Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Phản Bội
Chương 3 - Cứt Chó Xuyên Qua
Chương 4 - Dạy Dỗ Nô Bộc Ác Độc
Chương 5 - Hồ Điệp Bớt
Chương 6 - Ngẫu Nhiên Gặp Trên Đường
Chương 7 - Vị Hôn Phu?
Chương 8 - Phủ Hộ Quốc Công
Chương 9 - Lấy Lại Đồ Cưới (1)
Chương 10 - Lấy Lại Đồ Cưới (2)
Chương 11 - Lấy Lại Đồ Cưới (3)
Chương 12 - Lấy Lại Đồ Cưới (4)
Chương 13 - Lấy Lại Đồ Cưới (5)
Chương 14 - Cha Cặn Bã Tới Thăm
Chương 15 - Ra Ngoài Dạo Phố
Chương 16 - Tiêu Sái Lâu
Chương 17 - Vui Vẻ Dùng Cơm
Chương 18 - Thái Tử Cặn Bã (1)
Chương 19 - Thái Tử Cặn Bã (2)
Chương 20 - Thái Tử Cặn Bã (3)
Chương 21 - Bách Lý Gấm Và Long Hạo Lăng
Chương 22 - Thanh Danh Bị Hủy
Chương 23 - Thẻ Khách Quý
Chương 24 - Ánh Mắt Ngươi Không Tốt Sao
Chương 25 - Tỷ Tỷ, Ngươi Đánh Ta
Chương 26 - Lạc Lạc Hiện Thân (1)
Chương 27 - Lạc Lạc Hiện Thân (2)
Chương 28 - Nhẫn Trữ Vật Thượng Cổ
Chương 29 - Không Gian Huyền Ảo
Chương 30 - Giải Trừ Phong Ấn
Chương 31 - Thánh Linh Quả
Chương 32 - Thánh Linh Tuyền
Chương 33 - Thiên Hoàng Đỉnh
Chương 34 - Tấn Cấp
Chương 35 - Luyện Chế Đan Dược Cấp Thấp
Chương 36 - Lại Vẽ Bớt Lên Mặt
Chương 37 - Tiểu Ngôn, Bích Ngọc Tấn Cấp Thành Công
Chương 38 - Bách Lý Thần Đến Phủ
Chương 39 - Khảo Thí
Chương 40 - Tuyệt Thế Thiên Tài
Chương 41 - Bái Sư
Chương 42 - Luyện Chế Đan Dược Thêm Lần Nữa
Chương 43 - Hỉ Nhi
Chương 44 - Luyện Chế Hộ Mạch Đan
Chương 45 - Long Thiên Các
Chương 46 - Đấu Giá
Chương 47 - Đấu Giá Tinh Thần Lam
Chương 48 - Thiên Tuyết Liên
Chương 49 - Phá Ách Đan
Chương 50 - Trứng Thần Thú
Chương 51 - Lần Đầu Gặp Long Hạo Lăng
Chương 52 - Đỏ Mặt?
Chương 53 - Ngươi Vừa Mới Sờ Soạng Tay Của Nàng
Chương 54 - Ngươi Là Tên Háo Sắc
Chương 55 - Chẳng Lẽ Ta Không Thể Qua Đây Thăm Đại Tỷ Của Ta Sao
Chương 56 - Không Chỉ Trộm Đồ, Ngươi Còn Nói Láo
Chương 57 - Ngươi Chưa Ăn No Sao, Đánh Nhẹ Như Vậy
Chương 58 - Đây Rõ Ràng Là Một Cô Nương, Sao Có Thể Khinh Bạc Ngươi Được
Chương 59 - Chúng Ta Kết Cừu Oán Lớn Rồi
Chương 60 - Quá Nhỏ, Nghe Không Được
Chương 61 - Nếu Như Có Lần Sau, Nhất Định Ta Sẽ Không Tha
Chương 62 - Đan Vương Nhất Phẩm, Huyền Linh Sơ Cấp
Chương 63 - Nguyệt Nhi, Vì Sao Ngươi Không Nói Chuyện Với Ta
Chương 64 - Ta Không Nhớ Là Có Muội Muội Như Ngươi
Chương 65 - Con Ruồi Thích Đại Tiện
Chương 66 - Ngươi Chính Là Heo
Chương 67 - Tỷ Tỷ Là Của Ta, Ngươi Không Thể Đụng Vào Nàng
Chương 68 - Thái Tử, Người Phải Làm Chủ Cho Lâm Nhi
Chương 69 - Chẳng Lẽ Đây Chính Là Chỗ Khác Nhau Giữa Đích Nữ Và Thứ Nữ Sao
Chương 70 - Chẳng Lẽ Ngươi Đang Đếm Kiến Sao?
Chương 71 - Ta Không Quen Tiếp Xúc Với Người Lạ
Chương 72 - Để Nữ Nhi Khảy Một Khúc Cho Mọi Người Nghe
Chương 73 - Như Vậy Có Khác Gì Kỹ Nữ Thanh Lâu
Chương 74 - Ý Ngươi Là Nguyệt Nhi Lấy Sao
Chương 75 - Vậy Hãy Lục Soát Người Đi
Chương 76 - Chẳng Lẽ Thừa Tướng Không Ngại Mất Mặt Sao
Chương 77 - Chẳng Lẽ Một Thứ Nữ Như Ngươi Còn Cao Quý Hơn Ta Sao
Chương 78 - Vì Sao Ngươi Lại Hãm Hại Ta
Chương 79 - Các Ngươi Còn Muốn Mất Mặt Nữa Sao
Chương 80 - Thừa Tướng Đại Nhân, Có Bệnh Thì Phải Trị
Chương 81 - Ca Ca Sắp Trở Về
Chương 82 - Con Lợn Này Là Ai
Chương 83 - Đệ Đệ Heo Của Thượng Quan Lâm
Chương 84 - Trư Bát Giới Rơi Vào Thùng Nước Rửa Chén
Chương 85 - Không Phải Thiếu Gia Heo Đã Tỉnh Rồi Sao
Chương 86 - Giang Phỉ Chỉ Là Di Nương, Tự Xưng Thiếp
Chương 87 - Con Thứ Mà Cũng Muốn Làm Đệ Đệ Của Ta
Chương 88 - Không Có Việc Gì Thì Đừng Tìm Ta, Ta Bận Rộn Nhiều Việc
Chương 89 - Tỷ Tỷ Nhất Định Sẽ Báo Thù Cho Ngươi
Chương 90 - Nhìn Xem Ta Có Chỉnh Chết Nàng Ta Không
Chương 91 - Đại Tỷ Tỷ Luôn Ức Hiếp Ta
Chương 92 - Ngươi Lại Nổi Điên Gì Nữa
Chương 93 - Ngươi Xứng Làm Biểu Ca Của Ta Sao
Chương 94 - Gọi Ta Là Nguyệt Nhi
Chương 95 - Sao Ngươi Lại Ở Đây
Chương 96 - Thái Tử, Nón Xanh Của Ngươi Đã Tới
Chương 97 - Muốn Mập Mờ Thì Đến Nơi Khác, Xin Đừng Làm Ô Nhiễm Nơi Nà
Chương 98 - Không Ngờ Quan Hệ Giữa Các Ngươi Là Như Vậy
Chương 99 - Ngươi Mới Là Heo, Cả Nhà Ngươi Đều Là Heo
Chương 100 - Yêu Nghiệt, Chạy Đi Đâu
Chương 101 - Bị Một Tên Súc Sinh Chê Cười Sao?
Chương 102 - Ngoại Trừ Nguyệt Nhi, Không Ai Lọt Vào Mắt Xanh Của Tađược
Chương 103 - Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
Chương 104 - Cái Chết Của Thượng Quan Dục
Chương 105 - Tứ Đồng Linh Hồ
Chương 106 - Ta Sẽ Ở Bên Cạnh Ngươi, Dù Sống Hay Chết
Chương 107 - Ta Tình Nguyện Để Bản Thân Mình Bị Thương, Chịu Đau Đớn
Chương 108 - Chỗ Này Của Ta Cũng Sẽ Đau
Chương 109 - Mình Đáng Tiền Như Thế Sao?
Chương 110 - Ta Quan Tâm Nàng!
Chương 111 - Con Mắt Của Ta Đẹp Không?
Chương 112 - Bách Lý Thần, Cuống Họng Ngươi Không Thoải Mái Sao?
Chương 113 - Một Đời Một Thế Một Đôi
Chương 114 - Các Ngươi Chỉ Muốn Chọc Ta Tức Chết
Chương 115 - Ai Là Nương Tử Của Chàng
Chương 116 - Tổn Thương Nguyệt Nhi, Chết!
Chương 117 - Hoàng Linh? Vị Cô Nương Này Đã Đạt Tới Hoàng Linh Sao?
Chương 118 - Để Cho Sau Này Ngươi Không Dám Đắc Tội Với Lão Tử Nữa ?
Chương 119 - Bách Lý Thần? Thần Vương?
Chương 120 - Tôn Tử Tốt, Xong Xuôi Ta Sẽ Đợi Ngươi Đến Kính Trà Cho Ta!
Chương 121 - Ta Chính Là Tổ Mẫu Trong Miệng Ngươi, Thượng Quan Tây Nguyệt!
Chương 122 - Ta Cứ Chạy, Ngươi Có Thể Làm Khó Dễ Được Ta Sao
Chương 123 - Hai Người Cùng Lên Đi!
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Đại Hôn
Chương 126 - Tỉnh Mộng Ngàn Năm
Chương 127 - Chớp Mắt Là Vạn Năm
Chương 128 - Đi Lạc Vào Rừng Mê Thất (Rừng Trầm Mê)
Chương 129 - Chỉ Cần Muội Muốn, Ta Mãi Mãi Sẽ Ở Bên Cạnh Muội!
Chương 130 - Tuyết Liên Vạn Năm
Chương 131 - Nguyệt Nhi, Rốt Cục Nàng Cũng Tỉnh!
Chương 132 - Nương Tử, Tối Hôm Qua Ngủ Có Ngon Không?
Chương 133 - Có Vẻ Ngươi Mất Hết Mặt Mũi Rồi!
Chương 134 - Đừng Nhúc Nhích, Để Ta Ôm Nàng Như Vậy!
Chương 135 - Hắn Là Biểu Ca Của Ta!
Chương 136 - Võ Linh Cao Cấp
Chương 137 - Chẳng Lẽ Ngươi Có Ý Đồ Gì Không Thể Nói Với Biểu Ca Của Ta Sao?
Chương 138 - Sao Ngươi Lại Có Dung Mạo Giống Tinh Nhi
Chương 139 - Phụ Thân, Ta Là Nguyệt Nhi!
Chương 140 - Thượng Quan Tây Nguyệt Có Tâm Cơ Nặng ?
Chương 141 - Nhìn Thử Xem Ai Mới Là Phế Vật!
Chương 142 - Thiên Tài Trong Thiên Tài
Chương 143 - Thần Là Phu Quân Của Ta!
Chương 144 - Thượng Quan Tây Nguyệt, Ngươi Chịu Chết Đi!
Chương 145 - Một Nhà Đoàn Viên
Chương 146 - Nàng Có Hài Tử!
Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Phản Bội
Chương 3 - Cứt Chó Xuyên Qua
Chương 4 - Dạy Dỗ Nô Bộc Ác Độc
Chương 5 - Hồ Điệp Bớt
Chương 6 - Ngẫu Nhiên Gặp Trên Đường
Chương 7 - Vị Hôn Phu?
Chương 8 - Phủ Hộ Quốc Công
Chương 9 - Lấy Lại Đồ Cưới (1)
Chương 10 - Lấy Lại Đồ Cưới (2)
Chương 11 - Lấy Lại Đồ Cưới (3)
Chương 12 - Lấy Lại Đồ Cưới (4)
Chương 13 - Lấy Lại Đồ Cưới (5)
Chương 14 - Cha Cặn Bã Tới Thăm
Chương 15 - Ra Ngoài Dạo Phố
Chương 16 - Tiêu Sái Lâu
Chương 17 - Vui Vẻ Dùng Cơm
Chương 18 - Thái Tử Cặn Bã (1)
Chương 19 - Thái Tử Cặn Bã (2)
Chương 20 - Thái Tử Cặn Bã (3)
Chương 21 - Bách Lý Gấm Và Long Hạo Lăng
Chương 22 - Thanh Danh Bị Hủy
Chương 23 - Thẻ Khách Quý
Chương 24 - Ánh Mắt Ngươi Không Tốt Sao
Chương 25 - Tỷ Tỷ, Ngươi Đánh Ta
Chương 26 - Lạc Lạc Hiện Thân (1)
Chương 27 - Lạc Lạc Hiện Thân (2)
Chương 28 - Nhẫn Trữ Vật Thượng Cổ
Chương 29 - Không Gian Huyền Ảo
Chương 30 - Giải Trừ Phong Ấn
Chương 31 - Thánh Linh Quả
Chương 32 - Thánh Linh Tuyền
Chương 33 - Thiên Hoàng Đỉnh
Chương 34 - Tấn Cấp
Chương 35 - Luyện Chế Đan Dược Cấp Thấp
Chương 36 - Lại Vẽ Bớt Lên Mặt
Chương 37 - Tiểu Ngôn, Bích Ngọc Tấn Cấp Thành Công
Chương 38 - Bách Lý Thần Đến Phủ
Chương 39 - Khảo Thí
Chương 40 - Tuyệt Thế Thiên Tài
Chương 41 - Bái Sư
Chương 42 - Luyện Chế Đan Dược Thêm Lần Nữa
Chương 43 - Hỉ Nhi
Chương 44 - Luyện Chế Hộ Mạch Đan
Chương 45 - Long Thiên Các
Chương 46 - Đấu Giá
Chương 47 - Đấu Giá Tinh Thần Lam
Chương 48 - Thiên Tuyết Liên
Chương 49 - Phá Ách Đan
Chương 50 - Trứng Thần Thú
Chương 51 - Lần Đầu Gặp Long Hạo Lăng
Chương 52 - Đỏ Mặt?
Chương 53 - Ngươi Vừa Mới Sờ Soạng Tay Của Nàng
Chương 54 - Ngươi Là Tên Háo Sắc
Chương 55 - Chẳng Lẽ Ta Không Thể Qua Đây Thăm Đại Tỷ Của Ta Sao
Chương 56 - Không Chỉ Trộm Đồ, Ngươi Còn Nói Láo
Chương 57 - Ngươi Chưa Ăn No Sao, Đánh Nhẹ Như Vậy
Chương 58 - Đây Rõ Ràng Là Một Cô Nương, Sao Có Thể Khinh Bạc Ngươi Được
Chương 59 - Chúng Ta Kết Cừu Oán Lớn Rồi
Chương 60 - Quá Nhỏ, Nghe Không Được
Chương 61 - Nếu Như Có Lần Sau, Nhất Định Ta Sẽ Không Tha
Chương 62 - Đan Vương Nhất Phẩm, Huyền Linh Sơ Cấp
Chương 63 - Nguyệt Nhi, Vì Sao Ngươi Không Nói Chuyện Với Ta
Chương 64 - Ta Không Nhớ Là Có Muội Muội Như Ngươi
Chương 65 - Con Ruồi Thích Đại Tiện
Chương 66 - Ngươi Chính Là Heo
Chương 67 - Tỷ Tỷ Là Của Ta, Ngươi Không Thể Đụng Vào Nàng
Chương 68 - Thái Tử, Người Phải Làm Chủ Cho Lâm Nhi
Chương 69 - Chẳng Lẽ Đây Chính Là Chỗ Khác Nhau Giữa Đích Nữ Và Thứ Nữ Sao
Chương 70 - Chẳng Lẽ Ngươi Đang Đếm Kiến Sao?
Chương 71 - Ta Không Quen Tiếp Xúc Với Người Lạ
Chương 72 - Để Nữ Nhi Khảy Một Khúc Cho Mọi Người Nghe
Chương 73 - Như Vậy Có Khác Gì Kỹ Nữ Thanh Lâu
Chương 74 - Ý Ngươi Là Nguyệt Nhi Lấy Sao
Chương 75 - Vậy Hãy Lục Soát Người Đi
Chương 76 - Chẳng Lẽ Thừa Tướng Không Ngại Mất Mặt Sao
Chương 77 - Chẳng Lẽ Một Thứ Nữ Như Ngươi Còn Cao Quý Hơn Ta Sao
Chương 78 - Vì Sao Ngươi Lại Hãm Hại Ta
Chương 79 - Các Ngươi Còn Muốn Mất Mặt Nữa Sao
Chương 80 - Thừa Tướng Đại Nhân, Có Bệnh Thì Phải Trị
Chương 81 - Ca Ca Sắp Trở Về
Chương 82 - Con Lợn Này Là Ai
Chương 83 - Đệ Đệ Heo Của Thượng Quan Lâm
Chương 84 - Trư Bát Giới Rơi Vào Thùng Nước Rửa Chén
Chương 85 - Không Phải Thiếu Gia Heo Đã Tỉnh Rồi Sao
Chương 86 - Giang Phỉ Chỉ Là Di Nương, Tự Xưng Thiếp
Chương 87 - Con Thứ Mà Cũng Muốn Làm Đệ Đệ Của Ta
Chương 88 - Không Có Việc Gì Thì Đừng Tìm Ta, Ta Bận Rộn Nhiều Việc
Chương 89 - Tỷ Tỷ Nhất Định Sẽ Báo Thù Cho Ngươi
Chương 90 - Nhìn Xem Ta Có Chỉnh Chết Nàng Ta Không
Chương 91 - Đại Tỷ Tỷ Luôn Ức Hiếp Ta
Chương 92 - Ngươi Lại Nổi Điên Gì Nữa
Chương 93 - Ngươi Xứng Làm Biểu Ca Của Ta Sao
Chương 94 - Gọi Ta Là Nguyệt Nhi
Chương 95 - Sao Ngươi Lại Ở Đây
Chương 96 - Thái Tử, Nón Xanh Của Ngươi Đã Tới
Chương 97 - Muốn Mập Mờ Thì Đến Nơi Khác, Xin Đừng Làm Ô Nhiễm Nơi Nà
Chương 98 - Không Ngờ Quan Hệ Giữa Các Ngươi Là Như Vậy
Chương 99 - Ngươi Mới Là Heo, Cả Nhà Ngươi Đều Là Heo
Chương 100 - Yêu Nghiệt, Chạy Đi Đâu
Chương 101 - Bị Một Tên Súc Sinh Chê Cười Sao?
Chương 102 - Ngoại Trừ Nguyệt Nhi, Không Ai Lọt Vào Mắt Xanh Của Tađược
Chương 103 - Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
Chương 104 - Cái Chết Của Thượng Quan Dục
Chương 105 - Tứ Đồng Linh Hồ
Chương 106 - Ta Sẽ Ở Bên Cạnh Ngươi, Dù Sống Hay Chết
Chương 107 - Ta Tình Nguyện Để Bản Thân Mình Bị Thương, Chịu Đau Đớn
Chương 108 - Chỗ Này Của Ta Cũng Sẽ Đau
Chương 109 - Mình Đáng Tiền Như Thế Sao?
Chương 110 - Ta Quan Tâm Nàng!
Chương 111 - Con Mắt Của Ta Đẹp Không?
Chương 112 - Bách Lý Thần, Cuống Họng Ngươi Không Thoải Mái Sao?
Chương 113 - Một Đời Một Thế Một Đôi
Chương 114 - Các Ngươi Chỉ Muốn Chọc Ta Tức Chết
Chương 115 - Ai Là Nương Tử Của Chàng
Chương 116 - Tổn Thương Nguyệt Nhi, Chết!
Chương 117 - Hoàng Linh? Vị Cô Nương Này Đã Đạt Tới Hoàng Linh Sao?
Chương 118 - Để Cho Sau Này Ngươi Không Dám Đắc Tội Với Lão Tử Nữa ?
Chương 119 - Bách Lý Thần? Thần Vương?
Chương 120 - Tôn Tử Tốt, Xong Xuôi Ta Sẽ Đợi Ngươi Đến Kính Trà Cho Ta!
Chương 121 - Ta Chính Là Tổ Mẫu Trong Miệng Ngươi, Thượng Quan Tây Nguyệt!
Chương 122 - Ta Cứ Chạy, Ngươi Có Thể Làm Khó Dễ Được Ta Sao
Chương 123 - Hai Người Cùng Lên Đi!
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Đại Hôn
Chương 126 - Tỉnh Mộng Ngàn Năm
Chương 127 - Chớp Mắt Là Vạn Năm
Chương 128 - Đi Lạc Vào Rừng Mê Thất (Rừng Trầm Mê)
Chương 129 - Chỉ Cần Muội Muốn, Ta Mãi Mãi Sẽ Ở Bên Cạnh Muội!
Chương 130 - Tuyết Liên Vạn Năm
Chương 131 - Nguyệt Nhi, Rốt Cục Nàng Cũng Tỉnh!
Chương 132 - Nương Tử, Tối Hôm Qua Ngủ Có Ngon Không?
Chương 133 - Có Vẻ Ngươi Mất Hết Mặt Mũi Rồi!
Chương 134 - Đừng Nhúc Nhích, Để Ta Ôm Nàng Như Vậy!
Chương 135 - Hắn Là Biểu Ca Của Ta!
Chương 136 - Võ Linh Cao Cấp
Chương 137 - Chẳng Lẽ Ngươi Có Ý Đồ Gì Không Thể Nói Với Biểu Ca Của Ta Sao?
Chương 138 - Sao Ngươi Lại Có Dung Mạo Giống Tinh Nhi
Chương 139 - Phụ Thân, Ta Là Nguyệt Nhi!
Chương 140 - Thượng Quan Tây Nguyệt Có Tâm Cơ Nặng ?
Chương 141 - Nhìn Thử Xem Ai Mới Là Phế Vật!
Chương 142 - Thiên Tài Trong Thiên Tài
Chương 143 - Thần Là Phu Quân Của Ta!
Chương 144 - Thượng Quan Tây Nguyệt, Ngươi Chịu Chết Đi!
Chương 145 - Một Nhà Đoàn Viên
Chương 146 - Nàng Có Hài Tử!
"Đại tiểu thư" Đôi mắt Giang Phỉ tràn đầy hận ý, âm thầm cắn răng cúi người.
Lần này nàng đã thật sự bị chọc giận, trong lòng không ngừng kêu
Tiện nhân -- tiện nhân, ta tuyệt sẽ không tha cho tiểu tiện nhân như ngươi, sớm muộn cũng có một ngày đích thân ta trừng trị ngươi, để ngươi quỳ xuống cầu xin ta.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn biểu hiện Giang Phỉ oán hận, làm sao lại không biết trong nội tâm nàng đang suy nghĩ gì.
Hừ, hươu chết trong tay ai, còn chưa biết đâu, hãy đợi đấy
"Thượng Quan Tây Nguyệt, ngươi, đồ phế vật này...
.
" Thượng Quan Lâm nhìn thấy mẫu thân bị ủy khuất, chửi ầm lên.
"Im miệng, Lâm Nhi" Giang Phỉ ngăn trở nàng
"Nương.
.
.
" Thượng Quan Lâm còn muốn nói gì
"Ta kêu ngươi im miệng.
" Giang Phỉ nổi giận, nữ nhi này làm sao lại không giữ được bình tĩnh như thế.
"Hừ.
.
.
"
"Tốt, Nhị di nương, quy củ đã nói xong rồi, hiện tại chúng ta nên nói đến việc tư đi .
" Thượng Quan Tây Nguyệt lại lần nữa ngồi xuống ghế
Nhìn thấy Tiểu Ngôn đi lên trước thay nàng nắn bả vai, hài lòng nhẹ gật đầu.
"Không biết đại tiểu thư muốn nói việc tư gì.
" Giang Phỉ hận đem ba chữ 'Đại tiểu thư' đặc biệt đè nặng âm thanh.
Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không để ý, cái nàng muốn là đồ cưới
"Hơn 10 năm nay, may mắn có Nhị di nương thay ta bảo quản tiền tháng và đồ cưới, hiện tại ta đã trưởng thành, cũng là thời điểm vật quy nguyên chủ.
" Thượng Quan Tây Nguyệt được Tiểu Ngôn bóp vai thoải mái nheo hai mắt lại.
"Ngươi.
.
.
"
Giang Phỉ nhìn bộ dáng Thượng Quan Tây Nguyệt, trong lòng dâng lên dự cảm bất an, quả nhiên.
.
.
Không cho Giang Phỉ cơ hội mở miệng, Thượng Quan Tây Nguyệt tiếp tục nói.
"Nhị di nương, bây giờ, ta thay ngươi trông coi là tốt nhất, ta từ năm 4 tuổi cũng không có cầm tiền tháng nữa, cho đến bây giờ vừa vặn là 10 năm, mỗi tháng tiền của ta là 20 lạng, trừ bớt hao tốn đại khái còn lại 15 lạng, một năm 180, 10 năm vừa đủ là 1800 lạng, Nhị di nương ngươi nói có đúng không?"
Giang Phỉ ở một bên nghe đến trợn tròn mắt, trong lòng càng thêm tức giận, lúc trước tại sao lại không độc chết tiểu tiện nhân này chứ, để nàng hiện tại đến đòi nợ!
"Thượng Quan Tây Nguyệt, ngươi muốn nhiều bạc như vậy làm gì, mẫu thân của ta có lòng tốt thay ngươi bảo quản.
" Thượng Quan Lâm nói giúp Giang Phỉ.
"Ngươi cũng nói là bảo quản dùm, như vậy hiện tại cũng nên trả lại ta , không phải sao?" Thượng Quan Tây Nguyệt nhàn nhạt mỉm cười nói.
"Ngươi.
.
.
"
"Không chỉ là bạc, còn có đồ cưới của mẫu thân ta, làm phiền ngươi cũng trả lại cho ta.
" Ngữ khí của Thượng Quan Tây Nguyệt không cho phép cự tuyệt.
Giang Phỉ thật sự muốn cầm đao chém chết Thượng Quan Tây Nguyệt, trả lại tiền tháng cho nàng không có việc gì, cũng chỉ là một ít tiền, thế nhưng những món đồ cưới kia cũng phải trả lại cho nàng, bà ta thật sự không nỡ a, những bảo bối kia đều có giá trị liên thành, còn có khế đất, mỗi cửa hàng hàng tháng đều có thể kiếm được mấy trăm lượng, nếu không phải là của mình thì không sao, thế nhưng cũng đã ở trong tay nàng hơn 10 năm, bây giờ nói trả là trả, đây không phải là cắt thịt của bà sao?
"Đại tiểu thư, ngươi xem, nếu không như vậy đi, nhiều vật phẩm quý giá như vậy để ở bên người thực sự không an toàn, không bằng.
.
.
" Giang Phỉ vẫn còn muốn tìm cớ đem đồ cưới giữ lại bên người mình.
"Di nương, ý của ngươi là không muốn trả đúng không, vậy thì không còn biện pháp rồi, ta phải vào cung hỏi dì hoàng hậu một chút, có phải di nương phủ Thừa tướng có tư cách cắt xén đồ cưới của chính thê hay không.
" Thượng Quan Tây Nguyệt không muốn cùng nàng nói nhảm nữa, trực tiếp đem hoàng hậu ra uy hiếp.