Chương 1 - Rơi Vào Cạm Bẫy Của Ác Ma
Chương 2 - Mối Quan Hệ Mờ Ám
Chương 3 - Biến Cố
Chương 4 - Thật Sự Quên Đi Anh
Chương 5 - Ranh Giới Giữa Yêu Và Hận (1)
Chương 6 - Ranh Giới Giữa Yêu Và Hận (2)
Chương 7 - Lại Đụng Mặt Nhau
Chương 8 - Quan Tâm
Chương 9 - Thân Mật
Chương 10 - Tôi Thật Sự Có Quen Biết Anh Sao?
Chương 11 - Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
Chương 12 - Nỗi Khổ Của Những Kẻ Độc Thân
Chương 13 - Quá Khứ Chúng Ta Đã Từng Như Thế Nào?
Chương 14 - Kế Hoạch Vỗ Béo Của Kình Quân
Chương 15 - Đề Nghị Của Kình Quân
Chương 16 - Đàn Ông Là Sinh Vật Khó Hiểu Nhất
Chương 17 - Khi Tình Địch Đối Đầu (1)
Chương 18 - Khi Tình Địch Đối Đầu (2)
Chương 19 - Nặng Lời Với Cố Hỉ Tâm
Chương 20 - Phối Hợp Vỗ Béo Cho Cố Kình Quân
Chương 21 - Có Dấu Hiệu Bắt Đầu Khôi Phục Ký Ức
Chương 22 - Thừa Nước Đục Thả Câu
Chương 23 - Lần Đầu Đến Nơi Anh Làm Việc
Chương 24 - Đẹp Trai Không Bằng Chai Mặt (1)
Chương 25 - Đẹp Trai Không Bằng Chai Mặt (2)
Chương 26 - Hai Người Đang Hẹn Hò Với Nhau Sao?
Chương 27 - Em Có Thể Tin Tưởng Ở Anh
Chương 28 - Không Gả Cho Anh Vậy Em Gả Cho Ai?
Chương 29 - Yêu Đương Là Cảm Giác Như Thế Nào?
Chương 30 - Nó Giống Ai Vậy Chứ?
Chương 31 - Tuyệt Đối Đừng Để Tôi Tìm Ra Em
Chương 32 - Đánh Thức Cố Kình Quân
Chương 33 - Anh Mơ Màng Chiếm Tiện Nghi Của Cô
Chương 34 - Cơn Đau Đến Bất Chợt
Chương 35 - Cố Hỉ Tâm Lại Nổi Điên Lên
Chương 36 - Để Cho Cố Kình Quân Nếm Mùi Đau Khổ
Chương 37 - Xa Tận Chân Trời, Gần Ngay Trước Mắt
Chương 38 - Chịu Lời Mắng Nhiếc
Chương 39 - Chiêu Trò
Chương 40 - Giận Dỗi
Chương 41 - Phiền Phức Lại Kéo Tới
Chương 42 - Cố Kình Quân Gắt Gỏng
Chương 43 - Thái Độ Thù Ghét Rất Rõ Ràng
Chương 44 - Em Có Việc Gì Muốn Làm Không?
Chương 45 - Rào Cản Tình Yêu
Chương 46 - Tại Sao Anh Lại Giấu Em?
Chương 47 - Không Có Lí Do
Chương 48 - Sự Quan Tâm Giả Dối
Chương 49 - Sau Khi Cô Đi
Chương 50 - Gặp Lại Cố Hỉ Tâm
Chương 51 - Tao Sẽ Giết Chết Mày
Chương 52 - Vũ Tình Bị Bắt Cóc
Chương 53 - Vũ Tình Bị Bắt Cóc (2)
Chương 54 - Chúng Mày Có Nghĩ Tao Là Người Tốt Không
Chương 55 - Kẻ Đầu Sỏ
Chương 56 - Chọn Một Trong Hai Đi
Chương 57 - Đấu Tranh Sinh Tử
Chương 58 - Kẻ Bắt Cóc Em Là Ai?
Chương 59 - Bất Mãn
Chương 60 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào?
Chương 61 - Anh Càng Ngày Càng Không Thể Hiểu Nổi Em
Chương 62 - Sự Thật
Chương 63 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 64 - Anh Biết Mình Làm Gì Chứ?
Chương 65 - Anh Đừng Có Lấy Bố Ra Hù Dọa Tôi
Chương 66 - Không Biết Hối Cải
Chương 67 - Thì Ra Cố Hỉ Tâm Cũng Có Lúc Thông Minh
Chương 68 - Anh Không Có Đủ Kiên Nhẫn Với Cô Ta
Chương 69 - Có Một Món Mà Anh Rất Muốn Ăn
Chương 70 - Anh Muốn Ăn "Kẹo Môi"
Chương 71 - Sự Đáng Yêu Khó Cưỡng
Chương 72 - Dở Khóc Dở Cười
Chương 73 - Không Chút Ngượng Ngùng
Chương 74 - Anh Giúp Cô Xoa Bụng
Chương 75 - Đêm Đầu Tiên
Chương 76 - Công Việc Quan Trọng Hơn Em Con Sao Hả?
Chương 77 - Bí Mật Bị Giấu Kín
Chương 78 - Em Là Người Anh Yêu Nhất Có Phải Không?
Chương 79 - Đau Lòng
Chương 80 - Ai Cũng Có Nỗi Suy Tư Riêng
Chương 81 - Mình Nên Giết Hay Không Giết Cô Ta?
Chương 82 - Nổi Bão
Chương 83 - Cô Muốn Nói Lời Xin Lỗi
Chương 84 - Anh Lạnh Nhạt Khiến Cho Cô Đau Lòng
Chương 85 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 86 - Phát Hiện Ra Một Chuyện Kinh Hoàng
Chương 87 - Người Bí Ẩn
Chương 88 - Bị Điếc Sao?
Chương 89 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 90 - Vũ Tình Rơi Vào Cơn Nguy Kịch
Chương 91 - Cô Chỉ Muốn Tới Ôm Anh Vào Lòng
Chương 92 - Quân Tử Trả Thù Mười Năm Chưa Muộn
Chương 93 - Mọi Phong Ba Sau Này Anh Sẽ Gánh Vác
Chương 94 - Sự Đe Dọa Của Tấn Phong
Chương 95 - Người Hai Mặt
Chương 96 - Sự Quan Tâm Của Tấn Phong
Chương 97 - Em Chính Là Điều Quý Giá Nhất Đối Với Anh
Chương 98 - Đại Náo Lễ Đính Hôn
Chương 99 - Bao Che
Chương 100 - Cố Tình Câu Dẫn
Chương 101 - Đến Lúc Em Nên Về Nhà Rồi Nhỉ?
Chương 102 - Tấn Phong Lại Muốn Cưỡng Bức Cô
Chương 103 - Em Không Có Gì Muốn Giải Thích Với Anh Sao?
Chương 104 - Em Là Người Khiến Cho Anh Đau Đớn
Chương 105 - Chúng Ta Nên Nói Chuyện
Chương 106 - Cố Phu Nhân Tìm Đến
Chương 107 - Lập Mưu Chia Rẽ Uyên Ương
Chương 108 - Xuất Viện
Chương 109 - Con Có Người Trong Lòng Rồi Sao?
Chương 110 - Làm Nũng
Chương 111 - Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa
Chương 112 - Hôn Môi
Chương 113 - Đáng Yêu
Chương 114 - Chúng Ta Sẽ Ngủ Chung Sao?
Chương 115 - Cố Ý Khiêu Khích Cố Kình Quân
Chương 116 - Sập Bẫy
Chương 117 - Bất Tỉnh Nhân Sự
Chương 118 - Anh Xin Lỗi
Chương 119 - Nghe Em Lần Này, Có Được Không?
Chương 120 - Chỉ Cần Em Làm, Anh Đều Thích
Chương 121 - Cô Làm Cho Anh Bị Thương
Chương 122 - Hoài Nghi Hay Tin Tưởng?
Chương 124 - Tôi Không Tin
Chương 125 - Chân Tướng
Chương 126 - Tôi Nhất Định Sẽ Tra Ra Chân Tướng
Chương 127 - Là Ai Đã Dạy Hư Em Vậy?
Chương 128 - Là Ai Đã Dạy Em Cách Cắn Người Vậy?
Chương 129 - Giam Cầm
Chương 130 - Xúc Phạm
Chương 131 - Vũ Tình Lại Mất Tích
Chương 132 - Điên Cuồng
Chương 133 - Cố Hỉ Tâm Điên Cuồng
Chương 134 - Tìm Kiếm
Chương 135 - Đe Dọa
Chương 136 - Bạo Hành
Chương 137 - Bác Gái Này Là Ai Vậy?
Chương 138 - Khôi Phục Kí Ức
Chương 139 - Hôn Môi
Chương 140 - Biến Mất
Chương 1 - Rơi Vào Cạm Bẫy Của Ác Ma
Chương 2 - Mối Quan Hệ Mờ Ám
Chương 3 - Biến Cố
Chương 4 - Thật Sự Quên Đi Anh
Chương 5 - Ranh Giới Giữa Yêu Và Hận (1)
Chương 6 - Ranh Giới Giữa Yêu Và Hận (2)
Chương 7 - Lại Đụng Mặt Nhau
Chương 8 - Quan Tâm
Chương 9 - Thân Mật
Chương 10 - Tôi Thật Sự Có Quen Biết Anh Sao?
Chương 11 - Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
Chương 12 - Nỗi Khổ Của Những Kẻ Độc Thân
Chương 13 - Quá Khứ Chúng Ta Đã Từng Như Thế Nào?
Chương 14 - Kế Hoạch Vỗ Béo Của Kình Quân
Chương 15 - Đề Nghị Của Kình Quân
Chương 16 - Đàn Ông Là Sinh Vật Khó Hiểu Nhất
Chương 17 - Khi Tình Địch Đối Đầu (1)
Chương 18 - Khi Tình Địch Đối Đầu (2)
Chương 19 - Nặng Lời Với Cố Hỉ Tâm
Chương 20 - Phối Hợp Vỗ Béo Cho Cố Kình Quân
Chương 21 - Có Dấu Hiệu Bắt Đầu Khôi Phục Ký Ức
Chương 22 - Thừa Nước Đục Thả Câu
Chương 23 - Lần Đầu Đến Nơi Anh Làm Việc
Chương 24 - Đẹp Trai Không Bằng Chai Mặt (1)
Chương 25 - Đẹp Trai Không Bằng Chai Mặt (2)
Chương 26 - Hai Người Đang Hẹn Hò Với Nhau Sao?
Chương 27 - Em Có Thể Tin Tưởng Ở Anh
Chương 28 - Không Gả Cho Anh Vậy Em Gả Cho Ai?
Chương 29 - Yêu Đương Là Cảm Giác Như Thế Nào?
Chương 30 - Nó Giống Ai Vậy Chứ?
Chương 31 - Tuyệt Đối Đừng Để Tôi Tìm Ra Em
Chương 32 - Đánh Thức Cố Kình Quân
Chương 33 - Anh Mơ Màng Chiếm Tiện Nghi Của Cô
Chương 34 - Cơn Đau Đến Bất Chợt
Chương 35 - Cố Hỉ Tâm Lại Nổi Điên Lên
Chương 36 - Để Cho Cố Kình Quân Nếm Mùi Đau Khổ
Chương 37 - Xa Tận Chân Trời, Gần Ngay Trước Mắt
Chương 38 - Chịu Lời Mắng Nhiếc
Chương 39 - Chiêu Trò
Chương 40 - Giận Dỗi
Chương 41 - Phiền Phức Lại Kéo Tới
Chương 42 - Cố Kình Quân Gắt Gỏng
Chương 43 - Thái Độ Thù Ghét Rất Rõ Ràng
Chương 44 - Em Có Việc Gì Muốn Làm Không?
Chương 45 - Rào Cản Tình Yêu
Chương 46 - Tại Sao Anh Lại Giấu Em?
Chương 47 - Không Có Lí Do
Chương 48 - Sự Quan Tâm Giả Dối
Chương 49 - Sau Khi Cô Đi
Chương 50 - Gặp Lại Cố Hỉ Tâm
Chương 51 - Tao Sẽ Giết Chết Mày
Chương 52 - Vũ Tình Bị Bắt Cóc
Chương 53 - Vũ Tình Bị Bắt Cóc (2)
Chương 54 - Chúng Mày Có Nghĩ Tao Là Người Tốt Không
Chương 55 - Kẻ Đầu Sỏ
Chương 56 - Chọn Một Trong Hai Đi
Chương 57 - Đấu Tranh Sinh Tử
Chương 58 - Kẻ Bắt Cóc Em Là Ai?
Chương 59 - Bất Mãn
Chương 60 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào?
Chương 61 - Anh Càng Ngày Càng Không Thể Hiểu Nổi Em
Chương 62 - Sự Thật
Chương 63 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 64 - Anh Biết Mình Làm Gì Chứ?
Chương 65 - Anh Đừng Có Lấy Bố Ra Hù Dọa Tôi
Chương 66 - Không Biết Hối Cải
Chương 67 - Thì Ra Cố Hỉ Tâm Cũng Có Lúc Thông Minh
Chương 68 - Anh Không Có Đủ Kiên Nhẫn Với Cô Ta
Chương 69 - Có Một Món Mà Anh Rất Muốn Ăn
Chương 70 - Anh Muốn Ăn "Kẹo Môi"
Chương 71 - Sự Đáng Yêu Khó Cưỡng
Chương 72 - Dở Khóc Dở Cười
Chương 73 - Không Chút Ngượng Ngùng
Chương 74 - Anh Giúp Cô Xoa Bụng
Chương 75 - Đêm Đầu Tiên
Chương 76 - Công Việc Quan Trọng Hơn Em Con Sao Hả?
Chương 77 - Bí Mật Bị Giấu Kín
Chương 78 - Em Là Người Anh Yêu Nhất Có Phải Không?
Chương 79 - Đau Lòng
Chương 80 - Ai Cũng Có Nỗi Suy Tư Riêng
Chương 81 - Mình Nên Giết Hay Không Giết Cô Ta?
Chương 82 - Nổi Bão
Chương 83 - Cô Muốn Nói Lời Xin Lỗi
Chương 84 - Anh Lạnh Nhạt Khiến Cho Cô Đau Lòng
Chương 85 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 86 - Phát Hiện Ra Một Chuyện Kinh Hoàng
Chương 87 - Người Bí Ẩn
Chương 88 - Bị Điếc Sao?
Chương 89 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 90 - Vũ Tình Rơi Vào Cơn Nguy Kịch
Chương 91 - Cô Chỉ Muốn Tới Ôm Anh Vào Lòng
Chương 92 - Quân Tử Trả Thù Mười Năm Chưa Muộn
Chương 93 - Mọi Phong Ba Sau Này Anh Sẽ Gánh Vác
Chương 94 - Sự Đe Dọa Của Tấn Phong
Chương 95 - Người Hai Mặt
Chương 96 - Sự Quan Tâm Của Tấn Phong
Chương 97 - Em Chính Là Điều Quý Giá Nhất Đối Với Anh
Chương 98 - Đại Náo Lễ Đính Hôn
Chương 99 - Bao Che
Chương 100 - Cố Tình Câu Dẫn
Chương 101 - Đến Lúc Em Nên Về Nhà Rồi Nhỉ?
Chương 102 - Tấn Phong Lại Muốn Cưỡng Bức Cô
Chương 103 - Em Không Có Gì Muốn Giải Thích Với Anh Sao?
Chương 104 - Em Là Người Khiến Cho Anh Đau Đớn
Chương 105 - Chúng Ta Nên Nói Chuyện
Chương 106 - Cố Phu Nhân Tìm Đến
Chương 107 - Lập Mưu Chia Rẽ Uyên Ương
Chương 108 - Xuất Viện
Chương 109 - Con Có Người Trong Lòng Rồi Sao?
Chương 110 - Làm Nũng
Chương 111 - Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa
Chương 112 - Hôn Môi
Chương 113 - Đáng Yêu
Chương 114 - Chúng Ta Sẽ Ngủ Chung Sao?
Chương 115 - Cố Ý Khiêu Khích Cố Kình Quân
Chương 116 - Sập Bẫy
Chương 117 - Bất Tỉnh Nhân Sự
Chương 118 - Anh Xin Lỗi
Chương 119 - Nghe Em Lần Này, Có Được Không?
Chương 120 - Chỉ Cần Em Làm, Anh Đều Thích
Chương 121 - Cô Làm Cho Anh Bị Thương
Chương 122 - Hoài Nghi Hay Tin Tưởng?
Chương 124 - Tôi Không Tin
Chương 125 - Chân Tướng
Chương 126 - Tôi Nhất Định Sẽ Tra Ra Chân Tướng
Chương 127 - Là Ai Đã Dạy Hư Em Vậy?
Chương 128 - Là Ai Đã Dạy Em Cách Cắn Người Vậy?
Chương 129 - Giam Cầm
Chương 130 - Xúc Phạm
Chương 131 - Vũ Tình Lại Mất Tích
Chương 132 - Điên Cuồng
Chương 133 - Cố Hỉ Tâm Điên Cuồng
Chương 134 - Tìm Kiếm
Chương 135 - Đe Dọa
Chương 136 - Bạo Hành
Chương 137 - Bác Gái Này Là Ai Vậy?
Chương 138 - Khôi Phục Kí Ức
Chương 139 - Hôn Môi
Chương 140 - Biến Mất
Vũ Tình không dám trực tiếp mở miệng gọi tên anh.
Nhưng cô đang dùng ánh mắt, dùng ánh mắt để gián tiếp gào thét tên anh, muốn Tấn Phong tới ôm lấy cô, là người giải cứu cô thoát ra khỏi mớ hỗn độn này.
Nhưng thực tế đã chứng minh những kì vọng của cô chỉ là ảo tưởng của riêng cô, hiện thực tàn khốc đã đem những kì vọng của cô đối với Tấn Phong bóp tan thành bột mịn, hoàn toàn không cho Vũ Tình cơ hội phản kháng.
Không có ai đưa tay ra kéo cô lên khỏi vũng bùn này, cũng không có ai dùng tay mình che đi mắt cô, để cô không cảm thấy những đau đớn cùng những điều xấu xí tâm thường nơi thực tại.
"Vũ Tình, còn không chịu xin lỗi sao?"
Tấn Phong để Cố Phu Nhân thoải mái phát tiết lên người Vũ Tình một lúc, sau đó mới ra tay ngắn cản cú tát của Cố Phu Nhân lại.
Nhưng hoàn toàn không có tới nửa lời trách cứ bà ta, mọi truy vấn cùng bất mãn của anh đều đổi hết lên vai Vũ Tình.
Vũ Tình lúc này đã bị đánh tới mức tóc rụng đầy sàn, hai má đều in dấu tay đỏ đậm, khóe môi cô còn rỉ ra một chút máu.
Gô vô lực ngồi trên sàn, hai tay siết chặt vào nhau, cúi gằm mặt xuống, để hai người kia không thể thấy được biểu cảm đau thương trên mặt mình: "Phu nhân, thật xin lỗi"
Chỉ là một câu nói, nhưng cơ hồ đã đem toàn bộ dũng cảm cùng tự tôn một đời của Vũ Tình toàn bộ đều biến thành tro hết.
Nước mắt cô rơi tí tách xuống sàn, giống như những hạt châu trong suốt.
Cố Phu Nhân vốn vẫn còn đang hăng sức, muốn ra tay tiếp túc chấn chỉnh cô nhưng đã bị Tấn Phong mở lời ngăn cản lại: "Mẹ, Hỷ Tâm có lẽ tỉnh dậy sẽ muốn nhìn thấy mẹ đầu tiên.
Hiện tại mẹ cứ đi gặp cô ấy đi, cứ yên tâm để mọi việc ở đây cho con xử lí"
Nói rồi trước ánh mắt hoài nghỉ của Cố Phu Nhân, nhưng một phương thức để củng cố niềm tin, anh nâng mặt Vũ Tình lên, "tặng"
cho cô một cái tát.
Cô cuối cùng cũng không nhịn được mà trực tiếp khóc cùng kêu lên.
Nhận thức được hành động có phân hơi lỗ mãng của mình, Tấn Phong thu tay về, yên lặng nhìn cô khóc.
"Tại sao ban nãy không gọi tên tôi?"
Anh chống tay lên căm, nhìn cô giống như một con mèo hoang đang ấm ức, cảm thấy trong lòng ập đến một chút cảm giác thích thú nho nhỏ.
Bộ dạng ngập ngụa nước mắt này thật sự giống với lần đầu tiên khi cô cùng hoan ái với anh.
Vũ Tình nghe thấy anh hỏi vậy, nước mắt trong nháy mắt đang rơi liền ngưng lại, cô cảm thấy lòng mình thật chua xót.
Người vừa mới đây trơ mắt đứng nhìn cô bị người khác hành hạ tự do, còn có vừa cho cô một cái tát bây giờ lại đang hỏi cô tại sao không gọi tên anh? Anh là đang nói móc cô sao, hay là chưa hài lòng với độ thảm của cô hiện tại, muốn ra tay tát cô thêm vài cái nữa? "Em có thể chịu được"
Vũ Tình cố nhịn đi sự ấm ức trong lòng, không cho tiếng nấc thoát ra khỏi cổ họng mình, cố gắng nói năng thật lưu loát.
Nhưng bộ dạng ngoan cố cùng quật cường này của cô lại khiến Tấn Phong thấy ngứa mắt.
"Người phụ nữ ngu ngốc.
"
Tấn Phong thầm mắng trong lòng.