Mắt thấy những bột thuốc kia sắp ngưng tụ thành đan, "Phanh" một tiếng nổ vang lên, một cỗ sóng khí từ lò luyện đan tuôn ra, Thẩm Tường kinh ngạc lui lại, nhìn lấy cái nắp rơi xuống kia, đầu hắn mồ hôi nhễ nhại: "Vậy mà nổ lò!
"
"Ngươi không sao chứ?" Tô Mị Dao ở cách đó không xa đang chải chuốt mái tóc của mình hỏi.
"Không có việc gì!
" Thẩm Tường thở dài một hơi, kiểm tra lò luyện đan, lò luyện đan cũng không có bị hư hại.
"Vậy tiếp tục đi, đây là chuyện thường xảy ra.
" Tô Mị Dao mỉm cười khích lệ đối với hắn.
Nhìn thấy nụ cười đủ loại phong tình này, loại cảm giác thất bại trong lòng Diệp Thần lập tức được quét sạch sành sanh, hắn nghỉ ngơi một chút, lấy dược liệu ra tiếp tục luyện đan.
Đi qua ba canh giờ, Thẩm Tường lại đến một bước cuối cùng kia, tuy nhiên lần này hắn vẫn thất bại, so với trước đó hơn là không có nổ lò.
Thẩm Tường thở dài: "Luyện thật khó a! Còn có một phần tài liệu, phải thành công a!
"
Tô Mị Dao cầm một cái khăn lụa ướt át, đi đến bên cạnh hắn, thấm lấy mồ hôi trên mặt của hắn, khẽ cười nói: "Tiểu gia hỏa, năm đó lúc tỷ tỷ ta luyện chế Tẩy Tủy đan thế nhưng là nổ mấy cái lò luyện đan lận, ngươi đã không tệ rồi! Ta đoán chừng ngươi ít nhất phải luyện tới khoảng hai mươi lần mới có thể thành công!
"
Thẩm Tường hơi sững sờ, nhìn chăm chú vào gương mặt yêu kiều kia của Tô Mị Dao, được một mỹ nữ khuynh thành như vậy chăm sóc, để trong lòng của hắn hơi rung động, lúc này hắn lại không thể không nhớ tới hình ảnh Tô Mị Dao lõa thể kia mà trước đó hắn đã từng nhìn qua...
.
Biết mình có chút thất thố, Thẩm Tường vội vàng nói: "Cái gì? Hai mươi lần? Không được, ta không có nhiều tiền để mà tiêu phí như vậy.
"
Tô Mị Dao cố tình lay động hai quả núi ngọc trên lồng ngực của mình một chút, yêu kiều xì một tiếng: "Tiểu gia hỏa, ngươi suy nghĩ tung tung đối với ta cũng không có gì, nhưng ngươi mà suy nghĩ lung tung đối với sư tỷ vậy thì ngươi sẽ gặp phải xui xẻo.
"
Nghĩ đến Bạch U U, mỹ nhân lạnh lùng này toàn thân đều là sát khí, Thẩm Tường cười ngây ngô vài tiếng cũng không dám lại nhìn chằm chằm vào hai quả núi ngọc đang lay động trước ngực Tô Mị Dao kia.
Tô Mị Dao thì đắc ý cười duyên.
Thẩm Tường nghỉ ngơi hơn một canh giờ, đồng thời nghe Tô Mị Dao giảng thuật những tâm đắc mà nàng ta có được khi luyện Tẩy Tủy đan.
.
.
Nghỉ ngơi qua đi, Thẩm Tương lại bắt đầu lần nữa, lần này so với hai lần trước đó đều nhanh hơn, chỉ là mất một nửa canh giừo thì đã đến giai đoạn cuối cùng là ngưng đan.
Tô Mị Dạo ở một bên đôi mắt đẹp của nàng lóe lên, nàng ta ngưng mắt nhìn Thẩm Tường, dưới cái nhìn của nàng, Thẩm Tường không có khả năng nhanh như vậy mà có thể luyện chế ra được Tẩy Tủy đan, nhưng bây giờ lại thật gióng như sắp thành công, loại thiên phú luyện đan này thế nhưng là ngay cả chính nàng cũng cảm thấy bội phục, nàng ta có thể nhìn thấy tương lai của Thẩm Tường sau này sẽ nhiều màu nhiều sắc hơn so với nàng.
"Sư tỷ, thần mạch của chúng ta không có cho nhầm người! Nam nhân này không để cho chúng ta phải thất vọng.
" Tô Mị Dao dùng thần thức truyền âm tới Bạch U U đang ở trong giới chỉ.
Giọng nói lạnh lùng của Bach U U vậy mà mang theo ý cười khó có được: "Như vậy mới tốt.
"
Một lát đi qua, Thẩm Tường mở mắt, trên nét mặt tràn đầy vẻ kích động, hắn mở lò luyện đan ra, sau đó quay đầu nói với Tô Mị Dao: "Mị Dao tỷ, ta thành công! Ta luyện chế thành công ra được Tẩy Tủy đan!
"
Lúc này Bạch U U cũng từ trong giới chỉ đi ra, nàng ta cũng giống như Tô Mị Dao, bên trong ánh mắt không che giấu được sự vui mừng, dù sao các nàng đều đặt tất cả hy vọng lên trên người của Thẩm Tường, trông thấy Thẩm Tường có được thiên phú như vậy, các nàng đương nhiên sẽ vui mừng không thôi.
Tẩy Tủy đan bình thường đều là một lò có thể ra ba viên, Thẩm Tường chỉ có thể luyện ra hai viên, nhưng hắn chỉ dùng khoảng thời gian một ngày thì đã luyện chế thành công ra được, chỉ có người có thiên phú cực cao mới có thể làm ra được như thế, điều này nói rõ Thẩm Tường trong lúc luyện đan có thể sinh ra một loại năng lực nhận biết kỳ lạ, có thể cảm ứng được ngưng đan trong nháy mắt một cách vi diệu, từ đó nắm giữ bí quyết, có thể để cho hắn thành công sau khi thất bại mấy lần.
Tô Mị Dao sờ lấy đầu của Thẩm Tường, đôi mắt quyến rũ nhìn lấy Thẩm Tường cười nói: "Khá lắm, không có phụ sự kỳ vọng của ta đối với ngươi!
"
Bạch U U cũng nhẹ gật đầu đối với Thẩm Tường, con ngươi lạnh lùng cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, trông thấy hai đại mỹ nhân cao cao tại thượng có thái độ như thế đối với hắn, trong lòng Thẩm Tường rất là đắc ý.
Thẩm Tường lần này tuy rằng có thể thành công, nhưng không có nghĩa là lần sau cũng sẽ thành công, cho nên hắn phải luyện thêm mấy lần nữa, hắn vừa mới từ dưới mật thất đi lên, đã nhìn thấy một thiếu nữ trên người mặc quần áo màu tím ngồi ở trong phòng nhỏ.
Nhìn thấy thiếu nữ cao quý mỹ lệ trước mắt này, Thẩm Tường không thể không mất hồn: "Tiên Tiên, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Tiết Tiên Tiên hờn dỗi: "Ngươi ta còn không phải là tới tìm ngươi! Ngươi làm một đại nam nhân, cần phỉa đi tìm ta mới đúng, ta một cái cô nương vậy mà lúc nào cũng phải chạy tới nơi này của ngươi, sẽ để cho người khác phải chê cười.
"
Thẩm Tường gãi đầu có chút ngượng ngùng, vốn là hắn xác thực muốn đi tìm Tiết Tiên Tiên, nhưng hắn luyện đan lại luyện quá mức say mê, hắn đi tới bên cạnh Tiết Tiên Tiên, sờ lên gương mặt xinh đẹp đỏ bừng kia.
"Tiên Tiên, thật sự là có lỗi a! Ta vẫn luôn đang luyện đan, đây là lễ bồi tội.
" Thẩm Tường lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong chứa hai viên đan dược màu đen, đây là Tẩy Tủy đan mà hắn vừa mới luyện chế ra!
Tiết Tiên Tiên mở hộp ra xem, duyên dáng nói lớn: "Tẩy Tủy đan! Đây là tiểu Tường ca luyện?"
Thẩm Tường cười nói: "May mắn luyện được, ta bây giờ không có tài liệu, đang chuẩn bị muốn đi mua, nhưng Linh Đan các này đã là của Dược gia, ta đi mua phải gấp mấy lần giá cả, Tiên Tiên có thể giúp ta đi mua về một chút dược liệu hay không?"
Tiết Tiên Tiên cúi thấp đầu, đôi mi thanh tú cau lại, nàng ta giống như đang suy nghĩ chuyện gì, gương mặt xinh đẹp đầy vẻ nghiêm túc.
"Đương nhiên là có thể, chỉ là tiểu Tường ca ngươi ở cái tuổi này mà đã có thể luyện chế ra Tẩy Tủy đan, việc này thật sự là quá kinh người.
" Tiết Tiên Tiên nhẹ giọng nói ra: "Tiểu Tường ca, sau này ngươi nhất định phải tiến vòa những môn phái võ đao kia, như vậy ngươi mới có thể đặt chân tới đỉnh phong võ đạo.
"
Thẩm Tường gật đầu nói: "Ta sớm đã có dự định, chỉ là thực lực bây giờ của ta còn chưa đủ. Tiên Tiên, có phải có rất nhiều môn phái tới tìm ngươi hay không?"
Tiết Tiên Tiên than nhẹ một tiếng: "Không phải môn phái, chỉ là một người, một người có ân đối với Tiết gia chúng ta, nàng ta nhìn trúng ta, cho nên muốn thu ta làm đồ đệ, nàng ta giống như cũng là một người trong môn phái võ đạo, cụ thể như thế nào thì nàng ta cũng không có nói với ta.
"
"Chẳng bao lâu nữa thì ta sẽ đi cùng với nàng.
" Nói đến đây, trên mặt Tiết Tiên Tiên hiện ra vẻ mặt không muốn.
Thẩm Tường vuốt ve mái tóc của nàng, cười nói: "Không sao, chỗ đó mới là cái nôi của cường giả, sớm muộn sẽ có một ngày ta cũng sẽ đi.
" Nói xong, Thẩm Tường lấy ra một tờ giấy đưa cho Tiết Tiên Tiên, đây là tiền giấy một vạn đại linh tiền.
Tiết Tiên Tiên nhận lấy, nở nụ cười ngọt ngào đối với hắn: "Tẩy Tủy đan đối với ta không có tác dụng gì, ta giúp ngươi đi bán rồi chuyển thành dược liệu đi! Chờ ta, ta sẽ trở về rất nhanh.
'
Tiết Tiên Tiên rời đi, Thẩm Tường vội vàng đi tắm một cái, hắn vừa mới tắm rửa xong đi ra thì Tiết Tiên Tiên đã trở lại.
Để Thẩm Tường ngoài ý muốn chính là, Tiết Tiên Tiên đi cùng với một nữ tử áo trắng có bộ dáng thành thục thướt tha mà trở về, nếu như không phải Thẩm Tường từng thấy được Bạch U U và Tô Mị Dao thì hắn chắc chắn sẽ bị nữ tử cực đẹp này làm cho mê hoặc.
Nữ tử trở về với Tiết Tiên Tiên thì là một người phụ nữ trung niên, nàng ta có một khuôn mặt trái xoan, không có một chút son phấn nào, làn dao trắng nõn nà, vậy mà không thua kém gì Tiết Tiên Tiên, nàng ta giống như cười mà không phải cười, mắt phượng chứa sự uy nghiêm mà nhìn lấy Thẩm Tường, thân thể mềm mại như thể không xương kia lại tản mát ra một cỗ khí thế vô hình, để cho người ta cảm thấy nàng ta giống như là một thiên nữ cao cao tại thượng có lực lượng hủy thiên diệt địa.