Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Dạ Vô Thanh
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 69,276
Đánh giá:                      
Kiếm hiệp
Đô thị
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Dị Giới
Truyện ma
Truyện trinh thám
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Điền Văn
Linh Dị
Thám Hiểm
Dị Năng
Hài Hước
     
     

Nhà của Văn tiểu thư cách ngọn núi này xa như vậy, mới qua mấy ngày, con mèo hoang này đã chạy tới đây, chắc chắn có chỗ không đúng.

Vừa nghĩ tới đây, tôi gấp gáp gọi Phong Tuyết Hàn một tiếng: “Lão Phong, cậu nhìn bên kia xem!

Phong Tuyết Hàn mang theo vẻ mặt nghi hoặc, sau đó nhìn theo hướng tôi chỉ.

Kết quả vừa thấy, sắc mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc : “Là, là con mèo hoang đó!

“Cái gì mà mèo hoang?” Sư phụ khó hiểu.

Tôi vội vàng giải thích nói: “Chính là con mèo hoang đã đứng trên quan tài trong đêm mà thi thể của Văn tiểu thư đã biến thành cương thi!

“Con mèo này đột nhiên xuất hiện ở đây tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên! Quỷ thiên sư và ác quỷ kia rất có thể đang ở chỗ này.

Hơn nữa cơ thể của con mèo này rất to lớn, tuyệt đối không phải là mèo hoang mà là thi miêu được người nuôi dưỡng.

” Sư phụ lại lần nữa mở miệng.

Tôi đã từng nghe nói về thi miêu, đó là một loại mèo được nuôi dưỡng bằng thịt của người chết. Sau khi loại mèo này lớn lên, cơ thể của chúng sẽ lớn hơn những con mèo bình thường, hơn nữa chúng nó cũng rất hung dữ.

Quan trọng nhất chính là, loại mèo này có thi khí rất nặng, có thể thông qua tiếng kêu nhiếp hồn, làm rối loạn tâm trí con người.

“Không sai, nó chính là thi miêu. Con thi miêu này có cơ thể to lớn như vậy, chắc chắn là được người ta nuôi dưỡng.

Chúng ta đi theo nó! Nói không chừng có thể tìm thấy chủ nhân của thi miêu!

” Độc đạo trưởng nói.

Vừa dứt lời, Lão Tần gia liền có chút sốt ruột: “Một khi đã như vậy, còn chần chờ gì nữa!

” Nói xong, Lão Tần gia nhặt một cục đá ném về phía con mèo đen: “Súc sinh!

Con mèo đen vốn dĩ đang nằm trên tảng đá xanh mà híp mắt ngủ, lúc này dường như nó đã phát hiện ra nguy hiểm, nó bỗng mở mắt, thân thể nhảy vọt lên, trực tiếp né tránh hòn đá. Miệng nó gầm lên một tiếng “Meo”.