Chương 1 - Hắn Chơi Chán Rồi
Chương 2 - Không Dùng Của Hắn Một Xu
Chương 3 - Không Nỡ
Chương 4 - Bạch Nguyệt Quang Của Hắn
Chương 5 - Phiên Bản Lỗi Của Ninh Uyển
Chương 6 - Phiền Anh Tôn Trọng Người Khác
Chương 7 - Bị Quấy Rối
Chương 8 - Tự Tìm Cách Cứu Mình
Chương 9 - Một Mạng Đổi Một Mạng
Chương 10 - May Mắn Không Gọi Điện Thoại Cho Hắn
Chương 11 - Kém Hơn Uyển Nhi Của Tôi Rất Nhiều
Chương 12 - Không Có Đi Ra Làm Qua
Chương 13 - Thua Cởi Một Bộ Quần Áo
Chương 14 - Chơi Trò Chơi Phải Tuân Thủ Quy Tắc Trò Chơi
Chương 15 - Quỳ Rót Rượu
Chương 16 - Trước Kia Từng Ái Mộ Hắn
Chương 17 - Thư Tiểu Thư, Quý Tổng Tìm Cô
Chương 18 - Kiểm Tra Sẽ Biết
Chương 19 - Có Phải Hay Không Thích Ta
Chương 20 - Chôn Vào Mộ
Chương 21 - Bẩn Liền Ném
Chương 22 - Sự Cảnh Cáo Của Quý Lương Xuyên
Chương 23 - Tống Tư Việt, Anh Đừng Đi
Chương 24 - Cho Dù Gặp Nhau, Cũng Vĩnh Viễn Không Gặp Nhau
Chương 25 - Người Đã Chết Trong Quá Khứ
Chương 26 - Tin Nhắn Xa Lạ
Chương 27 - Đồng Quy Vu Tận
Chương 28 - Sao Cô Gầy Nhiều Như Vậy?
Chương 29 - Vì Nàng Tồn Một Khoản Hồi Môn
Chương 30 - Sam Sam Hôn Lễ
Chương 31 - Lâm Trạch Thần Đập Bãi
Chương 32 - Liều Mạng Cũng Muốn Đòi Lại Công Đạo
Chương 33 - Trước Khi Chết Lưu Lại Một Phong Di Thư
Chương 34 - Các Ngươi Thường Xuyên Chơi Nhân Vật Sắm Vai
Chương 35 - Bình Thường Chơi Rất Kích Thích
Chương 36 - Tôi Sợ Anh Ta Sao?
Chương 37 - Bị Lâm Trạch Thần Phát Hiện Rượu Có Vấn Đề
Chương 38 - Sao Anh Lại Trói Cô Lại?
Chương 39 - Cô Chỉ Có Thể Là Của Tôi
Chương 40 - Dạ Tiên Sinh
Chương 41 - Anh Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 42 - Đây Là Sự Trừng Phạt Của Anh
Chương 43 - Trong Một Đêm Lâm Thị Mất Tất Cả
Chương 44 - Khắp Người Đều Là Dấu Hôn
Chương 45 - Dạ Tiên Sinh Hẹn Cô Đến Phòng Tổng Thống
Chương 46 - Dùng Gậy Điện Giật Chết Anh Ta
Chương 47 - Có Phải Anh Rất Xấu Không?
Chương 48 - Dạ Tiên Sinh Rất Có Tiền
Chương 49 - Trở Mặt Với Triệu Du
Chương 50 - Chữa Không Khỏi
Chương 51 - Đón Cố Tổng
Chương 52 - Địa Chỉ Gửi Cho Tôi
Chương 53 - Thư Vãn, Đừng Sợ
Chương 54 - Cố Cảnh Thâm
Chương 55 - Không Quan Trọng
Chương 56 - Hắn Nhìn Thấy Cô Tựa Vào Trong Lòng Cố Cảnh Thâm
Chương 57 - Tư Hàn, Anh Đang Nhìn Gì Vậy?
Chương 58 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt Vào Nhau
Chương 59 - Người Cứu Cô Đã Từng Muốn Giết Cô
Chương 60 - Ảnh Chụp Truyền Khắp Vòng Bạn Bè
Chương 61 - Hiện Tại Nữ Nhân Thủ Đoạn Đều Rất Cao Minh
Chương 62 - Một Trăm Cuộc Gọi Nhỡ
Chương 63 - Bắt Gặp Quý Tư Hàn
Chương 64 - Lên Bờ Đệ Nhất Kiếm, Trước Trảm Ý Trung Nhân
Chương 65 - Quý Tổng, Anh Làm Sao Vậy
Chương 66 - Cô Thiếu Đàn Ông Như Vậy Sao?
Chương 67 - Tôi Cho Cô 10 Tỷ, Cô Đừng Thích Cậu Ta Được Không
Chương 68 - Tống Tư Việt Là Ai
Chương 69 - Nói Cách Khác Cô Chưa Từng Yêu Hắn
Chương 70 - Vì Sao Phải Làm Khó Cô
Chương 71 - Bồi Thường Gấp Sáu Lần Tiền Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 72 - Ép Khô Nàng Cuối Cùng Một Tia Giá Trị
Chương 73 - Xấu Hổ Cũng Không Là Gì
Chương 74 - Đàn Ông To Lớn Còn Uống Trà Sữa
Chương 75 - Nhớ Tới Cái Gì Sao?
Chương 76 - Ném Tiền Vì Thư Vãn Hào
Chương 77 - Lại Dám Không Xem Lời Hắn Ra Gì
Chương 78 - Hỏi Cố Cảnh Thâm Một Chút Ý Tứ
Chương 79 - Anh Ta Muốn Từ Hôn
Chương 80 - Đúng Là Tình Thâm
Chương 81 - Tôi Không Có Hứng Thú Với Anh
Chương 82 - Đổi Trắng Thay Đen
Chương 83 - Gia Giáo Của Ôn Gia Tốt Nhỉ?
Chương 84 - Nếu Thích Thật Thì Sao
Chương 85 - Cũng Không Phải Thánh Mẫu
Chương 86 - Thực Lực Của Quý Thị Tập Đoàn
Chương 87 - Quý Tư Hàn Tới Rồi
Chương 88 - Quý Tiên Sinh Muốn Như Thế Nào?
Chương 89 - Tại Sao Anh Ta Lại Gọi Cô Là Vãn Vãn
Chương 90 - Anh Ta Nhìn Một Lần Là Nhớ, Sao Có Thể Mất Trí
Chương 91 - Chung Tôi Quen Biết Nhiều Năm
Chương 92 - Nhìn Cho Rõ Tôi Là Ai
Chương 93 - Tại Sao Lại Lừa Dối Tôi?
Chương 94 - Hắn Biết Tống Tư Việt Là Ai
Chương 95 - Hoàn Toàn Kết Thúc
Chương 96 - Không Đáng Nhắc Tới
Chương 97 - Hắn Không Để Cô Ta Vào Mắt
Chương 98 - Người Của Tôi
Chương 99 - Anh Ta Sẽ Cưới Cô Chứ?
Chương 100 - Cái Gì Đáng Giá Chờ Đợi?
Chương 101 - Hắn Đón Ánh Sáng Tiến Vào
Chương 102 - Ngoại Trừ Bệnh Tim, Còn Có Bệnh Khác Sao?
Chương 103 - Chỉ Cần Cô Không Sao Là Được
Chương 104 - Anh Thật Sự Mất Trí Nhớ
Chương 105 - Bọn Họ Muốn Kết Hôn Sao
Chương 106 - Người Thứ Ba Bị Cắt Bỏ
Chương 107 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Khôi Phục Trí Nhớ
Chương 108 - Cô Ở Sáng, Anh Ta Ở Tối
Chương 109 - Sam Sam Đã Trở Lại
Chương 110 - Mỗi Thời Mỗi Khắc Đều Đang Nghĩ Đến Cô
Chương 111 - Cảm Giác Tội Lỗi Ít Đi Không Ít
Chương 112 - Cô Phản Kích Qua Hắn
Chương 113 - Giang Vũ Có Chuyện Không Ổn
Chương 114 - Còn Chờ Mong Cái Gì
Chương 115 - Lại Vì Cô Mà Mua Sắm
Chương 116 - Anh Trai Của Anh Ta
Chương 117 - Tìm Cô Báo Thù
Chương 118 - Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Là Ai?
Chương 119 - Người Tới Cứu Cô
Chương 120 - Cố Cảnh Thâm Bị Thương
Chương 121 - Giao Cô Cho Tôi
Chương 122 - Không Liên Quan Đến Anh
Chương 123 - Tôi Bị Bệnh Tim
Chương 124 - Kiểm Tra Tổng Quát Cho Cô
Chương 125 - Quan Tâm Bản Thân Trước Đi
Chương 126 - Tôi Nhất Định Sẽ Dốc Hết Toàn Lực Chữa Khỏi Cho Cô
Chương 127 - Hắn Tự Nhiên Đem Cô Về Nhà Của Hắn
Chương 128 - Hắn Đút Cháo Cho Cô
Chương 129 - Hắn Chưa Bao Giờ Lưu Người Vô Dụng
Chương 130 - Sự Thật Đẫm Máu
Chương 131 - Thật Sự Là Vận Mệnh Không Tốt
Chương 132 - Không Tìm Thấy Cô Ấy, Tôi Phát Điên Lên Mất
Chương 133 - Thiếu Chút Nữa Anh Ta Mất Nửa Cái Mạng
Chương 134 - Thư Vãn, Cô Thật Sự Là Không Biết Tốt Xấu
Chương 135 - Cô Nhất Định Sẽ Chết, Không Ai Cứu Được Cô
Chương 136 - Người Yêu Cũ Của Cô Tới Đón Cô
Chương 137 - Quý Tư Hàn Điên Rồi
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Vậy Tôi Là Gì Trong Lòng Anh
Chương 140 - Không Phải Mất Trí Nhớ, Mà Là Mất Đi
Chương 141 - Tư Việt, Thực Xin Lỗi Anh
Chương 142 - Nói Rõ Ràng Với Quý Tư Hàn
Chương 143 - Đau Đến Tận Xương Tuỷ
Chương 144 - Em Yêu Anh Ta Rồi
Chương 145 - Không Thể Bắt Đầu Lại
Chương 146 - Tổng Giám Đốc Nhà Bọn Họ Thay Đổi Rồi
Chương 147 - Hoá Ra Hắn Không Yêu Cô
Chương 148 - Điều Cấm Kỵ Của Tô Ngôn
Chương 149 - Sao Cô Ấy Phải Gặp Anh
Chương 150 - Cho Anh Một Cơ Hội Nữa Thôi
Chương 151 - Thư Vãn, Em Sẽ Hối Hận
Chương 152 - Sam Sam Còn Ngốc Hơn Cả Cô
Chương 153 - Con Cưng Của Trời
Chương 154 - Sự Thật Năm Năm Trước
Chương 155 - Rõ Ràng Là Không Hề Coi Trọng Cô Ta
Chương 156 - Loại Bỏ Quân Cờ Vô Dụng
Chương 157 - A Lan Bảo Cô Đi Lấy Thuốc
Chương 158 - Bằng Chứng Xác Thực
Chương 159 - Hậu Thuẫn Mạnh Mẽ
Chương 160 - Cô Em Gái Kỳ Lạ
Chương 161 - Sam Sam Không Biết Phải Làm Gì
Chương 162 - Tớ Có Tiền Trong Tay
Chương 163 - Cô Đang Đe Doạ Tôi Sao
Chương 164 - Trực Tiếp Báo Cảnh Sát
Chương 165 - Mối Quan Hệ Giữa Bọn Họ
Chương 166 - Tôi Và Anh Ta Có Xích Mích Rất Sâu Đậm
Chương 167 - Tình Cờ Gặp Bọn Họ
Chương 168 - Cho Cô Ta Uống Nước Bồn Cầu
Chương 169 - Cô Là Cái Thá Gì
Chương 170 - Đánh Cô Một Cái Tát
Chương 171 - Mất Đi Ý Chí Sống
Chương 172 - Thay Tôi, Chăm Sóc Thật Tốt Cho Cô Ấy
Chương 173 - Người Nhà Họ Quý Quá Không Coi Ai Ra Gì
Chương 174 - Bản Thân Phải Mạnh Mẽ Trước Rồi Mới Trả Thù
Chương 175 - Tại Sao Lại Không Kịp
Chương 176 - Đụng Gãy Xương Và Yêu Cầu Cô Ấy Đền Tiền
Chương 177 - Là Cô Tự Đánh Giá Mình Quá Cao
Chương 178 - Chỉ Xem Cô Ấy Là Công Cụ Kiếm Tiền
Chương 179 - Cậu Không Nhìn Thấy Sao
Chương 180 - Không Còn Mặt Mũi Nào Để Nói Nữa
Chương 181 - Hứa Với Cô
Chương 182 - Từ Vĩnh Viễn Này Quá Nặng Nề
Chương 183 - Hắn Không Tới Dù Chỉ Một Lần
Chương 184 - Đưa Cô Đi Đoạn Đường Cuối Cùng
Chương 185 - Kiếp Sau Đừng Quên Em
Chương 186 - Mọi Thứ Về Với Đất Bụi
Chương 187 - Muốn Mang Cô Về Nhà
Chương 188 - Cuối Cùng Anh Cũng Cưới Được Em Rồi
Chương 189 - Cuối Cùng Không Còn Ai Gọi Cô Ấy Là Chị Sam Nữa Rồi
Chương 190 - Di Thư Cô Để Lại
Chương 191 - Hắn Cảm Thấy Lo Lắng
Chương 192 - Cô Đã Qua Đời
Chương 193 - Hắn Không Tin
Chương 194 - Hắn Muốn Tận Mắt Nhìn Thấy Cô
Chương 195 - Quý Tư Hàn Cướp Người
Chương 196 - Phát Điên Trước Mộ Cô
Chương 197 - Tôi Đồng Ý Vĩnh Viễn Buông Tay
Chương 198 - Là Hắn Hại Chết Cô
Chương 199 - Hắn Đã Sớm Động Lòng Với Cô
Chương 200 - Anh Nợ Em Một Mạng, Cũng Sẽ Trả Em Một Mạng
Chương 201 - Hóa Ra Cảm Xúc Là Điều Không Thể Nào Kiểm Soát
Chương 202 - Người Phụ Nữ Đáng Sợ Nhất Trên Đời
Chương 203 - Mày Có Điểm Yếu, Mà Tao Thì Không
Chương 204 - Còn Chưa Chơi Đủ, Làm Sao Có Thể Để Hắn Chết
Chương 205 - A Lan, Là Tôi Đã Hại Chết Cô Ấy
Chương 206 - Rốt Cuộc Là Che Giấu Bí Mật Gì
Chương 207 - Tiên Sinh, Lần Này Xử Lý Cô Ta Như Thế Nào
Chương 208 - Rốt Cuộc Là Ai, Dám Ra Ra Tay Độc Ác Với Cô Ta
Chương 209 - Để Bà Ta Ở Trong Tù Cả Đời
Chương 210 - Tô Ngôn, Tốt Nhất Là Anh Đừng Yêu Tôi
Chương 211 - Tớ Cũng Không Muốn Quay Về Nữa
Chương 212 - Muốn Kiện, Muốn Anh Ta Thân Bại Danh Liệt
Chương 213 - Chỉ Có Một Mình Anh Là Người Thân, Đừng Làm Chuyện Ngu Ngốc
Chương 214 - Tôi Không Cho Phép Các Người Kết Hôn
Chương 215 - Chỉ Vì, Cho Cô Một Lời Giải Thích
Chương 216 - Vẫn Là Tư Việt Nhà Em Tốt Nhất
Chương 217 - Hay Là Giết Chết Cô Ta
Chương 218 - Nhớ Tên Của Tôi
Chương 219 - Báo Cho Cô Một Tin Xấu
Chương 220 - Chết Vì Tình Là Truyền Thuyết Xa Xưa
Chương 221 - Chị Gái Ruột Của Cô
Chương 222 - Hắn Và Cô Không Còn Bất Kỳ Liên Quan Gì Nữa
Chương 223 - Xem Cô Là Đồ Vật Sở Hữu Riêng
Chương 224 - Mãi Mãi Ở Lại Bên Cạnh Tôi
Chương 225 - Điều Kiện Về Nước
Chương 226 - Bọn Họ Đã Gặp Nhau
Chương 227 - Hắn Xem Cô Như Một Người Xa Lạ
Chương 228 - Nóng Lòng Đi Tìm Sam Sam
Chương 229 - Ba Năm Qua Đã Xảy Ra Chuyện Gì
Chương 230 - Vị Tiên Sinh Này, Tôi Muốn Kiện Anh Tội Quấy Rối
Chương 231 - Tôi Rất Nhớ Em
Chương 232 - Tôi Kết Hôn Rồi
Chương 233 - Về Nhà Với Anh
Chương 234 - Dựa Vào Tôi Yêu Cô Ấy
Chương 235 - Đi Điều Tra Sơ Nghi
Chương 236 - Tìm Thấy Sam Sam
Chương 237 - Tống Tư Việt Đâu
Chương 238 - Vãn Vãn, Cậu Vẫn Còn Có Tớ Mà
Chương 239 - Người Thiếu Niên Của Tôi Chết Rồi
Chương 240 - Giấy Chứng Nhận Kết Hôn Của Họ
Chương 241 - Không Ai Đoán Trước Được Cuộc Đời
Chương 242 - Cảnh Ngộ Bất Hạnh Của Sam Sam Trong Ba Năm Qua
Chương 243 - Sam Sam Và Quý Lương Xuyên
Chương 244 - Mấy Nghìn Tin Nhắn
Chương 245 - Không Cai Được, Không Quên Được
Chương 246 - Không Biết Là May Mắn Hay Bất Hạnh
Chương 247 - Cô Ấy Đã Không Thể Trở Lại Như Trước Kia Nữa Rồi
Chương 248 - Đau Không, Đã Từng Đau
Chương 249 - Đúng, Anh Điên Rồi
Chương 250 - Vậy Những Thứ Này Tượng Trưng Cho Cái Gì
Chương 251 - Tượng Trưng Cho Sự Kết Thúc
Chương 252 - Xác Định Là Không Có Duyên Phận
Chương 253 - Anh Ta Hình Như Rất Yêu Cô
Chương 254 - Xóa Toàn Bộ
Chương 255 - Ngoan Ngoãn Làm Sơ Nghi Của Tôi
Chương 256 - Ai Nói Tôi Yêu Cô Ta
Chương 257 - Sam Sam, Tớ Sắp Quay Về Anh Rồi
Chương 258 - Cậu Ở Đâu Thì Đó Là Nhà Tớ
Chương 259 - Cô Ấy Quả Nhiên Là Rất Yêu Tống Tư Việt
Chương 260 - Buông Tay Cô Ấy Đi, Đừng Cưỡng Cầu Nữa
Chương 261 - Sam Sam Tìm Tới Quý Lương Xuyên
Chương 1 - Hắn Chơi Chán Rồi
Chương 2 - Không Dùng Của Hắn Một Xu
Chương 3 - Không Nỡ
Chương 4 - Bạch Nguyệt Quang Của Hắn
Chương 5 - Phiên Bản Lỗi Của Ninh Uyển
Chương 6 - Phiền Anh Tôn Trọng Người Khác
Chương 7 - Bị Quấy Rối
Chương 8 - Tự Tìm Cách Cứu Mình
Chương 9 - Một Mạng Đổi Một Mạng
Chương 10 - May Mắn Không Gọi Điện Thoại Cho Hắn
Chương 11 - Kém Hơn Uyển Nhi Của Tôi Rất Nhiều
Chương 12 - Không Có Đi Ra Làm Qua
Chương 13 - Thua Cởi Một Bộ Quần Áo
Chương 14 - Chơi Trò Chơi Phải Tuân Thủ Quy Tắc Trò Chơi
Chương 15 - Quỳ Rót Rượu
Chương 16 - Trước Kia Từng Ái Mộ Hắn
Chương 17 - Thư Tiểu Thư, Quý Tổng Tìm Cô
Chương 18 - Kiểm Tra Sẽ Biết
Chương 19 - Có Phải Hay Không Thích Ta
Chương 20 - Chôn Vào Mộ
Chương 21 - Bẩn Liền Ném
Chương 22 - Sự Cảnh Cáo Của Quý Lương Xuyên
Chương 23 - Tống Tư Việt, Anh Đừng Đi
Chương 24 - Cho Dù Gặp Nhau, Cũng Vĩnh Viễn Không Gặp Nhau
Chương 25 - Người Đã Chết Trong Quá Khứ
Chương 26 - Tin Nhắn Xa Lạ
Chương 27 - Đồng Quy Vu Tận
Chương 28 - Sao Cô Gầy Nhiều Như Vậy?
Chương 29 - Vì Nàng Tồn Một Khoản Hồi Môn
Chương 30 - Sam Sam Hôn Lễ
Chương 31 - Lâm Trạch Thần Đập Bãi
Chương 32 - Liều Mạng Cũng Muốn Đòi Lại Công Đạo
Chương 33 - Trước Khi Chết Lưu Lại Một Phong Di Thư
Chương 34 - Các Ngươi Thường Xuyên Chơi Nhân Vật Sắm Vai
Chương 35 - Bình Thường Chơi Rất Kích Thích
Chương 36 - Tôi Sợ Anh Ta Sao?
Chương 37 - Bị Lâm Trạch Thần Phát Hiện Rượu Có Vấn Đề
Chương 38 - Sao Anh Lại Trói Cô Lại?
Chương 39 - Cô Chỉ Có Thể Là Của Tôi
Chương 40 - Dạ Tiên Sinh
Chương 41 - Anh Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 42 - Đây Là Sự Trừng Phạt Của Anh
Chương 43 - Trong Một Đêm Lâm Thị Mất Tất Cả
Chương 44 - Khắp Người Đều Là Dấu Hôn
Chương 45 - Dạ Tiên Sinh Hẹn Cô Đến Phòng Tổng Thống
Chương 46 - Dùng Gậy Điện Giật Chết Anh Ta
Chương 47 - Có Phải Anh Rất Xấu Không?
Chương 48 - Dạ Tiên Sinh Rất Có Tiền
Chương 49 - Trở Mặt Với Triệu Du
Chương 50 - Chữa Không Khỏi
Chương 51 - Đón Cố Tổng
Chương 52 - Địa Chỉ Gửi Cho Tôi
Chương 53 - Thư Vãn, Đừng Sợ
Chương 54 - Cố Cảnh Thâm
Chương 55 - Không Quan Trọng
Chương 56 - Hắn Nhìn Thấy Cô Tựa Vào Trong Lòng Cố Cảnh Thâm
Chương 57 - Tư Hàn, Anh Đang Nhìn Gì Vậy?
Chương 58 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt Vào Nhau
Chương 59 - Người Cứu Cô Đã Từng Muốn Giết Cô
Chương 60 - Ảnh Chụp Truyền Khắp Vòng Bạn Bè
Chương 61 - Hiện Tại Nữ Nhân Thủ Đoạn Đều Rất Cao Minh
Chương 62 - Một Trăm Cuộc Gọi Nhỡ
Chương 63 - Bắt Gặp Quý Tư Hàn
Chương 64 - Lên Bờ Đệ Nhất Kiếm, Trước Trảm Ý Trung Nhân
Chương 65 - Quý Tổng, Anh Làm Sao Vậy
Chương 66 - Cô Thiếu Đàn Ông Như Vậy Sao?
Chương 67 - Tôi Cho Cô 10 Tỷ, Cô Đừng Thích Cậu Ta Được Không
Chương 68 - Tống Tư Việt Là Ai
Chương 69 - Nói Cách Khác Cô Chưa Từng Yêu Hắn
Chương 70 - Vì Sao Phải Làm Khó Cô
Chương 71 - Bồi Thường Gấp Sáu Lần Tiền Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 72 - Ép Khô Nàng Cuối Cùng Một Tia Giá Trị
Chương 73 - Xấu Hổ Cũng Không Là Gì
Chương 74 - Đàn Ông To Lớn Còn Uống Trà Sữa
Chương 75 - Nhớ Tới Cái Gì Sao?
Chương 76 - Ném Tiền Vì Thư Vãn Hào
Chương 77 - Lại Dám Không Xem Lời Hắn Ra Gì
Chương 78 - Hỏi Cố Cảnh Thâm Một Chút Ý Tứ
Chương 79 - Anh Ta Muốn Từ Hôn
Chương 80 - Đúng Là Tình Thâm
Chương 81 - Tôi Không Có Hứng Thú Với Anh
Chương 82 - Đổi Trắng Thay Đen
Chương 83 - Gia Giáo Của Ôn Gia Tốt Nhỉ?
Chương 84 - Nếu Thích Thật Thì Sao
Chương 85 - Cũng Không Phải Thánh Mẫu
Chương 86 - Thực Lực Của Quý Thị Tập Đoàn
Chương 87 - Quý Tư Hàn Tới Rồi
Chương 88 - Quý Tiên Sinh Muốn Như Thế Nào?
Chương 89 - Tại Sao Anh Ta Lại Gọi Cô Là Vãn Vãn
Chương 90 - Anh Ta Nhìn Một Lần Là Nhớ, Sao Có Thể Mất Trí
Chương 91 - Chung Tôi Quen Biết Nhiều Năm
Chương 92 - Nhìn Cho Rõ Tôi Là Ai
Chương 93 - Tại Sao Lại Lừa Dối Tôi?
Chương 94 - Hắn Biết Tống Tư Việt Là Ai
Chương 95 - Hoàn Toàn Kết Thúc
Chương 96 - Không Đáng Nhắc Tới
Chương 97 - Hắn Không Để Cô Ta Vào Mắt
Chương 98 - Người Của Tôi
Chương 99 - Anh Ta Sẽ Cưới Cô Chứ?
Chương 100 - Cái Gì Đáng Giá Chờ Đợi?
Chương 101 - Hắn Đón Ánh Sáng Tiến Vào
Chương 102 - Ngoại Trừ Bệnh Tim, Còn Có Bệnh Khác Sao?
Chương 103 - Chỉ Cần Cô Không Sao Là Được
Chương 104 - Anh Thật Sự Mất Trí Nhớ
Chương 105 - Bọn Họ Muốn Kết Hôn Sao
Chương 106 - Người Thứ Ba Bị Cắt Bỏ
Chương 107 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Khôi Phục Trí Nhớ
Chương 108 - Cô Ở Sáng, Anh Ta Ở Tối
Chương 109 - Sam Sam Đã Trở Lại
Chương 110 - Mỗi Thời Mỗi Khắc Đều Đang Nghĩ Đến Cô
Chương 111 - Cảm Giác Tội Lỗi Ít Đi Không Ít
Chương 112 - Cô Phản Kích Qua Hắn
Chương 113 - Giang Vũ Có Chuyện Không Ổn
Chương 114 - Còn Chờ Mong Cái Gì
Chương 115 - Lại Vì Cô Mà Mua Sắm
Chương 116 - Anh Trai Của Anh Ta
Chương 117 - Tìm Cô Báo Thù
Chương 118 - Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Là Ai?
Chương 119 - Người Tới Cứu Cô
Chương 120 - Cố Cảnh Thâm Bị Thương
Chương 121 - Giao Cô Cho Tôi
Chương 122 - Không Liên Quan Đến Anh
Chương 123 - Tôi Bị Bệnh Tim
Chương 124 - Kiểm Tra Tổng Quát Cho Cô
Chương 125 - Quan Tâm Bản Thân Trước Đi
Chương 126 - Tôi Nhất Định Sẽ Dốc Hết Toàn Lực Chữa Khỏi Cho Cô
Chương 127 - Hắn Tự Nhiên Đem Cô Về Nhà Của Hắn
Chương 128 - Hắn Đút Cháo Cho Cô
Chương 129 - Hắn Chưa Bao Giờ Lưu Người Vô Dụng
Chương 130 - Sự Thật Đẫm Máu
Chương 131 - Thật Sự Là Vận Mệnh Không Tốt
Chương 132 - Không Tìm Thấy Cô Ấy, Tôi Phát Điên Lên Mất
Chương 133 - Thiếu Chút Nữa Anh Ta Mất Nửa Cái Mạng
Chương 134 - Thư Vãn, Cô Thật Sự Là Không Biết Tốt Xấu
Chương 135 - Cô Nhất Định Sẽ Chết, Không Ai Cứu Được Cô
Chương 136 - Người Yêu Cũ Của Cô Tới Đón Cô
Chương 137 - Quý Tư Hàn Điên Rồi
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Vậy Tôi Là Gì Trong Lòng Anh
Chương 140 - Không Phải Mất Trí Nhớ, Mà Là Mất Đi
Chương 141 - Tư Việt, Thực Xin Lỗi Anh
Chương 142 - Nói Rõ Ràng Với Quý Tư Hàn
Chương 143 - Đau Đến Tận Xương Tuỷ
Chương 144 - Em Yêu Anh Ta Rồi
Chương 145 - Không Thể Bắt Đầu Lại
Chương 146 - Tổng Giám Đốc Nhà Bọn Họ Thay Đổi Rồi
Chương 147 - Hoá Ra Hắn Không Yêu Cô
Chương 148 - Điều Cấm Kỵ Của Tô Ngôn
Chương 149 - Sao Cô Ấy Phải Gặp Anh
Chương 150 - Cho Anh Một Cơ Hội Nữa Thôi
Chương 151 - Thư Vãn, Em Sẽ Hối Hận
Chương 152 - Sam Sam Còn Ngốc Hơn Cả Cô
Chương 153 - Con Cưng Của Trời
Chương 154 - Sự Thật Năm Năm Trước
Chương 155 - Rõ Ràng Là Không Hề Coi Trọng Cô Ta
Chương 156 - Loại Bỏ Quân Cờ Vô Dụng
Chương 157 - A Lan Bảo Cô Đi Lấy Thuốc
Chương 158 - Bằng Chứng Xác Thực
Chương 159 - Hậu Thuẫn Mạnh Mẽ
Chương 160 - Cô Em Gái Kỳ Lạ
Chương 161 - Sam Sam Không Biết Phải Làm Gì
Chương 162 - Tớ Có Tiền Trong Tay
Chương 163 - Cô Đang Đe Doạ Tôi Sao
Chương 164 - Trực Tiếp Báo Cảnh Sát
Chương 165 - Mối Quan Hệ Giữa Bọn Họ
Chương 166 - Tôi Và Anh Ta Có Xích Mích Rất Sâu Đậm
Chương 167 - Tình Cờ Gặp Bọn Họ
Chương 168 - Cho Cô Ta Uống Nước Bồn Cầu
Chương 169 - Cô Là Cái Thá Gì
Chương 170 - Đánh Cô Một Cái Tát
Chương 171 - Mất Đi Ý Chí Sống
Chương 172 - Thay Tôi, Chăm Sóc Thật Tốt Cho Cô Ấy
Chương 173 - Người Nhà Họ Quý Quá Không Coi Ai Ra Gì
Chương 174 - Bản Thân Phải Mạnh Mẽ Trước Rồi Mới Trả Thù
Chương 175 - Tại Sao Lại Không Kịp
Chương 176 - Đụng Gãy Xương Và Yêu Cầu Cô Ấy Đền Tiền
Chương 177 - Là Cô Tự Đánh Giá Mình Quá Cao
Chương 178 - Chỉ Xem Cô Ấy Là Công Cụ Kiếm Tiền
Chương 179 - Cậu Không Nhìn Thấy Sao
Chương 180 - Không Còn Mặt Mũi Nào Để Nói Nữa
Chương 181 - Hứa Với Cô
Chương 182 - Từ Vĩnh Viễn Này Quá Nặng Nề
Chương 183 - Hắn Không Tới Dù Chỉ Một Lần
Chương 184 - Đưa Cô Đi Đoạn Đường Cuối Cùng
Chương 185 - Kiếp Sau Đừng Quên Em
Chương 186 - Mọi Thứ Về Với Đất Bụi
Chương 187 - Muốn Mang Cô Về Nhà
Chương 188 - Cuối Cùng Anh Cũng Cưới Được Em Rồi
Chương 189 - Cuối Cùng Không Còn Ai Gọi Cô Ấy Là Chị Sam Nữa Rồi
Chương 190 - Di Thư Cô Để Lại
Chương 191 - Hắn Cảm Thấy Lo Lắng
Chương 192 - Cô Đã Qua Đời
Chương 193 - Hắn Không Tin
Chương 194 - Hắn Muốn Tận Mắt Nhìn Thấy Cô
Chương 195 - Quý Tư Hàn Cướp Người
Chương 196 - Phát Điên Trước Mộ Cô
Chương 197 - Tôi Đồng Ý Vĩnh Viễn Buông Tay
Chương 198 - Là Hắn Hại Chết Cô
Chương 199 - Hắn Đã Sớm Động Lòng Với Cô
Chương 200 - Anh Nợ Em Một Mạng, Cũng Sẽ Trả Em Một Mạng
Chương 201 - Hóa Ra Cảm Xúc Là Điều Không Thể Nào Kiểm Soát
Chương 202 - Người Phụ Nữ Đáng Sợ Nhất Trên Đời
Chương 203 - Mày Có Điểm Yếu, Mà Tao Thì Không
Chương 204 - Còn Chưa Chơi Đủ, Làm Sao Có Thể Để Hắn Chết
Chương 205 - A Lan, Là Tôi Đã Hại Chết Cô Ấy
Chương 206 - Rốt Cuộc Là Che Giấu Bí Mật Gì
Chương 207 - Tiên Sinh, Lần Này Xử Lý Cô Ta Như Thế Nào
Chương 208 - Rốt Cuộc Là Ai, Dám Ra Ra Tay Độc Ác Với Cô Ta
Chương 209 - Để Bà Ta Ở Trong Tù Cả Đời
Chương 210 - Tô Ngôn, Tốt Nhất Là Anh Đừng Yêu Tôi
Chương 211 - Tớ Cũng Không Muốn Quay Về Nữa
Chương 212 - Muốn Kiện, Muốn Anh Ta Thân Bại Danh Liệt
Chương 213 - Chỉ Có Một Mình Anh Là Người Thân, Đừng Làm Chuyện Ngu Ngốc
Chương 214 - Tôi Không Cho Phép Các Người Kết Hôn
Chương 215 - Chỉ Vì, Cho Cô Một Lời Giải Thích
Chương 216 - Vẫn Là Tư Việt Nhà Em Tốt Nhất
Chương 217 - Hay Là Giết Chết Cô Ta
Chương 218 - Nhớ Tên Của Tôi
Chương 219 - Báo Cho Cô Một Tin Xấu
Chương 220 - Chết Vì Tình Là Truyền Thuyết Xa Xưa
Chương 221 - Chị Gái Ruột Của Cô
Chương 222 - Hắn Và Cô Không Còn Bất Kỳ Liên Quan Gì Nữa
Chương 223 - Xem Cô Là Đồ Vật Sở Hữu Riêng
Chương 224 - Mãi Mãi Ở Lại Bên Cạnh Tôi
Chương 225 - Điều Kiện Về Nước
Chương 226 - Bọn Họ Đã Gặp Nhau
Chương 227 - Hắn Xem Cô Như Một Người Xa Lạ
Chương 228 - Nóng Lòng Đi Tìm Sam Sam
Chương 229 - Ba Năm Qua Đã Xảy Ra Chuyện Gì
Chương 230 - Vị Tiên Sinh Này, Tôi Muốn Kiện Anh Tội Quấy Rối
Chương 231 - Tôi Rất Nhớ Em
Chương 232 - Tôi Kết Hôn Rồi
Chương 233 - Về Nhà Với Anh
Chương 234 - Dựa Vào Tôi Yêu Cô Ấy
Chương 235 - Đi Điều Tra Sơ Nghi
Chương 236 - Tìm Thấy Sam Sam
Chương 237 - Tống Tư Việt Đâu
Chương 238 - Vãn Vãn, Cậu Vẫn Còn Có Tớ Mà
Chương 239 - Người Thiếu Niên Của Tôi Chết Rồi
Chương 240 - Giấy Chứng Nhận Kết Hôn Của Họ
Chương 241 - Không Ai Đoán Trước Được Cuộc Đời
Chương 242 - Cảnh Ngộ Bất Hạnh Của Sam Sam Trong Ba Năm Qua
Chương 243 - Sam Sam Và Quý Lương Xuyên
Chương 244 - Mấy Nghìn Tin Nhắn
Chương 245 - Không Cai Được, Không Quên Được
Chương 246 - Không Biết Là May Mắn Hay Bất Hạnh
Chương 247 - Cô Ấy Đã Không Thể Trở Lại Như Trước Kia Nữa Rồi
Chương 248 - Đau Không, Đã Từng Đau
Chương 249 - Đúng, Anh Điên Rồi
Chương 250 - Vậy Những Thứ Này Tượng Trưng Cho Cái Gì
Chương 251 - Tượng Trưng Cho Sự Kết Thúc
Chương 252 - Xác Định Là Không Có Duyên Phận
Chương 253 - Anh Ta Hình Như Rất Yêu Cô
Chương 254 - Xóa Toàn Bộ
Chương 255 - Ngoan Ngoãn Làm Sơ Nghi Của Tôi
Chương 256 - Ai Nói Tôi Yêu Cô Ta
Chương 257 - Sam Sam, Tớ Sắp Quay Về Anh Rồi
Chương 258 - Cậu Ở Đâu Thì Đó Là Nhà Tớ
Chương 259 - Cô Ấy Quả Nhiên Là Rất Yêu Tống Tư Việt
Chương 260 - Buông Tay Cô Ấy Đi, Đừng Cưỡng Cầu Nữa
Chương 261 - Sam Sam Tìm Tới Quý Lương Xuyên
Cố Cảnh Thâm và Sam Sam nói chuyện vài câu, sau đó lại nói đến Thư Vãn, sắc mặt hai người dần tối lại.
"Mấy năm nay Vãn Vãn và Quý Tư Hàn cũng không tính là tình nhân gì, đó là bởi vì một tờ thỏa thuận.
"
"Nhưng Vãn Vãn yêu Quý Tư Hàn lại là thật, nếu không phải có sự đồng cảm của anh ta, chỉ sợ Vãn Vãn rất khó để vượt qua nỗi đau khổ này...
.
"
Sam Sam cũng không giấu giếm anh ta, cô ấy nói cho anh ta biết chân tướng sự tình, hy vọng anh ta sẽ sớm vượt qua đoạn tình cảm này.
Hóa ra tất cả những thay đổi đều là vì anh ta, vì để quên đi anh ta nên mới yêu Quý Tư Hàn.
Cố Cảnh Thâm không thể nói rõ tâm trạng ngay lúc này là gì, nhưng vết nứt trong tim anh ta càng lúc càng lớn, dường như nó đang từng chút một nuốt chửng lấy anh.
"Anh bỏ lỡ cô ấy một lần, là đã bỏ lỡ cả đời, hãy sớm buông bỏ cô ấy đi.
.
.
"
Sam Sam nói xong liền đẩy cửa bước xuống xe.
Cố Cảnh Thâm gục xuống ghế xe và nhắm đôi mắt đỏ hoe lại.
Vệ sĩ nhận được điện thoại từ Đế Đô thì vội vàng tiến đến gõ cửa kính xe.
"Cố tổng, chủ tịch gọi điện thoại tới.
"
Cố Cảnh Thâm hờ hững nhận lấy điện thoại từ vệ sĩ.
Bên trong truyền đến giọng nói già nua yếu ớt của chủ tịch Cố: "Cảnh Thâm, đã đến lúc về Đế Đô rồi.
"
Cố Cảnh Thâm không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn căn hộ kia.
Chính là bởi vì nhà họ Cố mà anh ta mới mất đi Thư Vãn.
Khi đó anh ta trách Thư Vãn bán mình, cãi nhau với cô, khiến cô tức giận bỏ đi mất, vừa hay đúng lúc người nhà họ Cố tìm tới cửa.
Lúc đó anh trai của anh ta không tới, người tới là quản gia, mặc kệ anh ta có muốn hay không cũng trói anh ta quay về.
Anh ta không còn cách nào khác ngoài nhảy ra khỏi xe, sau khi giày vò nhiều lần như vậy vẫn không có gì thay đổi, anh ta vẫn bị bắt quay về.
Khi bị bắt mang về thì anh ta cũng đã mất trí nhớ, không còn nhớ được gì nữa.
Anh trai của anh ta nói với anh ta họ là anh em sinh đôi, và khi họ được sinh ra thì trong gia đình đã xảy ra một số thay đổi.
Có một người bác vì cướp đoạt quyền thừa kế của nhà họ Cố, mà đã trói cả nhà bọn họ lại.
Trong quá trình bắt cóc đã xảy ra sự cố, mẹ của anh ta qua đời tại chỗ, ba thì trở thành người thực vật.
Còn anh ta bị bọn buôn người nhặt được, bán anh ta được hai năm, ba mẹ nuôi cũng không còn, và anh ta bị gửi đến cô nhi viện.
Anh trai của của anh ta thì may mắn hơn, được ba dùng thân bảo vệ tránh được kiếp nạn, sau đó được quản gia tìm thấy và đưa về nhà.
Trong những năm qua, để giành lại quyền thừa kế, anh trai của Cố Cảnh Thâm đã phải chịu đựng rất nhiều, trước khi tìm thấy anh ta, anh ấy đã mắc bệnh ung thư não.
Vì để có thể giữ được nhà họ Cố khó khăn lắm mới giành lại được, anh trai của anh ta chỉ có thể phái người cưỡng ép đưa anh ta về nhà.
Anh trai của anh ta biết về sự tồn tại của Thư Vãn, nhưng lại cảm thấy xuất thân của Thư Vãn sẽ không giúp ích được gì cho Cố Cảnh Thâm, mà còn ảnh hưởng đến việc hòa giải của anh ta với những người bác đang để mắt đến nhà họ Cố, vì vậy cũng che giấu việc anh ta tại sao lại mất trí nhớ.
Nhưng không ngờ Thư Vãn lại tới nhà họ Cố để tìm và quấy rầy anh ta, anh ta cũng có chút lay động bởi những lời của Thư Vãn, cho nên anh trai đành phải phái người mua chuộc người của cô nhi viện, còn tiêu hủy hết ảnh chụp chung của bọn họ, chờ đến khi Cố Cảnh Thâm đi điều tra cũng không tra ra được gì.
Anh ta cứ như vậy tin lời anh trai mình, nghĩ rằng Thư Vãn là một kẻ lừa đảo đầy mưu mô, nên đã ra lệnh cho bảo vệ đuổi cô ra khỏi nhà họ Cố.
Sau đó cô vẫn kiên trì tới tìm anh ta, nhưng cũng bởi vậy mà cô đã hoàn toàn chọc giận anh trai Cố Cảnh Thâm, trong cơn tức giận anh ta đã giả làm Cố Cảnh Thâm và ra tay tàn nhẫn với Thư Vãn.
Từ đó về sau Thư Vãn không tới tìm Cố Cảnh Thâm nữa, mà anh ta cũng bị anh trai đưa ra nước ngoài để đào tạo.
Mất khoảng ba năm, anh ta dựa vào thiên phú của mình, đã học được toàn bộ kiến thức nên học vào trong đầu.
Khi một lần nữa trở lại nhà họ Cố, anh ta đã tiếp quản vị trí tổng giám đốc của anh trai mình, khi đó người ba trong trạng thái thực vật vẫn chưa tỉnh lại, nên anh trai trở thành chủ tịch.
Chỉ sau một năm nắm giữ vị trí chủ tịch, anh trai của anh ta đã qua đời.
Không lâu sau đó ba anh ta tỉnh lại.
Bây giờ người nắm giữ vị trí chủ tịch của tập đoàn Cố thị là ba của anh ta.
Anh ta tỉnh lại cũng chỉ khoảng một năm, đương nhiên là không biết anh trai mình đã làm những việc này.
Khoảng thời gian trước, khi Cố Cảnh Thâm nhận ra có gì đó không ổn, anh ta cũng không hỏi ba mình.
Không lâu sau khi ba anh ta tỉnh lại, ông ấy liền lấy thân phận là nhân chứng, tống người bác đã bắt cóc gia đình họ vào tù.
Hiện tại nhà họ Cố đã hoàn toàn nằm trong tay bọn họ, nhưng gia tộc rất lớn, anh ta vẫn cần phải quay về phụ trách Cố Thị.
Nhưng bây giờ Cố Cảnh Thâm đã khôi phục hết trí nhớ, làm sao còn có tâm tư quan tâm đến Cố Thị chứ.
Nếu như có thể làm lại, anh ta tình nguyện trở về làm Tống Tư Việt để được ở bên cạnh Thư Vãn.
Cho dù nghèo một chút, khổ một chút, nhưng cô vẫn luôn ở đó, nhưng bây giờ.
.
.
Cố Cảnh Thâm hít sâu một hơi, bên tai lại truyền đến tiếng chủ tịch Cố vừa ho vừa thở dốc: "Cảnh Thâm, Cố Thị không thể không có con, mau về nhà đi.
.
.
"
Hai chữ “về nhà” giống như một miếng sắt đen đè nặng trong lòng khiến anh ta cũng không thể thở nổi.
Ba của anh ta dù tỉnh lại nhưng cơ thể đã tê liệt, không thể cử động và chỉ có thể dành phần đời còn lại của mình trên giường bệnh.
Cộng thêm nỗi đau mất đi vợ con, khiến cho tinh thần của ông ấy trở nên suy sụp, hiện giờ như thể đã chôn một nửa xuống đất.
Nếu anh ta không trở về nhà, Cố Thị mà ba và anh trai của anh ta vất vả để giành lại sẽ lại rơi vào tay người khác.
Anh ta siết chặt điện thoại, thu hồi ánh mắt đang nhìn căn hộ lưu luyến không rời, lạnh lùng trả lời một câu: “Vâng.
”