Chương 1 - Đây Là Mệnh Của Cô
Chương 2 - Cô Phải Trả Bao Nhiêu? (H)
Chương 3 - Trầm Luân Cả Đời
Chương 4 - Em Băng Bó Cho Anh, Anh Bảo Vệ Em Cả Đời
Chương 5 - Thoa Thuốc Cho Anh
Chương 6 - Lấy Mạng Bọn Cô?
Chương 7 - Đừng Mà!
Chương 8 - Thù Hận Và Nước Mắt
Chương 9 - Phát Tiết (H)
Chương 10 - Ngủ Cùng Nhau (H)
Chương 11 - Như Bài Hát Ru
Chương 12 - Tôn Thiên Vũ
Chương 13 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 14 - Chỗ Nào Cũng Ngọt
Chương 15 - Vấy Bẩn
Chương 16 - Quá Đủ Rồi! (H)
Chương 17 - Thay Trời Hành Đạo
Chương 18 - Gây Khó Dễ
Chương 19 - Rời Đi
Chương 20 - Trung Tâm Thương Mại
Chương 21 - Bạo Hành?
Chương 22 - Không Dùng Thì Vứt
Chương 23 - Oan Gia Gặp Gỡ
Chương 24 - Sặc Mùi Thuốc Súng
Chương 25 - Ghen Tuông Không Rõ Ràng
Chương 26 - Chiếm Lấy Cô (H+)
Chương 27 - Xé Hết Rồi!
Chương 28 - Cô Sợ Anh Sao?
Chương 29 - Có Cần Khoa Trương Vậy Không?
Chương 30 - Say
Chương 31 - Tức Đến Điên Rồi
Chương 32 - Đẹp Đến Nao Lòng
Chương 33 - Mà Nè, Em Cũng Biết Buồn Đấy Nhé!
Chương 34 - Tiểu Mỹ Nữ
Chương 35 - Chi Quân Không Thương Hạ An Nữa? (H)
Chương 36 - Em Cũng Thích Anh (H+)
Chương 37 - Cô Gái Cứng Đầu (H+)
Chương 38 - Yêu Râu Xanh
Chương 39 - Chưa Làm Gì Hết
Chương 40 - Người Của Mạn Gia?
Chương 41 - Mang Cơm Đến Cho Anh.
Chương 42 - Hợp Khẩu Vị
Chương 43 - Mạn Tuyết Linh
Chương 44 - Thôi Miên
Chương 45 - Thử Xem!
Chương 46 - Không Như Cô Nghĩ
Chương 47 - Biểu Đạt Thành Ý
Chương 48 - Ngất Rồi!
Chương 49 - Không Còn Tính Người
Chương 50 - Anh Tự Nghĩ Xem
Chương 51 - Anh Ngủ Ngon
Chương 52 - Ba Mẹ Đến
Chương 53 - Ép Cưới
Chương 54 - Hiểu Chuyện Đến Đau Lòng
Chương 55 - Kết Hôn
Chương 56 - Bất Hạnh Bao Nhiêu Mẹ Đều Thay Con Gánh
Chương 57 - Khó Ngủ
Chương 58 - Tân Hôn Của Cô
Chương 59 - Người Ta Sẽ Nói Anh Là Yêu Râu Xanh
Chương 60 - Xem Ai Cứu Được Cô
Chương 61 - Đừng Bắt Con Rời Xa Em
Chương 62 - Cố Chi Quân! Tôi Hận Anh!
Chương 63 - Trái Tim Anh Là Màu Gì?
Chương 64 - Lần Này Mẹ Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Được Con
Chương 65 - Sợ!
Chương 66 - Tội Lỗi
Chương 67 - Mất Niềm Tin
Chương 68 - Muốn Trốn Đi
Chương 69 - Lấy Lòng Nữ Nhân
Chương 70 - Rời Khỏi Nơi Đau Thương
Chương 71 - Đừng Doạ Anh
Chương 72 - Muốn Phát Điên Rồi!
Chương 73 - Cũng Chỉ Vì Yêu
Chương 74 - Về Nhà!
Chương 75 - Giấc Mơ Của Anh
Chương 76 - Muộn Rồi
Chương 77 - Đợi Tôi!
Chương 78 - Song Thai
Chương 79 - Dạo Phố
Chương 80 - Hoa
Chương 81 - Điều Cô Ao Ước
Chương 82 - Chọc Cho Cô Vui
Chương 83 - Tin Tưởng Hắn
Chương 84 - Ngủ Sofa
Chương 85 - Để Anh
Chương 86 - Sự Thật Một Năm Kia
Chương 87 - Tất Cả Đều Được Phơi Bày
Chương 88 - Biến Mất Khỏi Thế Giới Của Cố Chi Quân
Chương 89 - Cố Chi Quân! Tạm Biệt!
Chương 90 - Phát Điên Rồi
Chương 91 - Cô Cút Đi Cho Tôi!
Chương 92 - Thất Vọng
Chương 93 - 5 Năm Sau
Chương 94 - Trở Về Rồi!
Chương 95 - Rose
Chương 96 - Kéo Cô Về Bên Mình
Chương 97 - Papa Của Áo Áo
Chương 98 - Chờ Đợi
Chương 99 - Anh Xin Lỗi
Chương 100 - Anh Cút Đi!
Chương 101 - Trợ Lý
Chương 102 - Cải Trang
Chương 103 - Trợ Lý Mới
Chương 104 - Cafe
Chương 105 - Tin Tưởng
Chương 106 - Rõ Được Nguyên Nhân
Chương 107 - Bị Phát Hiện
Chương 108 - Tôi Chỉ Cần Bình Yên Thôi!
Chương 109 - Tuyệt Tình Đến Đau Lòng!
Chương 110 - Bảo Bối Của Anh
Chương 111 - Chơi Thật Vui
Chương 112 - Về Nhà
Chương 113 - Tin Tức Trấn Động
Chương 114 - Dẹp Yên Tin Đồn
Chương 115 - Hôn Lễ
Chương 116 - Hợp Tác
Chương 117 - Sống Chung
Chương 118 - Papa Đáng Thương
Chương 119 - Ấm Áp
Chương 120 - Đấu Giá
Chương 121 - Bị Hạ Thuốc
Chương 122 - Em Khó Chịu
Chương 123 - Cô Rất Mê Người (H+)
Chương 124 - Cô Giận Rồi!
Chương 125 - Tính Cả Đi
Chương 126 - Vì Yêu!
Chương 127 - Anh Yêu Em
Chương 128 - An An Của Anh
Chương 129 - Bắt Cóc
Chương 130 - Em Tin Anh!
Chương 131 - Chủ Mưu
Chương 132 - Kẻ Điên
Chương 133 - Nguyện Chết Vì Em!
Chương 134 - Xót Cho Người Bệnh
Chương 135 - Viên Mãn [End]
Chương 1 - Đây Là Mệnh Của Cô
Chương 2 - Cô Phải Trả Bao Nhiêu? (H)
Chương 3 - Trầm Luân Cả Đời
Chương 4 - Em Băng Bó Cho Anh, Anh Bảo Vệ Em Cả Đời
Chương 5 - Thoa Thuốc Cho Anh
Chương 6 - Lấy Mạng Bọn Cô?
Chương 7 - Đừng Mà!
Chương 8 - Thù Hận Và Nước Mắt
Chương 9 - Phát Tiết (H)
Chương 10 - Ngủ Cùng Nhau (H)
Chương 11 - Như Bài Hát Ru
Chương 12 - Tôn Thiên Vũ
Chương 13 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 14 - Chỗ Nào Cũng Ngọt
Chương 15 - Vấy Bẩn
Chương 16 - Quá Đủ Rồi! (H)
Chương 17 - Thay Trời Hành Đạo
Chương 18 - Gây Khó Dễ
Chương 19 - Rời Đi
Chương 20 - Trung Tâm Thương Mại
Chương 21 - Bạo Hành?
Chương 22 - Không Dùng Thì Vứt
Chương 23 - Oan Gia Gặp Gỡ
Chương 24 - Sặc Mùi Thuốc Súng
Chương 25 - Ghen Tuông Không Rõ Ràng
Chương 26 - Chiếm Lấy Cô (H+)
Chương 27 - Xé Hết Rồi!
Chương 28 - Cô Sợ Anh Sao?
Chương 29 - Có Cần Khoa Trương Vậy Không?
Chương 30 - Say
Chương 31 - Tức Đến Điên Rồi
Chương 32 - Đẹp Đến Nao Lòng
Chương 33 - Mà Nè, Em Cũng Biết Buồn Đấy Nhé!
Chương 34 - Tiểu Mỹ Nữ
Chương 35 - Chi Quân Không Thương Hạ An Nữa? (H)
Chương 36 - Em Cũng Thích Anh (H+)
Chương 37 - Cô Gái Cứng Đầu (H+)
Chương 38 - Yêu Râu Xanh
Chương 39 - Chưa Làm Gì Hết
Chương 40 - Người Của Mạn Gia?
Chương 41 - Mang Cơm Đến Cho Anh.
Chương 42 - Hợp Khẩu Vị
Chương 43 - Mạn Tuyết Linh
Chương 44 - Thôi Miên
Chương 45 - Thử Xem!
Chương 46 - Không Như Cô Nghĩ
Chương 47 - Biểu Đạt Thành Ý
Chương 48 - Ngất Rồi!
Chương 49 - Không Còn Tính Người
Chương 50 - Anh Tự Nghĩ Xem
Chương 51 - Anh Ngủ Ngon
Chương 52 - Ba Mẹ Đến
Chương 53 - Ép Cưới
Chương 54 - Hiểu Chuyện Đến Đau Lòng
Chương 55 - Kết Hôn
Chương 56 - Bất Hạnh Bao Nhiêu Mẹ Đều Thay Con Gánh
Chương 57 - Khó Ngủ
Chương 58 - Tân Hôn Của Cô
Chương 59 - Người Ta Sẽ Nói Anh Là Yêu Râu Xanh
Chương 60 - Xem Ai Cứu Được Cô
Chương 61 - Đừng Bắt Con Rời Xa Em
Chương 62 - Cố Chi Quân! Tôi Hận Anh!
Chương 63 - Trái Tim Anh Là Màu Gì?
Chương 64 - Lần Này Mẹ Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Được Con
Chương 65 - Sợ!
Chương 66 - Tội Lỗi
Chương 67 - Mất Niềm Tin
Chương 68 - Muốn Trốn Đi
Chương 69 - Lấy Lòng Nữ Nhân
Chương 70 - Rời Khỏi Nơi Đau Thương
Chương 71 - Đừng Doạ Anh
Chương 72 - Muốn Phát Điên Rồi!
Chương 73 - Cũng Chỉ Vì Yêu
Chương 74 - Về Nhà!
Chương 75 - Giấc Mơ Của Anh
Chương 76 - Muộn Rồi
Chương 77 - Đợi Tôi!
Chương 78 - Song Thai
Chương 79 - Dạo Phố
Chương 80 - Hoa
Chương 81 - Điều Cô Ao Ước
Chương 82 - Chọc Cho Cô Vui
Chương 83 - Tin Tưởng Hắn
Chương 84 - Ngủ Sofa
Chương 85 - Để Anh
Chương 86 - Sự Thật Một Năm Kia
Chương 87 - Tất Cả Đều Được Phơi Bày
Chương 88 - Biến Mất Khỏi Thế Giới Của Cố Chi Quân
Chương 89 - Cố Chi Quân! Tạm Biệt!
Chương 90 - Phát Điên Rồi
Chương 91 - Cô Cút Đi Cho Tôi!
Chương 92 - Thất Vọng
Chương 93 - 5 Năm Sau
Chương 94 - Trở Về Rồi!
Chương 95 - Rose
Chương 96 - Kéo Cô Về Bên Mình
Chương 97 - Papa Của Áo Áo
Chương 98 - Chờ Đợi
Chương 99 - Anh Xin Lỗi
Chương 100 - Anh Cút Đi!
Chương 101 - Trợ Lý
Chương 102 - Cải Trang
Chương 103 - Trợ Lý Mới
Chương 104 - Cafe
Chương 105 - Tin Tưởng
Chương 106 - Rõ Được Nguyên Nhân
Chương 107 - Bị Phát Hiện
Chương 108 - Tôi Chỉ Cần Bình Yên Thôi!
Chương 109 - Tuyệt Tình Đến Đau Lòng!
Chương 110 - Bảo Bối Của Anh
Chương 111 - Chơi Thật Vui
Chương 112 - Về Nhà
Chương 113 - Tin Tức Trấn Động
Chương 114 - Dẹp Yên Tin Đồn
Chương 115 - Hôn Lễ
Chương 116 - Hợp Tác
Chương 117 - Sống Chung
Chương 118 - Papa Đáng Thương
Chương 119 - Ấm Áp
Chương 120 - Đấu Giá
Chương 121 - Bị Hạ Thuốc
Chương 122 - Em Khó Chịu
Chương 123 - Cô Rất Mê Người (H+)
Chương 124 - Cô Giận Rồi!
Chương 125 - Tính Cả Đi
Chương 126 - Vì Yêu!
Chương 127 - Anh Yêu Em
Chương 128 - An An Của Anh
Chương 129 - Bắt Cóc
Chương 130 - Em Tin Anh!
Chương 131 - Chủ Mưu
Chương 132 - Kẻ Điên
Chương 133 - Nguyện Chết Vì Em!
Chương 134 - Xót Cho Người Bệnh
Chương 135 - Viên Mãn [End]
"Tôn Thiên Vũ không bằng anh nhưng mà anh cũng không được mặc thành như vậy, đã mượn tên tuổi của chàng trai hai mươi đi xin việc không thể nào là bộ dạng của anh được"
Cố Chi Quân cảm thấy Mộ Nghiên nói cũng có lý.
Anh vốn muốn thật đẹp trai để xuất hiện trước mặt Hạ An nhưng lần này đi anh chính là muốn cãi trang giấu nhẹm cái thân phận Cố đại tổng tài này nên không thể phô trương như vậy được.
"Tôi đi thay bộ khác"
Nói rồi anh liền trở lại phòng thay đồ, rất nhanh đã đi ra.
Mộ Nghiên nhìn thấy anh liền lắc đầu, vẫn còn khí chất của tổng tài quá nhiều.
Cố Chi Quân lại thay Mô Nghiên lại lắc đầu thẳng tới khi cả tiếng đồng hồ sau vẫn chưa tìm được bộ dạng thích hợp để đi xin việc.
Mộ Nghiên nhìn Cố Chi Quân lại thở dài, tổng tài của anh chính là cái giá treo quần áo đấy, quần áo vì anh mà đẹp chứ không phải anh đẹp vì quần áo, ném lên người anh cái áo sale sập sàn ba mươi ngàn mua ở trên mạng thì nó cũng trở thành đồ hiệu mấy chục triệu.
Cái loại khí chất tổng tài này đã ăn sâu vào xương vào máu của Cố Chi Quân rồi, muốn làm một cậu trai trẻ có chút ngây thơ thật sự khó hơn lên trời.
Nhưng...
.
Mộ Nghiên anh tuyệt đối không chịu thua, anh nhất định sẽ bẻ gãy được cái loại khí chất tổng tài này để Cố Chi Quân hoá thành thỏ non chính hiệu.
Anh cười bí hiểm tiến đến trước mặt Cố Chi Quân mà Cố Chi Quân lại cảm tấy Mộ Nghiên liền này có chút nguy hiểm, còn muốn ngăn cản nhưng Mộ Nghiên đã đẩy được anh vào phòng thay đồ.
Kém lại rèm cửa bao mươi phút trôi qua Cố Chi Quân lần nữa bước ra ngoài, mà bộ dạng lúc này của anh người ta nhìn vào chắc chắn sẽ không thể tin vào mắt mình.
Mái tóc vuốt keo gọn gàng của anh được Mộ Nghiên tỉa thành đầu nấm, đôi mắt phượng cũng được che đi bằng cặp kính giả cận dày cộm, khuôn mặt góc cạnh còn được tạo khối để bớt đi vẻ lạnh lùng, cuối cùng còn chấm cho anh thêm vài cái nốt rùi trên mặt.
Quần áo thì chính là loại áo sơ mi trắng rộng che đi cơ bắp của anh, còn kết hợp với cái quần tây màu đen đầy vẻ nghiêm túc.
Cố Chi Quân lúc này đây chính là thư sinh nghiêm túc chính hiệu.
Mộ Nghiên nhìn nhìn rồi gật gật đầu. Đúng! Chính là bộ dạng này.
Anh quả thật tài năng quá đi liệu rằng anh có nên đi làm stylist không nhỉ?
Cố Chi Quân nhìn mình trong gương thật sự muốn bóc hoả, đây thật sự là anh sao? Cái bộ dạng non chẹt ngố ngố này, aaa, anh thật sự không chấp nhận được.
Đưa tay muốn gỡ cái kính ra Mộ Nghiên liền ngăn cản.
"Cố tổng, anh bây giờ chính là chàng trai học siêu giỏi tốt nghiệp đại học lúc hai mươi tuổi và đây lần đầu anh đi xin việc đấy"
Cố Chi Quân đành bất lực thu tay lại.
Vì được làm trợ lý cho cô. Anh nhịn!
"Tiếp theo là thái độ"
Mộ Nghiên vuốt vuốt cầm sau đó lại bắt Cố Chi Quân đóng giả làm người đi phỏng vấn còn Mộ Nghiên là sếp của anh.
Hỏi được mấy câu Mộ Nghiên liền bất lực lắc đầu.
"Anh có thể giả vờ là mình là chàng trai thư sinh đáng yêu một chút không? Trả lời mà như muốn ăn tươi nuốt sống người hỏi vậy?"
Cố Chi Quân chỉ thở dài.
"Làm lại"
Lại qua thêm nửa tiếng nữa nhưng bọn họ lại không có bất kì tiến triển nào, Cố Chi Quân vẫn là bộ dạng lạnh lùng đó.
Mộ Nghiên ôm trán muốn khóc, dáng vẻ bên ngoài còn miễn cưỡng thay đổi được nhưng cái thái độ này của tổng giám đốc.
.
.
trời ạ! Bây giờ giả như trời có sập xuống thì có lẽ Cố Chi Quân cũng vẫn sẽ là bộ dạng lãnh khốc tuyệt tình ấy.
Mộ Nghiên! Cố lên nào! Mày làm được mà!
!
!
"Thử lại lần nữa! Hay vậy đi, anh xem như tôi là Cố phu nhân, nếu trước mặt cô ấy anh sẽ bày ra bộ dạng gì?"
Cố Chi Quân cố gắng tiếp thu lời Mộ Nghiên nói, cố gắng tưởng tượng ra Hạ An.
Mà cách này dường như cũng có hiệu quả, nghĩ đến sẽ được đứng trước mặt cô cùng cô nói chuyện Cố Chi Quân cảm thấy trong lòng tựa như nở hoa.
Cơ mặt cũng dần dãn ra, môi cũng có hơi câu lên tạo cảm giác thân thiện.
Mộ Nghiên như vỡ oà cảm xúc nhìn Cố Chi Quân anh không ngừng đưa ngón tay cái.
"Tốt nghiệp rồi! Anh tốt nghiệp rồi! Với bộ dạng và trình độ cùng cái sơ yếu lý lịch được chuẩn bị sẵn kia anh nhất định sẽ được tuyển"
Cố Chi Quân liền nhướng chân mày đầy tự hào nói.
"Đương nhiên!
"
Cô Chi Quân lại trầm tư một lúc sau đó đứng lên đặt tay lên vai Mộ Nghiên vỗ vỗ.
"Tôi có quà cho cậu"
Mộ Nghiên liền sáng mắt tựa hồ hoá thân thành cún con.
"Oa, cảm ơn tổng giám đốc"
Cố Chi Quán cười mĩm chi sau đó đi đến bàn làm việc của mình.
"Phịch" một tiếng, một đống hồ sơ cùng văn kiện thật dày đặc trước mặt Mộ Nghiên, anh ta liền ngớ mặt ra.
Đây là quà của tổng giám đốc đó hả?
"Quà cho cậu, tôi đi lần này khả năng cũng sẽ rất lâu mới trở về, tôi chuẩn bị cho cậu sẵn cả rồi đấy, có phải thấy tôi rất tốt không?"
Cố Chi Quân gật gật đầu tự khen mình.
Mộ Nghiên lại khóc ra tiếng.
"Tổng giám đốc à.
.
.
"
Cố Chi Quân lập tức dùng ánh mắt sắt lạnh nhìn qua Mộ Nghiên tay đặt trên vai anh ta bóp mạnh hơn tí.
"Như nào?"
Âm thanh anh lạnh lùng như muốn mạng, doạ Mộ Nghiên líu lưỡi.
"Thật sự rất cảm ơn anh"
Huhu! Số anh thật khổ.
Cố Chi Quân lại hài lòng.
"Xong lần này cho cậu nghĩ có lương một tuần, lương sau này cũng tăng thêm hai mươi phần trăm"
Mộ Nghiên nghe đến lương liền sáng mắt, rất nhanh đã gật đầu như giã gạo.
"Vâng, vâng, tổng giám đốc là tốt nhất"
Cố Chi Quân liền bày ra bộ mặt khinh bỉ.
"Sau này nếu bị đuổi việc có mở cửa hàng bán bánh tráng thì nhớ mời tôi đến"
Mộ Nghiên cũng không có phản đối cái gì, chỉ cần tăng lương anh chấp nhận hết.
"Vâng ạ"
Cô Chi Quân âm trầm cười một tiếng sau đó gỡ bỏ cái kính kia ra chỉnh lại mái tóc anh đến chỗ bàn làm việc tiếp tục xử lý hồ sơ.
Anh thật mong nhanh đến ngày phỏng vấn, để anh được tuyển rồi anh sẽ có thể đến gần với cô hơn.