Chương 1 - Cảm Giác Tim Đập Rộn Ràng
Chương 2 - Anh Là Anh Rể Của Tôi, Là Người Thân Của Tôi
Chương 3 - Cô Em Hàng Xóm
Chương 4 - Anh Thiên Bách, Anh Thấy Em Thế Nào?
Chương 5 - Có Sẵn Sàng Trở Thành Người Đàn Ông May Mắn Đó Không?
Chương 6 - Anh Đã Hứa Sẽ Cưới Em
Chương 7 - Đi Thôi Ạ!
Chương 8 - Cô Ấy Là Em Gái Nuôi Của Tôi
Chương 9 - Thứ Gì Mà Rất Quan Trọng Vậy?
Chương 10 - Cô Nàng Táo Bạo Chủ Động
Chương 11 - Có Thể Sử Dụng Là Được Rồi
Chương 12 - Anh Rể, Em Rất Lo Lắng Cho Anh
Chương 13 - Anh Thấy Tin Nhắn Thì Trả Lời Em Nhé!
Chương 14 - Nếu Có Thể Cả Đời Thì Tốt Biết Mấy
Chương 15 - Ông Nội
Chương 16 - Em Như Thế Nào Anh Đều Thích
Chương 17 - Cái Gì Mà Người Yêu?
Chương 18 - Lần Đầu Tiên Mua Thứ Này Cho Đàn Ông
Chương 19 - Diệp Thiên Bách Trả Lời Rất Đơn Giản
Chương 20 - Em Đi Ngay Đây
Chương 21 - Không Còn Việc Gì Thì Anh Cúp Máy Đây?
Chương 22 - Em Đã Ăn Rồi!
Chương 23 - Chị Mà Nấu Đồ Ăn Cái Gì?
Chương 24 - Gửi Lên Xem!
Chương 25 - Anh Rể
Chương 26 - Sợ Cái Gì?
Chương 27 - Nếu Đã Không Biết Gì Thì Im Lặng Đi Được Không?
Chương 28 - Bà Nghe Nói Cháu Ly Hôn
Chương 29 - Cảm Ơn Bác Sĩ Ngô
Chương 30 - Sau Khi Mọi Người Rời Đi
Chương 31 - Vậy Là Đủ Rồi
Chương 32 - Anh Thiên Bách
Chương 33 - Tên Nhóc Cậu Cũng Khá Đấy
Chương 34 - Cảm Ơn Anh
Chương 35 - Nếu Đã Vậy Thì Tôi Sẽ Không Từ Chối Nữa
Chương 36 - Vậy Cũng Không Tốt
Chương 37 - Chuyện Là
Chương 38 - Có Phải Chúng Ta Đã Làm Điều Gì Sai
Chương 39 - Chẳng Lẽ Cậu Biết Thằng Nhóc Này?
Chương 40 - Không Biết?
Chương 41 - Khi Nhìn Thấy Thông Tin Trên Trang Web
Chương 42 - Vậy Để Tôi Sẽ Chứng Minh Cho Cậu Thấy
Chương 43 - Chỉ Vậy Thôi Sao?
Chương 44 - Cái Này
Chương 45 - Cái Gì?
Chương 46 - Tiểu Hi?
Chương 47 - Trước Khi Quen Biết Cậu Diệp
Chương 48 - Điều Đó Không Cần Thiết
Chương 49 - Vậy Thì Cảm Ơn Em
Chương 50 - Không Có Gì
Chương 51 - Giáo Viên Y Khoa
Chương 52 - Cậu Đang Đùa Cái Gì Đấy?
Chương 53 - Anh Thật Tuyệt Vời
Chương 54 - Diệp Thiên Bách Thở Dài
Chương 55 - Không Vất Vả
Chương 56 - Anh Không Biết Cậu Ta Tên Gì
Chương 57 - Em Muốn Biết
Chương 58 - Một Cậu Thanh Niên Nói Cháu Có Bệnh
Chương 59 - Cậu Thanh Niên Kia Đã Đúng
Chương 60 - Thật Lợi Hại
Chương 61 - Phần Thưởng
Chương 62 - Đợi Có Cơ Hội Rồi Nói
Chương 63 - Anh Không Phải Có Ý Đó
Chương 64 - Kẹo Mút?
Chương 65 - Con Đi Nghỉ Ngơi Đây
Chương 66 - Tài Nấu Nướng
Chương 67 - Ông Chủ Sang Sảng Cười Nói
Chương 68 - Bạn Của Anh Đã Giới Thiệu Cho Anh
Chương 69 - Đưa Tay Trái Cho Anh
Chương 70 - Vậy Phải Làm Sao
Chương 71 - Cảm Ơn Anh Rể
Chương 72 - Biết Nói Chuyện Đấy
Chương 73 - Đây Mới Chỉ Là Bắt Đầu
Chương 74 - Đúng Là Cực Kỳ Ngon
Chương 75 - Cũng Không Biết Mọi Người Đang Nói Cái Gì
Chương 76 - Mất Rồi Mới Hối Tiếc Không Kịp
Chương 77 - Xe Chỉ Có Thể Chạy Ra Nhưng Không Thể Chạy Vào
Chương 78 - Kiếm Tiền Đều Là Chuyện Không Khó
Chương 79 - Sao Em Cảm Thấy Như Có Ai Đó Theo Đằng Sau Chúng Ta
Chương 80 - Về Nhà Tự Chơi Đi
Chương 81 - Báo Thù Cho Đại Ca
Chương 82 - Anh Không Đủ Tư Cách Để Ra Điều Kiện
Chương 83 - Anh Rể, Sao Đột Nhiên Anh Trở Nên Lợi Hại Như Vậy
Chương 84 - Đều Là Rác Rưởi
Chương 85 - Đó Là Khẩu Phần Của Em Trong Hai Ngày Tới
Chương 86 - Có Thể Là Do Em Suy Nghĩ Nhiều
Chương 87 - Nguyện Ý Vì Anh Mà Làm Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 88 - Anh Nói Thật Sao
Chương 89 - Tắt Hết Rồi
Chương 90 - Cũng Tạm Được
Chương 91 - Tối Qua Ngủ Không Ngon
Chương 92 - Trông Cũng Được
Chương 93 - Không Cần Phải Trịnh Trọng Như Vậy
Chương 94 - Chúng Ta Đến Trường Học
Chương 95 - Người Bị Tổn Hại Vẫn Là Đàn Ông
Chương 96 - Chúng Ta Qua Đó Xem Thử Xem
Chương 97 - Em Muốn Đến Cùng Không
Chương 98 - Ở Đây Cũng Có Nhiều Người Quá
Chương 99 - Cậu Nói Xem
Chương 100 - Rất Tốt
Chương 101 - Vậy Hiệu Trưởng Lưu Định Làm Gì?
Chương 102 - Vừa Mới Đến
Chương 103 - Vị Bạn Học Này
Chương 104 - Đúng Vậy
Chương 105 - Cô Gái Gọi Là
Chương 106 - Đúng Rồi
Chương 107 - Ánh Sáng Trắng Bạc
Chương 108 - Tôi Hiện Tại
Chương 109 - Giáo Viên Diệp
Chương 110 - Hiệu Trưởng Lưu
Chương 111 - Hiệu Trưởng Lưu
Chương 112 - Em Cũng Nghĩ Như Vậy
Chương 113 - Lúc Này
Chương 114 - Hạ Tiểu My Gửi Tin Nhắn Hỏi
Chương 115 - Vậy Sao?
Chương 116 - Được Rồi!
Chương 117 - Anh Nghĩ Tôi Có Thể Tin Anh Sao?
Chương 118 - Tiểu Vương Nghe Vậy Cười Nói
Chương 119 - Nói Tới Nói Lui
Chương 120 - Hiệu Trưởng
Chương 121 - Chuyện Này Đột Nhiên
Chương 122 - Cụ Thể Phương Pháp Thao Tác
Chương 1 - Cảm Giác Tim Đập Rộn Ràng
Chương 2 - Anh Là Anh Rể Của Tôi, Là Người Thân Của Tôi
Chương 3 - Cô Em Hàng Xóm
Chương 4 - Anh Thiên Bách, Anh Thấy Em Thế Nào?
Chương 5 - Có Sẵn Sàng Trở Thành Người Đàn Ông May Mắn Đó Không?
Chương 6 - Anh Đã Hứa Sẽ Cưới Em
Chương 7 - Đi Thôi Ạ!
Chương 8 - Cô Ấy Là Em Gái Nuôi Của Tôi
Chương 9 - Thứ Gì Mà Rất Quan Trọng Vậy?
Chương 10 - Cô Nàng Táo Bạo Chủ Động
Chương 11 - Có Thể Sử Dụng Là Được Rồi
Chương 12 - Anh Rể, Em Rất Lo Lắng Cho Anh
Chương 13 - Anh Thấy Tin Nhắn Thì Trả Lời Em Nhé!
Chương 14 - Nếu Có Thể Cả Đời Thì Tốt Biết Mấy
Chương 15 - Ông Nội
Chương 16 - Em Như Thế Nào Anh Đều Thích
Chương 17 - Cái Gì Mà Người Yêu?
Chương 18 - Lần Đầu Tiên Mua Thứ Này Cho Đàn Ông
Chương 19 - Diệp Thiên Bách Trả Lời Rất Đơn Giản
Chương 20 - Em Đi Ngay Đây
Chương 21 - Không Còn Việc Gì Thì Anh Cúp Máy Đây?
Chương 22 - Em Đã Ăn Rồi!
Chương 23 - Chị Mà Nấu Đồ Ăn Cái Gì?
Chương 24 - Gửi Lên Xem!
Chương 25 - Anh Rể
Chương 26 - Sợ Cái Gì?
Chương 27 - Nếu Đã Không Biết Gì Thì Im Lặng Đi Được Không?
Chương 28 - Bà Nghe Nói Cháu Ly Hôn
Chương 29 - Cảm Ơn Bác Sĩ Ngô
Chương 30 - Sau Khi Mọi Người Rời Đi
Chương 31 - Vậy Là Đủ Rồi
Chương 32 - Anh Thiên Bách
Chương 33 - Tên Nhóc Cậu Cũng Khá Đấy
Chương 34 - Cảm Ơn Anh
Chương 35 - Nếu Đã Vậy Thì Tôi Sẽ Không Từ Chối Nữa
Chương 36 - Vậy Cũng Không Tốt
Chương 37 - Chuyện Là
Chương 38 - Có Phải Chúng Ta Đã Làm Điều Gì Sai
Chương 39 - Chẳng Lẽ Cậu Biết Thằng Nhóc Này?
Chương 40 - Không Biết?
Chương 41 - Khi Nhìn Thấy Thông Tin Trên Trang Web
Chương 42 - Vậy Để Tôi Sẽ Chứng Minh Cho Cậu Thấy
Chương 43 - Chỉ Vậy Thôi Sao?
Chương 44 - Cái Này
Chương 45 - Cái Gì?
Chương 46 - Tiểu Hi?
Chương 47 - Trước Khi Quen Biết Cậu Diệp
Chương 48 - Điều Đó Không Cần Thiết
Chương 49 - Vậy Thì Cảm Ơn Em
Chương 50 - Không Có Gì
Chương 51 - Giáo Viên Y Khoa
Chương 52 - Cậu Đang Đùa Cái Gì Đấy?
Chương 53 - Anh Thật Tuyệt Vời
Chương 54 - Diệp Thiên Bách Thở Dài
Chương 55 - Không Vất Vả
Chương 56 - Anh Không Biết Cậu Ta Tên Gì
Chương 57 - Em Muốn Biết
Chương 58 - Một Cậu Thanh Niên Nói Cháu Có Bệnh
Chương 59 - Cậu Thanh Niên Kia Đã Đúng
Chương 60 - Thật Lợi Hại
Chương 61 - Phần Thưởng
Chương 62 - Đợi Có Cơ Hội Rồi Nói
Chương 63 - Anh Không Phải Có Ý Đó
Chương 64 - Kẹo Mút?
Chương 65 - Con Đi Nghỉ Ngơi Đây
Chương 66 - Tài Nấu Nướng
Chương 67 - Ông Chủ Sang Sảng Cười Nói
Chương 68 - Bạn Của Anh Đã Giới Thiệu Cho Anh
Chương 69 - Đưa Tay Trái Cho Anh
Chương 70 - Vậy Phải Làm Sao
Chương 71 - Cảm Ơn Anh Rể
Chương 72 - Biết Nói Chuyện Đấy
Chương 73 - Đây Mới Chỉ Là Bắt Đầu
Chương 74 - Đúng Là Cực Kỳ Ngon
Chương 75 - Cũng Không Biết Mọi Người Đang Nói Cái Gì
Chương 76 - Mất Rồi Mới Hối Tiếc Không Kịp
Chương 77 - Xe Chỉ Có Thể Chạy Ra Nhưng Không Thể Chạy Vào
Chương 78 - Kiếm Tiền Đều Là Chuyện Không Khó
Chương 79 - Sao Em Cảm Thấy Như Có Ai Đó Theo Đằng Sau Chúng Ta
Chương 80 - Về Nhà Tự Chơi Đi
Chương 81 - Báo Thù Cho Đại Ca
Chương 82 - Anh Không Đủ Tư Cách Để Ra Điều Kiện
Chương 83 - Anh Rể, Sao Đột Nhiên Anh Trở Nên Lợi Hại Như Vậy
Chương 84 - Đều Là Rác Rưởi
Chương 85 - Đó Là Khẩu Phần Của Em Trong Hai Ngày Tới
Chương 86 - Có Thể Là Do Em Suy Nghĩ Nhiều
Chương 87 - Nguyện Ý Vì Anh Mà Làm Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 88 - Anh Nói Thật Sao
Chương 89 - Tắt Hết Rồi
Chương 90 - Cũng Tạm Được
Chương 91 - Tối Qua Ngủ Không Ngon
Chương 92 - Trông Cũng Được
Chương 93 - Không Cần Phải Trịnh Trọng Như Vậy
Chương 94 - Chúng Ta Đến Trường Học
Chương 95 - Người Bị Tổn Hại Vẫn Là Đàn Ông
Chương 96 - Chúng Ta Qua Đó Xem Thử Xem
Chương 97 - Em Muốn Đến Cùng Không
Chương 98 - Ở Đây Cũng Có Nhiều Người Quá
Chương 99 - Cậu Nói Xem
Chương 100 - Rất Tốt
Chương 101 - Vậy Hiệu Trưởng Lưu Định Làm Gì?
Chương 102 - Vừa Mới Đến
Chương 103 - Vị Bạn Học Này
Chương 104 - Đúng Vậy
Chương 105 - Cô Gái Gọi Là
Chương 106 - Đúng Rồi
Chương 107 - Ánh Sáng Trắng Bạc
Chương 108 - Tôi Hiện Tại
Chương 109 - Giáo Viên Diệp
Chương 110 - Hiệu Trưởng Lưu
Chương 111 - Hiệu Trưởng Lưu
Chương 112 - Em Cũng Nghĩ Như Vậy
Chương 113 - Lúc Này
Chương 114 - Hạ Tiểu My Gửi Tin Nhắn Hỏi
Chương 115 - Vậy Sao?
Chương 116 - Được Rồi!
Chương 117 - Anh Nghĩ Tôi Có Thể Tin Anh Sao?
Chương 118 - Tiểu Vương Nghe Vậy Cười Nói
Chương 119 - Nói Tới Nói Lui
Chương 120 - Hiệu Trưởng
Chương 121 - Chuyện Này Đột Nhiên
Chương 122 - Cụ Thể Phương Pháp Thao Tác
“Hả...
. Chuyện vô đạo đức gì chứ?”
Diệp Thiên Bách hơi sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng.
“Chính là cái loại đó, khụ khụ.
.
. Có mấy đôi yêu nhau sẽ chạy vào trong xe để tìm kích thích, em sợ người khác sẽ hiểu lầm chúng ta.
”
Chung Linh Hi kiên trì nói ra, loại chuyện này, đối với cô mà nói, đúng là có chút khó có thể mở miệng.
“Quan tâm nhiều như vậy làm gì chứ, không cần để ý bọn họ nhiều như vậy, chúng ta lại không có làm chuyện vô đạo đức.
”
Diệp Thiên Bách bật cười, cô bé này suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Anh Thiên Bách nói đúng. Cây ngay không sợ chết đứng.
”
Nghe Diệp Thiên Bách nói xong, Chung Linh Hi dường như thoáng cái đã thông suốt.
“Cho dù có thì làm sao, anh Thiên Bách cũng không phải là người ngoài, làm chuyện gì đó với anh Thiên Bách, cũng không tính là không đạo đức, chỉ cần anh Thiên Bách thích, làm cái gì cũng được.
”
Tiếp đó, Chung Linh Hi lại nhỏ giọng lẩm bẩm, càng nói đến phần sau, giọng nói cô lại càng nhỏ.
“Em nói gì cơ?”
Diệp Thiên Bách hơi sửng sốt, hỏi.
“Hả? Không có gì!
”
“Anh Thiên Bách anh nhanh lên đi, sắp trễ rồi.
” Chung Linh Hi bị dọa cho nhảy dựng, vội vàng nói. “Vậy thì anh chính thức bắt đầu đây.
”
Diệp Thiên Bách nghe vậy liền nói.
Kế tiếp, bên trong xe truyền ra các loại tiếng kêu mê hoặc.
Diệp Thiên Bách nghe những tiếng kêu này, trong lòng ngứa ngáy, vô cùng mất tự nhiên.
Hơn nữa, bởi vì lực xoa bóp của Diệp Thiên Bách hơi lớn, nên thân xe có hơi lắc lư.
Người bên ngoài nhìn vào, cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, bác gái tập thể dục buổi sáng đi ngang qua cũng nhịn không được mà nhìn vào trong xe hai lần, nhưng cửa sổ xe lắp kính chống trộm, nên bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy tình hình bên trong.
“A
“Anh Thiên Bách, thoải mái quá, thủ pháp này của anh cũng quá tốt rồi. Nếu anh mở một phòng khám trung y, thì việc kinh doanh của anh sẽ rất tốt.
” Chung Linh Hi rất tán thưởng nói.
“Cảm giác không kém nhiều lắm, em đứng lên đi, cảm nhận một chút, xem cảm giác thế nào?”
Diệp Thiên Bách ngừng lại, nói với Chung Linh Hi.
Chung Linh Hi nghe vậy, cô đứng lên, cảm nhận một chút.
“Anh Thiên Bách, anh làm sao làm được vậy, bây giờ em cảm thấy tinh thần cả người đều tốt hơn gấp trăm lân, hơn nữa thân thể còn có một loại cảm giác dễ chịu, phảng phất mạch lạc toàn thân đều như đã được khơi thông vậy.
”
Chung Linh Hi tương đối ngạc nhiên nói.
“Anh chỉ xoa bóp một số huyệt đạo trên cơ thể em để làm giảm mệt mỏi và nâng cao tinh thân của em thôi.
" Diệp Thiên Bách nghe vậy thì trả lời.
“Không ngờ Trung y còn có thủ pháp như vậy.
” Chung Linh Hi vẫn đắm chìm trong cảm giác thoải mái lúc trước, thậm chí khuôn mặt xinh đẹp của cô lúc này cũng hơi đỏ lên.
“Bây giờ thời gian cũng không chênh lệch nhiều lắm, em trở lại ghế phó lái đi, chúng ta xuất phát đến trường học!
”
Diệp Thiên Bách lại nhìn đồng hồ, nói với Chung Linh Hi.
“AI Vâng ạI”
Chung Linh Hi nghe vậy, kéo ghế ngồi lên, bản thân cô thì xuống xe, muốn trở lại vị trí ghế lái phó.
Chỉ là, khi nhìn thấy Chung Linh Hi xuống xe, hai bác gái đi ngang qua, ném tới ánh mắt kỳ quái.
Mới vừa rồi, bọn họ nhìn thấy chiếc xe này không. ngừng lắc lư.