Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Qua mấy tuần sau thì Lưu Vỹ và Dương Lan đã đến thẳng nhà riêng của Vũ Hạo.
Lúc này là buổi tối hai người họ cũng đang ăn cơm tối với nhau, không khí đã vốn dĩ im lặng rồi,
khi mà họ đến thì đã khiến cho anh không vui...
" Hai người đến đây làm gì"
" Vũ Hạo,
con nói xem cô gái này là ai. "_Lưu Vỹ gằn giọng lên rồi đưa tay chỉ trỏ.
" Là bạn gái con Yến Nguyệt "
" Vậy còn Trần Tĩnh thì sao "
" Con không yêu cô ta cho nên sẽ không cưới đâu,
ba thích thì cưới cho thằng con riêng của mình đi.
.
"
" Mày.
.
.
mày ăn nói cho đàng hoàng lại đi. "
" Đàng hoàng hả,
khi mẹ tôi vừa mới chết thì ba đã đưa người phụ nữ này về nhà rồi mà.
Vậy nói xem tôi nên xem bà ta là gì đây,
mẹ kế hay là người đã phá hoại gia can của nhà họ Chu đây.
.
"
" Mày.
.
mày.
.
dám ăn nói như vậy hả.
.
"
" Ông đừng có tức giận mà,
bớt giận đi "_ Bà ta liền lên tiếng vuốt ve Lưu Vỹ.
" Chắc là Vũ Hạo bị con nhỏ đó xúi giục mà thôi"
" Bà nói ai xúi giục hả,
Dương Lan bà đừng có nghĩ tôi không biết bà đang giở trò gì.
Bà đang thúc đẩy tiến độ giữa tôi và Trần Tĩnh điều là có mục đích cả,
bởi vì khi tôi và cô ta lấy nhau thì bà sẽ có lợi ở trong đó.
Vũ Khanh sẽ được đến công ty làm việc chứ gì, nhưng tiếc là thằng con của bà nó ăn chơi trác tán quá đi.
.
"
" Con.
.
.
con.
.
nói gì vậy Vũ Hạo,
dì không hiểu gì hết "
" Không hiểu hay cố tình không hiểu vậy.
"
" Tôi nói rồi ngoài mẹ tôi ra thì tôi sẽ không nghe lời bất kỳ ai nữa.
.
"
" Vũ Hạo,
ba chỉ muốn tốt cho con mà thôi "
" Nhưng tôi chưa thấy những điểm tốt đó.
"
" Được, được.
Nếu con không muốn lấy Trần Tĩnh cũng được.
Vậy con có thể dạy Vũ Khanh làm việc không.
.
''
" Tôi không có thời gian,
với lại tôi thấy nó không thích hợp làm việc gì cả,
nó hợp ăn chơi hơn.
.
"
" Nhưng dù gì nó cũng là em trai của con mà.
.
"'.
.
" Vậy ông mau bảo nó học nhanh rồi tốt nghiệp đi,
khi đó thì tôi sẽ cho người kèm cặp nó.
.
'""
" Được.
.
"
Dù sao thì Lưu Vỹ ông cũng đã về hưu rồi, tuổi đã già cho nên không thể nào mà quản lý cái công ty này nữa rồi.
.
Nếu ông cứ làm lớn chuyện lên thì thằng con trai này sẽ nổi giận rồi bỏ lại tất cả cho mà xem,
Vũ Hạo rất nóng tính nói được và sẽ làm được.
.
Sau đó thì hai người họ cũng rời khỏi đây,
Vũ Hạo cũng không còn tâm trạng ăn cơm nữa.
Anh đập tay lên bàn một cái rồi đi thẳng lên lầu,
từ nãy giờ Yến Nguyệt không có nói chuyện,
cô chỉ chứng kiến sóng gió của gia tộc mà thôi.
Mà phải nói rằng làm nhà giàu cũng khổ thật,
chứ cũng không có sung sướng gì đâu.
Lúc nãy thấy anh bảo vệ cô như vậy khiến cho cô có chút cảm động, nhưng mà cô biết chắc đây là trong quy tắc ở trong hợp đồng mà thôi.
.
Ở đây gần 2 tháng rồi thì đây là lần đầu tiên cô thấy anh tức giận như thế đấy,
lúc nãy khi nhìn vào ánh mắt của anh ấy đối diện với người mẹ kế kia khiến cho cô mất hồn luôn, thật sự rất đáng sợ.
Nghĩ lại sẽ khiến cho cô phải rùng mình,
ngay sau đó thì cô liền đứng dậy dọn dẹp thức ăn rồi đi rửa chén.
.
Hơn 30 phút sau thì mới xong,
lúc này cô đang lao sàn thì nghe tiếng động ở trên lầu, hình như là tiếng đập đồ thì phải.
Tạ Hiền ông nghe thấy chứ, nhưng mà vẫn không dám lên. Lần nào cũng vậy, mỗi lần mà gặp Lưu Vỹ và Dương Lan thì anh sẽ tức giận như vậy đấy.
" Cô Nguyệt cô đừng có lên,
cậu ấy giận nên mới như vậy thôi.
Qua ngày mai thì sẽ hết giận.
.
"
" Anh ấy thường như vậy lắm sao.
.
"
" Ừm, mỗi khi gặp hai người họ thì điều như vậy.
.
"
Yến Nguyệt biết ý tứ của bác quản gia trong câu nói,
vậy là anh ấy mỗi lần gặp ba và người dì kia thủ sẽ tức giận như thế này sao.
.
""Không sao đâu bác,
để cháu lên xem anh ấy như thế nào "
" Ừm,
vậy cháu nhớ cẩn thận một chút,
cậu chủ không thể kiểm soát được chính mình khi tức giận đâu.
"
" Dạ. "
Ngay sau đó thì Yến Nguyệt liền đi thẳng lên lầu xem anh như thế nào,
cô không thể để cho anh ấy như thế này được. Không lẽ mỗi lần gặp hai người họ thì anh sẽ phải tức giận mãi như thế này sao.
.