Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Đến cuối tuần thì Lưu Vỹ và Dương Lan đi qua nhà của Vũ Hạo,
bên cạnh đó còn còn có Vũ Khanh và Trần Tĩnh đi cùng nữa...
Mặc dù Vũ Khanh không muốn đi nhưng mà cũng phải đi,
khi mà cả nhà 4 người vừa bước vào trong sân thì đám người làm liền cúi đầu xuống chào hỏi.
.
Lúc này Dương Lan nhìn thấy bóng người quen thuộc,
là Đàm Kiệt mà.
Tại …tại sao chứ,
ông ấy đã chết rồi,
chắc có lẽ chỉ là người giống người mà thôi.
“” Bà sao vậy,
.
”
“ Không có gì “
Nhưng mà bà lại cảm thấy đó chính là ông ta, nhưng mà vào tháng trước đã chết rồi mà.
Rốt cuộc thì mọi chuyện là như thế nào đây …
Vào trong nhà ngồi xuống,
bà ta uống cạn ly nước rồi mới lấy lại tỉnh táo cho mình.
5 phút sau thì Vũ Hạo và Yến Nguyệt cũng đã đi xuống.
“ Ba,
dì con mới xuống…”
“ Ừm.
”
“ Yến Nguyệt ngồi đi con,
ba nghe con có thai cho nên liền qua thăm …”
“ Dạ,
con cảm ơn. “
’ “ À ba có mua tổ yến cho con ăn đấy,
con nhớ là ăn bồi bổ nhiều vào …”
“ Dạ.
”
Có lẽ Yến Nguyệt là nhân vật chính ở đây rồi, nhưng mà Vũ Hạo lại nhìn bà ta chằm chằm.
Anh là đang cố ý cho bà ta thấy Đàm Kiệt đấy,
thế nào thì bà ta cũng sẽ có tật giật mình cho mà xem.
.
“ Mọi nguồn ở lại ăn cơm cùng vợ chồng con luôn đi…”
“ Được “
“ Vũ Hạo,
con thấy Vũ Khanh đến công ty mình làm việc như thế nào.
Mấy tuần vừa qua nó có làm cho con hài lòng hay không …”
“ Em ấy làm rất tốt, ai cũng điều công nhận điều đó.
Vậy cho nên ba cũng đừng quá lo lắng.
”
“ Được, được.
Như vậy thì tốt.
”
“ Vũ Khanh con cố gắng làm việc đi,
khi nào rành việc thì ba sẽ cho con quản lý công ty ở nước ngoài…”
“ Dạ cảm ơn ba…”
Vũ Khanh anh không nghĩ là Lưu Vũ Hạo lại khen anh nhiều như thế,
nói thẳng ra thì anh cũng làm bình thường mà thôi chứ nó không có quá xuất sắc.
Anh cũng đã suy nghĩ kĩ rồi,
bây giờ anh đã có vợ có gia đình vậy cho nên không thể ăn chơi suốt như vậy được,
anh phải thay đổi bản thân vì mẹ và vì Trần Tĩnh nữa …
Suốt buổi tối Dương Lan không nói chuyện,
bà ta cứ cầm ly nước lên uống không yên.
Hai mắt thì cứ nhìn ra bên ngoài nhưng mà do khoảng cách xa quá cho nên bà ta cũng không thể thấy được gì cả.
Cái cảm giác bây giờ nó vô cùng hồi hộp và lo lắng …Lỡ như nếu thật sự là Đàm Kiệt thì sao đây??.
Vậy chắc ông ta sẽ không tha cho bà đâu, rồi lỡ như ông ta sẽ nhân cơ hội này mà nói cho Lưu Vỹ biết hết thì sao.
Càng nghĩ thì lại càng rối rắm hơn,
bàn tay có chút run rẩy … Ngoại hình rất giống ông ta,
vậy có lẽ nào Vũ Hạo mang ông ta về để đối đầu với bà hay không đây.
“ Mẹ không sao chứ …”
“ Ừm,
mẹ không sao. “
“ Vậy mẹ ngồi ở đây đi,
con lên thư phòng nói chuyện với ba và Vũ Hạo…”
“ Ừ vậy con đi đi. “
Yến Nguyệt thì đi vào trong bếp phụ mọi người chuẩn bị bữa tối,
còn Trần Tĩnh thì đi nghe điện thoại rồi.
Bà ta nhân lúc này liền đi ra ngoài tìm người đàn ông lúc nãy …
Nhà rộng như thế, việc tìm 1 người thì nó vô cùng khó khăn.
Đi hơn 5 phút thì mới tìm được người.
“ Này ông kia ông tên là gì vậy. “
“ Bà gọi tôi à.
”
“ Ừ.
”_ giọng nói của bà ta có chút bực bội.
“ Tôi là ai quan trọng đến thế sao.
”
“ Tại ông rất giống 1 người quen của tôi mà thôi…”
“ À thì ra là vậy,
vậy bà và người đó có quan hệ là gì.
”
“ Ông trả lời câu hỏi của tôi đi, đừng có hỏi lại tôi.
Bởi vì tôi là chủ ở đây …”
“ Được thôi, tôi chính là Đàm Kiệt, người mà bị bà ám sát mấy tuần trước đấy.
.
Bất ngờ không nào, tôi không ngờ bà lại ra tay ác độc như vậy đấy …”
“ Dương Lan bà ác quá đi,
ngay cả tôi mà bà cũng dám giết. Nhưng mà cũng may là số của tôi chưa có tận, tôi đã được Lưu Vũ Hạo cứu sống.
”
“ Ông.
.
ông …là ông sao. “
“ Đàm Kiệt có phải ông đã hiểu lầm tôi rồi không? Tôi làm sao mà giết ông được chứ,
coi chừng ông đã bị Lưu Vũ Hạo lừa rồi.
”_ bà ta vừa nói vừa khóc.
“ Có bà đang lừa tôi thì có,
bà đã hứa là cho tôi gặp Vũ Khanh nhưng cuối cùng thì bà lại thất hứa.
.
”
“ Nói cho bà nghe một tin xấu là những chuyện ác độc của bà đã bị tôi nói ra hết rồi.
”’
“ Ông …ông.
”
“ Ông điên rồi sao.
”
“ Đúng vậy, tôi đã điên khi yêu bà ấy, người phụ nữ độc ác và tham lam.
Bà dám ngăn cách cha con chúng tôi,
đã vậy bà dám giết tôi để bịch đầu mối nữa thì đây có là gì “.
Nói xong Đàm Kiệt liền xoay lưng đi vào trong nhà,
có lẽ mọi chuyện nên kết thúc mọi đây. Mười mấy năm qua ông đã chờ đợi lâu lắm rồi,
ông không muốn chờ thêm nữa đâu.