Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Trong thành tại tất cả nơi hẻo lánh phát sinh chiến đấu. Không ngừng mà có mục tiêu bị đánh chết. Thánh Quân có thể rõ ràng cảm nhận được, một đám một đám Minh Linh pháp lực đang hướng về chính mình hội tụ.

Hết thảy bình thường a.

Không có vấn đề gì a!

Cái cảm giác kia là do chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là ảo giác?!

Nhưng, sau một khắc, hắn nhíu mày. Chỉ thấy phía dưới, hai thanh niên mặc áo đen đã tìm được một vị cao thủ tiếp cận Thánh Nhân Trung cấp và kịch liệt chém giết; Mà cái chân Linh kia rõ ràng không địch lại.

Đối phương những người này ai nấy trong tay đều cầm thần binh lợi khí, mỗi người đều là thân kinh bách chiến, mỗi người đều có được tu vi cao hơn Thánh Nhân Trung cấp chân Linh này.

Mục tiêu muốn phá vòng vây nhưng hai người kia dốc sức liều mạng cản lại rồi lại không nỡ hạ sát thủ, chỉ là du đấu, phủ kín tất cả không gian mà mục tiêu có khả năng bỏ chạy.

Rốt cục, mục tiêu trọng thương chống đỡ hết nổi bị bắt, hai người kia túm người này lên phi tốc mà đi.

Thánh Quân đối với cải này hiếu kỳ không thôi, bắt được người như thế nào lại không giết chết, ngược lại còn mang đi, chẳng lẽ không sợ có hậu hoạn? Hơn nữa, việc bắt giữ rõ ràng so với đánh chết còn tốn nhiều thiệt nhiều khí lực.

Bên trong có hai người chuyên trách phụ trách thẩm vấn.

“Nói, ai phái các ngươi tới!

“Không nói đúng không? Người tới, gia hình tra tấn!

Một tiếng nhe răng cười nói: “Các ngươi nếu không nói, ta nếu không phải đem bọn ngươi giày vò đến mức hồn phi phách tán, cái kia chính là xin lôi các ngươi...

.

Lập tức là dụng hình, một mảnh thanh âm kêu thảm thiết liên tục.

.

.

Nguyên lai đúng là như thế.

Thánh Quân cau mày, mây trắng'ung dung phiêu khởi, lập tức lại quay lên tới chín tầng mây và ở bên trong nói: “Thì ra là thế, bọn hắn đã phát hiện ra sau lưng có người sai sử, bắt lấy người tu vi cao đi thẩm vấn.

.

. Muốn bắt được người phía sau màn.

“Những Khiên Tâm thuật đứt rời kia cũng là bởi vì bị giày vò đến thống khổ, cuối cùng toàn bộ đều hồn phi phách tán.

.

.

“Bất quá, các ngươi làm như vậy nhất định là uổng phí khí lực, coi như là để cho bọn hắn hồn phi phách tán một ngàn lần, bọn hắn không nói được cái gì.

.

. Chỉ là đáng tiếc cho chân Linh của ta. Mà thôi, cho các ngươi làm ầm ĩ vài ngày a, chờ thủy chung không hỏi ra cái gì cũng nên thu tay lại.

Đến tận đây, Thánh Quân trong nội tâm nhẹ đi m không chú ý tới, bên trong nhà tù 1 nhóm thủ vệ trên mặt lộ ra quái dị thần sắc.

Cái này con mẹ nó quái dị!

Lão tử coi tù cả đời chưa từng thấy màn thẩm vấn phạm nhân nào như vậy. Mỗi một lần đều là kêu gào ‘Ta muốn đem các ngươi tra tấn hồn phi phách tán’!

Nhưng, sau vài lần liên tục kêu gào vài tiếng như vậy, người dụng hình cũng không chần chờ mà tận lực gọn gàng một kiếm giết, sau đó lại thay đổi một đám khác, vẫn là câu nói kia “Không nói ta liền đem ngươi tra tấn hồn phi phách tán!

1 sau đó lại gọn gàng một kiếm giết.

.

.

Con mẹ nó.

.

. Ngươi nói tra tấn đâu này? Đó mà là tra tấn sao, đến cùng có biết dùng hình hay không à? "

Đây đại khái chính là tên biến thái sát nhân căn bản là không hiểu được cái gì gọi là tra tấn? Ngươi không phải tra tấn những người bị bắt này mà ngươi tra tấn lỗ tai của chúng ta.

.

.

Mỗi ngày đều phải cùng một câu nói.

.

. Hết lần này tới lần khác. Chúng ta đều muốn sụp đổ rồi?

Mới đầu còn tưởng ràng vị đại gia này tin tưởng là mười phần tiến đến, chính là có thủ đoạn thẩm vấn này tốt, mọi người xoa tay muốn đi theo học một tay.

.

. Hiện tại lại đảo ngược, phạm nhân cơ hồ không bị gì tra tấn, ngược lại là chúng ta những người này bị giày vò đến muốn điên rồi.

.

.

Tha mạng a.

.

.

.

.

. Còn có nửa tháng nữa là đến ngày Quỳnh Hoa Đại Đế đăng cơ đại điển!

Thành nam đột nhiên truyền đến một tiếng thét dài rung trời!

Tiếng thét dài cuồn cuộn mà lên làm rung động Thương Khung, lập tức trên trời cao tựa hồ đột nhiên vang lên tiếng sấm sét giữa trời quang.

Toàn bộ Thiên không tựa hồ cũng sáng lên một cái.

Trong Quỳnh Hoa Thành, đám người Mạc Thiên Cơ nội tâm rùng mình nghĩ: Cao thủ! Có cao thủ đến!

Người này tuyệt đối là một vị Cao cấp Thánh Nhân, thậm chí có thể là Thánh Nhân đỉnh phong cấp độ!

Một đại hán khôi ngô, chắp hai tay sau lưng đi vào trước cửa thành nói: “Hắc Vụ Sơn Hắc Vụ chân Quân, đến đây chúc mừng Quỳnh Hoa Đại Đế đăng cơ, làm phiền thông bẩm một tiếng.

Cửa thành quan trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Hắc Vụ Sơn Hắc Vụ chân Quân chính là Mặc Vân Thiên bản thổ nhân sĩ, chính mình độc bá một mảnh sơn mạch, nghe nói bản thân tu vi trong đã đến mức không gì làm không được.

Cho tới nay, ngay cả khi Nguyên Thiên Hạn còn sống cũng chưa bao giờ dám nhàm vào Hắc Vụ Sơn áp dụng việc bắt lính hay truy cứu sai sót gì.

Mà vị Hắc Vụ chân Quân theo truyền thuyết, theo như đồn đãi thì vị chân Quân này không sai biệt lắm vạn năm mới xuất hiện một lần mỗi một lần xuất hiện đều khiển cho giang hồ nổi lẻn một hồi hạo kiếp!

Không thể tưởng được lúc này đây Quỳnh Hoa Đại Đế đăng cơ, hắn lại tự mình đến đây chúc mừng.

Quỳnh Hoa Đại Đế thật đúng là có mặt mũi.

Một người đến đây, rõ ràng có thể làm cho người cảm giác “Nhất đại Thiên Đế thực sự có mặt mũi1.

.

. Vị Hắc Vụ chân Quân này lợi hại như thế nào cũng đã có thể thấy được rồi!

Cửa thành quan thấy người tới là hắn, tự nhiên là không dám lành đạm, tự mình đăng ký sau đó đưa vị Hắc Vụ chân Quân này vào thành.

Hắc Vụ chân Quân ngẩng đầu ưỡn ngực mà vào.

Ngoài cửa đông, một biển người như thủy triều, bên trong có một lão giả lưng gù lấy, mặt mũi đầy nếp nhăn, đầu đầy tóc trắng run rẩy đi lại chen chúc trong biển người, chứng kiến tình này cảnh không ít người đổ hôi lạnh: Lão nhân này, cẩn thận kẻo cũng bị người đè chết a.

.

.

Nhìn lão già chỉ còn xương bọc da này nếu bị người sống đè chết, cái chuyên kia thật sự là không cái gì kỳ lạ.

Mà lão đầu này cứ như vậy còng lưng mang theo ánh mắt mờ mịt một đường đi vào Quỳnh Hoa Thành. Tại khi đăng ký cũng thành thành thật thật lộ ra chứng minh thân phận của mình, hắn viết xuống một cái tên lại để cho người cười bò: Trì Ngưu Ngưu!

Đăng ký quan thấy cái tên như thú này thì trước tiên nhìn lão đầu trước mặt này mà suýt nữa muốn cười to rồi thả cho lão nhân này đi vào.

Lão đầu tiến vào trong thành thì tan vào trong biển người, tựa như là một giọt nước rơi vào biển cả, lập tức đã không thấy tăm hơi.

Đăng ký quan thay ca, một chồng tư liệu lúc trước cũng được nộp đi lên và nay đổi thành một bản mới.

Đăng ký sách sau khi được đưa vào trong thành thì tại đây có hơn ba trăm người cẩn thận phân biệt, tra tìm, xác nhận, không ngừng có người đem thông tin mang đi.

Người đến người đi, chỉ nghe được thanh âm bước chân vội vàng thanh âm lật qua lật lại trang giấy sột soạt, mỗi người đều là thần sắc chuyên chú, thậm chí ngay cả một hơi thở lớn cũng không có.

Thỉnh thoảng lại có thị nữ nhẹ nhàng rón ra rón rén đi tới rót nước trà mọi người.

Tuy nói là thêm nước trà, kì thực chén trà vẫn đầy, bởi vì mấy trăm người này cơ hồ là không ai có thời gian uống.

Lần này Mặc Vân Thiên thay trời đổi đất, tân bệ hạ đăng cơ, đây là thiên chuyên đại sự, mà chuyên nhóm người mình phụ trách đúng là khâu quan trọng trong đó.

Mỗi người đều bị nghiêm khắc điều tra, duy chỉ có ai thân gia trong sạch mới có tư cách ngồi ở chỗ nầy làm công tác. Từ lúc tiến vào mãi cho đến lúc Quỳnh Hoa Đại Đế đăng cơ chấm dứt, mọi người phải ở bên trong, tuyệt đối không có bất cứ người nào có thể đi ra ngoài.

Hiển nhiên là để giữ bí mật mà công tác như vậy, mỗi người đều rất quý trọng, chỉ cần đăng cơ đại điển thuận lợi chấm dứt, chính mình những người này có thể nói là người đáng tin ủng hộ Quỳnh hoa bệ hạ, có công hôm nay, đến lúc đó nhất định là tiền đồ Quang minh.

Nhưng, nếu là có chỗ sơ suất, vậy cũng hư mất.

.

.

Cho nên mọi người lúc này đều chăm chú đến mức làm cho người ta tức lộn ruột mà nhất là tất cả đều trăm phần trăm tự giác tự nguyện.

Đang trong không khí nghiêm túc và trang trọng, đột nhiên có người “HAAA” nở nụ cười một tiếng, chỉ vào một cái tên phì cười nói: “Trì Ngưu Ngưu.

.

. Ha ha, một lão đầu có tên danh tự, thật sự là chết cười ta rồi.

.

.

Mọi người nghe vậy đồng thời cười cười, nói thật ở chỗ này tiến hành công tác nặng nề như vậy, niềm vui thú duy nhất chỉ có là tìm ra một ít tên kỳ kỳ quái quái mà tìm một chút niềm vui thú mà thôi.

Quan viên này ha ha cười cười nói: “Một lão đầu nhi.

.

. Ha ha ha, một lão đầu nhi mặt mũi đầy nếp nhăn được gọi là Trì Ngưu Ngưu.

.

. Ha ha.

.

. Hơn nữa còn là một cái lão đầu đã một trăm mười bảy vạn tuổi gọi là Trì Ngưu Ngưu.

.

. Ha ha ha.

.

. Ách?

Tiếng cười đột nhiên két một tiếng dừng lại!

Không chỉ là hắn, tất cả ai vừa nghe được những lời này cùng một thời gian dừng lại nụ cười, sắc mặt trở nên kinh nghi bất định, còn có một phần rung động!

Một cái lão đầu nhi tự nhiên là không có gì kỳ quái!

Không chỉ là Quỳnh Hoa Thành, thành trấn nào mỗi ngày đều tiếp đãi rất nhiều lão đầu nhi, cái này tự nhiên là chẳng có gì lạ.

Về phần tên lão đầu kia tuy buồn cười nhưng không kỳ quái. Danh tự chính là ký hiệu của một người, ngay cả là buồn cười thì danh tự kỳ lạ quý hiếm cổ quái cũng không hiếm.

Nhưng lão đầu một trăm mười bảy vạn tuổi này.

.

. Đã có thể quả thực lại để cho người ta cảm thấy rung động rồi!

Cái dạng người gì mới có thể sống đến một trăm mười bảy vạn tuổi? Chỉ có là vổ giả đỉnh cao! Chỉ là tò tuổi tác mà suy đoán thì đối phương ít nhất cũng phải là một Cao cấp Thánh Nhân!

Bởi vì coi như là Sơ cấp thánh nhân cũng sống không được dài như vậy!

Trên thực tế, coi như là tuổi thọ của Thất Tinh hộ vệ hiện tại thì cũng không xê xích bao nhiêu!

Lĩnh ban quan viên bỗng nhiên đứng lên nói: “Ta nói, ngươi không có nhìn lầm chứ? Tư liệu thật sự ghi lại là một trăm mười bảy vạn tuổi hả? Mà không phải một trăm mười bảy tuổi đấy chứ?”

Vị quan viên kia đầu đầy mồ hôi nói: “Cái này.

.

. Đúng vậy.

.

. Tuyệt đối đúng vậy, nơi này còn có chứng minh thân phận của hắn!

Lĩnh ban quan viên ba bước rút thành hai bước đi qua cầm tư liệu hô to một tiếng nói: “Cấp tốc đem tư liệu về người này đưa đến tổng chỉ huy!

Lập tức có một u Linh thị vệ xuất hiện, tiếp nhận tư liệu rồi như một trận gió lao đi.

Nhìn theo bóng lưng thị vệ mà mọi người toát mồ hôi lạnh. Có mấy người đã là môi mặt xanh bạch.

May mắn là thằng này phát hiện ra người này một trăm mười bảy “Vạn” tuổi.

.

. Bằng không, lão đầu này lọt lưới rồi. Chuyện này quá hay ho rồi!