Phòng khách
- Thưa phụ hoàng, Như nhi đồng ý liên hôn.
Câu nói của Song Như khiến hoàng thượng, hoàng hậu và tam vương gia Tĩnh Băng không khỏi thoảng thốt.
Cả ba đều không ngờ nàng lại quyết định như vậy, chỉ có thể ngơ ngác nhìn nàng.
Hoàng thượng cố gắng dịu xuống cảm xúc bất ngờ , hỏi:
- Như nhi, con chắc chứ?
Nàng mỉm cười trong veo nói:
- Dạ chắc.
Đáng lẽ…….
thái tử Gia Kinh Dương phải là người vui vẻ nhất nhưng trong lòng hắn lại không cảm thấy dễ chịu chút nào.
Hắn biết nàng không tự nguyện gả cho hắn, là hắn ép nàng phải làm vậy nhưng biết làm sao đây, hắn không thể để mất nàng.
Dù có phải ép buộc nàng nhưng chỉ cần có nàng, hắn cam lòng làm vậy.
Hắn ôm quyền nói:
- Thỉnh hoàng thượng thu xếp, ngày mai thần sẽ đưa công chúa Song Như về Liêu quốc tổ chức lễ thành thân.
- Được. _ Hoàng thượng gật đầu.
Thái tử Tĩnh Hàn và nhị vương gia Tĩnh Tuyết dù đã biết trước kết quả này nhưng vẫn không thể nào chấp nhận nổi.
432022s1vheyatjs
Ngự thư phòng
- Như nhi, nói cho phụ hoàng biết, vì sao con lại đồng ý? _ Hoàng thượng vấn.
Nàng chạy đến phía sau Người, vừa xoa bóp vai cho Người vừa nói:
- Như nhi biết, phụ hoàng, mẫu hậu và các ca ca đã lao tâm khổ tứ vì Như nhi, vì vậy Như nhi không muốn mọi người phải phiền lòng nữa. Con biết dù con chỉ là công chúa được sắc phong nhưng mọi người đều rất yêu thương con, chính vì vậy con càng không muốn vì con mà để xảy ra chiến tranh, làm ảnh hưởng đến an nguy của mọi người và cả đất nước Âu Dương quốc thái bình thịnh trị này.
- Như nhi, con……
- AIZ……. _ Hoàng thượng chỉ biết thở dài ngao ngán.
Từ xưa đến nay, chuyện liên hôn để kết tình bang giao giữa hai nước là chuyện bình thường. Tuy đã có nhiều công chúa được gả đến các đất nước khác nhưng lần này lại khiến Người khó xử.
Chỉ vì Song Như là tiểu công chúa mà Người yêu thương nhất.
Điều này, chính Người cũng không thể lí giải nổi là vì sao?
Người biết chứ, người biết nàng tuy vẻ bề ngoài vô tư vô lự như vậy nhưng thật ra nàng lại rất biết suy nghĩ thấu đáo, luôn suy nghĩ cho từng người, không phân biệt cao thấp.
Nàng bản chất lương thiện như vậy, Người sao đành lòng để nàng đến Liêu quốc kia chứ? Thật không an tâm.
Trong hoàng cung, ngươi lừa ta gạt, ta tranh ngươi đấu, một mình nàng làm sao có thể đối phó hết đây. Dù nàng có thông minh bao nhiêu nhưng cũng không đủ để đối phó.
Ở Âu Dương quốc, nàng được cưng chiều hết mực, không ai dám làm xằng làm bậy, đụng chạm đến nàng nhưng đến Liêu quốc kia, liệu Gia Kinh Dương có thể bảo vệ nàng nổi không? Các phi tử của hắn khi biết nàng sắp trở thành thái tử phi, liệu họ có để yên chăng?
Hoàng thượng biết thái tử Gia Kinh Dương thật sự yêu nàng nhưng tình yêu này liệu có bền vững nổi không? Không thể nào biết trước được.
Hoàng thượng trầm tư suy nghĩ, sau một lúc lâu mới xoay người đối diện với nàng, xoa xoa đầu nàng hiền từ nói:
- Như nhi, ta sẽ phái ám vệ giỏi nhất hoàng cung theo bảo vệ con, sẽ không bao giờ để con xảy ra chuyện gì. Có chuyện gì phụ hoàng nhất định sẽ phái người qua đón con trở về, không để con bị bất cứ một tổn hại nào.
Nàng cảm động, đôi mắt rưng rưng, nhào vào lòng Người, ôm chầm lấy Người khóc.
- Cảm ơn phụ hoàng.
432022s1vheyatjs
Tẩm cung của hoàng hậu.
- Như nhi, ta không muốn con đi đâu, oaoaoa~~~~~~
Song Như mới bước vào tẩm cung của hoàng hậu đã bị nàng ôm chầm khóc lóc ỉ ôi.
- Mẫu hậu, con……...
Nàng con chưa nói được lời nào là hoàng hậu lại tiếp tục khóc sướt mướt nói:
- Như nhi, con đừng đi mà, mẫu hậu không thể không có con. Công chúa bảo bối của ta, con đi rồi còn ai chơi với mẫu hậu nữa, con ai giúp mẫu hậu massage, làm đẹp, nói chuyện phiếm nữa…….
oaoaoa~~~~~
Đôi mắt của Song Như cũng bắt đầu đo đỏ, ôm chặt lấy hoàng hậu khóc.
- OAOA Như nhi cũng không muốn xa mẫu hậu đâu nhưng mà nếu Như nhi không làm vậy chiến tranh sẽ xảy ra a……oaoaoa~ ~ ~ ~ ~
- Oaoa mẫu hậu biết, mẫu hậu biết nhưng mà ta vẫn không chấp nhận được oaoaoa~ ~ ~ ~
- Mẫu hậu đừng buồn, các ca ca sẽ thay Như nhi chăm sóc cho mẫu hậu mà.
- Bọn hắn…….
ta không cần, chỉ cần con thôi, bảo bối của ta….
.
oaoa ~ ~ ~ ~
- Như nhi ~ ~ ~ ~ ~
- Mẫu hậu~ ~ ~ ~ ~ ~
- OAOAOAOAOAOA~ ~ ~ ~ ~ ~
……….
Tiếp sau đó chính là màn ôm nhau khóc lóc của hai mẹ con như con nít nhà Song Như mà tác giả ta đây cũng bó tay……. >_