Chương 1 - Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 2 - Biết Được Thân Phận Cô
Chương 3 - Nhà Tài Trợ Của Trường
Chương 4 - Hội Sinh Viên Trường
Chương 5 - Xin Tiền Tài Trợ
Chương 6 - Đến Nhà Làm Khách
Chương 7 - Đến Từ Thị Quậy Phá
Chương 8 - Biết Được Thân Phận Anh
Chương 9 - Hội Thể Thao
Chương 10 - Cơn Mưa Đầu Mùa
Chương 11 - Có Hẹn Cùng Nhà Họ Cố
Chương 12 - Nhìn Già Giống Như Đang Đi Bắt Ghen Vậy
Chương 13 - Con Không Thể Làm Khác Hơn
Chương 14 - Cổ Mộc Hàn Say Rượu
Chương 15 - Làm Cái H Nhẹ Cho Truyện Sinh Động Chút Nhé Các Bạn
Chương 16 - Chắc Đêm Qua Chưa Đủ Đúng Không
Chương 17 - Chạm Mặt
Chương 18 - Vụ Tai Nạn Giao Thông Không Để Lại Dấu Vết
Chương 19 - Cổ Mộc Hàn Biết Được Sự Thật
Chương 20 - Tấm Thẻ Không Còn Đủ Tiền Thanh Toán
Chương 21 - Sự Thật Về Sự Quan Tâm Của Từ Diện Tư Dành Cho Minh Nguyệt Hà
Chương 22 - Đến Bạch Thành
Chương 23 - Ông Chồng Của Năm
Chương 24 - Cổ Mộc Hàn Mất Tích
Chương 25 - Biết Được Tông Tích Cổ Mộc Hàn
Chương 26 - Ến Bạch Tuyệt Cốc Đón Cổ Mộc Hàn
Chương 27 - Từ Diện Tư Ấu Trĩ
Chương 28 - Cổ Mộc Hàn Diễn Trò
Chương 29 - Âm Mưu Dành Cho Cổ Mộc Hàn
Chương 30 - Bị Bắt Giữ
Chương 31 - Tiệc Khánh Thành Nhà Họ Cổ
Chương 32 - Bị Hạ Thuốc
Chương 33 - Họ Cổ Rơi Vào Biến Cố
Chương 34 - Từ Diện Tư Bị Bơ
Chương 35 - Ông Chủ Từ Thiếu Lịch Sự
Chương 36 - Nụ Hôn Có Tính Phí
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Tìm Kiếm Cổ Mộc Hàn
Chương 39 - Phát Hiện Ra Căn Phòng Bí Mật
Chương 40 - Giải Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 41 - Từ Diện Tư Giống Như Một Đứa Trẻ
Chương 42 - Mời Cổ Lão Phu Nhân Đến Từ Gia Làm Khách
Chương 43 - Đoạn Tuyệt Tình Nghĩa
Chương 44 - Từ Diện Tư Làm Việc Không Quyết Đoán
Chương 45 - Nhóc Con Lợi Hại
Chương 46 - Cổ Mộc Hàn Muốn Làm Chủ Nhân Của Họ Từ
Chương 47 - Phiền Não
Chương 48 - Đối Mặt
Chương 49 - Vậy Sao Nội Không Bảo Cổ Mộc Anh Thu Tay
Chương 50 - Ông Chủ Từ Đang Chột Dạ Sao
Chương 51 - Buộc Giả Thiên Thiên Làm Việc Nhà
Chương 52 - Cổ Mộc Hàn Giở Trò
Chương 53 - Cố Hiểu Đình Nghi Ngờ Cổ Mộc Hàn
Chương 54 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 55 - Không Tìm Được Tung Tích Cổ Mộc Hàn
Chương 56 - Giải Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 57 - Ba Người Phụ Nữ Chạm Mặt
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Nhờ Vả
Chương 60 - Trêu Tức Từ Diện Tư
Chương 61 - Cố Yên Thành Có Chuyển Biến Tốt
Chương 62 - Cổ Mộc Anh Bị Bắt
Chương 63 - Từ Diện Tư Bị Hại
Chương 64 - Cổ Mộc Hàn Bỏ Trốn
Chương 65 - Cổ Mộc Hàn Bỏ Trốn
Chương 66 - Từ Diện Tư Nổi Máu Ghen
Chương 67 - Buổi Nhậm Chức
Chương 68 - Quá Khứ Của Từ Diện Tư
Chương 69 - Sự Tính Toán Của Cổ Mộc Hàn
Chương 70 - Cổ Mộc Hàn Trở Về Nhà
Chương 71 - Bí Mật Động Trời Của Cổ Mộc Hàn
Chương 72 - Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 73 - Từ Diện Tư Ủ Giấm
Chương 74 - Anh Giống Như Bùa Hộ Mệnh Của Em
Chương 75 - Cổ Mộc Hàn Không Lung Lay Quyết Định
Chương 76 - Tin Vui
Chương 77 - Bữa Tiệc Nhà Họ Cố
Chương 78 - Từ Diện Tư Bệnh Nặng
Chương 79 - Khẩu Chiến
Chương 80 - Được Cầu Hôn
Chương 81 - Sau Những Ngày Tháng Bình Yên
Chương 82 - Từ Diện Tư Giở Chứng
Chương 83 - Nỗi Mong Ngóng Không Mục Đích Của Từ Diện Tư
Chương 84 - Nghi Ngờ Của Giả Thiên Thiên
Chương 85 - Từ Diện Tư Đam Mê Đọc Báo
Chương 86 - Từ Diện Tư Có Võ Mồm
Chương 87 - Vân Lão Phu Nhân Khiến Cho Từ Diện Tư Thổn Thức
Chương 88 - Dù Mất Trí Nhớ Nhưng Vẫn Còn Nguyên Bình Giấm
Chương 89 - Từ Diện Tư Hạ Quyết Tâm
Chương 90 - Từ Diện Tư Cũng Có Lúc Biết Tự Ti
Chương 91 - Biết Được Sự Thật
Chương 92 - Ba Con Nhận Nhau
Chương 93 - Từ Diện Tư Lại Thích Ủ Giấm
Chương 94 - Nghi Ngờ Bệnh Cũ Tái Phát
Chương 95 - Tâm Địa Của Cố Mộc Hàn Vô Cùng Đáng Sợ
Chương 96 - Cổ Mộc Hàn Bị Xem Là Tiểu Tam
Chương 97 - Nỗi Đau Của Cổ Mộc Hàn
Chương 98 - Cuộc Truy Đuổi Đẩy Vất Vả
Chương 99 - Tìm Gặp Người
Chương 100 - Cả Nhà Ba Người Gặp Nạn
Chương 101 - Sự Thật Đằng Sau Cái Chết Của Giả Thiên Thiên Là Gì
Chương 102 - Biết Được Kẻ Ra Tay
Chương 103 - Vân Lão Phu Nhân Ngửi Thấy Mùi Chua Của Giấm
Chương 104 - Cố Mộc Hàn Tỉnh Lại
Chương 1 - Lần Đầu Gặp Gỡ
Chương 2 - Biết Được Thân Phận Cô
Chương 3 - Nhà Tài Trợ Của Trường
Chương 4 - Hội Sinh Viên Trường
Chương 5 - Xin Tiền Tài Trợ
Chương 6 - Đến Nhà Làm Khách
Chương 7 - Đến Từ Thị Quậy Phá
Chương 8 - Biết Được Thân Phận Anh
Chương 9 - Hội Thể Thao
Chương 10 - Cơn Mưa Đầu Mùa
Chương 11 - Có Hẹn Cùng Nhà Họ Cố
Chương 12 - Nhìn Già Giống Như Đang Đi Bắt Ghen Vậy
Chương 13 - Con Không Thể Làm Khác Hơn
Chương 14 - Cổ Mộc Hàn Say Rượu
Chương 15 - Làm Cái H Nhẹ Cho Truyện Sinh Động Chút Nhé Các Bạn
Chương 16 - Chắc Đêm Qua Chưa Đủ Đúng Không
Chương 17 - Chạm Mặt
Chương 18 - Vụ Tai Nạn Giao Thông Không Để Lại Dấu Vết
Chương 19 - Cổ Mộc Hàn Biết Được Sự Thật
Chương 20 - Tấm Thẻ Không Còn Đủ Tiền Thanh Toán
Chương 21 - Sự Thật Về Sự Quan Tâm Của Từ Diện Tư Dành Cho Minh Nguyệt Hà
Chương 22 - Đến Bạch Thành
Chương 23 - Ông Chồng Của Năm
Chương 24 - Cổ Mộc Hàn Mất Tích
Chương 25 - Biết Được Tông Tích Cổ Mộc Hàn
Chương 26 - Ến Bạch Tuyệt Cốc Đón Cổ Mộc Hàn
Chương 27 - Từ Diện Tư Ấu Trĩ
Chương 28 - Cổ Mộc Hàn Diễn Trò
Chương 29 - Âm Mưu Dành Cho Cổ Mộc Hàn
Chương 30 - Bị Bắt Giữ
Chương 31 - Tiệc Khánh Thành Nhà Họ Cổ
Chương 32 - Bị Hạ Thuốc
Chương 33 - Họ Cổ Rơi Vào Biến Cố
Chương 34 - Từ Diện Tư Bị Bơ
Chương 35 - Ông Chủ Từ Thiếu Lịch Sự
Chương 36 - Nụ Hôn Có Tính Phí
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Tìm Kiếm Cổ Mộc Hàn
Chương 39 - Phát Hiện Ra Căn Phòng Bí Mật
Chương 40 - Giải Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 41 - Từ Diện Tư Giống Như Một Đứa Trẻ
Chương 42 - Mời Cổ Lão Phu Nhân Đến Từ Gia Làm Khách
Chương 43 - Đoạn Tuyệt Tình Nghĩa
Chương 44 - Từ Diện Tư Làm Việc Không Quyết Đoán
Chương 45 - Nhóc Con Lợi Hại
Chương 46 - Cổ Mộc Hàn Muốn Làm Chủ Nhân Của Họ Từ
Chương 47 - Phiền Não
Chương 48 - Đối Mặt
Chương 49 - Vậy Sao Nội Không Bảo Cổ Mộc Anh Thu Tay
Chương 50 - Ông Chủ Từ Đang Chột Dạ Sao
Chương 51 - Buộc Giả Thiên Thiên Làm Việc Nhà
Chương 52 - Cổ Mộc Hàn Giở Trò
Chương 53 - Cố Hiểu Đình Nghi Ngờ Cổ Mộc Hàn
Chương 54 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 55 - Không Tìm Được Tung Tích Cổ Mộc Hàn
Chương 56 - Giải Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 57 - Ba Người Phụ Nữ Chạm Mặt
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Nhờ Vả
Chương 60 - Trêu Tức Từ Diện Tư
Chương 61 - Cố Yên Thành Có Chuyển Biến Tốt
Chương 62 - Cổ Mộc Anh Bị Bắt
Chương 63 - Từ Diện Tư Bị Hại
Chương 64 - Cổ Mộc Hàn Bỏ Trốn
Chương 65 - Cổ Mộc Hàn Bỏ Trốn
Chương 66 - Từ Diện Tư Nổi Máu Ghen
Chương 67 - Buổi Nhậm Chức
Chương 68 - Quá Khứ Của Từ Diện Tư
Chương 69 - Sự Tính Toán Của Cổ Mộc Hàn
Chương 70 - Cổ Mộc Hàn Trở Về Nhà
Chương 71 - Bí Mật Động Trời Của Cổ Mộc Hàn
Chương 72 - Cứu Cổ Mộc Hàn
Chương 73 - Từ Diện Tư Ủ Giấm
Chương 74 - Anh Giống Như Bùa Hộ Mệnh Của Em
Chương 75 - Cổ Mộc Hàn Không Lung Lay Quyết Định
Chương 76 - Tin Vui
Chương 77 - Bữa Tiệc Nhà Họ Cố
Chương 78 - Từ Diện Tư Bệnh Nặng
Chương 79 - Khẩu Chiến
Chương 80 - Được Cầu Hôn
Chương 81 - Sau Những Ngày Tháng Bình Yên
Chương 82 - Từ Diện Tư Giở Chứng
Chương 83 - Nỗi Mong Ngóng Không Mục Đích Của Từ Diện Tư
Chương 84 - Nghi Ngờ Của Giả Thiên Thiên
Chương 85 - Từ Diện Tư Đam Mê Đọc Báo
Chương 86 - Từ Diện Tư Có Võ Mồm
Chương 87 - Vân Lão Phu Nhân Khiến Cho Từ Diện Tư Thổn Thức
Chương 88 - Dù Mất Trí Nhớ Nhưng Vẫn Còn Nguyên Bình Giấm
Chương 89 - Từ Diện Tư Hạ Quyết Tâm
Chương 90 - Từ Diện Tư Cũng Có Lúc Biết Tự Ti
Chương 91 - Biết Được Sự Thật
Chương 92 - Ba Con Nhận Nhau
Chương 93 - Từ Diện Tư Lại Thích Ủ Giấm
Chương 94 - Nghi Ngờ Bệnh Cũ Tái Phát
Chương 95 - Tâm Địa Của Cố Mộc Hàn Vô Cùng Đáng Sợ
Chương 96 - Cổ Mộc Hàn Bị Xem Là Tiểu Tam
Chương 97 - Nỗi Đau Của Cổ Mộc Hàn
Chương 98 - Cuộc Truy Đuổi Đẩy Vất Vả
Chương 99 - Tìm Gặp Người
Chương 100 - Cả Nhà Ba Người Gặp Nạn
Chương 101 - Sự Thật Đằng Sau Cái Chết Của Giả Thiên Thiên Là Gì
Chương 102 - Biết Được Kẻ Ra Tay
Chương 103 - Vân Lão Phu Nhân Ngửi Thấy Mùi Chua Của Giấm
Chương 104 - Cố Mộc Hàn Tỉnh Lại
'Tiểu Hàn, con định đi đâu mà lén la lén lút vậy?'
- Ba...
.
sao hôm nay, ba về sớm thế?
'Sớm?'
Cổ Mộc Hàn gật đầu!
'Vậy con muốn ba ở lại công ty luôn à?'
Cổ Mộc Hàn gãi gãi mũi, cô lén đưa mắt nhìn qua chiếc đồng hồ treo tường.
.
.
đúng là đã hơn năm giờ chiều.
'Con định đi đâu mà lén la lén lút vậy hửm?'
- Con lén la lén lút khi nào vậy chứ?. Truyện Teen Hay
'Hành động của con vừa rồi là quang minh chính đại lắm à?'
- Con đi học!
'Con lo mà cố gắng học hành đi, bớt chơi bời lêu lổng lại'.
Cổ Mộc Hàn chỉ ngón trỏ vào mặt mình “con mà chơi bời lêu lổng á?”
'Không phải?'
- Hừ.
.
.
ba phán xét nhầm người rồi, Cổ Mộc Hàn con không thích chơi bời lêu lổng đâu.
Cổ Mộc Anh nhìn con gái rồi khẽ thở dài “con gái lớn rồi, học xong thì về tập làm vài việc nhà.
.
.
về sau còn có đứa nó chịu rước con, không thì ế chồng đấy“.
Cổ Mộc Hàn há hốc mồm “hừ.
.
.
đây mà tuyên bố tuyển chồng thì có mà trai xếp hành đến mấy con phố!
”
Cổ Mộc Anh bật cười “trai xếp hàng đến mấy con phố! Phải không đó? Hay là ba phải bù cho nó vài chục phần trăm cổ phần của Cổ thị thì mới có đứa chịu rước con gái của ba?”
- Không thèm nói với ba nữa!
Cổ Mộc Hàn giận dỗi bỏ đi một mạch.
.
.
- Hừ.
.
.
Cổ Mộc Hàn ta mà phải thế sao? Không phải là kẻ tài giỏi và giàu có nhất Hoa Hạ thì ta cũng chả thèm xuất giá.
Vừa đến cổng, Cổ Mộc Hàn đã nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ của cô em gái khác mẹ (Cổ Mộc Ân). Thấy cô bé đang đùa vui với quả bóng bay trên tay, Cổ Mộc Hàn vừa thấy ngứa mắt vừa thấy chán ghét, xưa nay cô vốn rất ghét đứa em gái không cùng lò sản xuất này. Cô nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Cổ Mộc Ân.
.
.
Bùm.
.
.
*A.
.
.
a.
.
.
Quả bóng bay trong tay Cổ Mộc Ân nổ bùm không rõ nguyên nhân.
*Hu.
.
.
hu.
.
.
Cổ Mộc Hàn chán ghét xoay người rời đi, miệng lẩm bẩm “đồ đáng ghét!
”
*Hu.
.
.
hu.
.
.
*Mẹ ơi! Chị làm nổ bóng bay của con.
Cổ Mộc Hàn mặc kệ em gái mình gào khóc dữ dội, cô tiêu sái rời đi.
.
.
*Chị không được đi! Chị đền bóng bay cho em. Hu.
.
.
hu.
.
.
- Cút!
*Hu.
.
.
hu.
.
.
- Khóc đi, khóc to lên.
.
.
đồ nhóc con đáng ghét.
…………
'Hàn Hàn, mình ở đây!
'
- Manh Manh, đợi mình lâu chưa?
'Cũng không lâu lắm!
'
'Nhưng sao cái bản mặt của bà nhăn nhó khó coi vậy?'
- Hừ.
.
.
đừng nhắc nữa!
'Xảy ra chuyện gì?'
- Thì con nhóc em khác mẹ của tôi đấy, nhìn nó là tôi thấy hít thở không thông à.
'Trời ạ! Hàn Hàn à.
.
.
bà đã mười chín tuổi rồi đó, sao lại đi hơn thua với đứa bé tám tuổi. Tôi thấy Ân Ân cũng đáng yêu mà!
'
- Đó chỉ là cảm nhận của bà thôi!
'Thôi được rồi, chúng ta đi ăn gì đó đi.
.
.
tôi đói lắm rồi'.
- Ừm, tôi cũng thấy đói.
'Chúng ta đi ăn món ăn truyền thống, được không?'
- Duyệt!
……………
Tại nhà hàng món Hoa nổi tiếng bậc nhất Thủ đô!
Hai cô bé cùng nắm tay nhau cắm đầu cắm cổ chạy vào bên trong.
.
.
Phịch.
.
.
- Xin.
.
.
xin lỗi!
Người đàn ông tuổi chạc chừng ba mươi, đưa mắt nhìn cô bé đang nằm sõng soài ra đất, rồi khẽ nhíu mày!
Cổ Mộc Hàn nhìn người đàn ông mà mình vừa mới đâm sầm vào mà không khỏi bất ngờ, cô đã thật sự bị mê hoặc “đẹp.
.
.
đẹp trai quá, chú ấy quá đẹp trai!
”
'Hàn Hàn, có sao không?'
Cổ Mộc Hàn không để ý đến Tang Manh, cô nhìn người đàn ông trước mắt mình mà không cần phải chớp mắt nhưng vẫn không thấy mỏi mắt.
'Hàn Hàn, để tôi đỡ bà đứng lên!
'
Tang Manh đỡ Cổ Mộc Hàn đứng lên nhưng Cổ Mộc Hàn không có chút phản ứng gì.
Người đàn ông ngồi xổm trước mặt Cổ Mộc Hàn, dùng ngón tay trỏ nâng cằm cô lên và khẽ hỏi “Sao đây cô bé? Định ăn vạ đấy sao?”
Cổ Mộc Hàn lắc đầu nguầy nguậy!
Người đàn ông cười khẩy và đứng lên sải bước rời đi.
.
.
'Hàn Hàn à! Bà bị trúng tà à? Chú ấy đã đi xa lắm rồi'.
Cổ Mộc Hàn đưa mắt nhìn quanh, đúng là không còn thấy bóng dáng của người chú đẹp trai khi nãy đâu nữa.
.
.
”haiz.
.
.
”
'Bà bị làm sao vậy?'
- Tôi không sao!
'Bà còn không nhanh đứng lên, bao nhiêu cặp mắt đang nhìn bà kìa, bà không ngại mất mặt à?'
Cổ Mộc Hàn đứng phắt dậy rồi đi đến bên cạnh cửa sổ “chúng ta ngồi ở đây vậy“.
Tang Manh gật đầu “được, ở đây thì mình có thể ngắm nhìn khung cảnh ngoài bờ hồ!
”
Sau khi gọi món xong thì cả hai ngồi thảo luận bài tập về nhà. Cả hai đều là những người có thành tích học tập xuất sắc nhất nhì trường.
'Ê, Hàn Hàn!
'
- Chuyện gì?
'Có trai đẹp nhìn ngắm bà từ nãy giờ kìa!
'
Cổ Mộc Hàn bĩu môi, cô không cho là đúng, trong mắt cô thì người chú vừa nãy cô va phải mới được gọi là mỹ nam “tôi chả thấy ai đẹp trai cả!
”
'Bà đã nhìn đâu mà biết không có trai đẹp!
'
- Giờ bà có tập trung làm bài không vậy Manh Manh?
'Bà không nhìn thì sẽ hối hận đấy!
'
Cổ Mộc Hàn nhíu mày!
Tang Manh dùng hai bàn tay mềm mại của mình kéo mặt Cổ Mộc Hàn quay sang hướng cửa sổ phía đối diện.
Cổ Mộc Hàn ngỡ ngàng “là chú ấy!
”
Nhưng lúc này, người đàn ông kia đang ngồi lạnh lùng.
- Vừa nãy chú ấy nhìn tôi thật sao Manh Manh?
'Ừm! Nhìn bốn năm lần gì đó!
'
Cổ Mộc Hàn đỏ mặt “thế sao.
.
.
sao bà không nói sớm?”
Tang Manh há hốc mồm “gì chứ? Tôi nói mà bà có chịu nhìn đâu!
”
- À.
.
.