Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Yến Nguyệt cầm kết quả trên tay mà cô không tin vào mắt mình nữa rồi,
cô đã có thai rồi,
em bé được 3 tuần tuổi...
Bây giờ cô phải đến công ty tìm anh ấy mới được,
hai người đã có con với nhau rồi …
Yến Nguyệt nhân lúc giờ nghỉ trưa mà đi khám thai,
bởi vì cô sợ bản thân bị bệnh gì đó cho nên mới không dám nói cho anh ấy biết.
.
Khi mà đẩy cửa vào thì Yến Chi không thấy người đâu, nhưng mà có giày cao gót của nữ ở văn phòng.
.
Tự nhiên ở trong tim của cô nó bất chợt nhói đau lên từng hồi.
.
Cô sợ bản thân mình phải chứng kiến những thứ không nên phải nhìn thấy.
Yến Nguyệt đi chầm chậm rồi tiến vào phòng ngủ,
vừa bước vào thì thấy có hai người nằm ở trên giường …Đúng là tình cũ không rủ cũng tới mà,
cái ngày này cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi …
Ở dưới đất còn có bao cao su nữa chứ,
quần áo đầy dưới đất.
Hai người họ thì ôm lấy nhau mà không mặt quần áo.
Ngô Quỳnh lúc này liền mở mắt ra rồi lấy quần áo mặc vào,
cô ta cứ ngang nhiên mà mặc đồ trước mặt của cô không hề giữ ý tứ gì cả.
“” A.
. …đây là thư ký của Vũ Hạo mà,
sao cô lại vào đây.
”
“ Ngô Quỳnh…” _ cô hét lên rồi tát cô ta một cái…
“ Chát.
.
”
“ Mày dám đánh tao.
”
“ Có cái gì mà không dám chứ,
sao cô dám ngủ với chồng của tôi hả.
.
”
“ Anh ấy nói còn yêu tôi thì chúng tôi tự nguyện ngủ với nhau mà thôi,
từ nãy giờ ân ái với nhau cho nên anh ấy đã mệt rồi …”
“ Vũ Hạo sợ cô nói nhiều,
tra hỏi anh ấy cho nên mới nhân cơ hội cô rời khỏi công ty mà ân ái với tôi đấy. Cô có thấy Vũ Hạo tâm lý không hả …”…
“ Cô đúng là một con tiểu tam chính hiệu mà …”
“ Quá khen rồi, nhưng mà tao quen anh ấy trước mà …Vậy cho nên mày mới là tiểu tam xen vào cuộc sống của người khác. “…
““Mày nên rời khỏi anh ấy đi,
Vũ Hạo bây giờ đã là của tao rồi …””
“ Không, tôi không rời khỏi đó. Anh ấy đã là chồng của tôi rồi,
và mãi mãi cũng sẽ như vậy mà thôi.
””…
“ Mày. …mày được lắm,
nếu đã như vậy thì đừng trách tao độc ác.
.
”
“ Lý Yến Nguyệt,
mày nên coi chừng cái mạng của mày đấy,
sau này có ra đường thì nhớ nhìn trước ngó sau chứ nếu không ngày nào cũng là ngày giỗ của mình…”’
Cô ta đẩy Yến Nguyệt té xuống đất,
lúc này Triệu Đức đi vào đỡ Yến Nguyệt đứng dậy.
Cả cái phòng này nó vô cùng hỗn độn khiến cho ai nấy cũng phải ngượng ngùng.
“ Yến Nguyệt cô không sao chứ.
.
”
“ Tôi không sao đâu. “
“ Ngô Quỳnh ai cho coi vào đây.
.
”
“ Là Vũ Hạo chứ còn ai nữa,
anh ấy đang nằm ở trên giường đó. “
“ Triệu Đức tôi về trước đây, buổi chiều tôi xin nghỉ…” nói xong Yến Nguyệt liền đứng dậy rồi rời khỏi công ty …
Mệt mỏi quá đi,
Yến Nguyệt trở về nhà thì liền leo lên giường nằm. Nước mắt lại rơi xuống,
mọi thứ đã sụp đổ hết rồi …
Cả một buổi chiều cô không có tinh thần gì cả,
tâm trí nó cứ ở đâu á chứ không phải ở nhà.
Lúc này Yến Nguyệt đang ra vườn ngồi thì gặp được Đàm Kiệt,
ông ấy được Vũ Hạo thả ra ngoài rồi nhưng mà chỉ đi quanh đây mà thôi.
“ Cô có chuyện gì buồn à. “
“ Ừm,
có một chút …”
“ Chuyện lớn không “
“ Cũng không lớn lắm đâu …”
“ Sau này có cơ hội thì bác đến thăm mẹ của Đàm Dự đi,
bà ấy thật sự rất đáng thương.
.
”
“ Ừm,
tôi biết.
Cảm ơn cô …”
“ Hồi học đại học tôi có đến bệnh viện thăm bà ấy, nhưng mà hiện tại thì không biết ra sao.
Và tôi cũng không có nghe cậu ấy nhắc đến nữa.
.
”
“ Bà ấy thành ra như thế này là do tôi,
đời này tôi có lỗi với bà ấy.
.
”
“Là đàn ông thì nên chịu trách nhiệm với những gì mà mình đã làm. “
“ Ừ …”
“ Tôi thấy Vũ Hạo rất tốt với cô …”
“ Ừm.
”’
Cô sợ một ngày nào đó thì bản thân của cô sẽ giống như Chu Di Linh,
cô sợ bản thân mình sẽ phát điên.
Bởi vì bây giờ Vũ Hạo không những chỉ có 1 mình cô mà còn có Ngô Quỳnh nữa.
.
“ Trời cũng sắp tối rồi,
cô mau đi vào trong nhà đi.
”
“ Ông vào trong trước đi, tôi muốn ở đây một chút. “
Đàm Kiệt cũng chỉ gật đầu rồi đi vào bên trong,
Yến Nguyệt ngồi ở xích đu một lát.
Cô đưa mặt dựa lên dây xích đu rồi đưa qua lại để giết thời gian.
.