Chương 1 - Xin Chỉ Thị Của Nhuận Đổng, Có Cần Đuổi Theo Cô Gái Đó Hay Không?
Chương 2 - Một Nam Một Nữ Nội Tâm Diễn Thật Phong Phú
Chương 3 - Yêu Đương Là Một Loại Ma Chú
Chương 4 - Soái Ca Mang Đến Tai Nạn
Chương 5 - Báo Cáo Nhuận Đổng: Manh Thê Của Ngài Đã Đưa Đạt.
Chương 6 - Có Dám Hay Không Đi Điểm Tâm?
Chương 7 - Con Mọt Sách Nghịch Tập
Chương 8 - Một Vạn Lý Do Cự Tuyệt
Chương 9 - Muốn Hủy Hôn Ư, Không Có Khả Năng Đâu
Chương 10 - Hình Chụp Con Rể Ở Trong Túi Của Tạp Dề
Chương 11 - Chờ Mong Tuồng Của Nhà Giàu
Chương 12 - Việc Cả Đời, Nào Dám Không Nghiêm Túc
Chương 13 - Anh Là Người Của Em, Em Có Thể Quang Minh Chính Đại Mà Xem
Chương 14 - Tôi - Nhuận Lăng, Tuyên Thệ, Cả Đời Không Rời Không Bỏ
Chương 15 - Ngu Ngốc, Đây Là Phòng Tân Hôn Của Chúng Ta
Chương 16 - Vườn Hoa Tươi, Lộng Lẫy Đi Nào.
Chương 17 - Nhuận Đổng Đại Nhân, Tay Anh Có Mỏi Hay Không?
Chương 18 - Tay Đau Nhưng Đầu Càng Đau Hơn
Chương 19 - Cái Gọi Là Rời Nhà Trốn Đi
Chương 20 - Quản Gia Quái Lực
Chương 21 - Giang Tiểu Vũ Siêng Năng
Chương 22 - Tìm Đường Chết Là Một Loại Hành Vi Rất Bình Thường
Chương 23 - Hậu Quả Của Nói Dối Thật Phiền Lòng
Chương 24 - Phu Nhân Tối Thượng
Chương 25 - Diễn Kịch Không Chỗ Không Ở
Chương 26 - Chiến Tranh Chưa Bắt Đầu Đã Kết Thúc
Chương 27 - Hưởng Ké Khí Lạnh
Chương 28 - Thích Quả Lê
Chương 29 - Nhuận Đổng Chuyên Chúc Tươi Cười
Chương 30 - Khẩu Vị Của Bà Xã Nặng Như Vậy Phải Làm Sao Bây Giờ? Online Chờ, Đây
Chương 31 - Chú Chó Nhỏ Lông Xù
Chương 32 - Chú Chó Phẫn Nộ
Chương 33 - Sầu Riêng Là Cái Quỷ Gì?
Chương 34 - Tâm Trạng Cũng Muốn Phụ Trách
Chương 35 - "Răng Rắc" Nhai Không Thể Dừng
Chương 36 - Kinh Ngạc Bởi Sổ Hồng
Chương 37 - Đánh Chết Ngạo Kiều
Chương 38 - Không Cẩn Thận Ngã Gãy Eo
Chương 39 - Quả Thực Không Thể Thật Là Vui
Chương 40 - Vùi Vào Ôm Ấp Tiểu Tiên
Chương 41 - Mãnh Liệt Tới Làm Cho Người Vô Thố
Chương 42 - Lương Tâm Không Đủ Đau
Chương 43 - Nói Rất Nhiều "Thật Xin Lỗi"
Chương 44 - Để Lại Dưới Bậc Thang
Chương 45 - Không Phải Muốn Phá Hư Là Có Thể Phá Hư Được
Chương 46 - Có Đôi Có Cặp Ăn Hiếp Người
Chương 47 - Thảo Đường Ăn
Chương 48 - Có Bà Xã Dùng Thật Tốt
Chương 49 - Quảng Trường Vũ Cao Hơn Không?
Chương 50 - Nhát Gan Rồi Lại Tiện Đường Đi
Chương 51 - Tiếng Khóc Nửa Đêm
Chương 53 - Phòng Bếp Oán Niệm
Chương 54 - Đúng Lý Hợp Tình Sai
Chương 55 - Gặp Chỗ Cũ
Chương 56 - Nhất Thời Luẩn Quẩn Trong Lòng
Chương 57 - Nhất Thời Não Tàn
Chương 58 - Anh Nuôi Giang Tiểu Lôi
Chương 59 - Nam Sinh Nữ Tướng, Nữ Sinh Nam Tướng
Chương 60 - Bà Xã Vừa Mưa Vừa Nắng
Chương 1 - Xin Chỉ Thị Của Nhuận Đổng, Có Cần Đuổi Theo Cô Gái Đó Hay Không?
Chương 2 - Một Nam Một Nữ Nội Tâm Diễn Thật Phong Phú
Chương 3 - Yêu Đương Là Một Loại Ma Chú
Chương 4 - Soái Ca Mang Đến Tai Nạn
Chương 5 - Báo Cáo Nhuận Đổng: Manh Thê Của Ngài Đã Đưa Đạt.
Chương 6 - Có Dám Hay Không Đi Điểm Tâm?
Chương 7 - Con Mọt Sách Nghịch Tập
Chương 8 - Một Vạn Lý Do Cự Tuyệt
Chương 9 - Muốn Hủy Hôn Ư, Không Có Khả Năng Đâu
Chương 10 - Hình Chụp Con Rể Ở Trong Túi Của Tạp Dề
Chương 11 - Chờ Mong Tuồng Của Nhà Giàu
Chương 12 - Việc Cả Đời, Nào Dám Không Nghiêm Túc
Chương 13 - Anh Là Người Của Em, Em Có Thể Quang Minh Chính Đại Mà Xem
Chương 14 - Tôi - Nhuận Lăng, Tuyên Thệ, Cả Đời Không Rời Không Bỏ
Chương 15 - Ngu Ngốc, Đây Là Phòng Tân Hôn Của Chúng Ta
Chương 16 - Vườn Hoa Tươi, Lộng Lẫy Đi Nào.
Chương 17 - Nhuận Đổng Đại Nhân, Tay Anh Có Mỏi Hay Không?
Chương 18 - Tay Đau Nhưng Đầu Càng Đau Hơn
Chương 19 - Cái Gọi Là Rời Nhà Trốn Đi
Chương 20 - Quản Gia Quái Lực
Chương 21 - Giang Tiểu Vũ Siêng Năng
Chương 22 - Tìm Đường Chết Là Một Loại Hành Vi Rất Bình Thường
Chương 23 - Hậu Quả Của Nói Dối Thật Phiền Lòng
Chương 24 - Phu Nhân Tối Thượng
Chương 25 - Diễn Kịch Không Chỗ Không Ở
Chương 26 - Chiến Tranh Chưa Bắt Đầu Đã Kết Thúc
Chương 27 - Hưởng Ké Khí Lạnh
Chương 28 - Thích Quả Lê
Chương 29 - Nhuận Đổng Chuyên Chúc Tươi Cười
Chương 30 - Khẩu Vị Của Bà Xã Nặng Như Vậy Phải Làm Sao Bây Giờ? Online Chờ, Đây
Chương 31 - Chú Chó Nhỏ Lông Xù
Chương 32 - Chú Chó Phẫn Nộ
Chương 33 - Sầu Riêng Là Cái Quỷ Gì?
Chương 34 - Tâm Trạng Cũng Muốn Phụ Trách
Chương 35 - "Răng Rắc" Nhai Không Thể Dừng
Chương 36 - Kinh Ngạc Bởi Sổ Hồng
Chương 37 - Đánh Chết Ngạo Kiều
Chương 38 - Không Cẩn Thận Ngã Gãy Eo
Chương 39 - Quả Thực Không Thể Thật Là Vui
Chương 40 - Vùi Vào Ôm Ấp Tiểu Tiên
Chương 41 - Mãnh Liệt Tới Làm Cho Người Vô Thố
Chương 42 - Lương Tâm Không Đủ Đau
Chương 43 - Nói Rất Nhiều "Thật Xin Lỗi"
Chương 44 - Để Lại Dưới Bậc Thang
Chương 45 - Không Phải Muốn Phá Hư Là Có Thể Phá Hư Được
Chương 46 - Có Đôi Có Cặp Ăn Hiếp Người
Chương 47 - Thảo Đường Ăn
Chương 48 - Có Bà Xã Dùng Thật Tốt
Chương 49 - Quảng Trường Vũ Cao Hơn Không?
Chương 50 - Nhát Gan Rồi Lại Tiện Đường Đi
Chương 51 - Tiếng Khóc Nửa Đêm
Chương 53 - Phòng Bếp Oán Niệm
Chương 54 - Đúng Lý Hợp Tình Sai
Chương 55 - Gặp Chỗ Cũ
Chương 56 - Nhất Thời Luẩn Quẩn Trong Lòng
Chương 57 - Nhất Thời Não Tàn
Chương 58 - Anh Nuôi Giang Tiểu Lôi
Chương 59 - Nam Sinh Nữ Tướng, Nữ Sinh Nam Tướng
Chương 60 - Bà Xã Vừa Mưa Vừa Nắng
Nhuận Lăng nhìn cửa văn phòng đóng lại rồi cúi đầu tiếp tục làm việc.
Văn phòng rất sáng, ngoài đèn bên trong thì còn có ánh mặt trời ấm áp chiếu qua cửa kính.
Bình thường anh nhìn ánh mặt trời cũng không có cảm giác mãnh liệt như vậy.
Nhưng bây giờ nhìn anh lại nghĩ đến ngày vừa mưa vừa nắng đó có một người đi vào mắt mình.
Anh mỉm cười mà đặt tay lên bàn phím mở trang web của Wechat ra, rồi gọi video cho bà xã Giang Tiểu Vũ: "Giang Tiểu Vũ, mở hình ảnh của em đi.
"
Video bị tắt.
Nhuận Lăng âm u nhìn WeChat bị cự tuyệt.
"Đọc truyện miễn phí trên dembuon.
vn để ủng hộ mình dịch tiếp nhé các bạn!
"
Tiếng chuông di động vang lên. Anh âm u nhìn rồi lại mỉm cười. Sau đó, anh giơ tay mở máy, lạnh lùng hỏi:
- Giang Tiểu Vũ, em làm gì mà tắt cuộc gọi video của anh hả?
- Em đang trên đường về nhà. Bây giờ em đang ở trên xe buýt không tiện nhận cuộc gọi video đâu.
Giang Tiểu Vũ nói chuyện cũng rất nhỏ vì cô sợ quấy rầy người khác.
- Không phải anh đi làm sao? Gọi điện thoại cho em làm gì?
- Không có chuyện cũng không thể gọi điện thoại à?
Nhuận Lăng tâm tình lại không tốt.
- Không phải. Nếu vậy thì em về nhà lại gọi cho anh.
Giang Tiểu Vũ cúi đầu nói chuyện rất vất vả.
- Hiện tại em ngồi ở xe trạm nào?
Nhuận Lăng một bên kẹp điện thoại bên tai, một bên mở bản đồ hướng dẫn trên máy tính.
- Trạm Tâm. Còn bốn năm trạm nữa thì em sẽ về đến nhà. Em cúp máy trước đây.
Giang Tiểu Vũ nghe xe báo trạm thì thuận miệng mà nói luôn.
- Trước mắt đừng tắt.
Nhuận Lăng nói. Mười ngón tay gõ vị trí trạm trên máy tính, sau đó mắt anh sáng lên:
- Tiếp theo xe sẽ dừng ở trạm Giải Mộng, em đứng đó chờ anh đến đón.
- Sao anh lại biết tiếp theo là trạm Giải Mộng vậy?
Giang Tiểu Vũ ngạc nhiên hỏi.
Đường giao thông công cộng rất nhiều mà cô ngồi xe nào cũng không nói thế mà Nhuận Lăng lại biết.
- Ngu ngốc. Vừa rồi trong xe em ngồi không phải có quảng bá đó sao?
Nhuận Lăng thật sự không muốn đả kích Giang Tiểu Vũ. Chỉ là có khi cô thật sự rất ngốc.
- Anh mắng em. Em không đợi anh nữa. Em phải về nhà.
Giang Tiểu Vũ vô cùng ấm ức mà nói.
- Được rồi, là anh sai. Em ngoan ngoãn xuống đó chờ. Mười phút nữa anh tới.
Nhuận Lăng đành phải xuống giọng mà dỗ dành cô.
Giang Tiểu Vũ xuống xe, ngồi ở trước trạm mà chờ.
Nhiệt độ bên ngoài rất cao làm cho Giang Tiểu Vũ đổ nhiều mồ hôi.
Nhuận Lăng tắt điện thoại rồi cầm áo khoác, đứng dậy đi ra ngoài.
Bí thư Trường đứng lên:
- Nhuận đổng, bây giờ cách liên hoan buổi tối còn ba tiếng nữa thôi. Ngài phải xuất phát giờ sao? Nhưng công ty còn có một hội nghị cần ngài tham gia.
- Hôm nay các kế hoạch đều để sau đi. Tôi có việc, tan tầm trước đây.
Nhuận Lăng thong thả vẫy vẫy tay.
Bí thư Trường vùi đầu vào mà điều chỉnh lại hành trình biểu mà buồn rầu ập vào trong lòng.
"Nhuận đổng, chuyện này ngài có thể đừng làm được không? Thay đổi lịch trình thực sự rất phiền toái đó.
"
- Bí thư Tư, đây là văn kiện yêu cầu Nhuận đổng tự tay ký tên. Phiền anh thẩm tra rồi xử lý và nhanh chuyển giao cho Nhuận đổng.
Người nọ đem một văn kiện đặt lên bàn bí thư.
Tư Nhĩ mở trang đầu của văn kiện, xong lật đến tờ ký tên cuối cùng. Ngày đến hạn là hôm nay.
Trước mắt Tư Nhĩ biến thành màu đen, anh cũng muốn trốn thoát khỏi đây.
- Nhuận đổng tan tầm rồi. Văn kiện sửa hạn là ngày mai đi.
Bí thư Trường nói như chém đinh chặt sắt.