Chương 1 - Tưởng Ăn Trộm
Chương 2 - Sống Không Yên
Chương 3 - Người Hầu Riêng
Chương 4 - Mượn Tiền
Chương 5 - Giữ Lời Hứa
Chương 6 - Mắt Mù Mới Yêu Anh
Chương 7 - Không Có Hứng Thú Với Cô
Chương 8 - Anh Quá Ác Rồi
Chương 9 - Rất Giống Một Người
Chương 10 - Tuyệt Đối Không Nghỉ Làm
Chương 11 - Thắt Cà Vạt
Chương 12 - Phá Kỉ Lục
Chương 13 - Cơn Sốt
Chương 14 - Chuộc Lỗi
Chương 15 - Cấm Địa
Chương 16 - Không Thích Phụ Nữ Bước Vào Phòng
Chương 17 - Ngụy Biện
Chương 18 - Không Được Làm Gì Hết
Chương 19 - Trường Hợp Đặc Biệt
Chương 20 - Nhận Nhầm Người
Chương 21 - Ám Ảnh Chuyện Của Quá Khứ
Chương 22 - Đăng Kí Cho Cô
Chương 23 - Tràn Ngập Sợ Hãi
Chương 24 - Sợ Hãi, Ngất Đi
Chương 25 - Tình Nguyện Cho Cô Ôm
Chương 26 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh
Chương 27 - Việc Bất Khả Thi
Chương 28 - Không Bao Giờ Tha Thứ
Chương 29 - Mua Hết Tất Cả
Chương 30 - "Ăn Chay"
Chương 31 - Người Đàn Ông Bí Ẩn
Chương 32 - Thẳng Thắn Bày Tỏ
Chương 33 - Phát Hiện Sự Thật
Chương 34 - Làm Sao Nhanh Bằng Tôi?
Chương 35 - Đi Dạo Chợ Đêm
Chương 36 - Chăm Sóc Chu Đáo
Chương 37 - Nhập Học
Chương 38 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 39 - Tôi Không Thích Lén Lút
Chương 40 - Dáng Vẻ Chưa Từng Thấy
Chương 41 - Không Muốn Nói
Chương 42 - Xung Quanh Toàn Trai Đẹp
Chương 43 - Bạn Trai
Chương 44 - Cảnh Tượng Hiếm Thấy
Chương 45 - Nổi Tiếng
Chương 46 - Đánh Dấu Chủ Quyền
Chương 47 - Cứu Thế Giới Hay Tiêu Diệt Thế Giới?
Chương 48 - Mời Đi Ăn
Chương 49 - Có Phim Hay Để Xem
Chương 50 - Cậu Không Phải Là Đối Thủ Của Tôi
Chương 51 - Đập Chết Ruồi Muỗi Bu Xung Quanh
Chương 52 - Không Bao Giờ Để Cô Lái Xe
Chương 53 - Lời Nói Thật Lòng Khi Say
Chương 54 - Không Dám Uống Rượu Lần Nữa
Chương 55 - Uống Rượu Hại Thân
Chương 56 - Người Mình Thích Cũng Thích Mình
Chương 57 - Tai Nạn
Chương 58 - Áy Náy, Cắn Rứt
Chương 59 - Giúp Anh Điều Tra
Chương 60 - Đi Thăm
Chương 61 - Tha Thứ
Chương 62 - Dương Mộc Đồng
Chương 63 - Cô Ấy Là Bạn Gái Tôi
Chương 64 - Ghen
Chương 65 - Nghi Ngờ
Chương 66 - Đào Mộ
Chương 67 - Hiền Nhưng Không Dễ Bị Bắt Nạt
Chương 68 - Tai Nạn
Chương 69 - Người Mất Người Còn
Chương 70 - Anh Xin Lỗi
Chương 71 - Mất Trí Nhớ
Chương 72 - Giúp Cô Điều Tra
Chương 73 - Lam Lam Chính Là Mộ Kiều Lam
Chương 74 - Theo Dõi
Chương 75 - Gặp Lại
Chương 76 - Vui Mừng Khi Hoa Châu Châu Vẫn Còn Sống
Chương 77 - Không Phải Cô Ấy
Chương 78 - Quay Về
Chương 79 - Đúng Người Lại Tưởng Sai Người
Chương 80 - Chính Nhân Quân Tử
Chương 81 - Dữ Dằn Hơn Trước
Chương 82 - Tức Giận
Chương 83 - Chuyện Buồn Cười
Chương 84 - Bác Sĩ Thôi Miên
Chương 85 - Nghi Hoặc
Chương 86 - Dương Nguyên Khánh Rất Nguy Hiểm
Chương 87 - Bị Thương
Chương 88 - Tôi Sẽ Là Người Trị Cô Ta
Chương 89 - Cảm Giác Bất An
Chương 90 - Xém Bị Phát Hiện
Chương 91 - Đánh Chết Anh
Chương 92 - Anh Ghen
Chương 93 - Hoán Đổi
Chương 94 - Giả Bệnh
Chương 95 - Tìm Lại Kí Ức
Chương 96 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 97 - Anh Ta Quá Đáng Sợ
Chương 98 - Kể Lại Mọi Chuyện
Chương 99 - Đập Chết Hắn
Chương 100 - Làm Nũng
Chương 101 - Càng Muốn Quên Lại Càng Nhớ
Chương 102 - Bắt Cóc
Chương 103 - Uy Hiếp
Chương 104 - Cố Ý Giăng Bẫy
Chương 105 - Hiểu Lầm
Chương 106 - Mạo Hiểm
Chương 107 - Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi
Chương 108 - Cảm Thấy Chướng Mắt Thôi
Chương 109 - Nhớ Lại
Chương 110 - Tức Giận, Kích Động
Chương 111 - Ngại Ngùng
Chương 112 - Không Phải Anh Diễn Xuất Giỏi Mà Là Do Cô Ta Quá Ngu Ngốc
Chương 113 - Tưởng Anh Đã Thay Lòng Đổi Dạ
Chương 114 - Trúng Đạn
Chương 115 - Nhất Định Sẽ Bù Đắp
Chương 116 - Sinh Nhật Đầy Biến Cố (1)
Chương 117 - Sinh Nhật Đầy Biến Cố (2)
Chương 118 - Đừng Bao Giờ Cho Cô Ấy Lái Xe
Chương 119 - Xém Chút Nữa Là Bị Tàn Phế
Chương 120 - Xem Ai Chết Trước
Chương 121 - Đăng Ký Kết Hôn?
Chương 122 - Trộm Sổ Hộ Khẩu
Chương 123 - Anh Muốn Chết Đúng Không?
Chương 124 - Lên Kế Hoạch Giải Cứu
Chương 125 - Giải Cứu
Chương 126 - Không Tin Những Lời Hoa Châu Châu Nói
Chương 127 - Bom Giả
Chương 128 - Sang Mỹ Gấp
Chương 129 - An Ủi
Chương 130 - Càng Lúc Càng Cảm Thấy Rối
Chương 131 - Cảm Giác Bất An
Chương 132 - Có Hai Sự Lựa Chọn
Chương 133 - Chờ Đến Ngày Vạch Trần
Chương 134 - Món Quà Không Ngờ Đến
Chương 135 - Hành Hạ Tàn Nhẫn
Chương 136 - Hãy Luôn Sống Thật Vui Vẻ
Chương 137 - Hôn Mê
Chương 138 - Tỉnh Lại
Chương 139 - Hôn Lễ Ngập Tràn Hạnh Phúc (End)
Chương 140 - Ngoại Truyện 1: Ngày Đi Sinh
Chương 141 - Ngoại Truyện 2: Mẹ Tròn Con Vuông
Chương 142 - Ngoại Truyện 3: Tạ Thiên Trình (1)
Chương 143 - Ngoại Truyện 4: Tạ Thiên Trình (2)
Chương 144 - Ngoại Truyện 5: Tạ Thiên Trình (3)
Chương 145 - Ngoại Truyện 6: Tạ Thiên Trình (4)
Chương 146 - Ngoại Truyện 7: Tạ Thiên Trình (5)
Chương 1 - Tưởng Ăn Trộm
Chương 2 - Sống Không Yên
Chương 3 - Người Hầu Riêng
Chương 4 - Mượn Tiền
Chương 5 - Giữ Lời Hứa
Chương 6 - Mắt Mù Mới Yêu Anh
Chương 7 - Không Có Hứng Thú Với Cô
Chương 8 - Anh Quá Ác Rồi
Chương 9 - Rất Giống Một Người
Chương 10 - Tuyệt Đối Không Nghỉ Làm
Chương 11 - Thắt Cà Vạt
Chương 12 - Phá Kỉ Lục
Chương 13 - Cơn Sốt
Chương 14 - Chuộc Lỗi
Chương 15 - Cấm Địa
Chương 16 - Không Thích Phụ Nữ Bước Vào Phòng
Chương 17 - Ngụy Biện
Chương 18 - Không Được Làm Gì Hết
Chương 19 - Trường Hợp Đặc Biệt
Chương 20 - Nhận Nhầm Người
Chương 21 - Ám Ảnh Chuyện Của Quá Khứ
Chương 22 - Đăng Kí Cho Cô
Chương 23 - Tràn Ngập Sợ Hãi
Chương 24 - Sợ Hãi, Ngất Đi
Chương 25 - Tình Nguyện Cho Cô Ôm
Chương 26 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh
Chương 27 - Việc Bất Khả Thi
Chương 28 - Không Bao Giờ Tha Thứ
Chương 29 - Mua Hết Tất Cả
Chương 30 - "Ăn Chay"
Chương 31 - Người Đàn Ông Bí Ẩn
Chương 32 - Thẳng Thắn Bày Tỏ
Chương 33 - Phát Hiện Sự Thật
Chương 34 - Làm Sao Nhanh Bằng Tôi?
Chương 35 - Đi Dạo Chợ Đêm
Chương 36 - Chăm Sóc Chu Đáo
Chương 37 - Nhập Học
Chương 38 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 39 - Tôi Không Thích Lén Lút
Chương 40 - Dáng Vẻ Chưa Từng Thấy
Chương 41 - Không Muốn Nói
Chương 42 - Xung Quanh Toàn Trai Đẹp
Chương 43 - Bạn Trai
Chương 44 - Cảnh Tượng Hiếm Thấy
Chương 45 - Nổi Tiếng
Chương 46 - Đánh Dấu Chủ Quyền
Chương 47 - Cứu Thế Giới Hay Tiêu Diệt Thế Giới?
Chương 48 - Mời Đi Ăn
Chương 49 - Có Phim Hay Để Xem
Chương 50 - Cậu Không Phải Là Đối Thủ Của Tôi
Chương 51 - Đập Chết Ruồi Muỗi Bu Xung Quanh
Chương 52 - Không Bao Giờ Để Cô Lái Xe
Chương 53 - Lời Nói Thật Lòng Khi Say
Chương 54 - Không Dám Uống Rượu Lần Nữa
Chương 55 - Uống Rượu Hại Thân
Chương 56 - Người Mình Thích Cũng Thích Mình
Chương 57 - Tai Nạn
Chương 58 - Áy Náy, Cắn Rứt
Chương 59 - Giúp Anh Điều Tra
Chương 60 - Đi Thăm
Chương 61 - Tha Thứ
Chương 62 - Dương Mộc Đồng
Chương 63 - Cô Ấy Là Bạn Gái Tôi
Chương 64 - Ghen
Chương 65 - Nghi Ngờ
Chương 66 - Đào Mộ
Chương 67 - Hiền Nhưng Không Dễ Bị Bắt Nạt
Chương 68 - Tai Nạn
Chương 69 - Người Mất Người Còn
Chương 70 - Anh Xin Lỗi
Chương 71 - Mất Trí Nhớ
Chương 72 - Giúp Cô Điều Tra
Chương 73 - Lam Lam Chính Là Mộ Kiều Lam
Chương 74 - Theo Dõi
Chương 75 - Gặp Lại
Chương 76 - Vui Mừng Khi Hoa Châu Châu Vẫn Còn Sống
Chương 77 - Không Phải Cô Ấy
Chương 78 - Quay Về
Chương 79 - Đúng Người Lại Tưởng Sai Người
Chương 80 - Chính Nhân Quân Tử
Chương 81 - Dữ Dằn Hơn Trước
Chương 82 - Tức Giận
Chương 83 - Chuyện Buồn Cười
Chương 84 - Bác Sĩ Thôi Miên
Chương 85 - Nghi Hoặc
Chương 86 - Dương Nguyên Khánh Rất Nguy Hiểm
Chương 87 - Bị Thương
Chương 88 - Tôi Sẽ Là Người Trị Cô Ta
Chương 89 - Cảm Giác Bất An
Chương 90 - Xém Bị Phát Hiện
Chương 91 - Đánh Chết Anh
Chương 92 - Anh Ghen
Chương 93 - Hoán Đổi
Chương 94 - Giả Bệnh
Chương 95 - Tìm Lại Kí Ức
Chương 96 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 97 - Anh Ta Quá Đáng Sợ
Chương 98 - Kể Lại Mọi Chuyện
Chương 99 - Đập Chết Hắn
Chương 100 - Làm Nũng
Chương 101 - Càng Muốn Quên Lại Càng Nhớ
Chương 102 - Bắt Cóc
Chương 103 - Uy Hiếp
Chương 104 - Cố Ý Giăng Bẫy
Chương 105 - Hiểu Lầm
Chương 106 - Mạo Hiểm
Chương 107 - Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi
Chương 108 - Cảm Thấy Chướng Mắt Thôi
Chương 109 - Nhớ Lại
Chương 110 - Tức Giận, Kích Động
Chương 111 - Ngại Ngùng
Chương 112 - Không Phải Anh Diễn Xuất Giỏi Mà Là Do Cô Ta Quá Ngu Ngốc
Chương 113 - Tưởng Anh Đã Thay Lòng Đổi Dạ
Chương 114 - Trúng Đạn
Chương 115 - Nhất Định Sẽ Bù Đắp
Chương 116 - Sinh Nhật Đầy Biến Cố (1)
Chương 117 - Sinh Nhật Đầy Biến Cố (2)
Chương 118 - Đừng Bao Giờ Cho Cô Ấy Lái Xe
Chương 119 - Xém Chút Nữa Là Bị Tàn Phế
Chương 120 - Xem Ai Chết Trước
Chương 121 - Đăng Ký Kết Hôn?
Chương 122 - Trộm Sổ Hộ Khẩu
Chương 123 - Anh Muốn Chết Đúng Không?
Chương 124 - Lên Kế Hoạch Giải Cứu
Chương 125 - Giải Cứu
Chương 126 - Không Tin Những Lời Hoa Châu Châu Nói
Chương 127 - Bom Giả
Chương 128 - Sang Mỹ Gấp
Chương 129 - An Ủi
Chương 130 - Càng Lúc Càng Cảm Thấy Rối
Chương 131 - Cảm Giác Bất An
Chương 132 - Có Hai Sự Lựa Chọn
Chương 133 - Chờ Đến Ngày Vạch Trần
Chương 134 - Món Quà Không Ngờ Đến
Chương 135 - Hành Hạ Tàn Nhẫn
Chương 136 - Hãy Luôn Sống Thật Vui Vẻ
Chương 137 - Hôn Mê
Chương 138 - Tỉnh Lại
Chương 139 - Hôn Lễ Ngập Tràn Hạnh Phúc (End)
Chương 140 - Ngoại Truyện 1: Ngày Đi Sinh
Chương 141 - Ngoại Truyện 2: Mẹ Tròn Con Vuông
Chương 142 - Ngoại Truyện 3: Tạ Thiên Trình (1)
Chương 143 - Ngoại Truyện 4: Tạ Thiên Trình (2)
Chương 144 - Ngoại Truyện 5: Tạ Thiên Trình (3)
Chương 145 - Ngoại Truyện 6: Tạ Thiên Trình (4)
Chương 146 - Ngoại Truyện 7: Tạ Thiên Trình (5)
Trời tối, tất cả mọi người bắt đầu đi đến Dương gia đến đấy Từ Phương Hiểu cùng những người khác lẻn vào biệt thự, Hoàng Việt cùng những thuộc hạ khác đánh ngất những người canh ở đó Bạch Nhã Băng, Từ Phương Hiểu cùng bọn người Âu Hoằng Phong đi nhanh vào trong.
Hoa An Hải cùng Diệp Ly nhìn thấy Từ Phương Hiểu liền nở nụ cười mừng rỡ, gọi cô:"Phương Hiểu! Là cháu sao? Tại sao cháu lại ở đây?"
Từ Phương Hiểu chạy đến cởi trói cho hai người:"Cháu cùng mọi người đến đây là để cứu hai bác.
"
Một thuộc hạ của Bạch Nhã Băng vô tình đụng trúng chuông báo khiến cho nó kêu lên không ngừng, vang dội khắp cả biệt thự. Dương Nguyên Khánh giật mình nhanh chóng cùng những thuộc hạ của mình chạy đến xem sao.
"Mau! Chúng ta hãy mau chóng rời khỏi đây.
" Dạ Thành Đông vội nói với mọi người.
Bạch Nhã Băng cùng Từ Phương Hiểu đưa Hoa An Hải và Diệp Ly nhanh chân rời khỏi, vừa chạy ra ngoài tất cả mọi người liền chạm mặt với Dương Nguyên Khánh, anh ta trừng mắt, cười khẩy một tiếng rồi nói:
"Thật không ngờ các người lại dám đến Dương gia của tôi cướp người đấy.
"
"Không phải cướp người mà là cứu người.
" Lục Dĩ Tường hừ lạnh đáp lại.
"Vậy thì để xem các người có thể đưa hai người họ ra ngoài được không đã.
" Dương Nguyên Khánh trợn mắt, ngữ điệu vô cùng lạnh lẽo đáp trả.
Hai bên ngay tức khắc rút súng ra, tiếng súng bắt đầu vang lên phá hỏng bầu không khí lạnh lẽo, tĩnh mịch. Bạch Nhã Băng vừa bảo vệ Hoa An Hải, Diệp Ly cùng Từ Phương Hiểu vừa cầm súng bắn trả, Bạch Nhã Băng lớn tiếng nói với Hoàng Việt:
"Hoàng Việt! Anh hãy mau đưa Hân Hân cùng ba mẹ của Châu Châu rời khỏi đây đi.
"
Hoàng Việt gật đầu cũng hai người khác bảo vệ Từ Phương Hiểu cùng Hoa An Hải, Diệp Ly an toàn rời khỏi Dương gia. Người của Dương Nguyên Khánh càng lúc càng nhiều khiến cho bọn người Dạ Thành Đông dần mất ưu thế, Hoàng Việt vừa đưa Từ Phương Hiểu cùng hai người họ ra khỏi Dương gia liền chạy vào giúp Bạch Nhã Băng.
Từ Phương Hiểu, Hoa An Hải và Diệp Ly vừa chạy ra ngoài thì một chiếc xe lao nhanh đến dừng trước ba người, Hứa Tiểu Niệm đưa đầu ra ngoài lớn tiếng nói:
"Mau lên xe!
"
"Tiểu Niệm?" Hoa An Hải và Diệp Ly rất bất ngờ khi nhìn thấy Hứa Tiểu Niệm, ba người nhanh chóng lên xe chạy đi.
Từ Phương Hiểu ngoảnh đầu lại nhìn thấy thuộc hạ của Dương Nguyên Khánh đang đuổi theo phía sau, cô vội nói với Hứa Tiểu Niệm:
"Bọn chúng đang đuổi theo phía sau cô hãy mau chóng cắt đuôi đi.
"
Hứa Tiểu Niệm đưa mắt lên nhìn kính chiếu hậu, khóe môi hơi nhếch lên cất giọng nói:"Bác trai! Bác gái! Hai người hãy ngồi cho chắc vào còn cả cô nữa đấy lỡ có bị thương gì thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.
"
Vừa dứt lời, Hứa Tiểu Niệm nhấn ga lao nhanh cô chạy vòng qua đoạn đường này rồi đến đoạn đường khác rất nhanh đã cắt đuôi được thuộc hạ của Dương Nguyên Khánh, Hứa Tiểu Niệm bắt đầu lái xe từ từ lại đưa ba người đến gặp Hoa Châu Châu.
Ở Dương gia, Âu Hoằng Phong từ xa dùng súng bắn tỉa bắn vào chân của Dương Nguyên Khánh khiến anh ta ngay lập tức ngã khụy xuống, Bạch Nhã Băng, Lục Dĩ Tường cùng những người khác nhân cơ hội đó bắn liên tục vào những thuộc hạ của Dương Nguyên Khánh rồi nhanh chóng rời đi.
Trên xe, Bạch Nhã Băng chợt nhớ đến Từ Phương Hiểu cùng Hoa An Hải, Diệp Ly liền lên tiếng hỏi Hoàng Việt:
"Hoàng Việt! Hân Hân cùng ba mẹ của Châu Châu đâu? Anh đã đưa bọn họ đi đâu rồi?"
Hoàng Việt sững người bây giờ anh mới nhớ đến bọn họ cũng không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu? Hoàng Việt tự trách, môi mấp máy trả lời:
"Tôi...
.
Tôi cũng không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu hết sau khi tôi đưa ba người họ rời khỏi Dương gia thì tôi ngay lập tức chạy vào trong giúp không để ý đến họ nữa.
"
"Cái gì? Anh thật là.
.
.
" Bạch Nhã Băng đen mặt, tức giận đến không nói được gì nữa.
Ting.
.
.
Chuông tin nhắn từ điện thoại của Bạch Nhã Băng vang lên cô mở lên xem thì thấy đó là tin nhắn của Từ Phương Hiểu gửi đến kèm theo đó là vị trí biệt thự của Hứa Tiểu Niệm:
"Chúng tôi đã an toàn rồi, cô cùng mọi người hãy mau đến nơi mà tôi đã gửi định vị đi.
"
Bạch Nhã Băng thở phào nhẹ nhõm không nhanh không chậm báo với mọi người:
"Hân Hân cùng ba mẹ của Châu Châu đã không sao rồi họ đã an toàn bảo chúng ta hãy đến nơi mà cô ấy đã gửi định vị.
"
Âu Hoằng Phong cũng nhận được tin nhắn từ cô anh liền nhanh chóng lái xe đi đến đấy.
Tại biệt thự, Từ Phương Hiểu ngồi ở phòng khách liếc nhìn Hứa Tiểu Niệm:
"Chẳng phải cô nói là không muốn tham gia vào chuyện này sao? Sao đột nhiên lại đến cứu chúng tôi? Cảm thấy nếu như không đến thì lương tâm bị cắn rứt sao?"
Hứa Tiểu Niệm không thèm nhìn đến cô chỉ hừ một tiếng, lạnh nhạt nói:
"Tôi thích làm thế nào thì làm thế đó cần cô quản sao? Cô phải cảm ơn tôi vì tôi đã cứu cô đấy.
"
"Cảm ơn!
" Từ Phương Hiểu bĩu môi, chợt cười nhẹ cảm thấy Hứa Tiểu Niệm cũng không xấu xa như cô nghĩ bây giờ cô đã không còn ác cảm với Hứa Tiểu Niệm nữa mà ngược lại còn có thiện cảm với Hứa Tiểu Niệm.
Nghe tiếng chuông, Hoa Châu Châu đi ra ngoài mở cửa bọn người Bạch Nhã Băng cười nhẹ đi vào trong cùng lúc đấy Âu Hoằng Phong cũng đến nhanh chân bước vào trong gặp Từ Phương Hiểu.
Lục Dĩ Tường thấy Âu Hoằng Phong liền tiến đến gần vỗ vai khen anh:
"Cậu bắn súng cũng không tệ đấy.
"
"Tất nhiên rồi! Cậu nên nhớ tôi là ai? Kỹ thuật bắn súng của tôi đâu phải dạng vừa.
"
"Bớt bớt lại dùm tôi nhà tôi sắp nổ rồi đấy.
" Hứa Tiểu Niệm lè lưỡi, trề môi châm chọt Âu Hoằng Phong.
"Hân Hân! Ai là người đã đưa ba người đến đây vậy?" Tần Đình Danh có chút hiếu kỳ, lên tiếng hỏi cô.
Từ Phương Hiểu nhướng nhướng mày về phía của Hứa Tiểu Niệm:"Là cô ta!
"
Bạch Nhã Băng nhếch môi cười nhìn Hứa Tiểu Niệm cất giọng:"Hứa tiểu thư! Cô đúng là khẩu xà tâm phật nha, mới sáng nay còn nhất quyết không muốn vây vào chuyện này tối đã lái xe đến cứu người rồi.
"
Hứa Tiểu Niệm quay đầu sang chỗ khác im lặng không thèm quan tâm đến mọi người, Dạ Thành Đông vỗ vai hỏi Âu Hoằng Phong:
"Hoằng Phong! Sao cậu thuận lợi đến giúp bọn tôi vậy? Dương Mộc Đồng sao rồi?"
"Tôi đã cho cô ta uống thuốc ngủ rồi tới sáng chưa chắc cô ta tỉnh lại.
" Âu Hoằng Phong không nhanh không chậm đáp lại với gương mặt đầy đắc ý.