Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 1 - Tình Một Đêm
Chương 2 - Cô Biết Tôi
Chương 3 - Đề Nghị
Chương 4 - Chuyển Đến
Chương 5 - Hợp Đồng Tình Nhân
Chương 6 - Khóc
Chương 7 - Thư Ký
Chương 8 - Nấu Bữa Tối
Chương 9 - Người Ở Bên Cạnh
Chương 10 - Hôn
Chương 11 - Nổi Giận
Chương 12 - Thương Hại
Chương 13 - Ghen
Chương 14 - Ghen Tuông (H+)
Chương 15 - Đánh Nhau
Chương 16 - Chuyện Cũ
Chương 17 - Khoảnh Khắc
Chương 18 - Người Đàn Ông Đầu Tiên (H+)
Chương 19 - Cảm Thấy Thích
Chương 20 - Tôi Có Bạn Gái Rồi
Chương 21 - Chỉ Là Tình Nhân Mà Thôi
Chương 22 - Cơ Thể Của Tôi Có Đẹp Không
Chương 23 - Giải Quyết Ồn Ào
Chương 24 - Chăm Sóc
Chương 25 - Mang Nợ
Chương 26 - Lưu Vỹ Nổi Giận
Chương 27 - Vị Trí Ưu Tiên
Chương 28 - Chuyện Cưới Sinh
Chương 29 - Có Tôi Ở Đây
Chương 30 - Mỏ Hỗn Nhưng Được Cái Tinh Tế
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Sáng
Chương 32 - Xinh Đẹp
Chương 33 - Tâm Tư Rối Bời
Chương 34 - Ngốc Quá Đi
Chương 35 - Tức Giận
Chương 36 - Trả Ơn
Chương 37 - Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
Chương 38 - Hành Động Hơn Lời Nói
Chương 39 - Về Nhà
Chương 40 - Ông Đây Không Dễ Dãi Đâu
Chương 41 - Mạnh Mẽ Đúng Lúc
Chương 42 - Bạn Đến Nhà Chơi
Chương 43 - Lắng Nghe
Chương 44 - Cay Quá
Chương 45 - Kết Thúc Hợp Đồng
Chương 46 - Rời Đi
Chương 47 - Đêm Nay Không Ngủ
Chương 48 - Không Buông Tha
Chương 49 - Chủ Tịch Lại Khó Ở
Chương 50 - Sữa Dâu
Chương 51 - Lưu Vũ Hạo Là Con Của Ông Trời
Chương 52 - Cơn Bão Đến
Chương 53 - Đến Quán Rượu
Chương 54 - Nói Ra Lời Thật Lòng
Chương 55 - Trở Về Bên Nhau
Chương 56 - Tình Nhân Một Đời
Chương 57 - Mối Quan Hệ Của Nhà Họ Đàm
Chương 58 - Thêm Một Người Bạn
Chương 59 - Hiểu Chuyện
Chương 60 - Cứu Kịp Thời
Chương 61 - Giải Thuốc
Chương 62 - Chỉ Có Mình Em
Chương 63 - Khi Đàn Ông Vào Bếp
Chương 64 - Cô Ấy Là Động Lực Của Anh
Chương 65 - Đêm Tối Lãng Mạn
Chương 66 - Làm Em Cả Đêm
Chương 67 - Chị Em Tốt Là Đây Sao
Chương 68 - Ích Kỷ Của Bản Thân
Chương 69 - Nhận Ra
Chương 70 - Mình Không Chịu Khổ Được
Chương 71 - Tâm Tư Của Người Đàn Ông Bị Tổn Thương
Chương 72 - Kẹo Bông Gòn
Chương 73 - Kẹo Bông Gòn
Chương 74 - So Sánh
Chương 75 - Tiểu Tam Chính Hiệu
Chương 76 - Em Không Tha Thứ Cho Anh Đâu
Chương 77 - Thủ Đoạn
Chương 78 - Biết Tin Bà Xã Có Thai
Chương 79 - Người Tốt Với Cậu Nhất Chỉ Có Thể Là Anh Ta
Chương 80 - Nhận Ra
Chương 81 - Chúng Ta Có Nhau
Chương 82 - Chồng Quốc Dân
Chương 83 - Người Này Là Ai
Chương 84 - Sự Thật
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Vẫn Không Đáng Ghét Như Anh Nghĩ
Chương 87 - Sân Thượng
Chương 88 - Bị Lừa
Chương 89 - Đêm Tân Hôn
Chương 90 - Nỗi Đau Về Tinh Thần Của Mẹ Anh
Chương 91 - Cuộc Sống Sau Khi Cưới
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Vũ Khanh mở lọ axít ra,
đây đúng là chất hoá học rồi.
Anh lại không ngờ Ngô Quỳnh lại ác đến thế đấy.
Nhân lúc Ngô Quỳnh không nghi ngờ gì thì anh liền tạt lọ axít vào người của cô ta,
lúc này thì người phụ nữ đó cũng té xuống đất mà ôm gương mặt của mình.
“ Á. …a…á…đau …đau quá …rát...
nóng.
”
“ Hức.
.
hức.
.
đau quá đi. “
Nhân lúc này thì Vũ Khanh liền cởi trói cho Yến Nguyệt.
“ Cám ơn cậu.
”
“ Không có gì,
chúng ta mau rời khỏi đây đi. “
“ Ừm …”
Lúc này thì Ngô Quỳnh cũng đã lồm cồm bò dậy, axít không trúng vào mắt mà là cần cổ và bàn tay của cô ta.
“ Lưu Vũ Khanh,
cậu dám lừa tôi ư …”
“ Ừ đó thì sao …”_ sau đó anh quay ra đẩy Yến Nguyệt ra khỏi đây:“ chị mau rời khỏi đây đi, tôi đã gọi cho Vũ Hạo rồi … “
“ Nhưng còn cậu thì sao đây.
”
“ Tôi không sao đâu,
chị đừng có lo.
Mau đi nhanh đi, nếu không sẽ không kịp đấy.
” …
Yến Nguyệt ôm bụng rời khỏi sân thượng,
ở đó chỉ còn có hai người họ mà thôi.
Vũ Khanh cũng không sợ cô ta nữa bởi vì bây giờ anh cũng đâu còn gì để mất nữa,
cùng lắm thì sẽ chết chung mà thôi.
“ Hừ,
Lưu Vũ Khanh cậu dám gạt tôi hả. “”
“ Cậu còn dám tạt axít vào người tôi nữa.
”
“ Ai bảo cô đi bắt cóc người ta làm cái gì.
”
“ Ha,
vậy thì bây giờ tôi sẽ cho cậu chết vậy.
”
“ Đoàng …”
Một phát súng được ghim vào tay của Vũ Khanh,
bất giác anh liền khụy xuống rồi ôm cánh tay của mình.
“ Hừ.
.
”
“ Tôi nói là tôi làm đó,
hôm nay cậu thả cô ta đi vậy thì hãy làm hình nhân thế mạng đi.
”
“ Tùy cô …”
Nhân lúc cô ta đang lơ là thì Vũ Khanh liền đứng dậy rồi dằn co với cô ta,
hai người cứ nắm rồi kéo qua lại nó như là 1 bộ phim hành động vậy.
“ Bịch. “_ cuối cùng cây súng lại rơi xuống đất,
cách chỗ hai người họ tầm 10 bước chân.
Vũ Khanh đi không nổi cho nên liền kéo cô ta lại rồi dằn co thêm 1 trận nữa,
sức lực của anh bây giờ đã yếu rồi cho nên không thể đấu lại với cô ta được.
Nhưng mà cuối cùng hai người họ lại tiến về phía lan cang,
cái này là nơi cao nhất rồi nếu mà rơi xuống thì sẽ tan xương nát thịt đấy …
“ Ngô Quỳnh,
chung cư này có đến 30 tầng đấy,
bộ cô đang muốn chết à. “
“ Ừ, tôi là đang muốn chết đấy …”
“ Nhưng mà tôi không muốn bị luyên lụy đâu …”
“ Tùy anh.
”
30 giây tiếp theo thì đã có 1 đám người bước vào,
bọn họ kéo Ngô Quỳnh và Vũ Khanh đi vào trong sân thượng.
Phía ngoài bên kia đúng thật là nguy hiểm mà.
“ Cảnh sát anh mau đưa cô ta về đồn đi,
cô ta đã bắt cóc vợ của tôi …”
“ Được “
Còn Vũ Khanh thì được đưa đến bệnh viện,
lần này xem ra anh đã mang ơn đứa em trai này rồi.
Cũng may có nó mà hai mẹ con mới không sao.
Yến Nguyệt vẫn còn hoảng sợ cho nên anh đã đưa cô về nhà rồi,
bây giờ anh phải đợi xem Vũ Khanh như thế nào thì mới trở về được.
.
Đến 10 giờ tối thì cũng xong, may là vết thương không quá sâu cho nên Vũ Khanh đã an toàn.
Lúc bấy giờ thì anh mới thở phào nhẹ nhõm một cái, rồi căn dặn Mạch Tân ở lại chăm sóc Vũ Khanh cho chu đáo.
Mọi thứ đúng thật đã kết thúc rồi,
Vũ Hạo lái xe trở về nhà tắm rửa cho sạch sẽ. Chiếc áo sơ mi dính đầy máu của Vũ Khanh thì anh cũng cho vào sọt rác,
lúc nãy ôm nó lên xe thì đã dính như thế.
Yến Nguyệt ngủ rồi,
bỗng dưng bây giờ trời lại mưa. Vũ Hạo đi lại kéo cửa sổ rồi sau đó leo lên giường nằm rồi đắp chăn lại cho cô.
Bình yên rồi,
bão tố đã đi qua.
Ông trời hôm nay cũng mưa,
có khi nào đây là dấu hiệu hay không đây …
__##
Nửa đêm Yến Nguyệt ôm chầm lấy chồng mình,
cô rút đầu vào trong lòng ngực của anh.
Còn Vũ Hạo cũng ôm cô vào lòng,
đêm khuya lạnh vậy cho nên cô rất muốn ôm và muốn sưởi ấm cho bản thân mình …
Sáng hôm sau tỉnh dậy,
khi mở mắt ra thì nhìn thấy Vũ Hạo nằm ở bên cạnh khiến cho cô rất vui và hạnh phúc.
“ Vũ Hạo …anh …anh à.
”
“ Hửm! Sao vậy em “
“ Vũ Hạo có sao không? Cậu ấy vì cứu em cho nên mới như thế.
”
“ Bây giờ đã ổn rồi,
chắc hôm nay sẽ tỉnh dậy …”
“ Ừm,
vậy chúng ta mau chuẩn bị đi thăm cậu ấy đi.
”
“ Được.
”
Vũ Hạo ngồi dậy rồi bế cô đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân,
hai người họ như vậy đấy lúc nào cũng luôn làm chung với nhau.