Chương 1 - Đây Là Mệnh Của Cô
Chương 2 - Cô Phải Trả Bao Nhiêu? (H)
Chương 3 - Trầm Luân Cả Đời
Chương 4 - Em Băng Bó Cho Anh, Anh Bảo Vệ Em Cả Đời
Chương 5 - Thoa Thuốc Cho Anh
Chương 6 - Lấy Mạng Bọn Cô?
Chương 7 - Đừng Mà!
Chương 8 - Thù Hận Và Nước Mắt
Chương 9 - Phát Tiết (H)
Chương 10 - Ngủ Cùng Nhau (H)
Chương 11 - Như Bài Hát Ru
Chương 12 - Tôn Thiên Vũ
Chương 13 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 14 - Chỗ Nào Cũng Ngọt
Chương 15 - Vấy Bẩn
Chương 16 - Quá Đủ Rồi! (H)
Chương 17 - Thay Trời Hành Đạo
Chương 18 - Gây Khó Dễ
Chương 19 - Rời Đi
Chương 20 - Trung Tâm Thương Mại
Chương 21 - Bạo Hành?
Chương 22 - Không Dùng Thì Vứt
Chương 23 - Oan Gia Gặp Gỡ
Chương 24 - Sặc Mùi Thuốc Súng
Chương 25 - Ghen Tuông Không Rõ Ràng
Chương 26 - Chiếm Lấy Cô (H+)
Chương 27 - Xé Hết Rồi!
Chương 28 - Cô Sợ Anh Sao?
Chương 29 - Có Cần Khoa Trương Vậy Không?
Chương 30 - Say
Chương 31 - Tức Đến Điên Rồi
Chương 32 - Đẹp Đến Nao Lòng
Chương 33 - Mà Nè, Em Cũng Biết Buồn Đấy Nhé!
Chương 34 - Tiểu Mỹ Nữ
Chương 35 - Chi Quân Không Thương Hạ An Nữa? (H)
Chương 36 - Em Cũng Thích Anh (H+)
Chương 37 - Cô Gái Cứng Đầu (H+)
Chương 38 - Yêu Râu Xanh
Chương 39 - Chưa Làm Gì Hết
Chương 40 - Người Của Mạn Gia?
Chương 41 - Mang Cơm Đến Cho Anh.
Chương 42 - Hợp Khẩu Vị
Chương 43 - Mạn Tuyết Linh
Chương 44 - Thôi Miên
Chương 45 - Thử Xem!
Chương 46 - Không Như Cô Nghĩ
Chương 47 - Biểu Đạt Thành Ý
Chương 48 - Ngất Rồi!
Chương 49 - Không Còn Tính Người
Chương 50 - Anh Tự Nghĩ Xem
Chương 51 - Anh Ngủ Ngon
Chương 52 - Ba Mẹ Đến
Chương 53 - Ép Cưới
Chương 54 - Hiểu Chuyện Đến Đau Lòng
Chương 55 - Kết Hôn
Chương 56 - Bất Hạnh Bao Nhiêu Mẹ Đều Thay Con Gánh
Chương 57 - Khó Ngủ
Chương 58 - Tân Hôn Của Cô
Chương 59 - Người Ta Sẽ Nói Anh Là Yêu Râu Xanh
Chương 60 - Xem Ai Cứu Được Cô
Chương 61 - Đừng Bắt Con Rời Xa Em
Chương 62 - Cố Chi Quân! Tôi Hận Anh!
Chương 63 - Trái Tim Anh Là Màu Gì?
Chương 64 - Lần Này Mẹ Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Được Con
Chương 65 - Sợ!
Chương 66 - Tội Lỗi
Chương 67 - Mất Niềm Tin
Chương 68 - Muốn Trốn Đi
Chương 69 - Lấy Lòng Nữ Nhân
Chương 70 - Rời Khỏi Nơi Đau Thương
Chương 71 - Đừng Doạ Anh
Chương 72 - Muốn Phát Điên Rồi!
Chương 73 - Cũng Chỉ Vì Yêu
Chương 74 - Về Nhà!
Chương 75 - Giấc Mơ Của Anh
Chương 76 - Muộn Rồi
Chương 77 - Đợi Tôi!
Chương 78 - Song Thai
Chương 79 - Dạo Phố
Chương 80 - Hoa
Chương 81 - Điều Cô Ao Ước
Chương 82 - Chọc Cho Cô Vui
Chương 83 - Tin Tưởng Hắn
Chương 84 - Ngủ Sofa
Chương 85 - Để Anh
Chương 86 - Sự Thật Một Năm Kia
Chương 87 - Tất Cả Đều Được Phơi Bày
Chương 88 - Biến Mất Khỏi Thế Giới Của Cố Chi Quân
Chương 89 - Cố Chi Quân! Tạm Biệt!
Chương 90 - Phát Điên Rồi
Chương 91 - Cô Cút Đi Cho Tôi!
Chương 92 - Thất Vọng
Chương 93 - 5 Năm Sau
Chương 94 - Trở Về Rồi!
Chương 95 - Rose
Chương 96 - Kéo Cô Về Bên Mình
Chương 97 - Papa Của Áo Áo
Chương 98 - Chờ Đợi
Chương 99 - Anh Xin Lỗi
Chương 100 - Anh Cút Đi!
Chương 101 - Trợ Lý
Chương 102 - Cải Trang
Chương 103 - Trợ Lý Mới
Chương 104 - Cafe
Chương 105 - Tin Tưởng
Chương 106 - Rõ Được Nguyên Nhân
Chương 107 - Bị Phát Hiện
Chương 108 - Tôi Chỉ Cần Bình Yên Thôi!
Chương 109 - Tuyệt Tình Đến Đau Lòng!
Chương 110 - Bảo Bối Của Anh
Chương 111 - Chơi Thật Vui
Chương 112 - Về Nhà
Chương 113 - Tin Tức Trấn Động
Chương 114 - Dẹp Yên Tin Đồn
Chương 115 - Hôn Lễ
Chương 116 - Hợp Tác
Chương 117 - Sống Chung
Chương 118 - Papa Đáng Thương
Chương 119 - Ấm Áp
Chương 120 - Đấu Giá
Chương 121 - Bị Hạ Thuốc
Chương 122 - Em Khó Chịu
Chương 123 - Cô Rất Mê Người (H+)
Chương 124 - Cô Giận Rồi!
Chương 125 - Tính Cả Đi
Chương 126 - Vì Yêu!
Chương 127 - Anh Yêu Em
Chương 128 - An An Của Anh
Chương 129 - Bắt Cóc
Chương 130 - Em Tin Anh!
Chương 131 - Chủ Mưu
Chương 132 - Kẻ Điên
Chương 133 - Nguyện Chết Vì Em!
Chương 134 - Xót Cho Người Bệnh
Chương 135 - Viên Mãn [End]
Chương 1 - Đây Là Mệnh Của Cô
Chương 2 - Cô Phải Trả Bao Nhiêu? (H)
Chương 3 - Trầm Luân Cả Đời
Chương 4 - Em Băng Bó Cho Anh, Anh Bảo Vệ Em Cả Đời
Chương 5 - Thoa Thuốc Cho Anh
Chương 6 - Lấy Mạng Bọn Cô?
Chương 7 - Đừng Mà!
Chương 8 - Thù Hận Và Nước Mắt
Chương 9 - Phát Tiết (H)
Chương 10 - Ngủ Cùng Nhau (H)
Chương 11 - Như Bài Hát Ru
Chương 12 - Tôn Thiên Vũ
Chương 13 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 14 - Chỗ Nào Cũng Ngọt
Chương 15 - Vấy Bẩn
Chương 16 - Quá Đủ Rồi! (H)
Chương 17 - Thay Trời Hành Đạo
Chương 18 - Gây Khó Dễ
Chương 19 - Rời Đi
Chương 20 - Trung Tâm Thương Mại
Chương 21 - Bạo Hành?
Chương 22 - Không Dùng Thì Vứt
Chương 23 - Oan Gia Gặp Gỡ
Chương 24 - Sặc Mùi Thuốc Súng
Chương 25 - Ghen Tuông Không Rõ Ràng
Chương 26 - Chiếm Lấy Cô (H+)
Chương 27 - Xé Hết Rồi!
Chương 28 - Cô Sợ Anh Sao?
Chương 29 - Có Cần Khoa Trương Vậy Không?
Chương 30 - Say
Chương 31 - Tức Đến Điên Rồi
Chương 32 - Đẹp Đến Nao Lòng
Chương 33 - Mà Nè, Em Cũng Biết Buồn Đấy Nhé!
Chương 34 - Tiểu Mỹ Nữ
Chương 35 - Chi Quân Không Thương Hạ An Nữa? (H)
Chương 36 - Em Cũng Thích Anh (H+)
Chương 37 - Cô Gái Cứng Đầu (H+)
Chương 38 - Yêu Râu Xanh
Chương 39 - Chưa Làm Gì Hết
Chương 40 - Người Của Mạn Gia?
Chương 41 - Mang Cơm Đến Cho Anh.
Chương 42 - Hợp Khẩu Vị
Chương 43 - Mạn Tuyết Linh
Chương 44 - Thôi Miên
Chương 45 - Thử Xem!
Chương 46 - Không Như Cô Nghĩ
Chương 47 - Biểu Đạt Thành Ý
Chương 48 - Ngất Rồi!
Chương 49 - Không Còn Tính Người
Chương 50 - Anh Tự Nghĩ Xem
Chương 51 - Anh Ngủ Ngon
Chương 52 - Ba Mẹ Đến
Chương 53 - Ép Cưới
Chương 54 - Hiểu Chuyện Đến Đau Lòng
Chương 55 - Kết Hôn
Chương 56 - Bất Hạnh Bao Nhiêu Mẹ Đều Thay Con Gánh
Chương 57 - Khó Ngủ
Chương 58 - Tân Hôn Của Cô
Chương 59 - Người Ta Sẽ Nói Anh Là Yêu Râu Xanh
Chương 60 - Xem Ai Cứu Được Cô
Chương 61 - Đừng Bắt Con Rời Xa Em
Chương 62 - Cố Chi Quân! Tôi Hận Anh!
Chương 63 - Trái Tim Anh Là Màu Gì?
Chương 64 - Lần Này Mẹ Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Được Con
Chương 65 - Sợ!
Chương 66 - Tội Lỗi
Chương 67 - Mất Niềm Tin
Chương 68 - Muốn Trốn Đi
Chương 69 - Lấy Lòng Nữ Nhân
Chương 70 - Rời Khỏi Nơi Đau Thương
Chương 71 - Đừng Doạ Anh
Chương 72 - Muốn Phát Điên Rồi!
Chương 73 - Cũng Chỉ Vì Yêu
Chương 74 - Về Nhà!
Chương 75 - Giấc Mơ Của Anh
Chương 76 - Muộn Rồi
Chương 77 - Đợi Tôi!
Chương 78 - Song Thai
Chương 79 - Dạo Phố
Chương 80 - Hoa
Chương 81 - Điều Cô Ao Ước
Chương 82 - Chọc Cho Cô Vui
Chương 83 - Tin Tưởng Hắn
Chương 84 - Ngủ Sofa
Chương 85 - Để Anh
Chương 86 - Sự Thật Một Năm Kia
Chương 87 - Tất Cả Đều Được Phơi Bày
Chương 88 - Biến Mất Khỏi Thế Giới Của Cố Chi Quân
Chương 89 - Cố Chi Quân! Tạm Biệt!
Chương 90 - Phát Điên Rồi
Chương 91 - Cô Cút Đi Cho Tôi!
Chương 92 - Thất Vọng
Chương 93 - 5 Năm Sau
Chương 94 - Trở Về Rồi!
Chương 95 - Rose
Chương 96 - Kéo Cô Về Bên Mình
Chương 97 - Papa Của Áo Áo
Chương 98 - Chờ Đợi
Chương 99 - Anh Xin Lỗi
Chương 100 - Anh Cút Đi!
Chương 101 - Trợ Lý
Chương 102 - Cải Trang
Chương 103 - Trợ Lý Mới
Chương 104 - Cafe
Chương 105 - Tin Tưởng
Chương 106 - Rõ Được Nguyên Nhân
Chương 107 - Bị Phát Hiện
Chương 108 - Tôi Chỉ Cần Bình Yên Thôi!
Chương 109 - Tuyệt Tình Đến Đau Lòng!
Chương 110 - Bảo Bối Của Anh
Chương 111 - Chơi Thật Vui
Chương 112 - Về Nhà
Chương 113 - Tin Tức Trấn Động
Chương 114 - Dẹp Yên Tin Đồn
Chương 115 - Hôn Lễ
Chương 116 - Hợp Tác
Chương 117 - Sống Chung
Chương 118 - Papa Đáng Thương
Chương 119 - Ấm Áp
Chương 120 - Đấu Giá
Chương 121 - Bị Hạ Thuốc
Chương 122 - Em Khó Chịu
Chương 123 - Cô Rất Mê Người (H+)
Chương 124 - Cô Giận Rồi!
Chương 125 - Tính Cả Đi
Chương 126 - Vì Yêu!
Chương 127 - Anh Yêu Em
Chương 128 - An An Của Anh
Chương 129 - Bắt Cóc
Chương 130 - Em Tin Anh!
Chương 131 - Chủ Mưu
Chương 132 - Kẻ Điên
Chương 133 - Nguyện Chết Vì Em!
Chương 134 - Xót Cho Người Bệnh
Chương 135 - Viên Mãn [End]
"Bịch, bịch bịch"
Tiếng bước chân hối hả kẻ chạy người đuổi không ngừng vang lên, rộn ràng cả một khu, người đi đường cũng bị dọa cho kinh sợ, chỉ là có cho bọn họ mười cái mạng họ cũng không dám can ngăn.
Gặp mấy việc thế này cứ đứng một góc gọi cảnh sát là tốt nhất.
"Hộc, hộc, hộc...
.
" Cố Chi Quân dừng lại không ngừng thở dốc mồ hôi nhễ nhại ướt cả chiếc áo sơ mi trắng của anh.
Ngước mắt lên còn muốn chạy lúc này anh chợt phát hiện phía trước là bức từng cao lớn.
Chết tiệt! Chạy vào ngõ cụt rồi.
Hạ An một bên cũng không tốt hơn anh là bao nhiêu, trên cái trán thanh tú sớm đã bị mồ hôi nhượm ướt.
Cô nhìn anh rồi lại nhìn đám áo đen đằng sau lo lắng không nguôi.
Phải làm sao đây?
"Cố đại thiếu gia, sao cậu không chạy nữa?"
Bọn áo đen đột nhiên cất tiếng, âm thanh lạnh tanh đáng sợ.
"Phù" đối với loại câu hỏi này Cố Chi Quân chỉ thở hắc ra một hơi, đứng thẳng người dậy trực tiếp quay lại đối mặt với bọn chúng.
Cánh tay rắn khỏe còn không quên mang Hạ An giấu ra sau.
Ánh mắt âm trầm quét lên người bọn chúng cuối cùng lên giọng.
"Tôi nhớ hình như đâu có quen các anh"
Bọn người này chắc chắn là đã qua huấn luyện chuyên nghiệp không thể đấu tay đôi được.
Bây giờ nên câu giờ, đợi dân gọi cảnh sát đến.
Chỉ là kế sách của anh thất bại rồi.
"Nói nhiều làm gì, cậu chỉ cần biết có người muốn lấy mạng cậu là được rồi"
Tên áo đen đầu hàng nói lớn, vừa dứt câu hắn liền phẩy tay.
Bọn đàn em phía sau lập tức xong đến.
"Đi chết đi"
Cố Chi Quân nghiến răng nghiến lợi, xem ra phải liều mình một phen, cùng lắm thì cá chết lưới rách.
"Hạ An, theo sát anh"
Nắm chặt tay cô anh dứt khoát ra lệnh.
Mà cô chỉ run run gật đầu, đối với tình huống trước mắt cô cực kỳ sợ hãi, sợ rằng họ sẽ thật sự đánh chết anh.
Mà cô còn ở đây làm vướn tay vướn chân anh.
Chưa kịp để cô thích nghi bọn chúng đã nhảy bổ vào người cả hai, cái gậy trên tay nhiều lần quơ quào muốn đánh trúng bọn cô.
Anh thân mình nhanh nhẹn không ngừng kéo cô cùng né đòn.
Mỗi lần né tránh cũng là mấy lần phản công.
Chẳng qua anh tay không tấc sắt, bọn chúng lại 7,
8 người rất nhanh anh đã mệt bở hơi tay, không ngừng thở dốc.
Trong lúc không để ý, một tên đã đem theo gậy đập về phía cô, anh liền nhanh chóng đẩy cô ra may mắn né được một đòn.
Mà lúc này lại có tên từ phía sau anh đánh đến.
Cây gậy sắp đáp lên đầu anh.
"Chi Quân, cẩn thận"
Vừa hét lên cô đã ôm chặt anh, muốn đem thân mình chắn cho anh một gậy.
Cố Chi Quân đương nhiên biết cô muốn làm gì, cắn chặt răng ôm người cô xoay lại.
Trực tiếp hứng trọn cú chí mạng kia.
"Cập"
Âm thanh giòn tan vang lên, cây gậy vừa vặn đập lên đầu anh.
"Ư, anh không.
.
.
sao"
Anh cố gắng gồng mình, muốn đứng dậy đánh tiếp, cô còn chưa an toàn anh không thể ngất.
Chẳng qua, vừa động trước mắt anh đã tối sầm.
Cuối cùng chịu không nổi nữa cái đầu đầy máu gục xuống vai cô.
Mùi tanh tưởi của máu tươi lan tỏa khắp cùng bốn phía.
Hạ An giật mình, nước mắt kinh hãi ồ ạt chạy ra.
"Chi Quân"
Tay cô run rẩy ôm lấy đầu anh, dòng nhiệt lưu ấm nóng liền chạm đến tay cô.
"Chi Quân, anh ơi.
.
.
"
"Cập" Cô còn chưa kịp để cô nói thêm một câu nào, âm thanh oan nghiệp lại vang lên.
"Chi.
.
.
Quân.
.
.
"
"Phạch"
Cả hai thân thể dần mất lực ngã xuống đất.
Đầu óc Hạ An mụ mị, đau nhức cực kỳ như có thể ngất đi bất cứ lúc nào, cô đưa tay về phía anh muốn bất lấy tay anh.
Nhưng ngay khi cô sắp chạm được, một đôi giày đen bóng lại xuất hiện trước mắt cô.
Bóng người phía trên từ từ ngồi xuống, trong lúc mơ màng cô nhìn thấy bọn chúng lấy ra kim tiêm, tiêm vào người anh loại chất lỏng gì đó cô không rõ.
Mà chính cái chất lỏng không rõ này lại đẩy cuộc đời Hạ An xuống hố sâu của địa ngục.
"Đừng.
.
.
đừng mà, đừng"
Cô hét lên ngăn cản nhưng không hiểu sao có hét thế nào cũng không thoát ra khỏi miệng của mình được.
Tiếng kêu tuyệt vọng ấy vậy mà lại chạy ra hiện thực của cô.
.
.
.
"Đừng mà" Hạ An ngồi bật dậy, bàn tay gầy gò vẫn với ra phía trước.
Cả người cô đều là mồ hôi của kinh hãi.
Thở dốc một hồi cô mới thu hồi tay của mình, bần thần nhìn bức tường đối diện.
Giấc mơ này không biết cô đã mơ bao nhiêu lần rồi, mỗi lần đều chân thật như vậy, đều như mới là ngày hôm qua.
Nhìn qua cái đồng hồ nhỏ bên kệ tủ mắt cô vội mở lớn đôi chút.
4 giờ sáng rồi, hôm nay ngủ trễ ngủ vậy nhất định sẽ bị anh mắng.
Xốc lại chăn mềm, cô nhanh chóng tuột xuống giường.
Cơn đau nơi tư mật phía dưới vẫn luôn tồn tại, chẳng qua cô quen rồi
Mỗi lần cùng với anh thực hiện màng ân ái đầy tàn khốc kia, nơi đó đều sưng lên đau đớn.
Cột lại mái tóc rối tung của mình, qua loa làm vệ sinh cá nhân.
Chưa đầy 10 phút cô đã có mặt dưới nhà, vẫn như mọi khi, giờ này vẫn chỉ có mỗi cô thức và làm việc.
Cô đơn cùng hiu quạnh.
Lấy chiếc khăn nhún vào xô nước cô vội lau bàn ghế.
Trên môi cô vẫn vẽ lên nụ cười, không có ai thấy nhưng cô vẫn cười.
Bởi vì chỉ có như thể cô mới cảm thấy bản thân không quá tệ hại.