Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Phía tây, Thiết Kiếm Môn đại trưởng lão đang dẫn người vội vả mà 3 đến, khoảng cách đại viện cũng chưa đầy trăm trượng.

Song liền tại lúc này lại thấy phía trước thanh âm chiến đấu đột nhiên im bặt, chẳng lẽ địch nhân đã chạy? Nhiều người như vậy mà ngay cả chút thời gian như vậy cũng chống đỡ không được sao!

?

Người nọ thực lực quá cường hãn mà xem thời cơ cũng nhạy cảm

...

.

Như thế, không thể cho đối phương có thời cơ lợi dụng?!

Đang lúc đại trưởng lão trong lòng vội vã thì trong lúc bất chợt một bóng đen chợt hiện thân ở trước mặt, nhưng ngay sau đó chính là một tòa kiếm sơn từ trên không trung đột nhiên rơi xuống!

Kiếm sơn này tới quá đột ngột, hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người, thế tới phải tuyệt sát!

Hôm nay Sở Dương đã đột phá tới Thiên nhân cấp tầng thứ, uy lực phát ra quả thực chính là không thể tưởng tượng được!

Ít nhất đã ra ngoài phạm vi mà võ giả cùng tầng thứ có thể chống lại được!

36 chiêu Cửu Kiếp Kiếm pháp, Sở Dương từng chiêu một thi triển ra! Mỗi một chiêu cũng dùng tới Kiếm Cương gia trì!

Đơn thuần là Kiếm Cương cũng đã vô kiên bất tồi, cộng thêm Cửu Kiếp Kiếm cường thế thôi phát, còn cộng thêm Cửu Trọng Thiên Thần Công tinh diệu vận dụng, hơn nữa còn được chín cái đan điền vô hạn lượng cung ứng, nhất là Cửu Kiếp Kiếm chủ trong lòng có khôn cùng vô tận sát khí!

Cứ như vậy, uy lực có thể phát huy ra quả thực chính là kinh thiên

Địa mà quỷ thần khiêp!

Đại trưởng lão theo bản năng rút kiếm nghênh chiến nhưng kiếm mới vừa vào tay lại nhớ ra đây cũng không phải là hơn mười vạn năm thần binh lợi khí mình lúc trước sử dụng, chẳng qua là sơ sẩy như vậy mà tòa kiếm sơn này đã thật thật nện vào giữa đám người!

Đại trưởng lão gào thét một tiếng, ngự kiếm bay lên, hướng theo bóng đen giữa không trung truy theo, cầu có thể cuốn lấy tên đồ tể kia nhưng chỉ thấy được bóng lưng địch nhân càng ngày càng xa!

Không ngờ là một kích phải trúng, vang dội ngàn dặm?!

Không khỏi trong khóe mắt nỗi căm phẫn trào lên!

Phương thức hành động của Sở Dương rất đơn giản và rất thuần túy: Chỉ điểm một chiêu. Cũng chỉ ra một chiêu mà thôi! Bất kể ra chiêu đắc thủ hay không, tuyệt không ham chiến, lại mượn dư âm lực một chiêu này mà lui, tuyệt không ngừng lại!

Nếu là địch nhân bình thường thì chỉ cần hơi tiếp xúc mà lui lại thì hiệu quả có lẽ không có gì lớn, ngay cả có tổn thất thì cũng có hạn, nhưng ai bị vị Thiên nhân cấp Cửu Kiếp Kiếm chủ này sử dụng Cửu Kiếp Kiếm cùng Cửu Kiếp Kiếm cương hơi tiếp xúc rồi lui thì hiệu quả cũng vô cùng trí mạng!

Thậm chí có thể là vô hạn trí mạng!

Cũng chỉ là vừa tiếp xúc như vậy mà đã có bảy tám chục người vĩnh

Viên năm lại ở nơi này.

Những người Thiết Kiếm Môn may mắn còn sống sót đều ngây người như phỗng.

Lúc trước do không có nhiều sự chuẩn bị. Không có bao nhiêu sự đề

Phòng, không có quá nhiêu cảnh giác nên chông đỡ không được cũng

Còn có lời để nói!

".

Nhưng lần này cơ hồ chính là vạn toàn chuẩn bị. Người có thực lực

Mạnh nhất là đại trưởng lão đứng mũi chịu sào, nhưng coi như là như

.

.

.

Thể cũng không có thể ngăn được công kích của đối phương.

Ngược lại bị đối phương đại sát một trận rồi thong dong rời đi.

Cũng chỉ là trong chớp mắt thời gian. Đội ngũ chỉnh tề đã biến thành đầy đất huyết nhục!

Nếu cứ như vậy thì chẳng phải sớm muộn gì cũng bị địch nhân giết sạch sao?

“Hôm nay đây là lần thứ tư tập kích rồi!

Sở Dương trong lòng yên lặng đếm mà cả người vẫn như tia chớp cực tốc bay đi.

Tại bắc phương, Quỷ Vực đại trưởng lão mang theo nhiều nhân thủ nhất, thanh thế tự nhiên cũng lộ ra vẻ to lớn nhất. Nhưng nhiều người thì thật tốt sao?

Chưa chắc!

,

Mắt thấy muốn đi vào khu vực lúc trước có tiếng động kia thì trong lúc bất chợt phía trước có một đạo kiếm quang lóe sáng, ánh mắt vừa phát hiện ra đạo kiếm quang kia thì nó đã biến thành mặt trời nhô lên cao, sáng chói vô pháp nhìn thẳng vào!

Một cái thanh âm trầm ổn mà lạnh lẻo nói: “Kiếm chủ thiên hạ hàng lâm, ai có thể ngăn chặn?!

Nhưng ngay sau đó, đạo kiếm quang chói mắt kia liền biến thành hạo hạo đăng đăng trường giang sông lớn!

Trường giang ba điệp, một lớp sóng, lớp lớp sóng!

Quỷ Vực đại trưởng lão thất kinh, quát lên nói: “Mọi người để ý, lập tức mau tránh ra hai bên!

” Vừa nói liền rút kiếm ra nghênh đón.

Trong đội ngũ này lão có tu vi cao nhất, giờ phút này binh hung chiến nguy. Tự nhiên việc nhân đức không nhường ai, lao ra làm đầu tàu gương mẫu

Đạo kiếm quang không thể đối phương hướng, phảng phất hoàn toàn không có hoa giả cùng Quỷ Vực đại trưởng lão hung hãn va vào nhau, chỉ nghe đại trưởng lão quát to một tiếng nói: “Khốn kiếp!

Rút lui!

Một đạo kiếm quang này cũng chỉ có thanh thế dọa người chứ vốn cũng không phải là chủ lực!

Hắn đoán không sai, một đạo kiếm quang này chỉ đơn thuần là Kiếm Cương, mặc dù cũng tịnh không phải là hoàn toàn dọa người nhưng lực sát thương là có hạn, nhất là đối với cao thủ mà nói, căn bản không thể tạo thành bất kỳ sự uy hiếp nào!

Về phần Sở Dương thì bản thân đã sớm khống chế Cửu Kiếp Kiếm

Tru diệt tái khởi, Cửu Kiếp vung lên.

Lần này, Sở Dương hoàn toàn không nương tay, từ "Nhất Điểm Hàn Quang Vạn Trượng Mang’ một đường không ngừng huy vũ xuống, mãi cho đến chiêu 'chém Sạch Thiên Hạ Không Thu Đao'!

1.

.

36 chiêu, lân nữa dôc toàn bộ lực lượng thi triển ra!

Chín cái đan điền của Sở Dương trong thời gian cực ngắn bị trừu rút hết lực lượng!

Cuối cùng, một cái quang cầu sặc sỡ lấp lánh to lớn ở trong đám người nổ tung lên mà biến thành ngập trời kiếm khí xông lên trời, tung hoành bay vụt, nhưng ngay sau đó lột xác biến thành một con vô kiên

Bất tồi Cuồng Long, từ trong đám người chính diện một đường đột tiến,

Thế không thể đỡ!

=- Nơi nó đi qua, vô số đầu người quay tròn bay lên cáo, phần còn lại của chân tay đã bị cụt cụt nằm la liệt, phía trước nhất nơi thi thể đoạn cụt còn chưa có bay đến kia, kiếm quang sặc sỡ lấp lánh đã như nộ long từ phía sau đội ngũ xuyên ra, một đường cũng không quay đầu lại, “Hưu” một tiếng, biến thành một điểm sáng rực rỡ.

Nhưng ngay sau đó lại vô thanh vô tức biến mất.

.

.

.

Quỷ Vực đại trưởng lão cả người run rây, cơ hồ muốn hộc máu. Đôi

Phương sử dụng Kiếm Cương, mặc dù uy lực không lớn nhưng vân

.

.

.

Thành công cản trở hắn được chôc lát, để cho hắn có một thân Thánh

Nhân sơ cấp tu vi mà căn bản vô năng cứu viện người cạnh mình.

Đợi đến khi hắn hoàn toàn đánh tan Kiếm Cương, vừa muốn xoay người lại xuất kích thì lại chỉ thấy được bóng lưng đối phương viễn độn!

Duy chỉ có một cái thanh âm khàn giọng truyền đến nói: “Hai ngày này người chết thuộc về Quỷ Vực thật sự quá ít, hôm nay cố ý tới để bổ sung!

Một tiếng cười khàn khàn tựa hồ từ bốn phương tám hướng, từ vô số địa phương liên tiếp vang lên, sau đó quay về vắng lặng không tiếng động!

“Bọn chuột nhắt! Ngươi lưu lại đi! Cùng lão phu quyết tử chiến ~!

” Quỷ Vực đại trưởng lão ngửa mặt lên trời rống to, thanh âm thê lương như lệ quỷ vậy.

.

.

.

Tuy nhiên đối phương không trả lời, hiển nhiên đã sớm đi xa rồi!

Chờ lúc nhìn được tôn thất tại hiện trường, Quỷ Vực đại trưởng lão

Thật sự là khí huyêt công tâm, đỏ bừng cả khuôn mặt ho khan một tiếng.

Cố nén mới không có hộc máu!

Đối phương vừa đến vừa đi một lớp công kích mà nhân mã ba cái

Tiêu đội hội hợp cộng lại một ngàn hai trăm người, thế nhưng nay đã ít đi hơn tám trăm người! Trên mặt đất huyêt nhục trải thành nhiêu tâng.

Phốc phốc phốc phốc.

.

.

.

.

.

Cho tới giờ khắc này, phân thi thể bay lên giữa không trung cũng đâu

.

.

.

Người mới rồi rít rớt xuống, rơi vào máu huyêt trên đất mà phát ra ra

Thanh âm trầm muộn.

Mọi người ngây người như phỗng. Địch nhân hung hắn tàn nhẫn như vậy, làm sao bây giờ.

“Lần thứ năm!

” Sở Dương một lần nữa trở lại thầm nói, thân thể vô ý thức lảo đảo một chút, cơ hồ muốn ngã xuống.

.

.

. Cả người, tất cả lực lượng cơ hồ hết thảy đã bị rút hết.

Chân chính không còn sức nữa, mới vừa rồi đầu tiên là thi triển Kiếm Cương cuốn lấy người tu vi cao nhất là Quỷ Vực trưởng lão, sau đó liên tục xuất Cửu Kiếp Kiếm chiêu. Đồ lục liên tiếp ba phân đội nhỏ, nhìn như chiến tích huy hoàng, kì thực đã là đem toàn bộ tu vi cực hạn tiêu hao hết rồi.

Nếu như không phải là Cửu Trọng Thiên Thần Công thần diệu vô

Cùng, tốc độ khôi phục hơn xa công pháp bình thường, còn có Cửu Kiếp

.

.

.

Không Gian bơm ra khổng lồ linh khí trợ giúp, chỉ bằng vào bản thân Sở

Dương thì chỉ sợ chông đỡ không được nữa.

Trong vòng một ngày. Đối mặt với cao thủ như mây mà liên hoàn

.

.

.

Năm lân tập kích! Nêu tính cả buổi tối lúc trước phát động hơn mười lân

Công kích kia thì chăng khác gì là trong vòng một ngày trước sau phát

.

.

.

Động công kích đến gân hai mươi lân!

Lấy lực lượng một người! Một ngày một đêm mai táng đến gần bốn ngàn tên đỉnh cấp cao thủ! Gần bốn ngàn cao thủ ít nhất cũng đã đạt tới Thánh vị trình độ!

Chiến tích huy hoàng như vậy, dòi mắt cả Cửu Trọng Thiên Khuyết,

.

.

.

Nhìn quanh tất cả Thiên nhân cấp cao thủ. Ngay cả Thiên nhân cấp đỉnh

.

.

.

Cũng tuyệt đối không có bất cứ người nào có thể làm được!

Đúng như lời Sở Dương nói: “Dưới Thánh Nhân ta là đệ nhất!

Những lời này tuyệt đối không phải là bốc phét, hơn nữa, coi như là so sánh với ngay cả Thánh Nhân sơ cấp cũng không nhất định có thể có được uy lực khủng bố như vậy, chiến tích kinh người như vậy!

Ở trong địa đạo đợi một hồi và thở dốc, Sở Dương cuối cùng hơi khôi phục được một phần nguyên khí. Lúc này mới chậm rãi hướng về 1 mặt khác đi tới.

Đến đầu bên kia, hắn cẩn thận dụng thần niệm dò xét một chút về động tịnh phía trên, sau khi xác nhận cũng không dị dạng, Sở Dương hít sâu một hơi, đem mặt đất chậm rãi nâng lên, đang muốn phi thân lên nhưng ngoài ý muốn lại nhìn thấy có giọt nước từ trong khe hẹp từng tí chảy xuống.

“Chẳng lẽ bên ngoài đột nhiên trời mưa rồi?” Sở Dương nhíu mày, theo bản năng ngửi ngửi, đột nhiên Sở Dương cảm giác được một cổ mùi tanh tưởi.

Mùi vị này thân là nam nhân Sở Dương thật sự quá không xa lạ gì!

“Con mẹ nó! Người nào ở chỗ này đi tiểu!

” Sở Dương hô to xui, không cẩn thận để nước tiểu lọt vào trong miệng.

Người nào thất đức như vậy? Chẳng lẽ vận rủi của lão tử vẫn chưa xong sao?!

Sở Dương tức giận thân thể chợt lóe lên lao ra.

Một thiếu niên sắc mặt tái xám, thân thể gầy gò gầy yếu vạn phần cúi đầu đi ra ngoài, hắn dùng chút Thủy Vân Tệ hình như là còn sót lại mua chút đồ món ăn và mua mấy cái bánh nướng bánh bao đã nguội lạnh, một đường lạnh run dán sát vào góc tường đi về.

Đi được hai bước lại ho khan một trận, ho khan đến mức tê tâm liệt phế.

.

.

.

Thân ảnh gầy yếu kia ở trong gió thu gào thét làm ai nhìn thấy đều

.

.

.

Thương tiếc.

.

. Ai có thể biết được, thiêu niên gầy yếu này, rúm ró này,

Làm ai cũng thương tiếc này mới vừa lúc trước còn một người một kiêm,

Tru diệt mấy ngàn tên cường giả, là đao phủ máu tanh?

Hiện tại chính là Vương giả trở về?

Đi ra khỏi khu dân nghèo và chợ bán thức ăn, Sở Dương một lân nữa

.

.

.

Trở lại con đường kia, hắn thây có vô sô bóng người tán loạn, vô sô

.

.

.

Người đỏ hồng măt chạy tới chạy lui tìm kiếm cái gì.

Vừa tìm kiếm vừa không ngừng mắng

“Chết tiệt!

“Thằng khốn kiếp!

“Lòng dạ độc ác súc sinh”

“Tên đao phủ trời đánh!

Sở Dương mới vừa dán sát chân tường đi tới, lúc đang sắp đi tới 'Cửa

Nhà' mình thì trong lúc bất chợt có một người tốc độ cực nhanh lao tới,

2 bên bất ngờ không để phòng mà chợt đụng vào nhau.