Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Cập nhật: 13/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 645
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Sau khi vào thành, Thẩm Tường trông thấy rất nhiều người tập trung trước một bức tường dài, hắn đi qua xem, chỉ thấy trên bức tường này dán đầy tin tức, đều là một số loại tin tức như hướng dẫn, ở trên còn có bản đồ của toàn thành, địa chỉ của một số nhà trọ, cửa hàng nổi danh, hoàng cung, địa chỉ gia tộc võ đao...

.

Bản đồ rất chi tiết, Thẩm Tường chẳng mấy chốc thì ở trên bản đồ đã tìm thấy vị trí của Dược gia, đó là nơi có khoảng cách rất gần với hoàng cung, đồng thời còn trông thấy địa chỉ của Tiết gia vừa mới được đánh dấu, Tiết gia là gia tộc đang chuyển đến Vương thành.

Bức tường dài này không chỉ có bản đồ, còn có một số tin tức khác, ví dụ như tìm kiếm người, tìm kiếm đồ đạc, mua, bán hoặc là tuyển dụng, có thể để cho một số người mới tới Vương thành nhanh chóng tìm được việc làm.

Thẩm Tường đảo qua một lần thì ngạc nhiên khi thấy rằng có thông tin về việc tuyển dụng của thúc tổ hắn.

"Chiêu nạp Luyện Đan sư, địa điểm là .

.

. Thẩm Lộc Tông.

"

Thẩm Tường nhớ rõ cái chỗ đó, sau đó tìm kiếm ở trên bản đồ, chẳng mấy chốc thì có thể tìm thấy.

"Động tác của thúc tổ thật nhanh, vừa mới tới Vương thành thì đã có thể tìm được một gian cửa hàng tốt như vậy!

" Thẩm Tường từ trên bản đồ có thể nhìn ra được vị trí kia rất tốt, là nơi ngay ở ngã tư, hơn nữa còn là kiến trúc có ba tầng, diện tích cũng rất lớn.

Nhớ rõ đường đi, Thẩm Tường lập tức tiến về.

Chẳng mấy chốc, hắn đã đi tới một khu vực tương đối phồn hoa hơn, nhìn thấy một gian cửa hàng đang đóng cửa, tuy nhiên cửa của cửa hàng này rất cũ nát, có rất nhiều dấu dao và dấu vết khác, giống như thể vừa bị đánh qua.

Thẩm Tường nhíu chặt lông mày, gõ nhẹ cửa.

"Ai?" Một giọng nói mang theo sự tức giận truyền đến từ bên trong cửa.

"Thúc tổ, là ta!

" Thẩm Tường nhẹ giọng trả lời, lúc này hắn có thể đoán được một chút gì đó.

Cửa vừa mở ra, Thẩm Tường đã nhìn thấy khuôn mặt già nua và tức giận kia của Thẩm Lộc Tông.

Lúc này, Thẩm Tường nhìn thấy được cảnh tượng bên trong cánh cửa, đó lại là một mảnh lộn xộn, cho ngồi đổ nát, trên tường đầy vết đao, nhìn thấy những thứ này, nắm đấm của Thẩm Tường lập tức nắm chặt lại, phát ra tiếng "Răng rắc" giòn tan, bên trong đôi mắt cũng đầy vẻ tức giận.

"Ai đã làm điều đó!

" Thẩm Tường âm trầm hỏi một tiếng, hắn thế, hắn nhất định phải để cho người đã làm ra những chuyện này trả lại một cái giá lớn gấp mười lần.

"Đi vào rồi nói!

" Thẩm Lộc Tông nói.

Sau khi Thẩm Tường đi vào, từ lầu một đi tới lầu ba, trên tường, sàn nhà, nóc nhà đều bị người dùng binh khí sắc bén phá hỏng, cái bàn càng không cần phải nói, không có một cái nào là hoàn chỉnh.

Thẩm Tường càng nhìn càng tức giận, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh đến đáng sợ, như thế khiến cho Thẩm Lộc Tông hơi kinh ngạc.

Lầu ba, Thẩm Tường và Thẩm Lộc Tông ngồi trên sàn nhà.

"Hậu viện vẫn còn tốt, ta vốn là mời hai tên tiểu nhị đến trông cửa hàng, hiện tại bọn hắn đều bị đánh cho bị thương, ta vừa mới đi đưa cho bọn hắn đan dược và một ít linh tiền.

" Thẩm Lộc Tông thở dài nói: "Cái cửa hàng này ta đã mua trước đó rất lâu rồi, luôn luôn trống kohong, sáng hôm nay sau khi ta đi ra ngoài thì có một đám người xông tới .

.

. sau đó thì biến thành bộ dáng này.

"

"Là ai làm? Ta bây giờ đi tìm bọn hắn!

" Bên trong đôi mắt Thẩm Tường tràn đầy sát ý, ngay cả trưởng lão Dược gia và thiên tài của Dược gia cũng bị hắn xử lý, hắn còn có ai mà không dám giết?

Thẩm Lộc Tông nói ra: "Vốn là ta cũng muốn đi giáo huấn tên kia một chút, nhưng ai mà biết tên kia lại là chưởng quỹ của một đại thế lực lớn về đan dược, nếu như chúng ta lại đắc tội thế lực lớn về đan dược này mà nói, chúng ta sau này muốn mua đan dược cũng khó khăn.

"

Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng: "Thúc tổ, chuyện này ngươi không cần lo lắng! Thẩm gia chúng ta vừa mới tiến vào chiếm giữ Vương thành thì bị người tới cửa ức hiếp, nếu như không cường ngạch một chút, vậy Thẩm gia chúng ta sau này còn có thể lăn lộn ở chỗ này như thế nào?"

Thẩm Lộc Tông nói ra: "Chuyện này ta cũng biết .

.

. chưởng quỹ của thế lực lớn về đan dược kia là muốn lấy được cửa hàng tốt này, nhưng ta vẫn luôn không chịu nhượng lại, thẳng đến lúc ta dán ra tin tức chiêu nạp thì hắn mới động thủ, hắn là muốn cho ta biết khó mà lui.

"

Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Thúc tổ, ngươi thế nhưng là một vị Luyện Đan sư, thế mà bị một tên chưởng quỹ ức hiếp.

"

Thẩm Lộc Tông cười khổ nói: "Ta đây không phải là lấy đại cục làm trọng sao! Thẩm gia chúng ta đã đắc tội Dược gia rồi a.

"

Trong Vương thành ngoài Dược gia là một cái thế lực đan dược ra, còn có một cái thế lực khác, đó chính là Đan Hương Dược trang, ở Vương thành và trong một số thành thị khác đều có cửa hàng chi nhánh, mà lại là một cái thế lực làm việc khiêm tốn, nhưng bây giờ lại làm ra chuyện như vậy.

"Là Đan Hương Dược trang sao? Ta đây đi tìm chưởng quỹ kia! Ở trong Vương thành này có năm cửa hàng của Đan Hương Dược trang, là cửa hàng nào trong số đó?" Thẩm Tường đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất dích vào mông, nhìn thần tình kia thì đã biết hắn tuyệt sẽ không bỏ qua.

Thẩm Lộc Tông bây giờ cũng không có cách nào, hắn biết thực lực và cỗ ngạo khí của cháu trai này của mình: "Cửa hàng ở phía nam, nhớ kỹ đừng giết người, ở trong Vương thành nếu như giết người thế nhưng là phải ăn trái đắng a! Ta và ngươi cùng đi thôi!

"

Thẩm Tường gật nhẹ đầu, sau đó cùng Thẩm Lộc Tông rời khỏi cửa hàng.

"Thúc tổ, thực lực của ngươi bây giờ là gì?" Thẩm Tường hỏi, hắn và Thẩm Lộc Tông ở cùng một chỗ chỉ có thể cảm nhận được trên người hắn có một luồng khí nóng, cũng không thể cảm ứng ra được mức độ hùng hậu của chân khí hắn.

"Hắc hắc, ta cũng không phải ăn chay, mặc dù không có mạnh như gia gia ngươi.

" Thẩm Lộc Tông cũng không có nói cho Thẩm Tường.

"Tiểu gia hỏa, trong Vương thành có thể nói là ngọa hổ tàng long, cho nên cho dù là ta cũng không dám động thủ một cách tùy ý.

"

Thẩm Tường gật đầu nói: "Ta đây biết, nghe thúc tổ ngươi nói như vậy, ngươi chắc là rất lợi hại a! Thế mà đồng ý ăn quả đắng.

"

Thẩm Lộc Tông cười nói: "Sau này ngươi sẽ biết, có đôi khi ăn chút thiệt thòi cũng không phải là xấu, ví dụ như bây giờ, ai cũng không biết lão già ta đây có thực lực chính xác là gì, nếu như chọc giận ta, hắc hắc.

.

.

"

Thẩm Lộc Tông cười đến cực kỳ âm hiểm, để Thẩm Tường không thể không rùng mình một cái, nếu như ẩn giấu được thực lực thì có thể cho địch nhân đến một cái tát bất ngờ, điều này cũng đúng là thủ đoạn rất âm hiểm.

Chỉ chốc lát sau, Thẩm Tường và Thẩm Lộc Tông đi tới một trang viên được tường cao vây quanh, nơi này chính là Đan Hương Dược trang, bọn họ tiền vào một kiến trúc khá lớn có hai tầng, nơi này là nơi chủ yến bán đan dược trong Đan Hương Dược trang.

"Tiểu tử, đừng quá khác người là được rồi.

" Thẩm Lộc Tông nói khẽ.

Thẩm Tường nhẹ gật đầu, sau đó quát lớn một tiếng: "Chưởng quỹ nơi này, cút ra đây cho ta!

"

Giọng nói của Thẩm Tường được rót chân khí hùng hậu vào mà hét ra, tiếng hét chấn động đến tòa kiến trúc này khẽ run lên, người ở trong này càng là khiếp sợ không thôi, thế mà có người đến Đan Hương Dược trang để gây chuyện, hơn nữa còn là một thiếu niên!

Đan Hương Dược trang làm ăn khá khẩm, nhưng bị Thẩm Thường hét lên như vậy, tất cả mọi người lập tức chạy ra ngoài cửa, ở bên ngoài quan sát lấy tính huống bên trong.

Thẩm Tường vừa hét lên như vậy làm kinh động đến toàn bộ người của Đan Hương Dược trang, rất nhiều hộ vệ đều lập tức chạy đến bao vây Thẩm Tường lại.

Những hộ vệ này đề có tu vi Phàm Võ cảnh tầng bốn tầng năm, Thẩm Tường từ từng tia chân khí tràn ra khỏi người bọn hắn là có thể đoán được, loại người có tu vi Phàm Võ cảnh tầng sáu giống như Diệp Thần cũng không nhiều, tuổi còn trẻ đã ít lại càng ít, cho nên thực lực của Thẩm Tường so với những tên hộ vệ này thì vẫn tương đối mạnh.

Thẩm Tường nhìn bên cạnh một chút, phát hiện Thẩm Lộc Tông đã không thấy, ở vừa rồi Thẩm Lộc Tông đã lẫn vào trong đám người mà đi ra bên ngoài, xem ra Thẩm Lộc Tông không muốn lộ diện tham dự vào chuyện này.

"Ngươi có biết đây là đâu không? Mà dám xông tới gây chuyện!

" Một nam tử anh tuấ ước chừng khoảng ba mươi tuổi đi tới, trên người hắn mặc một bộ quần áo lộng lẫy màu trắng, bên hông treo một cái ngọc bội tinh xảo sáng trong, vừa nhìn thì đã biết người này có thân phận cao quý.