

Con kiến hôi có thể cùng Cự Long kết thù sao? Đó là chuyện ngay cả nghĩ cũng không cần nghĩ đến.

Tiểu tổ tông trước đó với tu vi Thiên cấp đã liền cùng mình chống đối, hiện tại có Thánh Vị thực lực lại cùng một người có cùng thực lực với chính mình kết thù. Bản thân mình thật sự là quá mức ngạc nhiên rồi, cho dù bây giờ tiểu tổ tông nói là hắn còn có cừu nhân là người trong Cửu Đế Nhất Hậu thì cũng không có gì kỳ quái!

Liền tại lúc này, bên ngoài Mộng Vô Nhai lại hô một lần nữa.

Ngay sau đó, hắn một chân dẫm nát đầu cương thi kia, chậm rãi dùng sức, rắc một tiếng, cương thi được xưng bất tử đầu tức thì nát bấy, ngay sau đó từ dưới lên xương cổ toàn bộ nát bấy, toàn thân tận hóa bột mịn.

Một đám khói đen, từ trên người cương thi từ từ xông ra, trên không trung vừa chuyển không ngờ liền muốn chạy trốn, chỉ sợi khói đen này có thể thoát thân được, tu chỉnh ba năm trăm năm, liền lại lập tức thành cương thi.

Có người thấy thế liền muốn chặn lại, nhưng Mộng Vô Nhai giơ tay chặn lại mà đưa con mắt sắc bén nhìn theo hướng đi của một đám khói đen này.

Khói đen trên không trung gập lại rồi tự phát bay đi.

Mộng Vô Nhai thân thể bất động, chỉ là con mắt chăm chú nhìn theo, hắn muốn dùng tính chất “Nguyên Linh Quy chủ” để tìm kiếm chủ nhân của cương thi là Kiếp Nạn Thần hồn.

Khói đen dần dần bay tới phía đông bắc.

“Không tốt!

” Kiếp Nạn Thần hồn hô một tiếng nói: “Hắn ở lợi dụng cương thi hắc khí tới tìm ta”.

Sở Dương khẽ giật mình nói: “Khói đen kia là bản mệnh chi khí của ngươi hả?”

Kiếp Nạn Thần hồn sắc mặt có chút khó coi nói: “Đúng vây. Nếu không có bổn mạng khí, ta cũng không cách nào thúc đẩy cương thi thành hình”.

Sở Dương kinh ngạc hỏi nói: “Ngươi không sợ hắn, sao sắc mặt lại khó coi như vậy?”

Kiếp Nạn Thần hồn nói: “Không sợ là một chuyện, nhưng bổn mạng khí bất luận một chút nào cùng rất trân quý, có thể không tổn thất thì tận lực không nên tổn thất mới tốt, nhưng mà nếu ta tùy tiện hiện thân, cùng hắn triền đấu thật ra cũng không sợ, nhưng mà tiểu tổ tông làm sao bây giờ.

.