Chương 1 - Người Chồng Bất Lực
Chương 2 - Một Đêm Phong Lưu
Chương 3 - Thực Sự Xem Anh Là Tên Ăn Mày
Chương 4 - Chị Dâu, Em Họ Chồng
Chương 5 - Lần Đầu Gặp Trầm Dư Niên
Chương 6 - Bí Mật Chiếc Vòng Gỗ Trầm
Chương 7 - Nửa Đêm Bị Xâm Phạm
Chương 8 - Thân Phận Của Hạ Diệp Trầm
Chương 9 - Bò Từ Mồ Mà Trở Về
Chương 10 - Nụ Hôn Bất Ngờ
Chương 11 - Nhà Có Người Chết
Chương 12 - Trên Đời Này Không Có Công Lý
Chương 13 - Gia Tộc Sóng Gió
Chương 14 - Giết Người
Chương 15 - Tin Đến Bất Ngờ
Chương 16 - Lương Duật Thành Tìm Đến
Chương 17 - Vương Đại Lực
Chương 18 - Công Lý Là Tự Mình Giành Lấy
Chương 19 - Một Trận Hỏa Hoạn
Chương 20 - Rời Khỏi Hàng Châu
Chương 21 - Thời Gian Nghiệt Ngã
Chương 22 - Ấm Áp Như Vòng Tay Của Cha
Chương 23 - Mẹ Lấy Chú Niên Đi
Chương 24 - Vị Khách Không Mời
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - "Cô Diệp!"
Chương 40 - Vậy Tôi Đã Đi Được Chưa?
Chương 41 - "Cô Muốn Làm Gì?"
Chương 42 - Hơn Nữa Gì?
Chương 43 - "Anh!"
Chương 44 - Được Lắm!
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 1 - Người Chồng Bất Lực
Chương 2 - Một Đêm Phong Lưu
Chương 3 - Thực Sự Xem Anh Là Tên Ăn Mày
Chương 4 - Chị Dâu, Em Họ Chồng
Chương 5 - Lần Đầu Gặp Trầm Dư Niên
Chương 6 - Bí Mật Chiếc Vòng Gỗ Trầm
Chương 7 - Nửa Đêm Bị Xâm Phạm
Chương 8 - Thân Phận Của Hạ Diệp Trầm
Chương 9 - Bò Từ Mồ Mà Trở Về
Chương 10 - Nụ Hôn Bất Ngờ
Chương 11 - Nhà Có Người Chết
Chương 12 - Trên Đời Này Không Có Công Lý
Chương 13 - Gia Tộc Sóng Gió
Chương 14 - Giết Người
Chương 15 - Tin Đến Bất Ngờ
Chương 16 - Lương Duật Thành Tìm Đến
Chương 17 - Vương Đại Lực
Chương 18 - Công Lý Là Tự Mình Giành Lấy
Chương 19 - Một Trận Hỏa Hoạn
Chương 20 - Rời Khỏi Hàng Châu
Chương 21 - Thời Gian Nghiệt Ngã
Chương 22 - Ấm Áp Như Vòng Tay Của Cha
Chương 23 - Mẹ Lấy Chú Niên Đi
Chương 24 - Vị Khách Không Mời
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - "Cô Diệp!"
Chương 40 - Vậy Tôi Đã Đi Được Chưa?
Chương 41 - "Cô Muốn Làm Gì?"
Chương 42 - Hơn Nữa Gì?
Chương 43 - "Anh!"
Chương 44 - Được Lắm!
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
"Hơn ai thì không biết, nhưng so với nhị thiếu gia, chắc không chỉ hơn một ít đâu!
", Trầm Dư Niên cũng không phải người chịu thiệt, mở miệng ra đã nhân cơ hội này mà đạp hắn xuống.
Trầm Thiết Vỹ xám ngoét cả mặt, trong khi ông Trầm ngồi ở ghế chủ vị "hừ" lạnh:
"Đúng là thếp vàng lên mặt. Mấy năm qua mày học được thói ăn nói của những tên côn đồ giỏi thật đấy.
"
Trầm Thiết Vỹ chậm rãi đứng lên, bày ra trước bàn hai chiếc ly. Hắn ta cầm lấy chai rượu, rót vào hai ly đó.
Rượu vang đỏ lừ, sóng sánh trông đẹp mắt, nhưng bên trong là thứ chất độc dày vò người khác.
Hạ Diệp Trầm năm chặt tay, với tính khí của Trầm Dư Niên, nhất định anh sẽ không uống đồ của Trầm Thiết Vỹ đưa cho đúng không?
"Anh trai, anh đi gần một năm mới trở lại Đế Đô, thân là em trai làm sao lại không chúc mừng. Nhà chúng ta chỉ có
rượu ngon, anh không chê trách chứ?" Hắn vừa nói, vừa đi một chiếc ly ra.
Trầm Dư Niên không hề đón lấy nó.
Trầm Thiết Vỹ nhíu mày: "Anh trai, cho em chút mặt mũi thể hiện trước mặt bố đi mà. Dù gì chúng ta cũng là anh em. Hay là,
...
. anh sợ?”
Sợ?
Trầm Dư Niên chưa từng biết chữ đó viết thế nào.
Hơn nữa, anh cũng muốn xem kẻ ngu ngốc này có thể làm được gì.
"Được! Nếu như nhị thiếu gia đã hạ mình mời rượu, tôi cũng không từ chối nữa.
"
Hạ Diệp Trầm đứng ở trong góc gần như không tin vào mắt mình.
Trầm Dư Niên, anh ấy thực sự nhận lấy ly rượu trong tay Trầm Thiết Vỹ. Anh đang suy tính gì, hay thực sự bị mắc bãy.
Nhưng đến khi anh đưa ly rượu kia lên miệng, cô đã không có năng lực suy nghĩ nữa.
"Ông bà chủ, món khai vị còn thiếu đến rồi!
", Hạ Diệp Trầm cướp đĩa thức ăn trong tay một người làm khác rảo. bước nhanh về phía bàn ăn. Cô lựa một góc độ chuẩn xác, khuyu chân xuống.
Khay đồ ăn rơi trên người Trầm Dư Niên, mà ly rượu trên tay anh rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Hạ Diệp Trầm luống cuống đứng dậy, run lên bần bật: "Cậu.
.
. Cậu chủ.
.
. Thứ lỗi cho tôi, tôi không cố ý.
"
Vừa nói, cô vừa nhanh tay rót thêm một ly rượu khác, đưa lên trước mặt anh, khóc lóc nức nở:
"Anh uống ly này đi. Xin anh, đừng, đừng cần tôi mà.
"
Trầm Dư Niên cản người đã nổi tiếng thành danh. Lý do này khiến người khác khó có thể nghi ngờ.