Chương 1 - Mất Mẹ Như Mất Tất Cả
Chương 2 - Sợ Cảm Giác Chỉ Có Một Mình
Chương 3 - Gặp Lại Nhau Sau 6 Năm
Chương 4 - Yêu Và Hận
Chương 5 - Sỉ Nhục
Chương 6 - Biệt Thự Chu Gia
Chương 7 - Người Hầu
Chương 8 - Cố Tình Chọc Tức Ý Lan
Chương 9 - Cảm Xúc Của 6 Năm Qua
Chương 10 - Gây Khó Dễ Cho Ý Lan
Chương 11 - Sự Đố Kỵ
Chương 12 - Có Tật Giật Mình
Chương 13 - Em Hy Vọng Anh Nhanh Chán Em
Chương 14 - Kích Tình ( H+)
Chương 15 - Trở Thành Phụ Nữ
Chương 16 - Nhẫn Tâm
Chương 17 - Mỏ Hỗn Mang Tên Chu Hạo Thiên
Chương 18 - Trúng Thuốc
Chương 19 - Giải Thuốc
Chương 20 - Chỉ Biết Lùi Lại
Chương 21 - Cô Ấy Vẫn Rất Tốt
Chương 22 - Thư Phòng
Chương 23 - Dỗ Dành
Chương 24 - Bị Chơi Xấu
Chương 25 - Sau Khi Tính Dậy
Chương 26 - Bá Đạo
Chương 27 - Đi Thưởng Thức Mỹ Vị Dân Gian
Chương 28 - Thanh Xuân Không Thể Quay Lại Được Nữa
Chương 29 - Tại Vì Anh Ghen
Chương 30 - Em Không Dám Nói Anh Yếu Sinh Lý Nữa
Chương 31 - Sếp Hôm Nay Không Khó Ở Nữa
Chương 32 - Thay Đối Thất Thường
Chương 33 - Sai Một Ly Thì Đi Một Dặm
Chương 34 - Không Hối Hận
Chương 35 - Chỉ Cay Cú Thôi Chứ Không Có Ghen
Chương 36 - Ai Là Chính Thất
Chương 37 - Giải Cứu Kịp Thời
Chương 38 - Sai Thì Chịu Phạt
Chương 39 - Yêu Em Cả Đêm
Chương 40 - Dịu Dàng
Chương 41 - Thay Đổi
Chương 42 - Đi Mua Sắm
Chương 43 - Là Em Quan Trọng Với Anh
Chương 44 - Giận Hờn
Chương 45 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 46 - Anh Yêu Em
Chương 47 - Cả Đêm
Chương 48 - Có Thai
Chương 49 - Anh Sẽ Mãi Ở Bên Em
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Lo Cho Em
Chương 52 - Sự Thật Kinh Hoàng
Chương 53 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 54 - Ra Tay
Chương 55 - Chủ Mưu
Chương 56 - Em Vẫn Luôn Ở Đây
Chương 57 - Phu Nhân
Chương 58 - Gần Gũi Thân Thuộc
Chương 59 - Mất Trí
Chương 60 - Đến Chùa
Chương 61 - Nhớ Về Trước Kia
Chương 62 - Cô Không Phải Là Vợ Của Tôi
Chương 63 - Vẫn Không Tin
Chương 64 - Không Công Nhận Là Vợ Nhưng Lại Ghen
Chương 65 - Mỗi Người Một Suy Nghĩ
Chương 66 - Lời Tâm Sự Đau Lòng
Chương 67 - Sẽ Không Hối Hận
Chương 68 - Muốn Hỏi Cưới
Chương 69 - Sẽ Không Ly Hôn
Chương 70 - Lạnh
Chương 71 - Ra Tay
Chương 72 - Cấp Cứu
Chương 73 - Bỏ Đi
Chương 74 - Ngày Mà Anh Nhớ Lại Cũng Là Ngày Mà Anh Đã Mất Em
Chương 75 - Gặp Ở Khách Sạn
Chương 76 - Buổi Tiệc
Chương 77 - Mặt Dày Năn Nỉ
Chương 78 - Quỳ Gối Xin Vợ Tha Thứ
Chương 79 - Tha Thứ Cho Anh
Chương 80 - Dự Đám Cưới
Chương 81 - Ngủ
Chương 82 - Gặp Mặt
Chương 83 - Có Đáng Hay Không
Chương 84 - Em Là Của Anh
Chương 85 - Lợi Dụng Ý Tốt Của Chân Vĩnh
Chương 86 - Vách Núi
Chương 87 - Hận
Chương 88 - Luôn Bảo Vệ Em
Chương 89 - Có Chút Tự Ti
Chương 90 - Nhớ Lại Những Kỷ Niệm
Chương 91 - Trở Về Bên Nhau
Chương 92 - Sinh Con
Chương 1 - Mất Mẹ Như Mất Tất Cả
Chương 2 - Sợ Cảm Giác Chỉ Có Một Mình
Chương 3 - Gặp Lại Nhau Sau 6 Năm
Chương 4 - Yêu Và Hận
Chương 5 - Sỉ Nhục
Chương 6 - Biệt Thự Chu Gia
Chương 7 - Người Hầu
Chương 8 - Cố Tình Chọc Tức Ý Lan
Chương 9 - Cảm Xúc Của 6 Năm Qua
Chương 10 - Gây Khó Dễ Cho Ý Lan
Chương 11 - Sự Đố Kỵ
Chương 12 - Có Tật Giật Mình
Chương 13 - Em Hy Vọng Anh Nhanh Chán Em
Chương 14 - Kích Tình ( H+)
Chương 15 - Trở Thành Phụ Nữ
Chương 16 - Nhẫn Tâm
Chương 17 - Mỏ Hỗn Mang Tên Chu Hạo Thiên
Chương 18 - Trúng Thuốc
Chương 19 - Giải Thuốc
Chương 20 - Chỉ Biết Lùi Lại
Chương 21 - Cô Ấy Vẫn Rất Tốt
Chương 22 - Thư Phòng
Chương 23 - Dỗ Dành
Chương 24 - Bị Chơi Xấu
Chương 25 - Sau Khi Tính Dậy
Chương 26 - Bá Đạo
Chương 27 - Đi Thưởng Thức Mỹ Vị Dân Gian
Chương 28 - Thanh Xuân Không Thể Quay Lại Được Nữa
Chương 29 - Tại Vì Anh Ghen
Chương 30 - Em Không Dám Nói Anh Yếu Sinh Lý Nữa
Chương 31 - Sếp Hôm Nay Không Khó Ở Nữa
Chương 32 - Thay Đối Thất Thường
Chương 33 - Sai Một Ly Thì Đi Một Dặm
Chương 34 - Không Hối Hận
Chương 35 - Chỉ Cay Cú Thôi Chứ Không Có Ghen
Chương 36 - Ai Là Chính Thất
Chương 37 - Giải Cứu Kịp Thời
Chương 38 - Sai Thì Chịu Phạt
Chương 39 - Yêu Em Cả Đêm
Chương 40 - Dịu Dàng
Chương 41 - Thay Đổi
Chương 42 - Đi Mua Sắm
Chương 43 - Là Em Quan Trọng Với Anh
Chương 44 - Giận Hờn
Chương 45 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 46 - Anh Yêu Em
Chương 47 - Cả Đêm
Chương 48 - Có Thai
Chương 49 - Anh Sẽ Mãi Ở Bên Em
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Lo Cho Em
Chương 52 - Sự Thật Kinh Hoàng
Chương 53 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 54 - Ra Tay
Chương 55 - Chủ Mưu
Chương 56 - Em Vẫn Luôn Ở Đây
Chương 57 - Phu Nhân
Chương 58 - Gần Gũi Thân Thuộc
Chương 59 - Mất Trí
Chương 60 - Đến Chùa
Chương 61 - Nhớ Về Trước Kia
Chương 62 - Cô Không Phải Là Vợ Của Tôi
Chương 63 - Vẫn Không Tin
Chương 64 - Không Công Nhận Là Vợ Nhưng Lại Ghen
Chương 65 - Mỗi Người Một Suy Nghĩ
Chương 66 - Lời Tâm Sự Đau Lòng
Chương 67 - Sẽ Không Hối Hận
Chương 68 - Muốn Hỏi Cưới
Chương 69 - Sẽ Không Ly Hôn
Chương 70 - Lạnh
Chương 71 - Ra Tay
Chương 72 - Cấp Cứu
Chương 73 - Bỏ Đi
Chương 74 - Ngày Mà Anh Nhớ Lại Cũng Là Ngày Mà Anh Đã Mất Em
Chương 75 - Gặp Ở Khách Sạn
Chương 76 - Buổi Tiệc
Chương 77 - Mặt Dày Năn Nỉ
Chương 78 - Quỳ Gối Xin Vợ Tha Thứ
Chương 79 - Tha Thứ Cho Anh
Chương 80 - Dự Đám Cưới
Chương 81 - Ngủ
Chương 82 - Gặp Mặt
Chương 83 - Có Đáng Hay Không
Chương 84 - Em Là Của Anh
Chương 85 - Lợi Dụng Ý Tốt Của Chân Vĩnh
Chương 86 - Vách Núi
Chương 87 - Hận
Chương 88 - Luôn Bảo Vệ Em
Chương 89 - Có Chút Tự Ti
Chương 90 - Nhớ Lại Những Kỷ Niệm
Chương 91 - Trở Về Bên Nhau
Chương 92 - Sinh Con
Nằm trên giường khá lâu và bây giờ Hạo Thiên cũng đã tỉnh dậy ,
khi anh mở mắt ra thì nơi này rất là xa lạ và anh cũng không nhớ bản thân mình là ai nữa ,
tại sao anh lại ở nơi này chứ...
.
Rốt cuộc anh là ai chứ ,
anh tên là gì .
" Nước.
.
nước. .
"
" Hạo Thiên anh tỉnh rồi sao "
" Tôi tên là Hạo Thiên hả. .
"
Lúc này đây Đình Đình mới hiểu ra mọi chuyện,
Hạo Thiên anh ấy đã mất trí nhớ rồi .
Chắc có lẽ là trong lúc té xuống vách đá cho nên anh ấy mới như thế này đây .
Nếu anh ấy đã mất trí thì cô phải nhân cơ hội này mà lấy lòng anh ấy mới được .
Đúng là trong cái rủi nó có cái may mà ,
vui thật đấy.
.
.
" Ừm anh tên là Hạo Thiên ,
còn em là Đình Đình "
"À ừm"
" Nước của anh đây ,
anh uống đi "
" Cảm ơn "
Hạo Thiên nhận lấy rồi uống cạn hết ly nước luôn .
Ở đây chỉ là một căn nhà nhỏ mà thôi ,
trông nó rất là tồi tàng .
Nhưng không sao ,
có chỗ ở là tốt lắm rồi .
" Tại sao tôi lại ở đây. .
"
" Anh không nhớ gì sao ,
em là người đã cứu anh đấy"
" Cô cứu tôi "
" Ừm ,
em chính là bạn gái của anh mà .
"_ Hạo Thiên lại bị cô ta dắt mũi một lần nữa rồi .
"Em và anh bị Tôn Ý Lan lừa đến căn nhà hoang ,
cô ta định giết hai chúng ta nhưng mà chúng ta đã trốn thoát kịp thời .
"
" Tôn Ý Lan là tình nhân của anh ,
đã vậy cô ta còn muốn cướp tài sản của anh cho nên mới bày kế như vậy đấy .
.
"
" Có chuyện này nữa sao "
" Ừm ,
để em kể chi tiết cho anh nghe "
Bây giờ Chu Hạo Thiên giống như mấy thằng ngáo ngơ nói gì thì nghe đấy .
Cho nên cô ta cứ việc mà nói xấu Ý
Lan cho anh nghe thì anh vẫn cứ tin 100 phần trăm.
.
"Hạo Thiên cô ta ác lắm ,
cô ta chia rẽ em với anh đã vậy còn giết chúng ta nữa .
.
"
" Không sao đâu ,
bây giờ đã có tôi rồi"
"Hức .
hức.
.
"
''Đừng khóc nữa. "
Thật sự Đình Đình là bạn gái của anh sao ,
sao anh lại không có chút cảm giác gì thế nhỉ. Nhưng mà trong đầu của anh bây giờ không có ký ức gì hết cho nên anh đành phải tạm tin cô ta mà thôi .
" Chắc anh đói bụng rồi đúng không,
em đi mua gì cho anh ăn .
.
"
" Um "
" Anh muốn ăn gì"
" Anh ăn mỳ"
" Được, anh ở trong nhà nha, đừng đi đầu hết .
.
"
" Anh biết rồi,
em đi đi .
.
"
Đúng là anh không có đi đâu hết ,
anh ngồi lại trên giường rồi lục lại ký ức của mình nhưng kết quả chẳng có gì cả, thôi thì nên tin người bạn gái hiện tại của mình đi.
.
Lát sau anh liền đứng dậy đi ra sau nhà đi vệ sinh ,
anh thấy ở đây nó vô cùng tẻ nhạt khiến cho anh không vui nổi luôn .
Ở đây nó giống như là nông thôn miền núi gì đấy ,
thời tiết cũng khá là khắc nghiệt luôn.
Ý Lan.
.
.
.
.
ah .
.
.
ahhh .
.
đau .
.
đau đầu quá đi ,
sau khi nghe nhắc đến cái tên đó lại khiến cho anh đau và khó chịu như vậy chứ.
.
Chết tiệt.
.
. thật sự cô gái đó đã cướp tài sản và hại anh đau đớn như thế này sao. Đợi anh trở về thì anh nhất định sẽ trả thù cô ta ,
anh sẽ cho người phụ nữ đó biết lễ độ là gì .
Một lát sau thì Tăng Đình Đình cũng trở về ,
cô ta e dè đem thức ăn ra cho anh ăn .
" Anh ăn đi"
"Ừm ,
em không ăn à .
'"
"Em ăn rồi, anh ăn đi cho mau lại sức.
.
"
" Khi nào thì về thành phố,
anh muốn về "
" Vậy em đi cùng anh được không "
"Đương nhiên là được rồi,
em là người yêu của anh mà "
'Ừm ,
vậy vài ngày nữa đi dù sao thì anh cũng mới tỉnh lại "
" Cám ơn em đã lo cho anh .
.
"
" Không có gì đâu.
.
'
Tỉnh dậy sau cơn mê khiến cho anh ăn rất nhiều, Hạo Thiên ăn sạch sành sanh luôn .
Tuy thức ăn không vừa miệng anh nhưng anh đã ăn hết vì bụng đang đói .
Ăn xong thì anh cũng đứng dậy dọn dẹp rồi đi tắm ,
anh cảm thấy cơ thể của mình có mùi rồi thì phải Tắm cũng không được thoải mái nữa ,
anh nhớ là lúc trước nhà anh giàu lắm thì phải,
anh muốn tắm phải có bồn tắm hay là có vòi sen chứ không phải là múc nước ở trong xô như thế này .
Đúng là người có điều kiện có khác ,
đã mất trí nhớ rồi nhưng vẫn cảm thấy mình là người thượng lưu, người giàu.
Nhưng mà đúng thật,
với cái khí chất này không giàu thì quá là uồng với cái hình hài của chính mình quá đi .