Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Lâm Trình Nghiêu tưởng, chính mình rõ ràng có thời gian bốn năm, ở lúc cô ấy mới lần đầu xuất hiện, đem Mạc Như Uân nạp vào trong lòng ngực mình.
Nhưng hắn cố tình lựa chọn yên lặng bảo hộ.
Đi con mẹ nó yên lặng bảo hộ.
Những vai chính trong mấy bộ phim truyền hình, tiểu thuyết mà chịu yên lặng bảo hộ, nhất định cùng hắn giống nhau, đầu óc đều có bệnh.
Hao phí thanh xuân, hao phí cảm tình, mất nhiều hơn được.
Còn không bằng lớn mật đi thổ lộ theo đuổi, ít nhất sau này sẽ hối tiếc không kịp.
Mạc Như Uân nói, không có người nguyện ý từ đầu tới đuôi, từ đầu đến cuối mà yêu cô ấy, tin tưởng cô ấy.
Cô ấy đến chết, cũng không biết tâm ý của mình sao? Đăng bởi: admin