Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,116,092
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Giờ khắc này, Tinh linh nữ hoàng khẩu khí lại có chút ít nghịch ngợm nói : “Mà...

. Quân theo ta Quỳnh Tiêu vũ phong vân, ta làm bạn với với quân ngạo thế Cửu Trọng Thiên.

.

. Đó cũng là tâm nguyện của ta từ lúc sanh ra nha.

.

. Mặc dù không phải là thật sự đạt thành, nhưng thủy chung có một người đàn ông nói những lời này, người nam nhân này là người ta yêu.

.

.

"

Sở Dương trong lòng chấn động.

Nhớ tới bản thân tất nhiên đã từng không chỉ một lần cùng các huynh đệ của mình đã nói những lời này.

.

.

Nhưng không nghĩ tới, một câu nói đó đối với một nữ nhân mà nói lại là một giấc mộng tươi đẹp! cơ hồ là một mơ ước của nữ nhân !

Quân theo ta, Quỳnh Tiêu vũ phong vân!

Ta làm bạn với với quân, ngạo thế Cửu Trọng Thiên!

Đây cũng là không bỏ không rời, hơn nữa là thật ờ đinh không bỏ không rời sao!

Nhưng ngay sau đó, thân thể Tinh linh nữ hoàng chậm rãi lay động, nói: “Ta sắp biến mất rồi.

.

. Ngươi có Tinh linh Hoàng Ấn trong người.

.

. Sau này ngươi chính là Tinh linh Tộc Tinh linh hoàng.

.

. Sở Dương, phu quân của ta.

.

.

"

"Tiễn Thần gia gia.

.

. Xin lỗi.

.

.

"

"Tạm biệt.

.

.

"

"Tâm nguyện thành vậy, ta rất thỏa màn.

.

.

" Tinh linh nữ hoàng thân ảnh dần dần trở nên hư ảo, giống như sương khói vậy tản ra, tuy nhiên con ngươi vẫn chăm chú nhìn vào Sở Dương, như mộng như ảo, tràn đầy thâm tình.

"Ta muốn hôn nhẹ ngươi.

.

.

" Nàng đột nhiên hết sức trôi nổi đến gần, muốn hôn Sở Dương một cái.

Sở Dương cũng không có né tránh.

Giờ phút này làm ra bất kỳ động tác dư thừa nào cũng là như khinh nhờn Tinh linh nữ hoàng, Sở Dương không thể né tránh, cũng bất nhân tránh!

Nhưng, một động tác cuối cùng đà thành bọt nước, thân thể nàng đà tản ra trờ thành sương khói, môi đỏ mọng khi tiếp xúc đến môi Sở Dương trong một sát na đã hoàn toàn tản ra.

Sở Dương cuối cùng là không có cảm giác được nụ hôn. Tinh linh nữ hoàng Vũ Quỳnh Tiêu, cũng dù sao cũng là không có hoàn thành được nụ hôn đã phải tiêu tán.

.

.

Tựa hồ chi để lại một tiếng dàng dặc thờ dài.

Vị Tinh linh nữ hoàng bệ hạ cả đời thuần khiết vô hạ, trong ngọc trắng ngà, ở thời điểm cuối cùng của sinh mệnh muốn hôn nam nhân mình yêu tha thiết một cái mà không có làm được!

Tinh linh nữ hoàng hoàn toàn tiêu tán cõi trần, Tinh linh ngũ thần lên tiếng khóc lớn, nhất là Tiễn Thần lại càng cực kỳ bi thương!

Mà Sờ Dương giờ phút này trong lòng cũng chua xót, hán đối với Tinh linh nữ hoàng cố nhiên nói không tới ái mộ, cũng là có mấy phần thương tiếc, không thể làm cho nàng chân chính không tiếc nuối chết đi, đối với Sở Dương mà nói, cũng là một phần tiếc nuối.

Theo Tinh linh nữ hoàng biến mất, trên người đám người Mạc Khinh Vũ quang mang cũng dần dần ẩn vào thân thể, mà bốn nàng đồng loạt tụ tập đến bên cạnh Sở Dương, ngay cả là Tử Tà Tình cường thế nhất vào giờ khác này cũng không ngoại lệ.

Sau khi chính thức nhìn vị tuyệt thế hồng nhan chết đi, sau khi nghe được tiếng lòng của nàng, bốn nàng cảm giác được, nhân thế cũng không có chuyện gì so sánh với chuyện người yêu nhau ở bên cạnh, làm bạn với nhau, đó mới là trọng yếu.

Còn có chính là.

.

.

Tinh linh ngũ thần vào giờ khấc này nhìn các nàng với ánh mắt tất nhiên để cho bốn nàng có chút sợ.

.

.

Ánh mắt của bọn họ cuồng nhiệt, bi thiết.

Ngay cả bốn nàng cũng là cao thủ, nhưng bị ánh mắt đặc dị như vậy nhìn soi mói cũng cảm giác toàn thân không được tự nhiên, vẫn ở cạnh Sở Dương là an toàn nhất.

Là người các nàng yêu đồng thời cũng là người yêu các nàng?

Sở Dương cười khổ thấp giọng nói: “Mới vừa rồi.

.

.

"

"Ngươi làm đúng.

" Đám người Mạc Khinh Vũ trăm miệng một lời nhưng ngay sau đó ý không dễ nhìn lẫn nhau một cái, lúc này Thiết Bổ Thiên làm đại biểu nói : “Nàng thật quá đáng thương, quả nhiên là ta thấy yêu thương.

.

. nữ nhân khả ái, xinh đẹp, dịu dàng như vậy lại phải cô độc cả đời, cả đời đều phải chờ đợi.

.

. Nghe nói kinh nghiệm của nàng, trong lòng chúng ta cũng là cảm giác chua xót.

.

. Trong cuộc đời một cái nguyện vọng như vậy ngươi nếu không chấp thuận không khỏi quá tàn nhẫn.

.

.

"

Sở Dương thở dài một tiếng.

Vào giờ khắc này, trong lòng hắn làm sao không nghĩ như vậy, nếu không cũng sẽ không không nhúc nhích tùy ý để nữ hoàng có động tác.

Đúng vậy, vị Tinh linh nữ hoàng Vũ Quỳnh Tiêu đại nhân này thật sự là.

.

. Quá đáng thương.

Sở Dương thậm chí không có thể hiểu được, trời cao tại sao lại hành hạ một vị khuynh quốc hồng nhan, tuyệt đại phấn hồng như vậy ?

Nguyện vọng duy nhất, có thể nói là cực kỳ bình thường mà mãi cho đến chết, mãi cho đến ý niệm phiêu tán, như cũ không có hoàn thành!

Trời cao sao mà tàn khốc!

Băng thanh ngọc khiết kiếp này chi lộ!

Có thể thật sự là danh phù kỳ thực.

.

. Băng thanh ngọc khiết kiếp đường a.

Đám người Sở Dương trong lòng người than thở không dứt.

Lại thấy Tinh linh ngũ thần hướng bọn họ đi tới, tất cả nhìn chăm chú vào Sở Dương, mỗi người trong mắt vẻ mặt cũng là vô hạn ủng hộ cùng cuồng nhiệt.

Nhưng ngay sau đó, năm người đồng loạt quỳ xuống, trăm miệng một lời nói: “Tham kiến Tinh linh Hoàng bệ hạ!

"

Sở Dương nghe vậy giật mình!

Sở Dương vội vàng lắc mình tránh ra. Lúc nào ta đã thành Tinh linh Hoàng rồi?

Ta là nhân loại đó, lúc trước bị nói xấu là nhân yêu tạp chủng cũng đà rất buồn bực, nay lại trực tiếp hoàn toàn thành "Biến chủng", cho là ta không biết Tinh linh Hoàng nhất định là Tinh linh sao? !

Các ngươi từ nơi nào có thể nhìn ra ta là Tinh linh đây?.

.

. Điều này cũng quá hoang đường đi.

Tiễn Thần nhìn hán không hiểu mỉm cười giải thích nói : “Vương thượng, trên người ngài có ấn ký Tinh linh Hoàng Ấn tượng trưng cho hoàng quyền cao nhất của Tinh linh Tộc, Tinh linh Hoàng Ấn đã nhận thức ngài làm chủ! Như vậy ngài chính là Tinh linh hoàng bệ hạ của chúng ta!

"

Hấn nhìn Sở Dương vẫn trợn mắt há hốc mồm chân tay luống cuống trên mặt có sự sủng ái nói : “Còn có nữa, ngài là người được nữ hoàng bệ hạ tự mình nhận định, cho phép, còn là vị hôn phu của nữ hoàng bệ hạ, như vậy ngài không phải là Tinh linh Hoàng thì là ai đây?"

Một lời kinh thiên này làm cho Sở Dương hoàn toàn ngất.

Cái này cũng nói được sao?

Ta làm sao lại thành vị hôn phu của Tinh linh nữ hoàng rồi?

"Tiễn Thần các hạ, ai cũng biết, mới vừa rồi đây chẳng qua là nhất thời thích ứng chi kế.

" Sở Dương miệng đáng lưỡi khô nói: “Tiên Thần tiền bối, ngươi nói cái gì đó, đây cũng không phải là chuyện có thể nói giỡn đâu!

"

"Cười giỡn? Trò đùa? Chúng ta không muốn nói đùa, chuyện trọng đại như vậy làm sao lại thành trò đùa được? !

" Tiễn Thần nghiêm túc nói.

"Sở Dương, ngươi tới đến Thiên Khuyết thời gian ngắn ngủi, quả thật có điều không biết, đây thật sự là truyền thống của Tinh linh Tộc, từ xưa đã như thế.

" Tuyết Lệ Hàn ờ một bên hát đệm nói : “Tình huống bây giờ là như thế, ngươi trăm triệu lần từ chối không xong. Tinh linh Hoàng Ấn đang ờ trên người của ngươi, cho nên ngươi trở thành người kế nhiệm Tinh linh Hoàng, thống lĩnh Tinh linh Tộc sẽ là trách nhiệm của ngươi.

"

Lấy đầu óc của Sở Dương tự nhiên là có thể nghe được, Tuyết Lệ Hàn trong lời này có ám hiệu.

Tinh linh Tộc, đây chính là một cỗ lực lượng tương đối khổng lồ!

Lập tức sè phải đối chiến Thiên Ma, có một cổ lực lượng như vậy, đây chính là trợ lực lớn lao!

Nhưng, bất kể là trợ lực như thế nào Sở Dương vẫn không muốn làm cái cái gọi là 'Tinh linh Hoàng a.

"Nếu như nói mấu chốt nằm tại cái Tinh linh Hoàng Ấn ấn ký truyền thừa gì đó.

.

.

" Sờ Dương trầm ngâm nói: “hay là các ngươi tìm Tinh linh có tư chất ưu tú, ta thừ đem Tinh linh Hoàng Ấn dùng biện pháp gì đó chuyển đi ra ngoài, quay lại đến người Tinh linh được tuyển định, để cho hết thảy trờ lại quỳ đạo, ngươi xem thế nào?"

Sở Dương bất thình lình nói chuyện này, để cho đám người Tiễn Thần và Tuyết Lệ Hàn Yêu Hậu cơ hồ tập thể hỏng mất!

Nếm thử chuyển đi ra ngoài? !

Ngươi cho ràng Tinh linh Hoàng Ấn là cái gì?

"Vạn lần không được a!

" Tiễn Thần nhảy lên nói: “Tinh linh Hoàng Án quyết không cho phép dời đi.

.

. Chỉ cần người có được hoàng ấn từ bỏ hoàng ấn, hoàng ấn sẽ tức thì tiêu tán, hon nữa còn là tức thì biến mất.

.

. Trừ phi là.

.

.

"

"Trừ phi là cái gì?" Sờ Dương hỏi tới, chỉ cần có "Trừ phi" có ý nghĩa là còn có hi vọng, Sở Dương cũng là thật tâm không muốn làm cái gì Tinh linh Hoàng a.

"Trừ phi là.

.

. Tinh linh Hoàng Ấn chủ nhân đã chết, yên diệt.

.

. Tinh linh Hoàng Án mới có thể tiêu tán, nhưng cũng tuyệt đối không thể nào chuyển được cho khác người a.

.

.

" Tiễn Thần cơ hồ muốn khóc nói.

Đây cũng là Tinh linh Hoàng, nhất tộc chi hoàng a, lấy Tinh linh Tộc thực lực mà nói, cơ hồ có thể áp đảo Thiên Khuyết Thập phương thiên địa, trên trời dưới đất, làm sao còn có người bất đắc dĩ như vậy đây?

Chẳng lẽ thế đạo thật sửa lại, chẳng lè thiên tuyệt Tinh linh nhất tộc ta sao?

"Ách.

.

.

" Sở Dương sửng sốt.

Không thể chuyển? Trừ phi chết? Thậm chí cho dù chết cũng chi là tiêu tán?

Trong lúc nhất thời, Sở Dương chân chính đã tê rần móng vuốt, lẩm bẩm nói : “Nhưng là ta ngày ngày bận rộn như vậy, ta nơi nào có thời gian đi làm Tinh linh Hoàng a? Thật không có phương pháp cứu vãn sao?"

Sở Dương buồn bực cực kỳ.

Tinh linh ngũ thần cũng là trưởng giả vượt qua vô số năm tháng, cho dù không phải là người thông minh, đó cũng là lão nhân rất khôn ngoan, nhất thời hiểu Sở Dương băn khoăn ở nơi đâu mà không khỏi nở nụ cười nói: “ Làm Tinh linh Hoàng, cũng không nhất định phải thường trú ở Tinh linh Tộc a.

.

. Ngài bình thường nên làm cái gì, vẫn có thể làm cái đó, chúng ta cũng sẽ không can thiệp vào tự do của ngài.

"

Sở Dương lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm nói : “Thì ra còn có thể như vậy, chỉ cần không quấy rầy cuộc sống bình thường của ta, vậy thì có thương lượng.

.

.

"

Người này, chảng lẽ làm Tinh linh hoàng lại ủy khuất ngươi như vậy sao ?

Tính cách ngay thẳng nhất là Lực Thần xoa xoa tay, có chút lắp bắp nói : “Nghe nói trong tay bệ hạ.

.

. Có Sinh Mệnh Chi Tuyền? Nhưng không biết.

.

. Cụ thể có bao nhiêu đây? Có dư một chút không !

"

Vừa nói như thế, nghe thấy dậy cung âm biết nhã ý Sở Dương thần sắc cũng kỳ diệu lên nói: “có một điểm? không lẽ tại Cửu Trọng Thiên Khuyết, Tinh linh tộc đà không còn Sinh Mệnh Chi Tuyền nữa rồi?"

Tinh linh ngũ thần trên mặt lộ ra thần sác khó xử.

Một hồi lâu, Tiễn Thần cười khổ một tiếng, mỡ miệng nói : “Bệ hạ, đúng vậy, bổn tộc Sinh Mệnh Chi Tuyền những năm gần đây vẫn quý trọng, vân ti mi duy trì, nhưng không có Tinh linh Hoàng An gia trì, Sinh Mệnh Chi Tuyền thủy chung là năm sau ít hơn năm trước, năm tháng tiêu hao đi qua, có thể nói là ngày càng sa sút, đến hiện nay, cơ vốn đã sắp thấy đáy.

.

.

"

Tinh linh ngũ thần đồng thời thở dài.

"Chính là bởi vì Sinh Mệnh Chi Tuyền mà lần này Tinh linh Tộc mới đi ra khỏi rừng; chuẩn bị cả tộc dấn thân vào thiên ma chiến trường.

.

. Dù sao Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng không có, Tinh linh nhất tộc nhất định từ từ đi bị suy sụp điêu linh, không bằng mượn cơ lúc này cùng thiên ma quyết nhất tử chiến, còn có thể chết oanh oanh liệt liệt một chút.

"

Ngũ thần đồng thời cười khan.